Saved Font

Trước/1946Sau

Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ

Chương 1844: Thánh Tử Ma Tộc

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Kiểu Màu
Nguyễn Thanh Từ lập tức đỏ mặt, ấp úng nói: “Anh Diệp, tôi vẫn hơi sợ…”

“Được, vậy tôi ở cùng cô”.

“Vâng vâng”.

Nguyễn Thanh Từ gật đầu, lao vào trong chăn như con nai con.

Ném ra mấy chiếc áo!

Cạch cạch cạch!

Tiếng bước chân rõ ràng vang lên, Nguyễn Thanh Từ cảm nhận được Diệp Bắc Minh đi đến, trái tim nhỏ đập thình thịch điên cuồng không ngừng!

‘Lần đầu tiên liệu có đau không?’

‘Không có kinh nghiệm thì làm thế nào?’

Nguyễn Thanh Từ nghĩ trong lòng.

Không biết qua bao lâu, Diệp Bắc Minh không có ý chui vào trong.

Cô ấy cũng chìm vào giấc ngủ!

Cô ấy không biết rằng, Diệp Bắc Minh chỉ ngồi bên giường một đêm.

Thần hồn trực tiếp tiến vào trong Lĩnh vực tuyệt đối của tháp Càn Khôn Trấn Ngục!

Trận chiến đêm nay, anh có cảm nhận rất sâu sắc.

Khi anh nhìn thấy Tù Thiên ngưng tụ sức mạnh tinh thần, hóa thành Thiên Hoang Tù Thiên Chưởng, trong lòng đã nảy ra một vài ý nghĩ!

“Mượn dùng ngoại lực, đánh ra chiến lực mà cảnh giới Bản Nguyên không nên có!”

“Có phải mình cũng có thể làm như vậy không?”

Diệp Bắc Minh nhắm mắt trầm tư!

Không biết qua bao lâu.

Bỗng nhiên.

Diệp Bắc Minh mở đôi mắt, quát một tiếng: “Mở cho tôi!”

Vù!

Trong tích tắc, hư không phía sau Diệp Bắc Minh rung lên một hồi!

Một cảnh không thể tưởng tượng xảy ra!

Trong hư không ngưng tụ một tòa bảo tháp cao vạn trượng, bóng hình vô cùng mờ ảo, lại cho người ta cảm giác ngọn núi lớn sắp đổ xuống!

Ầm ầm!

Tấn công ra một quyền!

Hư ảnh của tháp Càn Khôn Trấn Ngục nghiền áp về phía trước!

Phập!

Hư không tiêu tan, sập đổ, năng lượng điên cuồng ngang ngược!

“Vãi! Được thật ư?”

Trong mắt Diệp Bắc Minh lóe lên tinh quang, khẽ quát một tiếng: “Hình nộm, ra đây!”

Năng lượng dao động, ngưng tụ thành một bóng người giống y hệt anh!

“Hãy đánh tôi bằng quyền pháp vừa nãy!”

Hình nộm không nói nhiều, tấn công ra một quyền!

Diệp Bắc Minh dựa vào thân thể đỡ lấy đòn này, cả người bị đánh bay đi, phun ra một ngụm máu tươi!

Lục phủ ngũ tạng lập tức rạn nứt!

“Vãi…”

“Sức mạnh mạnh quá, bản thân mình cung không chịu nổi…”

Diệp Bắc Minh lau sạch máu trên khóe miệng.

Cũng may ở đây là không gian bên trong tháp Càn Khôn Trấn Ngục, thương thích có thể hồi phục nhanh chóng, chết cũng không sợ!

Nếu không một quyền vừa nãy, gần như đã đánh anh tàn phế!

“Coi như là quyền pháp do mình sáng tạo ra ư? Gọi là gì nhỉ?”

Sau một hồi lâu trầm ngâm, không gian tĩnh mịch vang lên một giọng nói: “Gọi là quyền Càn Khôn Trấn Ngục đi!”

Sáng hôm sau.

Diệp Bắc Minh đi ra khỏi không gian bên trong của tháp Càn Khôn Trấn Ngục, Nguyễn Thanh Từ vẫn đang ngủ!

“Thanh Từ, phải dậy rồi.

“A? Ồ, được…”

Nguyễn Thanh Từ lim dim mơ màng, trực tiếp ngồi dậy.

Chăn trê người tuột xuống!

Diệp Bắc Minh ngẩn người, giật khóe miệng!

Tối qua cô bé này đã tự cởi hết đồ, nằm trong chăn đợi anh một đêm!

Lúc này, Nguyễn Thanh Từ vẫn chưa phát hiện ra tình trạng của mình, còn vươn vai: “Anh Diệp, anh dậy rồi à… tôi…”

Nguyễn Thanh Từ mới phát hiện Diệp Bắc Minh nhìn chằm chằm cô ấy!

Liền sau đó.

“A!”

Kinh hãi kêu lên một tiếng, vội vàng co lại trong trăn: “Anh Diệp, tôi…”

Diệp Bắc Minh lặng lẽ đứng lên: “Tôi ra ngoài đợi cô, cô tắm trước đi”.

Đứng lên rời đi.

Đợi khi Nguyễn Thanh Từ mặc xong quần áo đi ra, khuôn mặt vẫn nóng bừng!

Diệp Bắc Minh trực tiếp chuyển chủ đề: “Thanh Từ, hôm nay theo tôi ra ngài tìm đồ đi!”

“Ừm ừm ừm”.

Nguyễn Thanh Từ ngoan ngoãn gật đầu: “Anh Diệp muốn cái gì?”

“Vũ khí thông linh! Càng nhiều càng tốt!”

Sau khi ăn sáng xong, hai người đi ra khỏi Lầu Đế Khuyết.

“Thánh Tử Ma Tộc ra rồi!”

“Anh ta chính là Dạ Thần?”

Vù!

Lầu Đế Khuyết người đông nghìn nghịt, bao vây con phố không lọt giọt nước, muốn đi ra cũng khó!

Diệp Bắc Minh quát một tiếng: “Tất cả cút ra! Đừng chặn đường của bản thánh tử!”

Con phố náo nhiệt lập tức yên tĩnh!

Không một người nào nhường đường, thậm chí tất cả mọi người đều nhìn chằm chằm Diệp Bắc Minh bằng ánh mắt băng lạnh!

Sát cơ nổi lên!

Cho dù anh là Thánh Tử Ma Tộc, chọc giận đám đông thì chính là tìm cái chết!

Mọi người đều là con cưng ông trời của các thế lực lớn, đều đến xem trò vui.

Bỗng bị người khác uy hiếp như vậy, đương nhiên là không vui rồi!

Cực kỳ không vui!

Một thanh niên cao gầy khoanh hai tay trước ngực, giọng kỳ quái lên tiếng: “Cái gì vậy? Thực sự tưởng Thánh Tử Ma Tộc vô địch thiên hạ hả?

“Ai mà không biết Ma tộc đã phế rồi, nếu không phải Thần Quân nhân từ, giữ lại chức tước Vương tộc của Ma tộc!”

“Thì Ma tộc sớm đã bị người ta tiêu diệt rồi!”

Lời vừa được nói ra.

Lập tức có người hùa theo.

“Tôi cũng không biết hắn đang quát cái gì? Hôm qua bản thiếu tông chủ còn săn giết hàng trăm Ma tộc, có được vô số tinh hạch cơ!”

“Chúng ta không nhường, hắn có thể làm gì chứ? Tên nhóc này dám ra tay thật sao?”

Trước/1946Sau

Theo Dõi Bình Luận


Truyện Convert : Đấu Phá Chi Vô Thượng Chi Cảnh