Saved Font

Trước/56Sau

7 Kiếp Nhân Duyên

Chương 30: Động Phòng

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Kiểu Màu
Nhìn Mộ Thanh Yên ngã xuống, Quân Bắc Hàn sợ đến mức run tay làm rơi cái chén xuống đất.

Lẽ nào trúng độc rồi? Khuôn mặt Quân Bắc Hàn lập tức trầm xuống, trong mắt lóe lên một tia sát khí. Chẳng lẽ khi hắn không bận tâm ở đây, Lãnh Lâm Sương đã làm chuyện gì rồi? Hắn nhanh chóng ôm Mộ Thanh Yên thả lên giường, lúc đang muốn rời đi gọi thái y, bỗng một bàn tay kéo lấy y phục của hắn.

Quân Bắc Hàn quay đầu lại, thấy Mộ Thanh Yên trên giường đỏ mặt, hai mắt hé mở, giọng nói mơ mơ màng màng. Quân Bắc Hàn sững sờ, hắn nhanh chóng ngồi lại bên giường, kiểm tra Mộ Thanh Yên cẩn thận. Hình như nàng không phải trúng độc, mà là... Uống say?

“Quân Bắc Hàn, tiểu tử thối nhà ngươi, dám đánh chủ ý lên người mẫu hậu ngươi!”

Quân Bắc Hàn sầm mặt, nhíu mày nhìn Mộ Thanh Yên trên giường, quả nhiên là uống say rồi. Đây là rượu gì? Một ngụm liền say?

Mỗi lần đến Trường Nhạc Cung hắn đều thấy bình rượu này, thật lâu cũng chưa uống hết. Hắn tưởng là rượu ngon lâu năm, ngửi cũng đủ hương vị. Thế là bộc phát ý tưởng muốn hai người uống một chén để đêm xuân có chút hứng thú.

Ai ngờ Mộ Thanh Yên chỉ nhấp miệng đã say thành thế này này, say bất tỉnh nhân sự luôn! Nội tâm Quân Bắc Hàn đột nhiên cảm thấy đau quá đi mất. Hắn đã không nhớ rõ đây là lần thứ mấy, nhiều lần đến bên miệng đều không ăn được.

Lần này trách hắn quá thiếu sót, uống rượu làm gì cơ chứ! Hắn cởi áo khoác cho Mộ Thanh Yên, đắp kín chăn, định đi lấy cho nàng một cái khăn lạnh đắp trán. Hắn còn chưa đứng dậy, Mộ Thanh Yên đã đưa tay bắt lại. Tay bắt đúng vị trí nào đó, mặt Quân Bắc Hàn tối sầm, cả người đều không ổn, một đợt máu nóng dồn lên. Hắn vội vàng đẩy tay Mộ Thanh Yên ra, đặt vào trong chăn.

“Vì sao ngươi lại thích ta? Ngươi vui vẻ đùa ta, ta không nhịn được cũng thích ngươi, như vậy rất trêu ngươi!”

Mộ Thanh Yên mơ mơ màng màng nói ra câu này, sau đó đưa tay túm lấy cổ áo Quân Bắc Hàn.

Tay nàng ấm áp đặt trên cổ Quân Bắc Hàn, xúc cảm mềm mại, trơn mịn gãi khiến tâm Quân Bắc Hàn ngứa ngáy.

Quân Bắc Hàn đang muốn tóm lấy tay Mộ Thanh Yên, ai ngờ nàng dùng sức kéo một cái khiến y phục hắn lỏng ra.

“Nóng quá, thật cay, thật nóng...”

Mộ Thanh Yên cau mày nói mấy chữ này, sau đó đưa tay tới lồng ngực Quân Bắc Hàn.

“Thật mát... Thật thoải mái...”

Thế là, tay Mộ Thanh Yên bắt đầu du ngoạn trên ngực Quân Bắc Hàn. Sắc mặt Quân Bắc Hàn lại tối sầm, hai tai đỏ rực. Đây là gì? Say rượu rồi đùa giỡn hắn? Chọc tức ư?

Loading...

“Mộ Thanh Yên, nàng an phận một chút cho ta!”

Quân Bắc Hàn nghiến răng nghiến lợi, cực lực nhẫn nại. Nhưng Mộ Thanh Yên say rượu chẳng những không thu tay lại, ngược lại ngồi dậy. Mặt nàng áp vào lồng ngực lộ ra bên ngoài của Quân Bắc Hàn.

“Thật thoải mái. Mát, ta muốn mát...”

Nàng nói xong còn vươn đầu lưỡi liếm một cái. Toàn thân Quân Bắc Hàn run lên, sắc mặt càng đen hơn.

“Mộ Thanh Yên, nàng không nên ép ta ăn nàng ngay bây giờ!”

Quân Bắc Hàn vừa nói xong, Mộ Thanh Yên mơ mơ màng màng nói: “Ăn đi!” Nói xong, nàng mở miệng cắn một cái lên ngực Quân Bắc Hàn. Ngực Quân Bắc Hàn đau đớn, hắn đẩy Mộ Thanh Yên ra, chỉ thấy trên ngực mình xuất hiện một dấu răng đỏ, còn có một bãi nước bọt.

“Mộ! Thanh! Yên!” Quân Bắc Hàn gầm lên.

Quân Bắc Hàn vừa đẩy Mộ Thanh Yên ra, nào ngờ Mộ Thanh Yên lại nhào lên. Máu nóng dâng khắp người Quân Bắc Hàn, thân thể cũng có phản ứng.

“Thật mát...”

Mộ Thanh Yên vừa cọ lên người Quân Bắc Hàn vừa cởi y phục của hắn, chớp mắt đã lột sạch áo trên của hắn. Quá đáng hơn, Mộ Thanh Yên vừa cởi vừa dùng bàn tay nhỏ bé sờ loạn khắp nơi, sờ dần xuống dưới.

“A, đây là cái gì?”Mộ Thanh Yên kéo lên còn nhéo nhéo.

“A... Chết tiệt...”

Quân Bắc Hàn gầm một tiếng, nhanh chóng bắt lấy bàn tay đang sờ loạn của Mộ Thanh Yên.

“Mộ Thanh Yên, đây là nàng ép ta, không thể nhịn, cũng không cần nhịn nữa!”

Quân Bắc Hàn nói xong liền đẩy Mộ Thanh Yên lên giường, đè lên người nàng.

“Ừm... Thật là nặng, ai đè ta?”

Mộ Thanh Yên kêu lên, ngẩng đầu cắn một cái trên vai Quân Bắc Hàn. Môi mềm mại dán lên bả vai Quân Bắc Hàn khiến hắn ngứa ngáy. Quân Bắc Hàn duỗi tay xoay đầu Mộ Thanh Yên đối diện mình, sau đó cúi đầu hôn lên môi nàng.

“Ưm... Ưm...”

Mộ Thanh Yên bị hôn bất ngờ, cả người bắt đầu không an phận nhích tới nhích lui. Nàng vừa động, thân thể hai người nhẹ nhàng ma sát khiến máu nóng phun trào. Quân Bắc Hàn kéo vạt áo Mộ Thanh Yên, lột áo khoác của nàng, chỉ còn lại mỗi cái yếm bên trong. Da thịt hai người kề sát, cảm giác ấm áp mềm mại khiến người ta xúc động.

Quân Bắc Hàn vươn tay kéo yếm Mộ Thanh Yên xuống, hai người hoàn toàn thẳng thắn đối diện nhau. Da thịt Mộ Thanh Yên cũng không trơn mịn, vết thương lớn nhỏ trên người nàng đều đang kết vảy, có nhiều chỗ vẫn chưa bong ra. Da thịt chạm vào nhau sẽ có cảm giác ngứa ngáy, làm cho lòng người cũng ngứa theo.

Quân Bắc Hàn giơ tay khẽ vuốt thân thể Mộ Thanh Yên, phủ lên nơi mềm mại trước ngực của nàng, động tác nhẹ nhàng mà thâm tình. Mộ Thanh Yên đang trong trạng thái say rượu lộn xộn, càng động càng trêu chọc, càng động càng càng châm lửa.

“Thanh Yên, nàng biết ta là ai không?”

Quân Bắc Hàn giữ chặt khuôn mặt Mộ Thanh Yên, để cho đôi mắt hé mở của nàng nhìn hắn.

“Ngươi là...”

Quân Bắc Hàn nhẹ nhàng vuốt ve thân thể Mộ Thanh Yên, mang đến cho nàng từng đợt khoái cảm cùng kích động.

“Ta là ai, nói cho ta biết.”

“Ngươi là tên khốn hại ta, hại ta thương tâm, hại ta động tâm...”

Quân Bắc Hàn cau mày, trả lời kiểu gì thế này? Nàng rốt cục có biết sắp thất thân với ai không?

“Khốn nạn, ngươi có cái gì hơn người? Không phải là...”

“Không phải là cái gì?”

Mộ Thanh Yên bỗng nhiên mở miệng cắn một cái trên vai Quân Bắc Hàn. Quân Bắc Hàn bất đắc dĩ đẩy Mộ Thanh Yên ra, trên bả vai hắn đã có hai dấu răng song song. Mộ Thanh Yên say quá rồi, một khi say sẽ thích cắn người. Khuôn mặt nhỏ bé của Mộ Thanh Yên ửng hồng, đôi môi mềm mại. Dưới ánh trăng thoạt nhìn rất quyến rũ, rất mê người.

“Cắn chết ngươi... Hại ta thích ngươi như vậy...”

“Đây là nàng nói, nàng thích ta, ta tin, nàng cũng không có cơ hội hối hận đâu.”

Quân Bắc Hàn cúi đầu khẽ hôn cổ Mộ Thanh Yên, sau đó nâng chân nàng lên, thân thể trầm xuống, tiến vào cơ thể nàng.

“A...”

Mộ Thanh Yên kêu lớn, đấm mạnh lên người Quân Bắc Hàn.

“Đau quá, người xấu, tránh ra, ngươi tránh ra...”

Thân thể Quân Bắc Hàn cứng đờ, cả người như được ngâm vào suối nước nóng, máu nóng phun trào. Hắn bắt bàn tay đang lộn xộn của Mộ Thanh Yên, nhẹ nhàng hôn khuôn mặt nàng, thân thể nàng, để nàng thả lỏng.

Mộ Thanh Yên cau mày, đau đến mức toàn thân cong lên, ngón chân gập lại, hai chân đạp liên tục. Quân Bắc Hàn hôn xuống như mưa, dày đặc, nhẹ nhàng ôn nhu, khiến toàn thân Mộ Thanh Yên ngứa ngáy. Dần dần, chân mày Mộ Thanh Yên dãn ra, tiếng kêu khổ sở thảm thiết ban đầu cũng dần biến thành tiếng rên rỉ nhỏ vụn.

Lúc này Quân Bắc Hàn mới dám chậm rãi cử động. Gió mát từ cửa sổ thổi vào, thổi bay một phòng kiều diễm khiến người ta mặt đỏ tai hồng. Cuối cùng Mộ Thanh Yên không phản kháng, cũng không làm ầm ĩ, nàng nằm dưới thân Quân Bắc Hàn thừa nhận từng đợt tiến công của hắn. Thời gian trôi qua từng chút từng chút một, đột nhiên Mộ Thanh Yên lại bắt đầu lăn lộn.

“A... Ai? Ai to gan như vậy? Dám khi dễ ta? Ưm...”

“Thanh Yên...”

Quân Bắc Hàn cực kỳ bất đắc dĩ, hắn thương tiếc nhìn Mộ Thanh Yên, nghe nàng kêu to mà dở khóc dở cười.

“Khốn nạn, lão tử không phát uy thì ngươi nghĩ ta là Hello Kitty chắc?”

“Nàng đang nói cái gì?” Quân Bắc Hàn sửng sốt.

“Minh Húc, là chàng sao?”

Quân Bắc Hàn sầm mặt, lông mày nhíu chặt.

“Nàng đang gọi ai? Đang gọi nam nhân nào?”

“Thương Lăng, ngươi ỷ mạnh hiếp yếu, khi dễ ta nhiều lần như vậy! Lão tử nhất định không để yên cho ngươi!”

“Thương Lăng là ai?” Mặt Quân Bắc Hàn càng đen hơn: “Rốt cục nàng có bao nhiêu nam nhân?”

Mộ Thanh Yên không trả lời, miệng phát ra tiếng rên rỉ vụn vặt. Quân Bắc Hàn nổi giận, để trừng phạt, hắn bắt đầu dùng sức.

“A...” Mộ Thanh Yên hét thảm: ” Thằng nhãi Quân Bắc Hàn này! Dám khi dễ lão nương!”

“Thì ra trong mắt nàng, ta chỉ là một thằng nhãi?”

Quân Bắc Hàn giận giữ tột độ. Nhưng Mộ Thanh Yên hét xong, bỗng nhiên ngồi dậy, nhanh nhẹn lật người. Quân Bắc Hàn không kịp chuẩn bị, bất ngờ bị Mộ Thanh Yên đánh lén, lập tức bị Mộ Thanh Yên đè trên giường. Nhìn Mộ Thanh Yên trên người hắn, Quân Bắc Hàn ngu người, sau đó càng thêm tức giận.

“Nàng mau xuống cho ta!”

“Không cho ngươi chút uy phong, ngươi liền không biết trời cao đất rộng, ngươi đợi đó xem ta chà đạp ngươi thế nào!”

Mộ Thanh Yên nghiêm mặt, sức lực cực lớn. Quân Bắc Hàn rất muốn dùng sức đè nàng xuống, nhưng trên người nàng có vết thương, hắn không dám nặng tay. Hắn rất muốn khóc, hắn có chết cũng không ngờ Mộ Thanh Yên uống rượu say lại điên cuồng đáng sợ như vậy.

Lần sau hắn tuyệt đối không để cho nàng uống rượu! Thái hậu ngại ngùng thẹn thùng chạy đi đâu rồi? Cái người bị hắn đùa giỡn đến mức đỏ bừng cả khuôn mặt chạy đi đâu rồi? Trong lòng Quân Bắc Hàn yên lặng rơi lệ.

“Mộ Thanh Yên, nàng chờ đó cho ta...”

Quân Bắc Hàn bị tức chết rồi, Mộ Thanh Yên quả thực không thể phách lối hơn nữa. Suốt một đêm, hắn bị đè ở phía dưới! Ai ngờ Mộ Thanh Yên còn không chịu ngừng lại.

“Phi, uy hiếp ta, khi dễ ta, kéo ta xuống nước, ta đánh chết ngươi!”

Mộ Thanh Yên vừa động thân vừa đấm xuống.

“Mộ! Thanh! Yên!”

Quân Bắc Hàn giận dữ gầm lên, vang vọng toàn bộ tẩm điện. Màn sa lay động, gió mát hiu hiu thổi, xuân tiêu khổ đoản, một đêm tiêu hồn.

Ngày hôm sau, trời còn chưa sáng, Mộ Thanh Yên mơ màng xoay người. Nàng mơ mơ màng màng mở hai mắt ra, thấy mình đang ngủ bên cạnh Quân Bắc Hàn. Nàng muốn xoay người ngủ tiếp, nhưng tay trong chăn dường như đụng phải thứ kì kì gì đó. Nàng sửng sốt, cái gì thế này? Cảm giác rất đặc biệt, sờ soạng một hồi lâu cũng chẳng biết là cái gì.

Lúc này, giọng nói âm trầm của Quân Bắc Hàn truyền vào tai nàng.

“Nàng sờ đủ chưa''

Trước/56Sau

Theo Dõi Bình Luận


Truyện Convert : Tà Đế Triền Sủng: Thần Y Cửu Tiểu Thư