Saved Font

Trước/55Sau

Ác Ma Phúc Hắc: Vợ Yêu! Ngoan Anh Thương

Chương 36: Dự Tiệc

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Kiểu Màu
Trang Tâm Nghiên từ Luân Đôn trở về thành phố trước khi Diệp Mặc Hạo đi công tác về một ngày.

Bây giờ cô đang nằm dài trên chiếc ghế gỗ ở vườn hoa tắm nắng, Lucky thì không ngừng chạy xung quanh chân ghế chỗ Trang Tâm Nghiên đang nằm.

Đột nhiên có một vật gì đó to lớn cản đi ánh nắng mặt trời ấm áp của cô. Lucky cũng không kêu những tiếng kêu vui tai nữa. Điều này khiến Trang Tâm Nghiên không khỏi khó chịu, mày đẹp nhíu chặt mày lại thể hiện cho sự không hài lòng của bản thân.

Diệp Mặc Hạo thấy cô nhíu mày thì liền bày ra bộ mặt không vui. Ngồi xuống bên cạnh cô, những ngón tay thon dài dịu dàng vuốt vuốt mi tâm của cô dãn ra.

Cảm nhận được mùi thơm nam tính dễ chịu quen thuộc đã lâu không ngửi bây giờ lại xộc vào mũi. Trang Tâm Nghiên kinh hỉ, liền mở to đôi mắt. Thấy người đang ngồi trước mặt là ai thì liền vui vẻ bổ nhào vào người anh. Giọng nói đầy nũng nịu vang lên: "Anh về rồi"

Diệp Mặc Hạo vừa vốn còn không vui, giờ lại thấy được nụ cười tỏa nắng của Trang Tâm Nghiên thì tâm tình liền vui theo. Ôm lấy thân hình nhỏ nhắn của cô, đặt cô lên đùi mình. Anh gục mặt vào hõm cổ cô hít hà mùi hương thanh mát quen thuộc ấy. Thật dễ chịu a...

Trang Tâm Nghiên bị hành động của anh chọc cho cười ha hả. Bàn tay mềm mại khẽ vuốt tóc anh như mẹ vuốt đầu con trai vậy. Giọng quan tâm hỏi: "Anh sao vậy?"

"Cần nghỉ ngơi chút thôi" Diệp Mặc Hạo vẫn không ngẩng mặt lên, trả lời cô bằng giọng có chút mệt mỏi.

"Anh ốm sao? Khó chịu ở đâu a?" Trang Tâm Nghiên nâng mặt Diệp Mặc Hạo lên ngó nghiêng. Khuôn mặt nhỏ nhắn nghiêm túc quan sát.

Hành động của cô khiến Diêp Mặc Hạo bất cười thành tiếng. Cắn nhẹ lên vành tai cô, giọng nói khàn khàn vang lên: "Nhớ mùi vị trên người em thôi"

Trang Tâm Nghiên đập vào đầu anh một cái, rồi tặng anh một cái lườm cháy mắt: "Diệp Mặc Hạo anh căn bản là không bao giờ nghiêm túc cả"

Nhớ người ta mà cũng mệt? Lại còn cái gì mà 'nhớ mùi vị trên người em chứ?' Biến thái....Đại biến thái. Ai thèm ngươi nhớ xong giờ ngươi kêu cần nghỉ ngơi.

Bị đanh oan uổng như vậy, Diệp Mặc Hạo không những không tức giận mà còn sủng nịnh xoa đầu cô, dịu dàng nói: "Mai anh có một buổi tiệc cần em đi cùng"

"Em không thích" Trang Tâm Nghiên hất cái mặt nhỏ lên, ra vẻ cao ngạo nói. Bà đây là còn đang giận đấy nhé! Đừng tưởng tranh được sủng rồi thì muốn làm gì thì làm nhé!

Diệp Mặc Hạo nhìn cô sau đó bày ra bộ mặt suy tư. Một lúc sau đó trầm ngâm nói: "Vậy cũng được. Mai không phải làm gì, tối nay ta 'vận động' chút. Là mai em có thể ở nhà nghỉ ngơi"

Nghe vậy Trang Tâm Nghiên nghe vậy thì đỏ bừng mặt lên. Trợn mắt nhìn anh: "Diệp Mặc Hạo. Anh thật biến thái"

Thấy chưa. Người đàn ông này căn bản chả bao giờ nghiêm túc cả. Ai nói anh băng lãnh, kiệm lời? Ai nói anh không gần nữ nhân? Ai nói anh không có khả năng? Cô nhổ...cô nhổ.... Anh chính là một con sói đói lâu năm đột lốt một con nai thôi. Nhìn xem....cô chưa bao giờ thấy anh có hành động nào nghiêm túc cả.

"Anh biến thái?" Diệp Mặc Hạo nhướng mày lặp lại câu nói của cô. Sau đó nhìn Trang Tâm Nghiên bằng ánh mắt thâm sâu nói: "Vậy anh thực hành luôn cho em thấy đây."

Đi kèm lời nói là hành động. Diệp Mặc Hạo đưa hai tay to lớn lên phủ kín nơi đầy đặn đang nhấp nhô trước ngực cô bóp nhẹ. Gương mặt anh tuấn kề sát mặt Trang Tâm Nghiên, phả hơi thở nóng rực vào da thịt cô, cắn nhẹ vào vành tai mẫn cảm của cô.

Động tác của Diệp Mặc Hạo làm cho toàn thân Trang Tâm Nghiên như có dòng điện chạy qua. Miệng nhỏ bất giác phát ra tiếng rên yêu kiều: "Ưm..."

Nhận thấy không đúng, Trang Tâm Nghiên liền ngượng ngùng. Bụm chặt miệng lại, một tay đấm vào lồng ngực anh, cúi gương mặt nhỏ đã sớm đỏ như trái cà chua xuống: "Đang giữa vườn đó. Anh thật là biến thái mà."

Diệp Mặc Hạo nhìn bộ dạng e thẹn của cô thật vui thích, cười khuẩy. Anh cố tình cao giọng chọc ghẹo cô: "Vậy tức là trong phòng thì đc hả?"

Đù...Cô nói vậy bao giờ. Tai nào anh nghe thấy vậy? Để cô chọc thủng nó luôn cho. Lườm anh một cái rồi bất mãn mở lời: "Mai em đi cùng anh là được chứ gì?"

Sau đó bật xuống khỏi đùi Diệp Mặc Hạo chạy đi mất dạng. Bỏ lại Diệp Mặc Hạo ngồi đó khổ sở.

Tự dưng trêu ghẹo cô làm chi để giờ cả người lại khó chịu như kiến cắn vậy. Hạ thân thì rục rịch. Vợ ơi em như yêu tinh vậy. Mỗi tiếng rên thôi mà khơi dậy dục vọng của anh rồi.

(Rin: *lắc đầu* *thở dài* ngu thì chết!!!)

...

Buổi tiệc xa hoa lộng lẫy được tổ chức tại trung tâm thành phố đã bắt đầu từ lâu. Dọc lối đi đều được trang trí bằng hoa bách hợp và đèn màu rực rỡ.

Ngoài đại sảnh, chiếc xe Maybach màu bạc chầm chậm đi tới rồi dừng lại. Bước xuống xe là một người đàn ông lịch lãm một thân tây trang đen sang trong cùng đôi giày da bóng loáng. Bộ trang phục được thiết kế tính tế, nhìn qua cũng có thể nhận ra đây là bộ duy nhất thế giới của hãng thời trang nổi tiếng.

(Bộ chị nhà tặng anh hôm sinh nhật ý ạ. Hiuhiu ~~)

Người đàn ông đó đi vòng qua đầu xe mở cửa xe còn lại. Một tay dùng để chắn thành xe cho người bên trong khỏi đụng phải, một tay ân cần đỡ người trong xe ra. Đôi chân thon dài, trắng mịn đặt xuống nền đất. Bước ra là một cô gái có ngũ quan sắc xảo, đôi mắt đen to tròn, mái tóc nâu uốn lượn được thả tự do bên vai.

Cô gái xinh đẹp ấy mặc một chiếc đầm màu đỏ kết hợp với đôi giày cao gót màu ghi lại càng làm tôn lên dáng người nhỏ nhắn yêu kiều của mình. (Hình ảnh mang tính chất minh họa)

Cô gái mỉm cười khoác tay chàng trai tao nhã bước đi trên thảm đỏ. Một lạnh lùng băng lãnh, một cao ngạo thanh tú. Hai người kệt hợp lại, bước đi đến đâu đều thu hút ánh nhìn của mọi người đến đó. Thời gian lúc này như ngưng đọng lại chỉ còn lại hai người. Trông họ không khác gì chàng bạch mã hoàng tử và nàng công chúa vừa bước ra từ truyện cổ tích cả.

Và đôi tiên đồng ngọc nữ đang thu hút ánh nhìn ấy không ai khác ngoài Diệp Mặc Hạo và Trang Tâm Nghiên.

(Hai ông bà này đã đến muộn còn thích gây sự chú ý)

____

Hhút á....????????????

Mà xí hỏi....Trong đâybạnnàothíchcảnhH không nóiRinmột tiếng để Rin viếttruyệnchophùhợpnạ?

Nếu thíchmấychapnữaRinsẽviếtvào.

Còn không Rinsẽlượcbỏ.

Mọi người nhớchoconýkiến ngôi sao ⭐⭐⭐⭐ lấplánh ✨✨✨✨ bên dưới ???????????? để con thêmđộng lực !

Sorry vì lâuquárồi mới đăngtruyện *cúiđầuhốilỗi* ????????????????

Trước/55Sau

Theo Dõi Bình Luận


Truyện Convert : Ở Sinh Tồn Trò Chơi Làm Cẩm Lý