Saved
Font
Trước
/87
GO
Sau
Ai Hiểu Được Lòng Em?
Chương 77: Mưa lớn suốt đêm
Màu Nền
Xám nhạt
Xám Đậm
Xanh nhạt
Vàng nhạt
Màu sepia
Xanh đậm
Vàng đậm
Vàng ố
Màu trắng
Hạt sạn
Sách cũ
Màu tối
Màu Chữ
Đen
Xám Nhạt
Xám Đậm
Trắng
Font Chữ
Palatino Linotype
Bookerly
Minion
Segoe UI
Roboto
Roboto Condensed
Patrick Hand
Noticia Text
Times New Roman
Verdana
Tahoma
Arial
Cỡ Chữ
14
16
18
20
22
24
26
28
30
32
34
36
38
Kiểu Màu
otruyen.net
truyenfull.net
sstruyen.com
webtruyen.com
Đóng
Reset
Mạc Tu Lăng có dự cảm không tốt. Lúc chiều anh vừa mới nghĩ là hôm nay trời rất đẹp. Thì một lát sau trời bỗng xuất hiện một tiếng sấm rền vang, mưa lớn đổ xuống.
Anh tan ca liền lái xe về nhà.
Anh cảm thấy một chút bất an. Nhưng về nhà thấy Giang Nhân Ly đang chán nản ngồi xem phim thì lo lắng trong nháy mắt tan biến.
“Anh làm em giật cả mình.” Cô oán trách.
Anh đi đến gần mới phát hiện hóa ra cô đang xem phim kinh dị. Thật đúng là lo cuộc đời chưa đủ kích thích.
Cô tắt tivi đi, giọng hậm hực: “Mỗi lần xảy ra chuyện gì kỳ lạ lại bắt đầu hiếu kỳ. Nhưng lúc sự thật bị vạch trần lại cảm thấy chẳng thú vị gì nữa. Cho dù có chuyện ly kỳ đến mức nào cũng chỉ là do con người tạo ra.”
“Em hy vọng sẽ có mấy thứ ma quỷ kia xuất hiện thật sự à?”
“Cũng không tồi mà!” Cô bĩu môi, “Anh hôm nay sao về sớm vậy?”
“Xong việc thì về chứ sao. Em hỏi nhiều vậy?”
“Có mỗi chút anh đã không kiên nhẫn được rồi.”
“Nào có.”
“Có. Có ngày em sẽ mặc kệ anh sống chết không thèm quan tâm, cho anh khóc chết đi.”
Anh bật cười, có điều chắc sẽ không khoa trương đến mức phải khóc như vậy. Cô gần đây ngày càng hẹp hòi, anh cảm thấy bất đắc dĩ, có điều như vậy cũng không tồi.
Anh vừa mở miệng định nói gì nhưng lại nghe thấy chuông điện thoại kêu.
Hóa ra hôm nay là sinh nhật cậu em kết nghĩa của Bạch Sơ Tuấn cho nên cậu ta gọi điện bảo anh ra ngoài. Mạc Tu Lăng vốn định từ chối nhưng Bạch Sơ Tuấn nói đã lâu rồi không tụ tập. Kỳ thực sinh nhật gì đó cũng là cái cớ, tìm một lý do để ra ngoài cho thoải mái tâm trí một chút.
Mạc Tu Lăng tắt điện thoại, liếc nhìn Giang Nhân Ly.
“Anh chỉ cần đừng nói với em là sẽ ra ngoài là được.”
Thế này thật anh chẳng biết nói gì nữa. Anh ngồi xuống bên cạnh cô, không hề mở miệng.
Sắc mặt Giang Nhân Ly không tốt chút nào: “Thực ra anh có thể đi.”
“Hử?”
Cô cao hứng đứng dậy: “Chỉ cần đưa em theo.”
Mạc Tu Lăng nhìn cô mấy giây rồi ra lệnh: “Đi thay quần áo!:
Cô ném chiếc gối ôm vào người anh, chạy về hướng phòng ngủ. Anh nhìn bộ dạng cô, không khỏi bật cười.
Anh vừa lái xe vừa quan sát cô:
“Sao muốn đi cùng?” Anh thờ ơ hỏi.
“Muốn xem cuộc sống về đêm của những người thành công thế nào?”
Thật đúng là câu nào không châm chọc thì không chịu được.
Có điều thái độ hiện giờ của cô thật đúng là đang rất hứng thú.
Đến “Non-sleep City”, cô tự nhiên khoác tay anh đi vào. Anh cũng không gạt ra, khóe miệng mỉm cười.
Cho nên, Ngô Thúc Nguyên vừa nhìn thấy bọn họ tình chàng ý thiếp thì hoảng sợ. Có điều anh cũng không biết đối đãi với Giang Nhân Ly thế nào cho phải, chỉ cảm thấy cô cũng chỉ là bộ dạng lầm lì, không có gì đặc biệt hơn người.
Giang Nhân Ly không phải người dễ dàng mất bình tĩnh, cô trực tiếp ngồi xuống bên cạnh Mạc Tu Lăng.
Bạch Sơ Tuấn có vẻ rất hiếu kỳ với sự xuất hiện của Giang Nhân Ly. Bọn họ lần nào tụ tập cũng mang theo bạn gái nhưng Mạc Tu Lăng thì tuyệt nhiên không, anh cũng chẳng bao giờ ngại mình phải ngồi một mình.
“Em dâu sao hôm nay lại rảnh rỗi đến đây vậy?” Bạch Sơ Tuẩn lộ ra ý cười trên mặt.
“Em vẫn luôn rảnh rỗi, chỉ là các anh không mời em đến thôi.”
Té ra là lỗi của bọn họ à? Bạch Sơ Tuấn sửng sốt: “Vậy anh trai này xin nhận lỗi với em vậy. Vẫn tưởng em dâu chính là đóa hoa thích ở trong nhà ấm, không muốn đi ra ngoài gặp bão táp mưa sa.”
Lý Khánh Anh cũng vừa kết hôn, bên cạnh cũng mang theo vợ: “Khó có cơ hội được gặp em dâu, để anh và chị dâu mời em một ly!”
Giang Nhân Ly vừa cầm ly rượu, Mạc Tu Lăng nhăn mặt ý ngăn cản. Cô vẻ mặt khiêu khích: “Chỉ một ly, không sao!”
Người được chúc sinh nhật hôm nay chỉ biết ngồi một bên, căn bản không hiểu được chuyện gì đang xảy ra.
Ngô Thúc Nguyên vốn không thích Giang Nhân Ly, rõ ràng là một người phụ nữ lẳng lơ, vậy mà Mạc Tu Lăng lại làm như bắt được bảo bối. Ngô Thúc Nguyên muốn nghĩ cách làm cho cô xấu mặt, anh liếc nhìn thọ tinh (người được chúc sinh nhật) đang ngồi một bên, ánh mắt chợt lóe lên: “Sơ Tuấn, tiểu đệ này năm nay bao nhiêu tuổi?”
“22.” Bạch Sơ Tuấn trả lời, lười quay đầu lại.
Ngô Thúc Nguyên thâm ý: “Chúng ta làm anh nên tặng cậu ta món quà gì đây?”
Cậu em kia tỏ ra sợ hãi: “Không cần, không cần.”
Bạch Sơ Tuấn cũng nghĩ một chút: “Em trai mình, đương nhiên mình cũng nên biểu hiện mộ
t ít thành ý.”
Ngô Thúc Nguyên nhàn nhạt mở miệng: “Tặng thế có gì tốt? Chi bằng giống như sinh nhật 22 tuổi của Tu Lăng, chúng ta mỗi người một phần, mua một sinh viên trong trắng một đêm cho cậu ta…”
Ngô Thúc Nguyên còn chưa nói hết, Lý Khánh Anh đã hung hăng đá cậu ta một cước.
Thật đúng là không nhìn giờ.
Quả nhiên, lúc ấy, tất cả mọi người đều im lặng.
Vẻ mặt vui vẻ của Giang Nhân Ly bỗng nhiên cứng nhắc. Trong đầu cô xuất hiện rất nhiều hình ảnh. Cô gắt gao cắn môi, đột nhiên, cô nhìn Ngô Thúc Nguyên. Ánh mắt của cô khiến Ngô Thúc Nguyên cũng phải hoảng sợ.
Mạc Tu Lăng sắc mặt trắng bệch, không dám mở miệng.
Giang Nhân Ly mạnh mẽ nhìn Ngô Thúc Nguyên: “Lúc nào?”
Ngô Thúc Nguyên bị câu hỏi của cô hù dọa, vô cùng bối rối.
Giang Nhân Ly mất hứng, cô mở miệng: “Năm năm trước ngày hai mươi chín tháng bảy, đúng không?”
“Sao… sao em biết?” Ngô Thúc Nguyên hãi hùng.
Thân thể cô run lên. Mạc Tu Lăng ôm lấy cô, quay sang quát Ngô Thúc Nguyên: “Cậu nói đủ chưa?”
Mạc Tu Lăng rất hiếm khi phát giận, anh lúc nào cũng vẻ mặt tao nhã, nhưng lúc này, chỉ một câu nói, mọi người đều nhận ra anh thực sự nổi giận.
Giang Nhân Ly gắt gao nắm chặt tay, huyết quản nổi lên trông thấy rõ.
Anh ôm lấy cô: “Chúng ta về nhà.”
Không ai ngăn cản bọn họ, tất cả dường như xảy ra rất khó tin.
Anh không dám buông tay, anh sợ buông lỏng một chút cô sẽ ngã khuỵu xuống đất. Hiện tại cả người cô đều mềm nhũn. Anh không sợ, chỉ rất lo lắng cho cô. Anh đã sớm có dự cảm bất thường, hóa ra là chuyện này bị bại lộ. Cũng tốt, trên thế giới này không có gì là bí mật mãi được.
Anh lo lắng cho cô, sắc mặt của cô thực sự không tốt.
Doc đường anh lái xe với tốc độ nhanh nhất về nhà, không biết có bị bắn tốc độ không, nhưng anh không quan tâm.
Vừa đến nhà, anh lập tức ôm cô xuống xe, thân thể cô rất lạnh.
Anh kéo chăn đắp lên người cô. Môi cô mấp máy, dường như muốn nói điều gì, anh chờ cô. Nhưng cô vẫn không lên tiếng. Cô nhắm mắt, không biết đang suy nghĩ điều gì.
Bỗng nhiên, ánh mắt cô sáng lên, tâm tình dường như rất bất ổn.
Anh yên vị ngồi trên giường, chờ cô tĩnh tâm lại.
Hồi lâu, cô vươn tay kéo tay anh: “Hôm đó anh bị bọn họ chuốc rượu say đúng không?”
Anh nhắm mắt: “Không phải, anh rất tỉnh táo.”
Trước
/87
GO
Sau
Theo Dõi
Bình Luận
Truyện Convert :
Lầm Chọc Yêu Nghiệt Vương Gia: Phế Tài Nghịch Thiên Tứ Tiểu Thư
Truyện hay nên đọc
Mê Vợ Không Lối Về
Tướng Phủ Đích Nữ
Vợ Trước Muốn Tái Hôn
Anh Rể Không Chịu Buông Tay
Đại Boss Có Quyền Ghét Em
Daddy, Mommy Ở Đây
Tà Phượng Nghịch Thiên
Hàng Xóm Biến Thái
Không Gian Làm Ruộng: Vợ Nhà Nông Thần Y Xấu Xí
Kế Hoạch Theo Đuổi Lại Vợ Yêu Lạnh Lùng
Dừng đọc
Truyện Vừa Đọc
>> Bấm để xem ...
Truyện Đã Theo Dõi
>> Bấm để xem ...
Chương Mới
Xuyên Qua Làm Nhân Vật Quần Chúng, Vô Tình Dạy Một Đám Đồ Đệ Thành Thánh Nhân
- Chương 452: Một Kiếm Xỏ Xuyên Tuế Nguyệt, Nhất Chiêu Trảm Đoạn Trường Hà
Thập Niên 70: Mang Theo Không Gian Xuyên Thành Thiên Kim Thật
- Chương 10: Thăm Phòng 2
- Chương 9: Thăm Phòng 1
Bạch Đạo Sư
- Chương 467: Lời Nguyện Cầu Đến Trời Xanh.
Cô Vợ Tài Phiệt: Tạ Thiếu Sủng Thành Nghiện
- Chương 796
Danh Mục
Lọc Truyện
Xếp Hạng
Truyện Full
Truyện Mới
Truyện Full Hay
Truyện Hot
Ngôn Tình Hay
Xuyên Không Hay
Đam Mỹ Hay
Tiên Hiệp Hay
Kiếm Hiệp Hay
Truyện Convert
Thể Loại
Tiên Hiệp
Kiếm Hiệp
Ngôn Tình
Đô Thị
Quan Trường
Võng Du
Khoa Huyễn
Huyền Huyễn
Dị Giới
Dị Năng
Quân Sự
Lịch Sử
Xuyên Không
Trọng Sinh
Trinh Thám
Thám Hiểm
Linh Dị
Sắc
Ngược
Sủng
Cung Đấu
Nữ Cường
Gia Đấu
Đông Phương
Đam Mỹ
Bách Hợp
Hài Hước
Điền Văn
Cổ Đại
Mạt Thế
Truyện Teen
Phương Tây
Nữ Phụ
Light Novel
Việt Nam
Đoản Văn
GG Dịch