Saved Font

Trước/66Sau

Ám Hiệu Tình Đầu

Chương 27

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Kiểu Màu
Ngữ khí này thế nào lọt vào tai lại thành rất đáng thương?

Toàn thân Thịnh Ly mềm nhũn trong vòng tay của anh. Bờ môi tê dại, hít thở không thông. Rõ ràng cô mới là người thảm hơn đó có được không? Có điều, cách thể hiện sự yếu thế của Dư Trì rất thoả mãn tâm tình khi yêu của Thịnh Ly. Vừa là sói vừa là em trai nhỏ, ai mà không muốn yêu thương cơ chứ?

Cô ngẩng đầu ôm mặt anh, cười đến ôn nhu: "Không tin tưởng em đến thế sao?"

TRUYENFULL LÀ ĐỒ CON CHÓ

Thấy ánh mắt anh thật sự mang theo uỷ khuất, cô trực tiếp nói: "Anh đề phòng em như vậy, em sẽ tưởng rằng anh trước kia từng bị chị gái nào đó lừa gạt về cả tâm can lẫn thể xác đó. Thành thật với em, có phải hay không?"

Dư Trì: "......"

Anh không nên lộ ra vẻ yếu đuối này, uỷ khuất dưới đáy mắt biến mất trong giây lát, lạnh lùng cong môi: "Em mới không phải kẻ nói dối sao?"

"Đừng có mà vu oan, em đã ngủ với anh đâu? Em chỉ mới sờ cơ bụng, hôn anh vài lần mà thôi."

Tất Thịnh Ly ướt sũng, bàn chân lạnh lẽo không thoải mái. Cô vòng tay qua cổ, giẫm lên mu bàn chân của anh, đến sát bên môi đe doạ: "Lần sau còn không tin chân tình của chị gái đây, em liền trực tiếp lôi anh lên giường ngủ cùng."

Dư Trì: "............."

Thịnh Ly vẫn chưa thấy đủ phấn khích, vì thế khẽ hỏi: "Mua bao chưa?"

Dư Trì: ".............."

Cô rất nhẹ, cân nặng bình thường là 45kg, cả người đứng trên chân anh hoàn toàn không có bao nhiêu áp lực. Anh đưa tay qua vòng eo thon gầy của cô, cúi đầu dùng ánh mắt sâu thẳm đối diện.

Mí mắt anh hơi mỏng, thường ngày không bộc lộ biểu hiện gì nhìn sẽ rất lạnh lùng. Nhưng anh lại là một diễn viên trời sinh, mà một người diễn viên quan trọng nhất là ánh mắt biết nói, bởi vì mọi thứ tình cảm đều trực tiếp biểu hiện ở trong đôi mắt.

TRUYENFULL LÀ ĐỒ CON CHÓ

Anh nghiêm túc nhìn cô, khàn khàn hỏi: "Nếu em thật sự muốn, bây giờ anh sẽ đi mua."

Thịnh Ly phát hiện, khi Dư Trì nghiêm túc nhìn một người, ánh mắt anh đặc biệt thâm tình và ôn nhu, không có lấy một điểm nguỵ trang.

Nhịp tim đập dồn dập, lại đột nhiên không muốn phá vỡ điểm ôn nhu nhỏ bé kia, cô siết chặt cổ anh, nhẹ nhàng mở miệng: "Nửa đêm canh ba, em không nỡ để anh chạy ra ngoài. Mấy ngày tới có thời gian thì mua, lần sau em tới tìm anh."

Trong một khoảnh khắc, Dư Trì không biết nên phản ứng thế nào.

Thịnh Ly cho rằng anh đã hiểu, nhíu mày: "Bây giờ, ôm em ra ngoài đi, tất ướt cả rồi, rất khó chịu."

"Ừm." Dư Trì trầm giọng đáp, với lấy chiếc áo phông trên bồn rửa mặt. Cánh tay vòng qua eo, đem người nhấc qua một bên.

Anh đi đôi dép đặt trước cửa, ôm cô ra ngoài phòng khách. Đặt người trong lòng ngồi lên sofa xong, cúi đầu nhìn đôi tất ướt sũng bên dưới, đưa tay giúp cô cởi ra. Lúc Thịnh Ly phản ứng lại, anh đã đem một bên tất cởi xong. Cô hơi xấu hổ, chân co lại.

"Đừng cử động." Anh nắm lấy mắt cá chân, đem chiếc tất còn lại cởi ra.

Bàn chân trắng nõn sơn màu đỏ, thậm chí đến gót chân cũng mềm mại hồng hào. Dư Trì tay ôm đôi chân của cô vào trong áo phông. Thịnh Ly cong chân, đỏ mặt nhìn khuôn mặt lãnh đạm của anh: "Lần đầu tiên có người tự dùng quần áo của mình lau chân cho em, Dư Tiểu Trì, anh có phải rất yêu em? Nói thật đi, anh từ sớm đã yêu em nhưng ngoài mặt giả bộ thôi phải không?"

TRUYENFULL LÀ ĐỒ CON CHÓ

Dư Trì hơi dừng, đem áo phông xé rách, nhặt đôi tất bên cạnh cùng cuộn lại, ném vào trong thùng rác.

Thịnh Ly: "......"

Dư Trì đứng dậy, lạnh nhạt nhìn cô: "Như thế liền xem như yêu em rồi? Vậy bạn trai cũ của em, cũng không phải là loại tốt đẹp gì."

"Là không tốt bằng anh." Thịnh Ly cong mắt cười, sau đó liếc qua thùng rác: "Nhưng anh thế này... hơi lãng phí quần áo."

Dư Trì yên tĩnh nhìn cô mấy giây, quay người vào phòng ngủ, lấy một chiếc áo phông đen từ trong tủ ra. Đèn lớn trong phòng ngủ không bật, cửa mở, chỉ rọi vào vài tia sáng ngoài phòng khách. Thịnh Ly dựa sofa nhìn vào bên trong, động tác mặc áo của anh vô cùng hấp dẫn. Cô chân trần bước xuống sàn, đi về phía phòng ngủ.

Phòng ngủ không lớn, ngoại trừ giường và tủ quần áo, chỉ có một cái bàn cạnh cửa sổ. Trên bàn là một chồng sách và chiếc máy tính cũ của anh, trong góc cũng chỉ dựng một chiếc vali đen to. Ngoài ra, không có gì khác.

Nhìn qua liền biết, Dư Trì không trang trí hay mua thêm gì cho căn nhà này.

Đột nhiên, Thịnh Ly nhớ tới Giang Đông Mẫn và Dư Mạn Kỳ, bọn họ mở một nhà hàng, khẳng định sẽ có nhà ở bản địa. Dư Trì là con trai Dư Mạn Kỳ nhưng lại tự mình đi thuê phòng bên ngoài, giống như một đứa trẻ không nhà cửa không gia đình.

Dư Trì đưa dép qua: "Mang vào."

Thịnh Ly cúi đầu đi dép, xoay người mở máy tính. Ngẫm nghĩ một lúc, quay về phòng khách đem chiếc máy tính mới ôm vào, đặt xuống bàn, ra lệnh: "Dùng máy tính mới, nếu cãi lời, lát nữa em sẽ tịch thu máy cũ."

Dư Trì ngoảnh đầu nhìn cô, cười hỏi: "Em cầm máy tính anh làm gì?"

Thịnh Ly nhìn chằm chằm anh, đột nhiên tươi cười: "Dư Tiểu Trì, trong máy tính của anh có phim A* không?"

*Phim A: phim con heo nha quý dzị =))))

Anh không biểu tình, thấp giọng nói: "Có, còn cả vài bộ G*, thể loại nào cũng có. Em muốn xem không?"

*G: nam x nam.

Trong máy tính quả thật là có, nhưng không có thể loại G. Năm cấp 3, nhà trường không cho phép học sinh mang máy tính vào ký túc xá, Dư Trì phải đi làm thêm để kiếm sinh hoạt phí. May mắn thành tích của anh tốt, mấy lần kiểm tra ký túc thầy giáo đều mắt nhắm mắt mở bỏ qua cho anh.

TRUYENFULL LÀ ĐỒ CON CHÓ

Vì thế trong ký túc xá chỉ có duy nhất máy tính xách tay của Dư Trì, Hồ Nhất Dương và hai người bạn cùng phòng đã dùng nó tải một loạt phim, trong ổ D đúng là có vài bộ.

Mặt Thịnh Ly đỏ bừng, cô vốn tưởng Dư Trì sẽ nói không, thì ra là cô hiểu lầm rồi.

Cô dựa vào góc bàn, bình tĩnh liếc nhìn màn hình: "Không xem, mấy thứ này quay chụp đều không đẹp. Thân hình mấy người trong đó kém xa anh, có nhìn cũng phải là nhìn anh."

Nghe có vẻ kinh nghiệm rất phong phú a?

Dư Trì hừ lạnh, kéo ghế ngồi xuống, lười để ý cô.

Thịnh Ly đứng sau lưng anh, nhìn anh cắm ổ cứng vào máy tính cũ để sao chép dữ liệu, đoán rằng anh sẽ đem nó chuyển qua máy tính mới.

Cô đặt tay lên vai anh, bất ngờ hỏi: "Dượng và mẹ anh có con riêng không?"

Dư Trì hơi khựng lại, nhàn nhạt đáp: "Có, con trai, sắp lên cấp 2."

Thịnh Ly đau lòng vuốt ve mặt anh, đúng lúc định nói gì thì chuông điện thoại vang lên.

Cô tới phòng khách lấy điện thoại, là Viên Viên gọi tới.

Nhìn thời gian, đã 12 giờ rưỡi.

Viên Viên thì thào: "Ly Ly, mọi người đều ăn uống xong xuôi rồi, nhưng có một vài người định ở lại uống thêm, chị muốn trở về không? Nếu không đợi bọn họ đi rồi sẽ rất muộn, ngày mai không cần dậy từ 6 giờ nhưng cũng chỉ có thể ngủ đến 8 giờ thôi..."

Cô dừng lại đôi chút, lôi chiêu lớn nhất ra: "Ngủ quá muộn da dẻ sẽ không đẹp, lần trước chị đi đối ám hiệu về, đêm hôm sau tình trạng da liền có chút không tốt."

Thịnh Ly bị thuyết phục: "Được được được, biết em vất vả rất nhiều rồi, chị về sau."

Lúc sau, Thịnh Ly đội mũ đeo khẩu trang, mặc áo đồng phục bóng chày của Dư Trì, chiều dài áo ngang đùi, để lộ ra một đôi chân thẳng tắp và nuột nà.

Dư Trì uể oải đứng cạnh cửa, tay cầm chìa khoá và điện thoại, chuẩn bị đưa cô về.

Thịnh Ly chân trần đi giày trắng, khẽ cười nhìn anh: "Dư Tiểu Trì, thuận tiện mua cho em một đôi dép trong nhà."

Dư Trì: "......"

Anh vừa nghe liền minh bạch, cô nói, lúc mua bao, thuận tiện mua thêm một đôi dép trong nhà cho cô.

TRUYENFULL LÀ ĐỒ CON CHÓ

Dư Trì xoay người mở cửa, lưng quay về phía cô đáp: "Ừm."

______

Tối hôm sau, Dư Trì đem cảnh đã NG rất nhiều lần ngày hôm qua, một lần liền qua.

Trình Tư Khởi đứng cạnh Thịnh Ly, khen ngợi: "Đỉnh quá, có thật là người mới không?"

Trong lòng Thịnh Ly rất tự hào, ngoài mặt nghiêm túc nói: "Đúng là rất giỏi. Hồi bé từng ở trong nhóm quần chúng, diễn qua vài bộ phim, nhưng vài năm không tiến đoàn, mọi người đều không quen biết, đương nhiên xem như người mới."

"Em thế nào rõ ràng như vậy?" Trình Tư Khởi tò mò quay đầu nhìn cô.

Thịnh Ly đem chuyện Dư Trì từng là trợ lý tạm thời của cô nói ra. Đây không phải bí mật của đoàn phim, xem như bây giờ không nói, vài ngày nữa Trình Tư Khởi thể nào cũng nghe qua bát quái. Không bằng chủ động nói ra, như thế ngược lại dễ phân tán sự chú ý.

Con đường của Trình Tư Khởi một năm trở lại đây có chút giống cô, tài nguyên cũng ngày càng tốt hơn, nhân khí tăng cao, đại khái là chủ ý của đoàn đội. Nếu như thật sự như vậy, hai người sẽ trở thành đối thủ cạnh tranh, đối với người đối diện không thể không phòng thủ.

Yêu đương thì yêu đương, nhưng sự nghiệp cũng cần nắm chắc.

Trình Tư Khởi nghe xong mỉm cười: "Chả trách, vậy Dư Trì tiến đoàn là do em giới thiệu?"

"Còn có cả Thành ca giới thiệu." Thịnh Ly không có phủ nhận, chậm rãi cười, "Bộ phim《 Hoa Sát 》không biết chị đã xem qua chưa? Người đóng vai tiểu nam chính của Thành ca, chính là Dư Trì."

Trình Tư Khởi sửng sốt, ngạc nhiên nói: "Thật sao? Mấy năm trước có xem qua, không nhớ kỹ nữa rồi. Chờ có thời gian, chị sẽ xem lại."

Dư Trì hoàn thành cảnh quay, liền đến lượt Thịnh Ly và Trình Tư Khởi quay cảnh đối đầu. Đạo diễn Lưu gọi hai người lại bàn bạc qua về cảnh tiếp theo, nói xong để hai người chuẩn bị tinh thần, ông hút xong điếu thuốc sẽ bắt đầu quay.

Viên Viên cầm điện thoại đi tới, nói nhỏ: "Ly Ly, chị Dung vừa gọi điện giục em đăng Weibo. Nếu không có thời gian, chị ấy sẽ giúp em đăng."

Thịnh Ly ngán ngẩm nhận lấy điện thoại, hừ lạnh đáp: "Chị đăng."

Nếu để Dung Hoa giúp cô đăng bài, cũng không biết sẽ đăng thành cái gì, kèm theo hình ảnh nào.

Nửa phút sau.

Thịnh Ly đăng Weibo.

Thịnh Ly V : Sinh nhật vui vẻ, Tiểu Lộ [ bánh gato ].

Tự nhận mình là người rất chính trực, đến một tấm ảnh cũng không đăng kèm. Thịnh Ly vừa đưa di động cho Viên Viên, Lộ Tinh Vũ liền gọi tới.

Người này là đang trực chờ Weibo của cô à?

Thịnh Ly nhận máy, Lộ Tinh Vũ lười biếng hỏi: "Chị, quà sinh nhật của em đâu?"

TRUYENFULL LÀ ĐỒ CON CHÓ

Năm ngoái Lộ Tinh Vũ cũng quấy rầy cô đòi quà, Thịnh Ly ở Đương Đương đóng gói hai quyển sách gửi đến nhà cậu ta, cười nhạo người như cậu ta nên đọc thêm sách, kết quả khiến cậu ta tức giận hơn nửa tháng trời.

Thịnh Ly nhàn nhạt cười: "Quà sao, không có."

Lộ Tinh Vũ uỷ khuất: "Chị sao có thể như thế, mỗi năm chị đều cẩn thận chuẩn bị quà cho em mà."

"Vậy cậu cho một con số, tôi chuyển khoản."

"....."

"Chị, chị đừng thế này mà. Sinh nhật em không ra ngoài chơi, ở nhà xem kịch bản đó." Lộ Tinh Vũ đáng thương nói, "Em thật sự đang thủ thân như ngọc, chị cho em chút ngọt ngào và hy vọng có được không?"

Thịnh Ly không chút lưu tình: "Cậu không dám ra ngoài chứ gì? Gần đây đám chó săn đều rình rập cậu, dù sao ảnh và video của cậu đúng là dễ chụp được, giá cả còn rất cao."

Lộ Tinh Vũ: "......"

Thịnh Ly: "Tôi còn phải đóng phim, tắt đây."

Cúp máy xong, cô ngẫm nghĩ, phát cho Lộ Tinh Vũ một hồng bao 200 tệ.

Vài phút sau, Thịnh Ly đang quay phim, Lộ Tinh Vũ chia sẻ lại Weibo của Thịnh Ly.

【 Thịnh Ly V: Sinh nhật vui vẻ, Tiểu Lộ [bánh gato]. 】

Lộ Tinh Vũ V: Cảm ơn chị gái, em rất mãn nguyện, rất thích, rất vui. Chuẩn bị đi mua bánh gato ăn thôi [Ảnh].

Kèm theo là ảnh chụp hồng bao Thịnh Ly gửi anh.

_____

Cảnh quay tối nay của Dư Trì đều đã kết thúc. Anh thay quần áo xong xuôi, mới chỉ hơn chín giờ. Tối qua nhận thêm hai công việc, đối phương cần gấp, anh không tiện lưu lại đoàn phim lâu hơn. Đội chiếc mũ bóng chày lên, nhét kịch bản vào balo lên vai, đến bên kia đường quét mã xe đạp, rời đi.

Đi ngang qua một cửa hàng tiện lợi Lawson, anh dừng xe, muốn mua bao thuốc lá và chai nước.

Bước vào cửa hàng, đột nhiên nhớ đến lời hôm qua của Thịnh Ly.

Dư Trì hơi dừng, lấy một cái giỏ bên cạnh lên.

Văn kiện "Hai, ba điều cần biết rõ khi làm trợ lý của Ly Ly" đúng là một thứ tốt, nhìn qua liền không quên cũng là một chuyện không tệ. Đến nhãn hiệu đồ ăn vặt mà Thịnh Ly yêu thích, anh đều nhớ rõ ràng.

Dép đi trong nhà size 36, màu hồng.

Một số đồ ăn vặt mà Thịnh Ly thích.

Bαo ƈαo sυ – ba hộp, hương vị khác nhau.

TRUYENFULL LÀ ĐỒ CON CHÓ

Một bao thuốc, hai chai nước lạnh.

........

Dư Trì cầm túi đồ lớn ra khỏi Lawson, đem túi treo lên. Anh hạ thấp vành mũ, châm một điếu thuốc, nhanh chóng đem thuốc hút xong, ném vào thùng rác bên cạnh, nghiêng ngời đạp xe rời đi.

Về đến nhà, Dư Trì đi tám rửa. Vừa ra ngoài liền cầm điện thoại đang đặt trên bàn lên xem, tin nhắn Wechat được gửi đến quá nhiều, quá ồn ào.

Đứng đầu danh sách vân là nhóm nhỏ sáu người và nhóm lớp.

Trong nhóm nhỏ sáu người mà Hồ Nhất Dương kéo anh vào lần trước, tin tức liên tục nhảy lên, đều là từ khoá liên quan đến "Nữ thần Ly Ly", "Hot search", "Lộ Tinh Vũ".

Dư Trì mở khung chat.

Hồ Nhất Dương:【 Tôi điên mất! Lộ Tinh Vũ không xứng với nữ thần của tôi! Tôi ghét nhất là thể loại fan CP, hai người họ tương xứng chỗ nào chứ? Chỗ nào là phù hợp? 】

Hồ Nhất Dương: 【 Rốt cục ước hẹn ba tháng của nữ thần Ly Ly và Lộ Tinh Vũ là gì? 】

Hồ Nhất Dương: 【 @Dư Trì, Trì ca, cậu làm trợ lý cho nữ thần mà thật sự không biết sao? 】

Từ Dạng: 【 À... 】

Hồ Nhất Dương: 【 Dạng Dạng, cậu à cái gì? Lẽ nào cậu cảm thấy Lộ Tinh Vũ xứng với nữ thần? 】

Dư Trì: 【 Không xứng. 】

Nhóm chat trầm mặc hai giây, Hồ Nhất Dương rất nhanh bay đến trả lời: 【 Trì ca vậy mà đến rồi! Cậu cũng không cảm thấy xứng, phải không? Cậu thấy không xứng, nhất định là không sai rồi! Có phải Ly Ly từng nói không tốt sau lưng Lộ Tinh Vũ? 】

Dư Trì đọc tin trong nhóm, mặt không biến sắc đăng nhập Weibo.

Hot search nổi bật đứng thứ ba: #Thịnh Ly chuyển 200 tệ cho Lộ Tinh Vũ mua đường#

Dư Trì ấn vào xem thử, đại khái giống như đang ngược đãi bản thân, còn vào "Siêu thoại Tinh Thịnh CP" xem qua. Bên trong siêu thoại giống như qua năm mới, đều phấn khích vì hai người phát đường.

Siêu thoại hot Weibo --- 200 tệ, đủ cho Tiểu Lộ ca mua không ít đường rồi nhỉ, 200 tệ là tiền sao? Không, chính là đường a!

Dư Trì tuỳ tiện ấn báo cáo, hờ hững thoát Weibo.

Anh đặt điện thoại xuống bàn, mở nắp uống hết nửa chai nước lạnh, cảm giác lạnh buốt trôi xuống bụng khiến người ta dễ chịu hơn ít nhiều. Liếc sang túi đồ, đưa tay lật vài ba hộp bαo ƈαo sυ và cả đống đồ ăn vặt.

Dư Trì đem đồ nhét vào ngăn kéo đầu giường, đi đến nhìn chằm chằm chiếc máy tính mới trên bàn, giễu cợt cong khoé môi.

Đêm khuya 11 giờ.

Dư Trì lạnh mặt biên tập video, điện thoại trên bàn rung vài lần.

Thịnh Ly:【 Dư Tiểu Trì, về nhà không nói với em một câu? 】

Thịnh Ly: 【 Anh xem Weibo rồi sao? Cái đó là do người đại diện và Weibo công ty yêu cầu, đừng ghen nha. Ghen với ai thì ghen cũng đừng ghen với Lộ Tinh Vũ, cậu ta không đáng. 】

Thịnh Ly: 【 Hồng bao 】【 Hồng bao 】【 Hồng bao 】【 Hồng bao 】...

Dư Trì dựa vào ghế, lạnh nhạt nhìn tin nhắn nhảy trên màn hình.

Vài giây sau, điện thoại lại rung lên.

Thịnh Ly: 【 Thịnh Ly đây ai cũng không yêu, chỉ yêu anh. 】

*

Nhắn nhủ của Editor:

Thịnh tra nữ không cố tình nhưng em trai nhỏ lại đau lòng rồi ಥ_ಥ

Điều quan trọng phải nhắc ba lần: Chương sau có thịt, chương sau có thịt, chương sau có thịt !!! Vậy nên hãy tặng editor thật nhiều ngôi sao nhỏ để được ăn thịt thật sớm nha kakaka

Trước/66Sau

Theo Dõi Bình Luận


Truyện Convert : Cả Nhà Nghe Lén Lòng Ta Âm Thanh Giết Điên Rồi, Ta Phụ Trách Bú Sữa