Saved Font

Trước/10Sau

Ăn Em Ăn Tới Nghiện

Chương 7

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Kiểu Màu
Hạ Diễm đem Lê Hương Hương từ giường kéo lên, căn bản không cho cô có thời gian thở dốc.

Hắn kéo tay nhỏ bé của cô, đặt ở trên mặt quần lót chính mình "Anh hôm nay nhất định phải cho em hiểu được, chỉ có em mới có thể làm cho anh điên cuồng như thế!"

Sợi tóc loạn phủ lên hai má, trên trán xuất hiện mồ hôi, liền đồ cài trên tóc cũng không cánh mà bay.

"Em... Em..." Thanh âm cô có chút kiều mỵ, vừa trải qua cao trào, má hồng đỏ bừng , giống quả táo hồng đáng yêu.

"Cởi ra!" Hắn dùng khẩu khí mệnh lệnh nói, khiến cá tính mềm mại của Lê Hương Hương không thể không chiếu theo lời nói của hắn mà làm.

Cởi bỏ thắt lưng hắn, bàn tay nhỏ bé của cô không biết phải làm gì kế tiếp, cuối cùng sợ hãi đặt ở trên quần hắn.

"Đem khóa kéo xuống..." Hắn thấp giọng nói, một bên rút đi tây trang trên người cùng áo sơmi.

Cô nghe lời của hắn đem khóa kéo xuống, mu bàn tay dời xuống, thẳng đến đáy, mới thấy một bộ vị nhô lên.

Hắn nhẹo mắt, thấy cô đem khóa kéo – kéo xuống,

Mặt cô hồng nhìn bộ vị nhô ra kia, nhẫn xấu hổ, kéo quần hắn xuống

"Cảm thấy như thế nào?" Hắn nửa quỳ ở trên giường, nhìn bộ dáng cô cúi đầu, bộ vị trọng điểm vừa vặn ở trước mặt nàng "Có nghĩ là nhìn nó không?"

Cô khẽ cắn cánh môi, căn bản không biết nên trả lời như thế nào, nhưng tầm mắt lại nhịn không được tò mò hướng tới.

"Dùng tay em cảm thụ nó." Hắn nhìn bộ dáng đáng yêu của cô, lại hạ mệnh lệnh.

Tay nhỏ bé nhẹ nhàng đặt lên, cảm giác thật ấm áp

"Cảm giác như thế nào?" Thanh âm hắn hơi hơi khàn khàn, vì người cô đụng vào mà cảm thấy hưng phấn không thôi.

"Thật lớn... Lại cứng nữa." Cô thành thật trả lời.

"Hôn nó." Hắn nhíu mày, khẩu khí không thể cự tuyệt "Bằng không...Một lát ta sẽ tra tấn em!"

Nghe được lời đe dọa, cô chỉ cách lớp vải, lấy môi khẽ hôn.

Tuy rằng là cách lớp quần bó sát người, nhưng là nóng thiết lại thô lại lớn, môi cô theo hình dạng kia mà nhẹ nhàng hôn vào.

Tuy rằng động tắc cô ngây ngô, nhưng đủ khiến hắn dục hỏa đốt người.

Cô gái nhỏ này... Hắn thở hốc vì kinh ngạc, không nghĩ tới cô lại đùa bỡn thân thể hắn...

"Anh càng ngày càng yêu sự thành thật của em."

Hắn bắt đầu từng đợt công kích.

"Diễm..."

"Diễm..." Cô ngồi chồm hỗm ở trên giường, khát vọng hắn tiếp tục an ủi.

"Nói em muốn anh."

"Em muốn anh..." Cô chủ động đưa lên trước, đặt lên gáy hắn.

Hắn hôm nay quyết tâm tra tấn cô gái nhỏ này.

"Không..." Cô gần như không mở được miệng cầu xin tha thứ, chỉ có thể nhìn hắn nắm đầu gối lên.

"Diễm..." Thân thể cô suy yếu không chịu nổi, hắn liên tiếp ba đợt công kích, làm cho cô cơ hồ không thể chống đỡ được.

Sau khi hoan ái chấm dứt, Lê Hương Hương cơ hồ giống người gỗ, nằm ở trên giường không nhúc nhích.

Hạ Diễm nhìn cô cuộn mình vào trong ngực hắn, phát hiện cô đáng yêu làm hắn nhịn không được khẽ hôn môi cô.

"Ừ..." tứ chi Lê Hương Hương căn bản không có biện pháp nhúc nhích, chỉ có thể miễn cưỡng mở hai mắt "Không... Em... rất khát..."

Hắn xuống giường đổ một ly nước sôi, lại lần nữa bò lại trên giường.

"Không đứng lên, anh giúp em uống." Hắn uống một ngụm nước, phủ lên môi cô, đem nước sôi trong miệng đưa vào miệng cô.

Dòng nước ngọt ngào nhập vào trong miệng cô, cô tham lam uống, cho đến nước trong miệng hắn bị cô uống hết, cô còn chưa đủ thỏa mãn, lấy đầu lưỡi hấp thụ chất lỏng trong miệng hắn.

"Hắc... ." Hắn rời đi môi cô "Em ở câu dẫn anh sao?"

"Người ta muốn uống nước..." Cô nhếch cái miệng nhỏ nhắn, hai mắt lưng tròng đẫm lệ nhìn hắn.

"Vậy thì trước đáp ứng anh, về sau trừ bỏ anh ra, không cho phép người đàn ông nào chạm vào em, nghe rõ chưa?" Hắn bất mãn mở miệng "Hơn nữa cách xa Nguyên Sách Hạo một chút..."

"Em..." Lê Hương Hương nhăn mi, cảm giác sau khi say biến mất, cô căn bản đã quên Nguyên Sách Hạo là ai .

"Còn do dự?"

"Được thôi! Em đáp ứng anh!" Hắn tốt xấu, cũng chỉ sẽ khi dễ cô!

Thấy cô nhận lời, hắn rốt cục lại giúp cô uống mấy ngụm nước, thẳng đến nước sôi trong ly cạn, hắn mới lại thưởng thức hai má hồng nhuận của cô.

"Em thật đáng yêu." Hắn đùa bỡn sợi tóc cô "Nếu không phải em mệt muốn chết, anh hận hiện tại không thể lại một lần ăn em..."

Lê Hương Hương chu miệng lên, nghiêm trọng kháng nghị "Không được... Xương cốt em đều muốn tan rã, hơn nữa... Người ta mệt mỏi quá nha!"

Cánh môi hắn gợi lên tươi cười, đem cô ôm vào trong lòng "Lần sau lại phóng điện lung tung, cẩn thận anh cho em hai ngày không xuống giường được. Cho nên, hôm nay trước hết buông tha cho em, mau ngủ đi!"

Cô cảm giác nhiệt độ cơ thể của hắn vây quanh cô, sau khi đánh một cái ngáp, mí mắt tự nhiên cúp xuống, rất nhanh, liền ngủ say ở bên trong khủy tay hắn.

Đêm nay, là lần đầu tiên Hạ Diễm gắt gao đem phụ nữ ôm vào trong ngực, hơn nữa còn ôm nhau mà ngủ cho đến bình minh...

Trước/10Sau

Theo Dõi Bình Luận