Saved
Font
Trước
/27
GO
Sau
Anh Anh Anh, Bảo Bảo Tâm Lý Khổ
Chương 2
Màu Nền
Xám nhạt
Xám Đậm
Xanh nhạt
Vàng nhạt
Màu sepia
Xanh đậm
Vàng đậm
Vàng ố
Màu trắng
Hạt sạn
Sách cũ
Màu tối
Màu Chữ
Đen
Xám Nhạt
Xám Đậm
Trắng
Font Chữ
Palatino Linotype
Bookerly
Minion
Segoe UI
Roboto
Roboto Condensed
Patrick Hand
Noticia Text
Times New Roman
Verdana
Tahoma
Arial
Cỡ Chữ
14
16
18
20
22
24
26
28
30
32
34
36
38
Kiểu Màu
otruyen.net
truyenfull.net
sstruyen.com
webtruyen.com
Đóng
Reset
Một thời gian sau.
Núi nhỏ, suối quanh co, nhà trúc.
Tiêu Dương cười khẽ: "Đa tạ mỹ nhân nhiều ngày chiếu cố, ta cảm thấy mình đã khoẻ rồi, vài ngày nữa là có thể rời khỏi đây."
Lương Phượng nhíu mày: "......"
Tiêu Dương: "Đương nhiên, Tiêu mỗ nhất định sẽ dũng tuyền tương báo, mỹ nhân muốn điều gì xin đừng ngại nói ra, nếu Tiêu mỗ đủ khả năng, nhất định sẽ thực hiện."
*dũng tuyền tương báo: * Tích thủy chi ân, dũng tuyền tương báo: ân nghĩa nhỏ như giọt nước cũng phải dùng cả con suối để báo đáp.
Lương Phượng: "Ở lại."
Tiêu Dương trong lòng cười nhạt, trên mặt lại mỉm cười: "Cái này chỉ e là không thể, Tiêu mỗ bên ngoài còn có chuyện quan trọng, ta để lại cho ngươi tín vật này, nếu rảnh có thể xuất cốc đến Tần An – Bích Nguyệt tìm ta, Tiêu mỗ nhất định sẽ tận tình tiếp đãi."
Lương Phượng nhíu mày: "Ta không muốn xuất cốc, không muốn nhìn thấy kẻ khác, nơi này rất tốt, muốn ngươi ở lại cùng ta."
Tiêu Dương: "Nhưng ta thực sự có việc bên ngoài....."
Lương Phượng: "Chuyện của ngươi chẳng qua chỉ là mang binh xâm phạm nước Lương."
Tiêu Dương rùng mình: "......!"
Lương Phượng: "Chuyện thất đức như vậy, ta khuyên ngươi nên ở lại đây cùng với ta, tốt hơn nhiều."
Ánh mắt Tiêu Dương sắc bén, cong môi cười: "Nếu ta nói không thì sao?"
Lương Phượng nhíu mày: "Ngươi khẩn trương cái gì, ta tuy là người nước Lương, nhưng cũng biết Lương đế ngu xuẩn, dân chúng bên ngoài lầm than. Ngươi là ai muốn làm gì đều không liên quan đến ta, ta chỉ thấy ngươi thuận mắt, muốn ngươi ở lại cùng ta."
Tiêu Dương cười lạnh: "Vậy sao ngươi biết ta mang binh tấn công nước Lương?"
Lương Phượng đưa ngọc bội cho Tiêu Dương xem: "Ngọc bội của ngươi."
Tiêu Dương: "...... Ta còn nghĩ đã đánh mất nó, hoá ra là ngươi trộm."
Lương Phượng mím môi không nói: "......"
—
Mọi người ngủ ngon =3=
Trước
/27
GO
Sau
Theo Dõi
Bình Luận
Truyện Convert :
Nghịch Kiếm Cuồng Thần
Truyện hay nên đọc
Hôn Nhân Tàn Khốc
Có Vợ Là Cả Gia Tài
Cao Thủ Thâu Hương (Cải Biên)
Hôn Là Nghiện
Trùng Sinh Cực Sủng Minh Vương Phi
Hệ Thống Ông Trùm Xã Hội Đen
Bá Chủ Hắc Đạo Cưng Chiều Vợ Sát Thủ
Mê Vợ Không Lối Về
Kết Hôn! Anh Dám Không?
Vợ Trước Muốn Tái Hôn
Dừng đọc
Truyện Vừa Đọc
>> Bấm để xem ...
Truyện Đã Theo Dõi
>> Bấm để xem ...
Chương Mới
Đoạn Tình (Vợ Là Bác Sĩ Phu Nhân Iii)
- Chương 83: Cục Diện Thay Đổi.
- Chương 82: Giao Dịch Thất Bại.
- Chương 81: Sự Thật Phơi Bày.
- Chương 80: Phá Sản?
- Chương 79: Hôn Lễ Trong Máu.
Danh Mục
Lọc Truyện
Xếp Hạng
Truyện Full
Truyện Mới
Truyện Full Hay
Truyện Hot
Ngôn Tình Hay
Xuyên Không Hay
Đam Mỹ Hay
Tiên Hiệp Hay
Kiếm Hiệp Hay
Truyện Convert
Thể Loại
Tiên Hiệp
Kiếm Hiệp
Ngôn Tình
Đô Thị
Quan Trường
Võng Du
Khoa Huyễn
Huyền Huyễn
Dị Giới
Dị Năng
Quân Sự
Lịch Sử
Xuyên Không
Trọng Sinh
Trinh Thám
Thám Hiểm
Linh Dị
Sắc
Ngược
Sủng
Cung Đấu
Nữ Cường
Gia Đấu
Đông Phương
Đam Mỹ
Bách Hợp
Hài Hước
Điền Văn
Cổ Đại
Mạt Thế
Truyện Teen
Phương Tây
Nữ Phụ
Light Novel
Việt Nam
Đoản Văn
GG Dịch