Saved Font

Trước/85Sau

Bạn Cùng Bàn Làm Tôi Vô Tâm Học Tập

Chương 85: Phiên Ngoại

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Kiểu Màu
Trên diễn đàn BBS của Đại học Thanh Châu tên gọi Thanh Đại Vị Ương, ban ngày hay buổi tối đều có người online.

“1L: Đám người Hoa Đại ở cạnh trường chúng ta mới bầu được giáo thảo mới lại dám buông lời hạ thấp trường chúng ta, có thể nhịn được sao? Không thể! Nhắm mắt lại nhìn hay sao mà dám nói là nghiền ép? Đám mọt sách Hoa Đại kia đi học toàn một lũ ngốc, không học được cách mở mắt ra nhìn thế giới sao?”

“3L: Thứ gì đã khiến Hoa Đại dũng cảm như vậy? Mặc dù hàng năm Thanh Đại chúng ta chưa có giáo thảo nào được toàn trường công nhận (tôi không có ý chê bai đàn anh Hứa Thiên Ninh và đàn anh Chương Hữu Gia) nhưng năm nay chúng ta đã có! Được cả Thanh Đại công nhận, bọn trường bên cạnh muốn nghiền ép là có thể nghiền ép được sao?”

“6L: Thời đại của đàn anh Hứa Thiên Ninh và đàn anh Chương Hữu Gia đã qua rồi. Gương mặt hàng đầu của Thanh Đại chúng ta bây giờ là ai?”

“7L: Vào ô tìm kiếm, tìm từ khóa quan trọng trên diễn đàn, Văn Tiêu.”

“9L: Lầu trên không cần tìm kiếm, tôi có thể cung cấp bài giảng trực tuyến phục vụ các cậu đây! Văn Tiêu, sinh viên năm nhất ngành Vật lý của Thanh Đại chúng ta, tốt nghiệp phụ trung Thanh Đại, căn chính miêu hồng*, thi Đại học với điểm số 721, tổng điểm bài thi đạt hạng nhất thành phố Thanh Châu, là sĩ tử thủ khoa đó. Lúc đó Hoa Đại ở cạnh trường chúng ta muốn cướp cậu ấy về, đáng tiếc Văn Tiêu đã nhắm ngành Vật lý trường chúng ta ngay từ đầu, giáo viên trường chúng ta vô cùng thỏa mãn đắc ý. Kế hoạch chiêu sinh của Hoa Đại bị phá hỏng phải ra về, giận đến mức phải uống thuốc trợ tim khẩn cấp, đến nỗi bây giờ cứ mỗi lần cùng trường chúng ta tuyển sinh là giáo viên gặp phải đều che ngực rên rỉ than thở!”

*căn chính miêu hồng (rễ cây đỏ): thành ngữ chính trị thời Mao Trạch Đông, nghĩa là nền tảng gia đình tốt

“10L: Chỉ thế thôi á? Năm nào chẳng có vụ cướp người, năm nay cũng đâu có gì đặc biệt.”

“15L: Để tôi uống ngụm nước đã? Đến khi vào học kỳ, vị đại ca này luôn được điểm cao nhất bài tập chuyên ngành, Vi phân và tích phân, Đại số, Vật lý đại cương, Số luận sơ cấp tất tần tật các môn, Vật lý đại cương là người duy nhất được điểm tối đa, kỳ thi cuối kỳ cấp địa ngục khó nhất mà được tối đa đó! Mới năm nhất đã chọn học môn của năm 2 Đại học, vậy mà vẫn được điểm tối đa. Có giảng viên đề nghị cậu ấy học kỳ tiếp theo hoặc năm 2 Đại học bắt đầu tự chọn môn học theo chương trình học của nghiên cứu sinh chuyên ngành Vật lý luôn để tránh lãng phí thời gian phải học cơ sở. Bây giờ mấy giảng viên của ngành Vật lý đều cuống cuồng vì chuyện này, giống như tìm được báu vật trong lòng, mỗi ngày nhìn chằm chằm, lúc nào cũng hỏi thăm sức khỏe, chỉ mong ngay lập tức lấy được bảo vật về tay mình để bảo vệ cho tốt, thật đáng sợ!”

“26L: Ngành Công nghệ thông tin năm 2 đến góp chuyện một câu, có một lần tôi đến muộn, từ cửa sau vào ngồi hàng cuối cùng, không ngờ ngồi bên cạnh tôi là Văn Tiêu, mấy người có tin được không? Tôi con mẹ nó muốn biết cậu ta đào đâu ra nhiều thời gian như vậy, ngay cả năm 2 ngành Công nghệ thông tin mà cũng đến nghe giảng?”

“31L: Lầu trên cùng lớp sao? Tôi cũng ở hiện trường đây, cái chính là lúc thầy gọi, phát hiện Văn Tiêu nằm bò ra ở hàng cuối cùng hình như đang ngủ, còn cố ý đặt câu hỏi vượt quá trình độ bình thường, vị đại ca này mở mắt ra, trả lời trôi chảy, thầy liên tục gật đầu, còn nói sau giờ học ở lại 5 phút để thảo luận một chút. Thầy, ngài có biết người trao đổi nghiên cứu với ngài là sinh viên ngành Vật lý không…?”

“39L: Rõ ràng là cùng học một trường, tôi dường như lại cảm thấy cậu ấy không cùng một thế giới….”

“46L: Mấy người chỉ nhìn vào thực lực mà quên mất không nhìn mặt mũi sao? Đề tài này của các cậu khiến tôi cảm thấy mình hết sức nông cạn!”

“48L: Tôi cũng rất nông cạn, tôi cũng chỉ biết nhìn mặt thôi, dáng dấp Văn Tiêu thật sự quá đẹp trai! Áo phông đen quần jean, gọn gàng sạch sẽ! Chỉ có điều quá lạnh lùng, bạn cùng phòng của tôi ngồi trước thảo luận với cậu ấy, đừng nói là đối đáp, nhìn cũng chẳng dám nhìn lâu.”

“55L: Mới vừa ra khỏi nhà đã tìm được ảnh chụp lén của Văn Tiêu ở thư viện, ôi chao cái giá trị nhan sắc này! Cho dù lạnh lùng, tính tình nhìn cũng không được tốt, ánh mắt còn sắc bén như thế nhưng mà đẹp trai vẫn thật là đẹp trai! Lớn tiếng hỏi: Cậu ta có bạn gái chưa? Có chưa? Có chưa?”

“63L: Ngành Vật lý giơ tay trả lời, thật sự giống như chưa có, không thấy cậu ấy thân cận với nữ sinh nào hết. Có người đưa thư tình tặng quà muốn xin phương thức liên lạc nhưng tất cả đều không được để ý đến, không một ai thành công hết. Có điều cậu ấy không ở trường, không có nhiều người quen, cho nên lo lắng một cách nghiêm túc, chỉ có thể phán đoán rằng, hẳn là chưa có.”

“68L: Không ở trường á? Ở bên ngoài thì rất có thể là ở chung! Ở chung đó các chị em, tỉnh táo đê! Chúng ta phải để ý đến cả khả năng này nữa!”

“77L: Giá trị nhan sắc không phải điểm chính, đàn anh cùng khoa với tôi giờ đang là tiến sĩ đã từng khen Văn Tiêu, nói bọn họ sẽ cũng nhau tham gia thảo luận chuyên ngành, ở nơi đó sinh viên, nghiên cứu sinh, tiến sĩ đều có cả, ấy thế mà Văn Tiêu lại có thể tham gia thảo luận vào bất kỳ chủ đề nào? Tôi bị dọa sợ đến mức muốn thiết lập lại bản thân về cài đặt gốc!”

“87L: Cho nên rốt cuộc bọn Hoa Đại bên cạnh dựa vào cái gì mà nói giáo thảo bọn họ vừa chọn xong lại dám nghiền ép được Văn Tiêu? Thật sự sẽ vượt qua được sao?”

“88L: Ha ha ha tự tin một chút, bỏ dấu hỏi đi! Vượt qua được mới có quỷ!”

“104L: Người hàng năm cưỡi xe đạp lề mề lên lớp ở Hoa Đại xin được góp đôi lời. Giáo thảo mới của Hoa Đại tên Trì Dã, thủ khoa thành phố Minh Nam, thủ khoa của tỉnh đó, giảng viên của Hoa Đại phải tốn công sức lắm mới chiêu sinh giành về được, đạt được vị trí thủ khoa của Học viện Quản lý Minh Quang, học viện này giống như bị điên mà nhét hết vào tay cậu ta một đống học bổng toàn phần. Ai cũng biết, Học viện Quản lý Minh Quang thiếu tiền sao? Không thiếu! Bọn họ chính là cái trường một năm từ chối đến mấy lần tiền quyên góp xây dựng trường của cựu sinh viên đấy! Tiêu tiền cho sinh viên vô cùng mạnh tay! Nhưng mà mấy thứ này không phải chuyện quan trọng nhất, cái chính là phòng máy của Minh Quang đó, phần mềm này, số liệu này, chương trình đào tạo này, mẹ nó toàn bộ cho sinh viên dùng hết! Sinh viên của Minh Quang được bồi dưỡng cẩn thận không kém gì nghiên cứu sinh trường ta, có ý kiến gì không?”

“116L: Lầu trên gato sao, dễ xiêu lòng quá đấy nhá! Ha ha ha có thể thấy mà, ai mà chả kích động trước một cái Học viện Quản lý Minh Quang cứ một năm lại tân trang một lần giảng đường cùng với tất cả phần mềm kĩ thuật! Hoa Đại khác hẳn với Học viện, Học viện Quản lý Minh Quang là một học viện khác hẳn. Nền tảng của Minh Quang rất dày, toàn mời được những nhân vật tai to mặt lớn nổi tiếng thế giới về thỉnh giảng, toàn bộ giáo sư trong nước cũng rất cao siêu!”

“134L: Nhắc đến Học viện Quản lý Minh Quang, mặt trận thống nhất chính là gato! Tại sao tôi lại không thể thi được nhiều hơn mười mấy điểm? Muốn thi đỗ vào Minh Quang quá khó! Nhưng mà tôi từng học chung trường cao trung với Trì Dã, xin được kể rằng vị đại ca này rất tự do phóng khoáng, hai năm lớp 10 và 11, hơn nửa thời gian đều trốn học không đến trường, mỗi lần thi đều luôn được 60 điểm tròn, lại còn là bá chủ chiếm giữ vị trí ở phòng thi cuối cùng. Cho dù thế, sau đó hơn nửa năm lớp 12 cũng nghỉ học không đến trường, cuối cùng ba tháng cuối mới quay về trường tiếp tục học, ba tháng sau thi Đại học đạt thủ khoa của tỉnh. Lạy chúa! Đây là người sao? Ma quỷ!”

“156L: Đi qua khoảnh khắc huy hoàng đều tan thành mây khói, bây giờ liếc mắt cũng thấy trình độ so với hồi cao trung còn kinh dị hơn nhiều. Giáo sư Lý Mộ Thanh, người có vai trò quan trọng trong việc trấn giữ Học viện Quản lý Minh Quang mấy năm gần đây đã nhanh hơn một bước tự tay kéo người về phe mình, không có phép các giáo sư khác ra tay cướp mất.”

“157L: Mẹ kiếp, Lý Mộ Thanh? Chẳng phải mấy năm gần đây ông ấy không thu nhận học trò sao?”

“162L: Đệ tử cuối cùng, hiểu chưa?”

“178L: Hiểu, chẳng phải ông ấy thích những sinh viên năm nhất sao? Mỗi đàn anh là một nguồn tài nguyên, mỗi đàn anh là một hầm mỏ quặng, tôi cũng muốn được như thế! (Tự thức tỉnh bản thân)”

“189L: Tôi nghi ngờ có phải Lý Mộ Thanh có một phần nguyên nhân nhìn mặt chọn người hay không, giá trị nhan sắc của Trì Dã không đẹp theo phong cách giống Văn Tiêu, nhưng dù sao vẫn chính là….cực kỳ đẹp trai, vô cùng đẹp trai. Có người nhìn thấy cậu ấy đứng bên ngoài phòng học gọi điện thoại, không biết là đang nói chuyện với ai mà cười dịu dàng như thế! Ảnh chụp lén được truyền khắp nơi ở Hoa Đại, với tốc độ vô cùng nhanh chóng đã đến cả Thanh Đại, tôi và bạn cùng phòng có mỗi một tấm, nhịn đau chia đôi, [ảnh]”

“213L: (Hít sâu một hơi) Điên rồi, mẹ nó, không phải là đang gọi điện thoại với bạn gái chứ? Ánh mắt thật rõ, thật sự rõ ràng đó!”

“252L: Dựa vào tin tức của bên Hoa Đại về người tên Trì Dã này, phỏng đoán rất nhanh sẽ tăng tốc độ kế hoạch duyệt đề án nghiên cứu học thuật cho sinh viên, mở rộng lĩnh vực, chi mạnh tay để đầu tư cho Học viện tham gia hạng mục giao lưu quốc tế, đi theo giảng viên đến những hội nghị mang tính toàn cầu.”

“255L: Văn Tiêu không khác đâu, dự đoán ngày được đăng bài lên PRB, PRL* cũng không còn xa, nhìn con đường bây giờ đi, hẳn sau này sẽ theo con đường nghiên cứu khoa học.”

*PRL (Physical Review Letters): tạp chí khoa học chuyên ngành được bình duyệt, phát hành 52 số trong một năm bởi Hội Vật lý Hoa Kỳ.

*PRB (Physical Review B): là một tạp chí khoa học, được đánh giá ngang hàng, được xuất bản bởi Hiệp hội Vật lý Hoa Kỳ (APS).

“267L: Mới năm nhất thôi mà, mấy người không phải nói quá chứ?”

“271L: Thổi phồng làm gì, cứ để vài năm nữa xem?”

“279L: Tôi cũng cảm thấy nói quá cho nên đã tự đi thăm dò ý tứ của giảng viên, thế nhưng mà các giáo sư so với chúng ta hình như càng nói quá…hơn?”

“297L: Cho nên quay lại chủ đề đi, giáo thảo Thanh Đại của chúng ta so với giáo thảo hàng xóm bên cạnh, cuối cùng ai hung tàn hơn ai, ai đánh bại được ai?”

“311L: Giá trị nhan sắc người tám lạng, kẻ nửa cân, tiêu chí này tạm thời không xét nữa. Nhưng mà nếu thật sự phải chọn một trong hai người, tôi vote cho Văn Tiêu, sau này cậu ấy nhất định sẽ là trụ cột ngành nghiên cứu khoa học Vật lý của Thanh Đại chúng ta!”

“324L: Tôi chọn Trì Dã, trẻ tuổi nhiều tiền lại còn độc thân, tương lai vô cùng triển vọng, giá trị nhan sắc và khí chất quá xuất sắc!”

“339L: Lầu trên leo đến nơi rồi đó hả, ha ha ha, coi như đã là sinh viên Thanh Đại thì phải ủng hộ Văn Tiêu, lộ ra sự thật mấy người trà trộn vào diễn đàn trường bọn này rồi nhá, đừng có bành trướng thế lực ở đây.”

“354L: Nghiên cứu khoa học của Thanh Đại đến giờ vẫn chưa sợ ai vượt qua, còn trường hàng xóm thì sao? Lựa chọn trường sát vách chính là lựa chọn cả đời chán chường.”

“372L: Cạnh tranh điểm thi Đại học môn Toán của chúng ta năm nay có tận 4 huy chương vàng, trường bên cạnh cũng không tệ lắm, nhiều huy chương đồng hơn so với chúng ta, trường bên cạnh tiếp tục cố gắng!”

“401L: Hàng xóm cố gắng một chút vẫn có thể tiến bước xa hơn, dù sao trường bên cạnh chỉ cách trường Đại học hạng nhất có 300 mét thôi!”

“596L: Chuyện gì đã xảy ra với 200 lầu phía trên rồi? Mấy người lạc đề luận văn Đại học như thế là mất điểm rồi đó! Luận văn thiếu 20 điểm cũng chỉ có thể đi học ở trường bên cạnh thôi!”

“608L: (cố gắng kéo về chủ đề cũ) Giờ tôi mới biết, Trì Dã cũng trọ ở ngoài trường!”

“612L: Ôi, các vị đại ca đứng đầu đều thích ở bên ngoài sao?”

“699L: Nói không chừng, bọn họ ở cùng một chỗ đó.”

11 rưỡi khuya, Trì Dã hai chân dài đứng trên đất, theo thói quen nhét một tay trong túi quần, đang dựa người lên cột đèn đường trước tòa nhà thí nghiệm ngành Vật lý ở Thanh Đại, cúi đầu nghịch điện thoại.

Dường như cảm nhận được điều gì mà ngẩng đầu lên, Trì Dã nhìn thấy Văn Tiêu đi xuống từ tòa nhà thí nghiệm, hình như đang tìm ai đó. Sau khi nhìn thấy hắn, Văn Tiêu bước nhanh xuống bậc thang.

Trì Dã cất điện thoại di động, không tự chủ được cười lên, tiến lên nắm lấy bàn tay hơi lạnh của Văn Tiêu: “Về nhà nhé? Mới vừa rồi đọc được tin dự báo thời tiết nói đêm nay mưa lớn.”

Ánh đèn đường chiếu rõ những giọt mưa nhỏ bay lất phất, mu bàn tay Văn Tiêu dán lên lòng bàn tay ấm nóng của Trì Dã: “Vẫn như trước đây, tôi không mang dù.”

Trì Dã: “Tôi cũng không mang dù.”

Hai người đối mặt, hết sức ăn ý nắm chặt tay đối phương cùng nhau chạy về phía trước.

Ngọn cây đang lên mầm mới, mưa phùn ướt vạt áo, lúc chạy thật nhanh, dường như vẫn còn dáng vẻ của những người thiếu niên.

Có cậu ở đây, cùng nhau nhìn về những năm tháng dài đằng đẵng sau này.

TOÀN VĂN HOÀN

Trước/85Sau

Theo Dõi Bình Luận


Truyện Convert : Trọng Sinh Niên Đại Văn Bé Gái Mồ Côi Có Không Gian