Saved Font

Trước/47Sau

Bảo Bối Trong Lòng Thẩm Tiên Sinh

Chương 35: Tôi Chỉ Muốn Công Bằng

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Kiểu Màu
Nam Viên.

Trên mặt Trì Tịch đắp đá lạnh, sưng đỏ trên má vào thời điểm buổi sáng ngày hôm sau đã chậm rãi tiêu xuống.

Đêm qua Thẩm Quyết đưa cô cùng nhau trở về, bất quá sau đó lại tiếp điện thoại xong liền rời đi.

Khi Trì Tịch xuống lầu, bữa sáng đã chuẩn bị tốt.

Dì Lam chuẩn bị cho cô cháo trắng ngon miệng cùng rau xào, nói, “Thẩm tiên sinh đã nói, mấy ngày nay cô ở nhà nghỉ ngơi thật tốt, chờ thân thể khỏe hẳn rồi đi làm.”

Thân thể Trì Tịch thật ra cũng không có gì, chỉ là tinh thần có chút bị kích thích, đêm qua vẫn luôn làm ác mộng.

Cô lại lo lắng bên Tống gia kia có phải thật sự sẽ tố cáo cô mưu sát hay không, thật là không có tâm tình đi làm.

Bất quá, lo lắng của Trì Tịch hoàn toàn là dư thừa.

Bởi vì có Thẩm Quyết tạo áp lực, chuyện này tra ra manh mối thực nhanh, ngày thứ ba kết quả liền ra tới.

Dì Lam cùng Trì Tịch cùng đi đến Cục Cảnh Sát.

Tống Thành cùng Trì Phỉ cũng đều tới.

Miệng vết thương trước ngực Tống Thành tuy rằng sâu, nhưng là không có thương tổn đến bộ phận yếu hại, sau khi đưa đến bệnh viện, lúc ban đêm liền tỉnh lại.

Người Trì gia cùng Tống gia đều tới, ngược lại là Trì Tịch ở bên này chỉ có hai người, thoạt nhìn khí thế yếu hơn một mảng lớn.

Nhưng là trên thực tế ai cũng không dám coi thường cô.

Hẳn là nên nói là không dám coi thường địa vị của Trì Tịch ở trong lòng Thẩm Quyết.

Ngắn ngủn hai ngày thời gian, việc làm ăn của Trì gia cùng Tống gia đều liên tiếp bị nhục, nếu không phải bị phía trên điều tra ra nơi này có vấn đề thì chính là đang thương thảo hợp tác êm đẹp đột nhiên liền thất bại.

Trắng trợn táo bạo tới như vậy, Thẩm Quyết ngay cả che giấu cũng đều lười che giấu.

Trì Quý Nam tuy rằng luôn chướng mắt Trì Tịch, nhưng là vào lúc này cũng không thể không thừa nhận, bản thân thật sự là nhìn lầm.

Không nghĩ tới Trì Tịch mới là người chân chính có thể trợ giúp Trì gia.

“Trì Tịch a, buổi tối ngày đó là dì không đúng, mặt của con không có việc gì đi? Dì xin lỗi con, con là người không lượng không chấp nhặt chuyện nhỏ, chuyện này chúng ta bỏ qua đi có được không?”

Tống phu nhân kéo xuống thể diện đối với Trì Tịch cười hòa ái, lời này của bà ta một câu hai ý nghĩa, không chỉ có muốn xoa dịu chuyện bà ta đánh Trì Tịch hai bàn tay, mà còn có việc cô thiếu chút nữa bị Tống Thành cường bạo.

“Kia, bà sang bên kia cùng đồng chí cảnh sát nói chuyện đi.”

Trì Tịch kéo kéo môi, “Cả thể xác và tinh thần của tôi đều đã chịu thương tổn, cũng không thể để bà nói cái gì thì chính là cái đó.”

“. . .”

Ý cưới trên mặt Tống phu nhân cứng đờ, ngay sau đó ảm đạm xuống, chồng bà ta kéo kéo tay, ý bảo bà không cần lại mở miệng.

Trì Tịch nhìn bọn họ, bình bình đạm đạm mà mở miệng, “Tôi chỉ cần một cái công đạo, nên phán như thế nào liền phán như thế đó.”

Trước/47Sau

Theo Dõi Bình Luận