Saved Font

Trước/11Sau

Bạo Ngược Thái Tử Bạch Nguyệt Quang Thế Thân

Chương 1: Lạc Triệt Gần Đây Đã Xem Một Cuốn Tiểu Thuyết

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Kiểu Màu
Lạc Triệt đã xem một cuốn tiểu thuyết, đang nằm trong chăn kêu ngao ngao.

Nam chủ tàn nhần vô tình lại cẩn thận che chở nữ chủ. Loại tình tiết này đối với kẻ ngoài cuộc chính là phát cẩu lương, cới kẻ trong cuộc lại là nam chính ngọt ngào tình thâm khiến Lạc Triệt không thể ngừng đọc.

Lạc Triệt vừa xem đến tình tiết nữ phu chết, không kìm được sự thống khoái. Nam chủ bởi vì nữ phụ có ngoại hình giống với bạch nguyệt quang trong lòng mà nạp nàng ta làm thiếp. Loại tình tiết cổ đại thế thân này đã xuất hiện vô cùng nhiều, nhưng tác giả cố tình thêm tiết tấu nhân hóa, đọc vô cùng sướng, khiến Lạc Triệt rơi vào trong hố không thể leo ra.

Trong truyện nữ phụ đã làm rất nhiều việc ác độc, vì muốn trả đũa nam chủ mà đã đội mũ xanh cho hắn, cuối cùng không thể cứu vãn

Suy cho cùng, nam chủ của cuốn tiểu thuyết này cũng thật tàn bạo, chính là loại người có bệnh thần kinh dù sống ở hiện thực cũng có thể dọa chết người trưởng thành, khụ, sai rồi, hắc hóa nam chủ cố chấp

Cái gọi là dù có băm thành trăm mảnh cũng không thể làm nguôi cơn giận của Lạc Triệt, kết cục của nữ phụ cũng không làm Lạc Triệt thất vọng, tình tiết cụ thể thôi bỏ qua, nàng cũng không muốn nhớ lại, ít ra khi xem đến đây, nàng không chỉ hoài nghi nam chủ có bệnh xà tinh, đến mức còn bắt đầu hoài nghi tác giả cũng bị bệnh xà tinh.

Do cuốn tiểu thuyết này chưa viết xong, Lạc Triệt lướt xem bình luận, Phong Hỏa Giai Nhân: " Tác giả mau cập nhật chương mới đi, nữ phụ chết thật thống khoái, yêu tác giả"

Lục Nguyệt: "Nói rằng nữ chính vô cùng cao lãnh, rốt cục truyệt này có ngọt hay không?"

Lầu một: "Cuối cùng người có IQ cũng online rồi, mọi người đều bị sự tương phản của nam chính làm ồ lên, nữ chỉ giống như cái đạo cụ..."

Lầu hai: "Tôi nghĩ đây có lẽ là ngọt văn, chỉ là nữ chủ quá cao lãnh, tôi đã xem quá rất nhiều tiểu thuyết, cảm thấy nữ chính trong mấy cuốn tiểu thuyết đó chẳng có gì là cao lãnh, nữ chủ của cuốn tiểu thuyết này mới được coi là cao lãnh"

Lạc Tuyết Vô Ngân: "Mau mau cập nhật chương"

Vương Giả Tối Vinh Diệu: "Chỉ mỗi ta cảm thấy tác giả đang chơi một ván cờ sao"

Lạc Triệt buông điện thoại xuống đi úp một tô mì, cuốn tiểu thuyết này cô đã theo đuổi rất lâu, cốt truyện cũng đã qua 2/3, phần còn lại nhất định là nam nữ chủ sẽ kết hôn và sống hạnh phúc, tình tiết ngọt ngào bắt đầu triển khai rồi.

Không được, cô ấy phải xuống nhà mua một cây bánh quẩy chúc mừng nữ phụ đã hết vai.

Lạc Triệt đặt trứng đã chiên vào trong tô mì, dùng nước lạnh rửa tay, đóng cửa ra chờ thang máy.

Cô ấy sống ở tầng 4, đúng ở cái tầng đi thang máy thì sợ lãng phí điện, đi bộ thì ngại mệt. Vừa hay lúc này gặp được dì Tần sống ở nhà đối diện nhiệt tình chào hỏi: " Tiểu Triệt đi ăn sáng đấy à?"

Lạc Triệt gật đầu chào hỏi: " A dì Tần, dì đi chạy bộ buổi sáng à"

Dì Tần nói: "Đúng vậy, cháu cẩn thận chút, cái thang máy này gần đây rất hay hỏng. Ai da, bọn trẻ ngày nay đều lười vận động, thân thể mới là tiền vốn của cách mạng"

Nói xong dì tần liền đi xuống thang bộ

"Dì Tần mai gặp ạ"

Biển báo thang máy tạm dừng ở tầng 6, đang từ từ đi xuống

Ding dong, cửa thang máy chầm chậm mở ra, bên trong không một bóng người

Lạc Triệt lòng cảm thấy có chút kì lạ, thời điểm này tuy không phải lúc người dồn dập đi làm, nhưng cũng không đến nỗi một người cũng không thấy như này nha. Lạc Triệt cũng không suy nghĩ thêm liền trực tiếp bước vào, ấn lầu số 1.

Thang máy chầm chậm đóng lại, Lạc Triệt cảm thấy hơi sợ hãi, cảm giác này không nói ra được, như kiểu phản ứng tự nhiên của cơ thể, nắm chặt tay lại, một âm thanh giống như bánh xe thang máy đã lâu không sửa chữa bị kẹt lại, thang máy đột nhiên ngừng lại, kẹt ở giữa tầng 2 và 3

Lạc Triệt đột nhiên nghĩ đến lời của dì Tần, cái thang máy này thường xuyên hỏng.... Cô cố lấy tinh thần, có chút sợ hãi móc điện thoại chuẩn bị gọi điện, lúc này thang máy đột nhiên rơi xuống, Lạc Triệt kêu lên một tiếng, điện thoại rơi xuống đất, trong lòng vẫn nghĩ "mk đây là tầng mấy chứ, sợ cái gì..."

Sau đó Lạc Triệt đã mất đi ý thức.

Cô cảm thấy rất thần kì, dù cho thể chất mình phế đến tan nát cũng không chỉ dừng lại ở mức chóng mặt chứ, cô ấy đâu phải chưa từng chơi qua tàu lượn siêu tốc!

Giường bên dưới thật mềm a, bệnh viện nào mà đãi ngộ tốt thể nhỉ ?

Bên cạnh có bóng người đi qua đi lại, Lạc Triệt vén rèm, cửa sổ này thật cổ quá đi, bên cạnh còn bày bình hoa, bên trong còn cắn hoa hồng. Còn có rèm châu trước giường quả thật đẹp đến bạo a!

Mắt nàng từ từ tập trung, khung cảnh trước mắt càng hiện lên rõ ràng, người đứng trước giường phát hiện nàng đã tỉnh liên tục kêu:" Tống tiểu thư tỉnh rồi."

Tống tiểu thư ?

Lạc Triệt não bị một trận kích thích, một bé gái mười ba mười bốn tuổi cột 2 búi tíc, mặc một thân cổ trang, mắt to ngấn nước đang nhìn nàng, Lạc Triệt chớp chớp mắt, biểu tình có chút ngây dại.

Tiểu nha đầu mở to mắt, che miệng kinh ngạc: "Tống tiểu thư cô sao rồi" Không phải biến ngốc rồi chứ?

Lạc Triệt liên tục duỗi tay tìm điện thoại, bên gối lại một mảnh trống không, y phục trên người nàng cũng bị đổi thành một thân cổ trang, Lạc Triệt nuốt một ngụm nước bọt, ngồi dậy nói: "Điện thoại của ta đâu?"

Tiểu nha đầu nghiêng nghiêng đầu: "Điện thoại ? ..."

Lạc Triệt cắn răng: "Đừng cho rằng cô bán manh thì có hể xâm phạm tài sản của người khác."

Tiểu nha đầu mặt gấp gáp: "Tống tiểu thư cô không khỏe ở đâu sao, cần em đi tìm thái y không?"

Lạc Triệt cau mày, trong đầu đột nhiên bật ra một luồng suy nghĩ, tiết mục quen thuộc này không phải chính là xuyên không sao?

Lạc Triệt cúi đầu nhìn y phục trên thân, thật mềm a, hán phục nhãn hiệu gì đây, cô ấy cũng muốn có! Lạc Triệt nghĩ một lúc nói: "Link mua bộ Hán phục này ,,,hehe à không phải, đưa gương cho ta."

Tiểu nha đầu cẩn thẩn lén nhìn sắc mặt nàng, mang gương đưa cho nàng, Lạc Triệt vừa nhìn qua gương, cả người nhất thời đều đông cứng.

Trong gương đồng phản chiếu một gương mặt lạ lẫm.

Trước/11Sau

Theo Dõi Bình Luận


Truyện Convert : Đô Thị Tối Cường Tu Chân Học Sinh