Saved Font

Trước/120Sau

Bất Sát

Chương 1-6

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Kiểu Màu
Chương thứ 6: Kỵ sĩ quyết đấu

Đi theo Mai Nam và Thanh Thanh, mọi người cuối cùng cũng đã tới địa điểm lên lớp, địa điểm lên lớp hôm nay — thư viện, Leola và Keisy suýt nữa là cảm động đến quỳ xuống cảm tạ Chúa trời, bọn họ cuối cùng cũng bình yên vô sự đến địa điểm lên lớp rồi, trên đường vậy mà không có chọc ra bất cứ tai họa nào. (Bọn họ hình như đã không coi cái loại đẳng cấp như Jett là tai họa nữa rồi.)

Đi đến đại sảnh thư viện, học sinh mặc trường bào màu xám đậm đã tụm năm tụm ba đứng ở khắp nơi, đám người Leola cũng đã gia nhập hàng ngũ chờ đợi thầy giáo, Keisy còn không khỏi lo lắng, đừng nói ông trời vì không để cho bọn họ vào học, cho nên khiến ông già Barbarise xảy ra cái gì ngoài ý muốn đi? Nếu như vì không có thầy giáo mà viện thuật sĩ bị đóng cửa, sau đó cậu và Leola bị đuổi ra khỏi học viện Acalane thì thôi xong rồi.

May là, Barbarise xuất hiện ở trong đại sảnh đúng lúc chuông vang, ông ta dùng âm thanh vang dội nói: "Học sinh mới ở lại, học sinh cũ tự mình đi nghiên cứu ma pháp và kỹ năng thuộc lĩnh vực của mọi người, có vấn đề gì đợi tiết ngoài trời rồi hỏi."

Vừa nói xong, học sinh cũ nhao nhao giải tán, ngay cả Mai Nam và Thanh Thanh đều lộ ra biểu tình các-cậu-bảo-trọng, sau đó tự mình lui đi, Thanh Thanh còn đem Bảo Lợi Long người không phải học sinh mới cũng không phải học sinh cũ đi, tránh gây trở ngại cho tiết học của hiệu trưởng Barbarise, rất nhanh chóng, hiện trường chỉ còn lại hai học sinh mới, Leola và Keisy.

"Tùy tiện vậy sao?" Keisy thật là mở rộng tầm mắt rồi.

Barbarise lộ ra biểu tình nếu-không-ngươi-muốn-làm-sao, vừa làm tốt chức trách của thầy giáo giải thích: "Những học sinh cũ này đều đã chọn xong lĩnh vực ma pháp mình muốn rồi, lý luận ma pháp cơ sở cũng đã giảng giải rồi, cách suy tưởng cũng dạy rồi, bây giờ chuyện duy nhất có thể làm là suy tưởng cho tốt, tự mình đi lý giải ma pháp cao thâm, giảng giải thêm trái lại chỉ sẽ gây trở ngại cho phát triển của bọn họ."

"Càng huống chi, trong đó có rất nhiều đứa là có kỹ năng đặc thù, ta căn bản không thể dạy cái gì cho chúng." Barbarise lắc đầu than thở, ma pháp chính là ma pháp, xen lẫn cùng với năng lực đặc thù vốn chính là cái sai lầm.

"Được rồi, học sinh mới! Sau khi nghe ta giảng giải xong ma pháp cơ sở, cố gắng suy nghĩ mình muốn học cái thứ gì, hay là..." Barbarise đột nhiện lộ ra nụ cười thần bí: "Các ngươi đã có học qua ma pháp gì rồi?" Câu này đương nhiên không phải là hỏi Leola người của thế giới khác, hơn nữa trên người Leola không có một chút xíu sóng ma lực nào.

Keisy nhướn mày: "Đã học một chút ma pháp công kích, hỏa cầu thuật và băng tiễn thuật cơ bản nhất gì gì đó."

Barbarise mặc dù có chút hoài nghi thật sự chỉ là như thế sao? Bởi vì sóng ma lực trên người Keisy tương đối mạnh. Nhưng cũng không hỏi nhiều, chỉ là bắt đầu dạy một đứa học sinh từ thế giới khác của hắn.

"Ma pháp, kỳ thực nguyên lý rất đơn giản, cách nói đơn giản nhất chính là, lợi dụng lực tinh thần của bản thân tạo nên cộng hưởng của nguyên tố ma pháp bên ngoài, sau đó lợi dụng nguyên tố ma pháp để làm đủ chuyện, ví dụ như tụ tập nguyên tố hỏa thành một đoàn, sau đó ném ra, đây chính là hỏa cầu thuật."

Leola nhíu mày: "Thế này mọi người đều biết ma pháp rồi?"

"Chuyện nào nói lên càng đơn giản, làm lên thường thường càng khó." Barbarise sửa chữa cách nghĩ của học sinh: "Phải cảm nhận được tồn tại của ma pháp, bản thân chuyện đó đã rất khó, rất nhiều người cả đời cũng cảm nhận không được."

"Sau khi cảm nhận được nguyên tố ma pháp, còn phải lợi dụng suy tưởng để rèn luyện lực tinh thần, lực tinh thần nếu không đủ mạnh, đừng nói là hỏa cầu thuật, ngay cả "hỏa miêu thuật" cũng làm không được." Barbarise đột nhiên nhớ tới cái tên ngoại lệ Mai Nam này, có thể sử dụng ma pháp có tính phòng ngự cao thâm mà ngay cả hắn cũng dùng không được, nhưng lại ngay cả hỏa cầu thuật cũng làm không ra, chỉ biết "hỏa miêu thuật", còn có Thanh Thanh cái cô gái nhát gan kia, cũng là một cái ngoại lệ đi. (Hỏa miêu là ngọn lửa)

"Bây giờ ta sẽ dạy các ngươi thuật suy tưởng." Giảng giải xong nguyên lý ma pháp, Barbarise bắt đầu dạy học sinh, nhập môn của ma pháp, thuật suy tưởng.

"Thả lỏng tinh thần, bắt đầu cảm nhận thế giới bên ngoài."

Nghe đến câu này, Leola ngồi xếp bằng xuống một cách vô cùng tự nhiên, sau đó thân thể liền tự động phát ra vũ tâm ý thức, cảm tri của Leola lập tức phát tán, đem mọi thứ trong thư viện nắm giữ ở trong lòng, sau khi hắn quanh quẩn một vòng thư viện trở về, liền nhìn thấy vẻ mặt giận dữ của Barbarise quát không đúng, Leola mở mắt, nhíu mày hỏi: "Có vấn đề?"

Barbarise không chút chần chờ lấy ra một cuộn giấy gõ lên đầu Leola: "Đương nhiên không đúng, ta muốn ngươi cảm tri là thế giới tinh thần, không phải thế giới vật chất, ngươi thế này mà cảm nhận được nguyên tố ma pháp mới lạ."

"Thế giới tinh thần?" Leola ngưng vận chuyển vũ tâm ý thức, cố gắng muốn lĩnh hội thế giới tinh thần, nhưng càng cố gắng, trong lòng Leola lại càng mù mờ, xung quanh... nào có nguyên tố ma pháp gì.

Barbarise thở dài, Leola đã quá quen cảm nhận đối với vật chất, muốn cảm nhận được nguyên tố ma pháp của thế giới tinh thần sợ rằng có vấn đề rất lớn rồi, nghĩ đến đây, Barbarise tư tưởng chấn động, mở miệng hỏi: "Leola, ngươi định học ma pháp chủng loại gì?"

"Trị liệu." Leola không chút do dự trả lời.

"Vì sao? Ngươi có thể học thứ hữu dụng hơn, phi hành, dịch chuyển tức thời, ma pháp có tính công kích, hoặc là ma pháp không gian, ngươi có lẽ có thể thông qua ma pháp không gian tìm được đường trở về thế giới ban đầu cũng không chừng." Barbarise hoàn toàn không ngờ đến sẽ nhận được cái đáp án này, một sát thủ lại muốn học trị liệu?

Leola cười khổ, trở về thế giới ban đầu? Đi để cho tổ chức tiếp tục cuộc truy sát chưa thành công của bọn họ sao? Đi để cho mình lần nữa thể nghiệm cuộc sống hai mươi bốn giờ không được thả lỏng, bất cứ lúc nào ở đâu cũng có thể đối mặt với hàng trăm sát thủ tinh nhuệ sao?

"Để kế thừa chí hướng của một người."

"Thì ra như thế, được thôi, ta sẽ cố hết sức dạy ngươi." Biết Leola muốn học là trị liệu, sự cuồng giảng bài của Barbarise cũng không do dự mà phát động rồi.

Leola nhìn hướng Keisy bên cạnh, như nghĩ tới cái gì mà nói: "Thì ra Keisy biết ma pháp."

"Leola, tỷ thí buổi chiều không có vấn đề chứ?" Barbarise đột nhiên hỏi cuộc tỷ thí của buổi chiều hôm nay.

"Không có." Leola còn đang cố gắng cảm nhận nguyên tố ma pháp, đối với trận tỷ thí buổi chiều cũng không để ý, thậm chí ôm theo cách nghĩ muốn mở mang kiến thức đối với võ công của Long kỵ sĩ.

Barbarise đột nhiên có chút căng thẳng nói: "Ngươi thế nhưng ngàn vạn lần đừng làm vị Long kỵ sĩ kia bị thương quá nặng, nếu không thì phiền to đấy."

"Biết rồi." Leola vui lòng nghe theo, dù sao hắn cũng không định chọc giận luôn cả viện kỵ sĩ.

Sau khi nhận được hứa hẹn của Leola, Barbarise cũng không lo lắng nữa, dù sao lấy thực lực của Leola mà nói, muốn đánh bại Lansecy mà không trọng thương cô ta, mặc dù tương đối phiền toái, nhưng lại không phải vấn đề gì lớn... nhưng, Barbarise không ngờ chính là, người bị trọng thương vậy mà là người khác.

◊◊◊◊

Để không bộc lộ thân phận, Leola tự mình mang mặt nạ bạc đến nơi hẹn, nhưng kỵ sĩ phục lại là cái vấn đề lớn, quần áo Thanh Thanh cung cấp từ lần trước đã bị nhuộm đỏ xanh tạp nham rồi, hơn nữa bị rách lỗ chỗ, ở trong tiếng kêu khóc đau lòng không thôi của Keisy mà bị ném vào thùng rác tuyên bố tiêu tùng rồi.

May là Barbarise lạm dụng chức quyền, lâm thời chuyển đến mấy bộ kỵ sĩ phục màu trắng cho Leola, nếu không trận đấu lần này phải bỏ trống rồi, Leola chậm rãi bước vào bãi tập số 20, mặc dù nói là tự mình đến nơi hẹn, nhưng Leola cũng biết, có đầy người coi lén gần đó, có tên lười, có cô gái nhát gan, có trưởng một học viện, nếu như Leola đoán không sai, hẳn là còn có một tội phạm bị truy nã.

Cái bãi tập này rất rõ ràng đã có một thời gian không sử dụng rồi, cỏ dại cũng đã cao đến một mét, hơn nữa so với những bãi tập khác, quy mô của cái này rõ ràng nhỏ hơn một chút, nhưng cũng đủ cho hai người tỷ thí võ công.

Leola không chút khó khăn tìm được kỵ sĩ đang đứng thẳng ở trung ương bãi tập, khiến hắn có chút kinh ngạc chính là, cái bóng lưng mặc khinh khôi giáp kia vậy mà có vẻ yểu điệu, rõ ràng là phụ nữ, Leola không giống như Mai Nam, có phong cách của một quý ông đối với phụ nữ, đối với hắn mà nói, người chỉ có kẻ địch hoặc không phải kẻ địch, cho nên cho dù biết đối thủ là nữ, cũng không gây cho hắn bất cứ khốn nhiễu nào.

Nhưng, tâm tư của Leola lại thắt chặt, vì mái tóc dài màu vàng kem phiêu dật theo gió kia, Leola gần như là nói mê: "Anse..."

Nữ kỵ sĩ phát giác có người tới, cô nhẹ nhàng xoay người qua, ánh mắt sắc bén bắn về phía Leola đang mang mặt nạ, mà lúc này, hô hấp của Leola cũng gần như đình chỉ.

Khuôn mặt đó, rõ ràng chính là Anse. Trên khuôn mặt trái xoan hơi gầy, có hai hàng lông mày đậm, cộng thêm mắt to lông mi dài, cô gái trẻ tỏ ra cực kỳ sáng láng, cái mũi hoàn hảo, cùng đôi môi màu hồng nhạt, đây không còn nghi ngờ gì nữa chính là một cô gái mỹ lệ hiếm thấy, đối với Leola mà nói, khuôn mặt mỹ lệ này đại biểu chính là một nỗi đau vĩnh viễn không thể nguôi ngoai.

"Anse, cô làm sao... còn sống?" Leola có chút ngẩn ngơ đi về phía thiếu nữ, đáy lòng hoàn toàn không có cảnh giới.

"Ngươi nói cái gì vậy? Mặt Nạ Bạc, ta là Lansecy hôm nay muốn cùng ngươi tiến hành kỵ sĩ quyết đấu." Lansecy rốt cuộc cũng đã nhìn thấy kẻ cướp đi Bạch Long Thần Thánh của cô, lửa giận đè nén đã lâu trong lòng gần như khiến cô chỉ muốn bổ tới một kiếm ở lúc đối thủ còn chưa rút kiếm. Mà đây là điều tuyệt đối cấm chỉ trong kỵ sĩ quyết đấu.

"Lansecy?" Tinh thần của Leola bị cái tên xa lạ này kéo trở về, nhưng ánh mắt của hắn lại không rời khỏi được khuôn mặt quen thuộc kia, mái tóc dài màu vàng kem đó, khuôn mặt đó đều quen thuộc như thế... duy chỉ có màu sắc của mắt không đúng, Leola rốt cuộc chú ý đến rồi, mắt của Anse là màu lục hồ nước, mà cô gái tự xưng Lansecy ở trước mặt lại là màu lam biển cả.

"Ngươi đã cướp đi Bạch Long Thần Thánh vốn thuộc về ta, nếu như muốn ta tâm phục khẩu phục, thì hãy lấy thực lực của ngươi ra chiến đấu với ta!" Lansecy rút trường kiếm của mình ra, một thanh bảo kiếm vô cùng sắc bén, lại không có bất cứ trang sức dư thừa nào, có thể thẩy Lansecy đối với kiếm, tuyệt đối là lấy tính thực dụng, trang sức bảo thạch chỉ là vật thừa thãi trở ngại động tác.

"Rút kiếm của ngươi ra!"

Leola có chút do dự từ trong giày rút ra Toái Ngân, hắn phải dùng bạo lực với Anse sao? Không, cô ta không phải Anse, là một cô gái khác tên là Lansecy, Leola bạt mạng ở đáy lòng cảnh cáo chính mình.

Lansecy nhíu mày nhìn vũ khí Toái Ngân của Leola, không biết đây là vì để sỉ nhục cô, cho nên Mặt Nạ Bạc mang cây gậy này đến quyết đấu với cô, hay là Mặt Nạ Bạc thật sự sử dụng loại vũ khí đặc thù này?

Bất luận đáp án là cái nào, Lansecy đều không định nương tay, nếu như Mặt Nạ Bạc bởi vì coi thường cô, mà cố ý chỉ mang cây gậy để sỉ nhục cô, vậy thì hắn sẽ phải tự mình nếm quả đắng, Lansecy quả quyết nói: "Ta Lansecy, tại đây đề xuất khiêu chiến với Mặt Nạ Bạc, ta lấy tên Lansecy của ta mà thề, tuyệt đối không làm ra bất cứ hành động nào sỉ nhục tinh thần kỵ sĩ, dù thắng không kiêu ngạo, thua cũng thản nhiên tiếp nhận."

"Ta tiếp nhận." Leola cũng chỉ có thể nói câu này.

Lời của Leola vừa nói xong, Lansecy đã không nhịn nổi lửa giận trong lòng, sau khi trên người phát ra quang huy màu lam nhàn nhạt, xách trường kiếm phóng về phía Leola, phát ra công kích giống như cuồng phong bạo vũ.

Lúc này, trên cây không biết là ai phát ra tiếng cảm thán: "Không ngờ Lansecy công chúa còn chưa đến hai mươi tuổi đã tiến đến kỵ sĩ cấp lam rồi, mặc dù vẫn là màu lam nhạt, nhưng thành tựu này cũng không có mấy người làm được, quả nhiên là thiên chi kiêu nữ trong một vạn người cũng không có một."

Tư chất của Lansecy đích xác khá tốt, nhưng ở mấy ngày trước, lại vẫn là đấu khí màu đỏ, mãi cho đến nỗi hận làm mất Bạch Long Thần Thánh và lời thề quyết tâm đánh bại Mặt Nạ Bạc, cuối cùng khiến cho Lansecy đột phát đấu khí màu đỏ, tiến đến cảnh giới của đấu khí màu lam nhạt, mặc dù màu lam nhạt vẫn không tính là thật sự tiến vào kỵ sĩ cấp lam, nhưng đó cũng chỉ là vấn đề thời gian mà thôi.

Lansecy với đấu khí màu lam nhạt, bất luận là tốc độ, lực đạo, sự linh hoạt khi vung kiếm ở trong học viện kỵ sĩ, đã ít có địch thủ, đáng tiếc, cô lại gặp ngay phải Leola, là đệ nhất sát thủ có thể chiến đấu cùng Misery tội phạm bị truy nã cấp X.

Nếu chỉ so về sức lực, Leola có thể thua Lansecy, nhưng tổng thể mà nói, thực lực của Leola và Lansecy lại lệch nhau rất xa, có thể nói căn bản không cùng một cái cảnh giới. Thân pháp vô cùng nhanh chóng của Lansecy, ở trong mắt của Leola lại như động tác chậm, độ linh hoạt khi vung kiếm càng không được người sử dụng đao ngắn như Leola bỏ ở trong mắt, dù sao đao ngắn mới là vũ khí có độ linh hoạt cao nhất chân chính.

Theo như Leola nghĩ, hắn có thể dùng một kích là khiến cho Lansecy từ đây ngọc nát hương tan, mà một kích này thậm chí không cần sử dụng đến năm phần công lực.

Bởi vì Lansecy có dung mạo giống với Anse, chỉ bằng điểm này, Leola cũng không định để cho cô bị bất cứ thương tổn nào, nếu lợi dụng tay chặt vào sau ót, sức lực phải dùng cho tốt, có thể khiến cho Lansecy bất tỉnh, nhưng sau khi tỉnh lại, cổ ngay cả vết bầm cũng không có, đây chính là phương pháp Leola định dùng.

Lúc này, Lansecy hình như cũng phát hiện Mặt Nạ Bạc có thừa tài giỏi, dù không muốn, Lansecy cũng phải thừa nhận, cô rất có khả năng không phải đối thủ của Mặt Nạ Bạc, nhưng tâm tình không cam nguyện khiến cô quyết định sử dụng chiêu đó, chiêu kiếm pháp cô vẫn chưa thể hoàn toàn nắm vững, chỉ cần có thể đả thương Mặt Nạ Bạc, Lansecy đã bất chấp hết rồi.

"Long Vũ kiếm pháp!" Sau tiếng quát của Lansecy, kiếm trong tay phát ra chín đường kiếm khí, vươn dài như roi, mũi nhọn của kiếm khí vậy mà thấp thoáng có hình đầu rồng, chín đường kiếm khí hình đầu rồng từ chín phương hướng bao vây Leola, sau đó đồng thời phát động công kích, hung mãnh bổ về phía Leola, như thế muốn xé rách Leola.

Lúc này, khán giả trên cây vừa lại không chịu nhàn rỗi mà mở miệng: "Long Vũ kiếm chiêu của Long Hoàng đế quốc quả nhiên là lợi hại, chiêu này nếu là sử dụng ra, Lansecy đại khái có thể đánh thắng kỵ sĩ cấp lam chân chính đi, đáng tiếc, Leola thế nhưng không phải kỵ sĩ cấp lam có thể so được, có lẽ Long Hoàng hoặc đại hoàng tử đích thân dùng Long Vũ kiếm chiêu hoàn chỉnh nhất đối với Leola, hẳn là có thể làm trọng thương Leola."

"Cảm ơn thuyết minh hiện trường của ông." Một âm thanh khác từ trong bụi cỏ vang lên.

Quả nhiên, giống như giảng giải của bình luận viên hiện trường, chín đường Long đấu khí không hoàn chỉnh đối với Leola mà nói, so với công thế vừa rồi không có bao nhiêu khác biệt, Leola thậm chí không cần chống đỡ, chỉ là thân ảnh khẽ di chuyển, đã tránh được chín đường Long đấu khí.

"Làm, làm sao có thể?" Lansecy gần như không dám tin, Long Vũ kiếm chiêu mình khổ tâm luyện thành lại có thể bị Mặt Nạ Bạc dễ dàng né qua như thế.

"Thắng thua đã phân, ngừng tay đi." Leola thực sự không muốn động thủ với khuôn mặt của Anse nữa.

Lansecy đột nhiên ngẩng đầu lên, trong mắt mang theo lệ quang, đây là lần đầu tiên trong cuộc đời công chúa Lansecy lộ ra tư thái này trước mặt kẻ địch, cô gần như là nức nở nói: "Ngừng tay, ngươi bảo ta ngừng tay? Ngươi có biết mấy năm qua, ta nỗ lực bao nhiêu để trở thành chủ nhân của Bạch Long Thần Thánh không? Chờ rồi lại chờ, thử lần này đến lần khác, bạn bè xung quanh đều đã có rồng của mình, ta cái công chúa được cho rằng có tư chất vượt trội này lại chậm chạp không thể khiến cho Bạch Long Thần Thánh thừa nhận ta, ngươi có biết mấy năm qua, ta phải gánh vác bao nhiêu áp lực không?"

"Mới nghĩ tới đến đại lục Acalane tìm xem có phương pháp nào tốt hơn, để Bạch Long Thần Thánh chịu thừa nhận ta, không ngờ vừa mới đến một ngày, rồng đã nhận người khác làm chủ nhân, vậy ta rốt cuộc coi là gì? Nỗ lực mấy năm qua của ta thì lại coi là gì?"

Âm thanh của Lansecy cũng đã nghẹn ngào rồi, nhưng cuối cùng, cô không cam lòng rống to: "Cái gã như ngươi bằng cái gì cướp đi hết nỗ lực nhiều năm của ta!"

Đối mặt với tố cáo của Lansecy, lòng của Leola lại phiêu về hồi ức, hắn rốt cuộc có tài đức gì, khiến cho thần y Anse bỏ đi y thuật đã tập bao nhiêu năm mà có được của cô, ước mơ hành nghề y khắp thiên hạ của cô, cuối cùng đoạt đi sinh mạng của cô.

"Xin lỗi." Leola khẽ giọng nói, đối vào khuôn mặt giống như Anse này mà nói.

Nghe thấy câu xin lỗi này, Lansecy chẳng những không có cao hứng, trái lại càng thêm phẫn nộ, cô giơ kiếm trong tay lên, bất

Trước/120Sau

Theo Dõi Bình Luận