Saved Font

Trước/50Sau

Căn Cứ Số 7 (Bản Dịch)

Chương 30: Kinh Ngạc

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Kiểu Màu
Xe ngựa đi ngang qua một quảng trường rồi tiến vào một con đường khác, con đường này hẹp hơn nhưng dòng người xe cộ cũng vẫn nối liền không dứt.

-Chỗ đó có rất nhiều người.

Lăng Dung nhìn về một chỗ bên cạnh con đường phía trước, một đám người vây quanh khiến đường đi bị chặn lại, xe ngựa muốn đi qua đó sợ là có chút không tiện.

-Khố Bách, chậm một chút.

Tinh Vân nói với người đánh xe, cô còn đứng dậy nhìn về phía đám đông.

-Lăng Dung, mau nhìn này, là biểu diễn ảo thuật.

Tinh Vân có chút kinh ngạc vui mừng nói.

-Thật hả?

Lăng Dung ôm Yêu nhi đứng lên, ở cái tuổi này đều rất tò mò đối với ảo thuật thần kỳ.

-Hứa Mạt, là biểu diễn ảo thuật, anh cũng nhìn thử xem.

Lăng Dung cúi đầu nói với Hứa Mạt.

Hứa Mạt không có quá nhiều hứng thú, hắn biết ảo thuật chẳng qua cũng chỉ là thủ thuật che mắt, lúc xem thì cảm thấy biểu diễn ảo thuật cực kỳ thần bí, đáp án vạch trần lại ngay lập tức khiến người xem cảm thấy chỉ số thông minh của mình bị sỉ nhục.

Nhưng Hứa Mạt vẫn đứng lên nhìn về phía đám đông, chỉ thấy nơi đám người vây quanh có một khoảng sân nhỏ biểu diễn, là khoảng trống trước cửa tiệm bên đường, lúc này một vị ảo thuật gia đang biểu diễn miệng phun ngọn lửa, đem lại từng tiếng hoan hô.

-Anh ơi, ông ấy làm sao phun được ra lửa vậy?

Yêu nhi hô lên rất vui vẻ.

Hứa Mạn nhìn thấy đối phương phun lửa xong liền uống một ngụm nước sau đó lại phun ra, hẳn là chất lỏng đó giống loại có cồn, về phần ngọn lửa.... Hứa Mạt thật cẩn thận cảm nhận, trên mặt lộ ra một vẻ dị sắc.

-Năng lượng!

Hắn nhạy bén cảm nhận được một cỗ năng lượng yếu ớt, giống với cảm giác lúc hắn tu luyện hô hấp pháp, chẳng qua cỗ năng lượng kia rất yếu nhưng ngọn lửa lại đủ lớn, hơn nữa còn có loại chất lỏng có cồn, vì thế nên liền xuất hiện ngọn lửa ma thuật.

-Làm thế nào mà làm được vậy?

Lăng Dung cũng có chút ngạc nhiên nói.

Xe ngựa đi tới bên ngoài đám đông.

Trợ lý của ảo thuật gia mang ra một cái rương lớn đặt ở trên mặt đất, một người con gái đi vào, sau đó lắp rương được khóa lại.

Hứa Mạt đánh giá ảo thuật gia, hắn đeo một chiếc mặt nạ, không nói gì, tứ chi vẫn đang làm động tác biểu diễn, ngay cả trợ thủ của hắn cũng đeo mặt nạ.

Một lúc lâu sau, khi thùng được mở ra, bên trong lại rỗng tuếch, đám đông vây xem ngay lập tức phát ra tiếng vỗ tay nhiệt liệt.

Ảo thuật gia dựng thẳng ngón tay lên chỉ về phía trước mặt, đám đông ngẩng đầu lên nhìn lại nhìn thấy được người con gái vừa rồi đang đứng đó vẫy tay với mọi người.

-Thật lợi hại.

Tinh Vân sợ hãi nói, Lăng Dung và Yêu nhi cũng vỗ tay rất vui vẻ.

Hứa Mạt nhìn mặt mũi của đối phương xuyên qua lớp mặt nạ, mặt nạ giống nhau, trang phục thậm chí dáng người cũng tương tự, nhưng gương mặt đằng sau mặt nạ lại không giống nhau.

Không phải là cùng một người!

Hắn biết loại ảo thuật này đều là dời đi thông qua cơ quan ngầm, nhưng đối phương lại trực tiếp dùng người thay thế, đây được coi như là một màn ảo thuật không hoàn chỉnh, nhưng dù vậy, phía dưới thùng tất nhiên cũng có giấu cơ quan ngầm, khiến cho người con gái ở bên trong rớt xuống, nhưng ánh mắt của Hứa Mạt không có cách nào nhìn xuyên thấy được cơ quan ngầm.

Một người trợ thủ của ảo thuật gia hướng tới đám đông, mở miệng nói:

-Ngài ảo thuật gia muốn mời bạn nhỏ tự mình biểu diễn ảo thuật, có bạn nhỏ nào nguyện ý lên trải nghiệm màn ảo thuật không ta?

Trong đám đông có không ít cha mẹ dẫn theo con cái, có vài người nóng lòng muốn thử.

-Mẹ ơi, con muốn thử.

Có một bé gái mở miệng nói.

-Con cũng muốn đi.

Lục đục vài người bắt đầu, sau đó có vài bạn nhỏ được đưa lên bậc thang.

-Còn có ai nữa không? Chúng ta có thể chia thành mấy tổ nha.

Trợ thủ của ảo thuật gia tiếp tục nói, hắn nhìn thoáng qua đám người, nhìn thấy Yêu nhi đang được Lăng Dung ôm trong tay, mỉm cười cúi đầu nói:

-Tiểu thử xinh đẹp, xin hỏi tiểu công chúa này có muốn trải nghiệm chút không?

-A...

Lăng Dung sửng sốt, có chút do dự, Yêu nhi cũng có chút muốn tham gia, nhưng biểu cảm của Hứa Mạt giờ phút này lai vô cùng nghiêm túc.

-Không được.

Hứa Mạt mở miệng nói gọn gàng dứt khoát, lúc này hắn cảm thấy trên người có chút ớn lạnh, đối phương nở nụ cười đằng sau mặt nạ có chút dữ tợn, trên người có giấu một con dao, hơn nữa màn biểu diễn ảo thuật vừa rồi còn sử dụng thế thân, hiển nhiên nếu rơi xuống cơ quan ngầm sẽ không thể đi từ phía trên đi ra, bằng không cũng không nhất thiết phải sử dụng đến người thay thế.

Bởi vậy, lối đi ngầm kia sẽ dẫn tới một nơi khác, người đi vào liền không thể trở về!

Lăng Dung nghe được sự nghiêm túc trong lời của Hứa Mạt thì có chút sửng sốt, sau đó lắc lắc đầu cự tuyệt nói:

-Không được đâu, cảm ơn.

Đối phương đặt tay ở trước ngực cúi chào, ánh mắt lại quét qua Hứa Mạt nhìn một cái, ánh mắt đằng sau mặt nạ rất lạnh, sau đó không để ý đến bên này mà đem theo một đứa nhỏ khác ôm đặt vào trong rương.

Hứa Mạt nhìn chằm chằm bên đó, ánh mắt hắn thay đổi, cảm giác lực phóng thích đến trình độ cực mạnh, cực kỳ nghiêm túc, những người này có thể là đội tội phạm, lấy biểu diễn ảo thuật để thu hút mọi người.

-Hứa Mạt, anh làm sao vậy?

Lăng Dung hỏi Hứa Mạt.

-Cô Lăng Dung, vừa rồi tôi chú ý tới người con gái đi vào trong rương so với người con gái đứng trên mặt đất, độ dài móng tay của họ không giống nhau.

Hứa Mạt mở miệng nói:

-Đó là người thay thế.

Lăng Dung có chút kinh ngạc:

-Vậy người kia đâu?

-Phía dưới rương tiếp xúc với mặt đất hẳn là có giấu một cơ quan ngầm, người sẽ rớt xuống đó.

Hứa Mạt tiếp tục nói.

-Thế bọn họ để trẻ con tham gia cái này là có dụng ý gì?

Lăng Dung thấy khó hiểu hỏi.

Trước/50Sau

Theo Dõi Bình Luận