Saved Font

Trước/14Sau

Câu Được Anh Trai Thân Yêu

Chương 11: Chương 10

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Kiểu Màu
Không giống như ngày thường là ngồi xem phim hoặc đọc báo trên sôfa hôm nay cô ăn mặc và trang điểm tỉ mỉ chuẩn bị ra đón ba mẹ và các chị gái

Từ hôm ở bệnh viện về, anh đã giúp cô làm thủ tục tạm thời nghỉ học, vốn là đám cưới anh cũng muốn hoãn lại chờ cô khỏe hẳn mới làm, nhưng cô không đồng ý, cô muốn tổ chức đám cưới trước khi bụng cô to ra.

Cô không muốn bụng to mới kết hôn, cô phải nhân lúc mình còn xinh đẹp thì làm, cô muốn trở thành cô dâu xinh đẹp nhất của anh

Biết được tin cô sắp kết hôn, ba mẹ cô vô cùng gấp gáp, cô và anh ở trong điện thoại đều không nói rõ cho họ biết chú rể là ai, vì vậy đến bây giờ con gái mình lấy ai, họ tên là gì, họ cũng không biết chỉ biết rằng cô sắp lấy chồng

Vì vậy hai người họ phải nhanh chóng qua mĩ , biết đâu con rể không hợp ý thì ngăn cản còn kịp

Về phần 3 chị gái là do họ tò mò cùng quan tâm cô, vì vậy mọi người trong nhà đều đến , họ rất muốn xem rốt cuộc là người đàn ông như thể nào khiến em gái quỷ quái của họ muốn lấy

Kính koong....

Hả, không thể nào?

Anh vừa mới ra sân bay đón mọi người, không thể trở về nhanh như vậy, huống hồ anh về cũng không phải bấm chuông, bây giờ anh không cho cô đi lại nhiều, chỉ sợ cô sơ ý té ngã, làm tổn thương đến đứa bé

Ai đến vậy?

Mang theo nghi ngờ , Đinh Vũ Du chậm rãi xuống lầu, kéo cửa ra một khe nhỏ

"Xin chào!" Trình Sùng Ngạn đứng trước cửa, hướng về cô mỉm cười chào hỏi

"Sùng, Sùng Ngạn..." Cô giật mình há miệng, không ngờ người đến lại là cậu ấy

Ban đầu cô giải thích mọi chuyện với cậu và xin lỗi, bên kia đầu dây cậu ấy vẫn vô cùng Bình tĩnh, không hề có một chút tức giận nào

Từ đó trở đi cô cũng không gặp lại cậu

Mặc dù cô rất muốn tìm cậu để nói chuyện và ăn cơm , nhưng cô không biết cậu có muốn ập mặt cô hay không, dù sao cô cũng làm cậu tổn thương, một vết thương nặng vô cùng Nặng

" không mơi tớ ngồi sao?" Cậu cười hỏi

" Mời , mời vào." Cô vội kéo cửa ra cho cậu vào

" Anh trai cậu đâu? Không có ai ở đây sao?" Cậu ngồi trên ghế sôfa nhìn quanh bốn phía hỏi

" Anh ra sân bay đón ba mẹ tớ rồi." Cô cẩn thận quan sát cậu phát hiện ra dường như cậu gầy đi:" Cậu gần đây .... Khỏe không?"

" Cũng không tệ lắm". Trình Sùng Ngạn gật đầup, từ trong túi lấy ra một hộp quà tặng cho cô:" Tiểu Du, đây là quà tặng cậu kết hôn".

" Cám ơn cậu". Cô cầm lấy quà tặng, vô cùng cảm động nhưng cũng không kém áy náy:" Sùng Ngạn , tớ ...."

Cô cúi đầu:" tớ vô cùng xin lỗi cậu ".

" Tại sao lại phải xin lỗi ?" Cậu vẫn Bình tĩnh như trước :" cậu không có lỗi gì hết".

" Nhưng , nhưng mà..." Tuy nói vậy nhưng cô đã phụ tình cảm của cậu

" Chỉ Cần cậu hạnh phúc là được". Cậu trừng mắt nhìn cô

" Tớ..." Cậu ấy đang muốn an ủi cô không muốn cô phải khó chịu

" Nếu như có kiếp sau, tớ nhất định là trâu làm ngựa báo đáp cậu". Cô kìm lòng không được nói

" Cần gì phải nói vậy". Cậu cười nhạt:". Có lẽ kiếp trước tớ nợ cậu quá nhiều nên kiếp này phải trả cho cậu, đúng không?"

Thấy Thái độ của cậu tâm trạng cô đỡ hơn nhiều, ít nhất cô không còn tự trách mình nhiều nữa

Cô biết cậu sẽ là bạn tốt của cô, bạn tốt mãi mãi

Trình Sùng Ngạn vừa đi không lâu thì Tử Hạo cùng ba mẹ và các chị gái cũng về đến nhà

Nhìn thấy con gái xa nhà hơn nửa năm, ông Đinh cùng bà Đinh hai người một lời còn chưa kịp nói, nhanh chóng ôm con gái bảo bối vào trong ngực ôm hôn

Đây là bảo bối đáng yêu nhất của họ, cũng chính là con gai khiến họ đau lòng, nếu không phải cô Kiên trì, bọn họ quả thực không thể nào để cô đến nước Mĩ xa xôi học

Sau một lúc ôm hôn con gái, ông Đinh cũng nhớ mục đích chính đến đây

" Tiểu Du". Sờ đầu con gái:" làm sao nhanh như vậy đã muốn lấy chồng? Tại sao không chờ học xong rồi tính hả con?"

Ai da, chờ đến khi học xong thì không còn kịp rồi

" Ba không phải ba thường nói con gái không Cần học nhiều mà quan trọng là tìm một người đàn ông tốt để lấy sao?"

Đinh Vũ Du híp mắt nói:" Con vô cùng ngoan nha, con nghe lời ba nhất, cho nên quyết định tìm một người chồng tốt để lấy".

" Con nói quả không sai". Ông Đing nghe vậy cười to mấy tiếng:" Vậy cậu ta đâu? Con rể tương lai của ta đâu? Phải cho chúng ta gặp mặt chứ?"

Con nhóc này không biết có ý đồ gì mà thần thần Bí Bí ngay cả tên cũng không chịu tiết lộ, chỉ nói là mọi người đến dự đám cưới , chẳng lẽ lấy con gái ông là người ngoài hanh tinh hay có năng lực đặc biệt? Nếu không sao phải dấu dấu diếm diếm như vậy?

Theo tính cách tinh nghịch của con gái, chuyện đó không phải là không ó khả năng, cô từ nhỏ đã có sở thích khác ba chị gái của mình, ba chị của cô không ôm gấu bông thì cũng là mèo kitty đi ngủ chỉ riêng cô - đứa bảo bối của ông lại thích ôm người ngoài hành tinh đi ngủ

Đối với sự lựa chọn của con về người con rể, ông vô cùng sợ hãi, con gái lại không tiết lộ điều gì, người làm cha như ông sẽ phải chuẩn bị tinh thần , hỉ cần....chỉ Cần con thích là được rồi

" Anh ấy ở đây nha". Cô vẫn như cũ cười vui vẻ

" Anh ta ở đâu? Trên lầu sao?" Liếc mắt nhìn khắp nơi trong nhà, nhà họ chỉ có 7 người làm gì có người thứ 8, không hề dư một người nào:" Vậy thì gọi cậu ta xuống, chẳng lẽ phải để a vợ đích thân lên đón?"

" Chẳng lẽ do xấu hổ?" Ba chị gái cùng chung cách nghĩ

" anh ấy không có ở trên lầu, anh ấy ở ngay đây, ngay trước mặt mọi người". Cô nói

" Ở đây?" Ông Đinh đếm đi đếm lại vẫn chỉ có 7 người, khiến ông vô cùng sốt ruột hỏi:" Tiểu Du đừng quậy nữa, kêu cậu ta xuất hiện đi, chẳng lẽ con rể tương lai biết tàng hình? Nếu có như vậy mau kêu cậu ta hiện thân đi".

" Anh ấy đâu có tàng hình." Đinh Vũ Du đi tới khoác tay Đinh Tử Hạo:" Anh ấy ở đây, ngay bên cạnh con".

" Ở bên cạnh con? Con nói là....." Ông Đinh nhìn con gái lại nhìn đứa con trai , thoáng chốc sắc mặt biến đổi:" con nói là.... Các con...."

" không phải là chúng con sao?" Cô chỉ chỉ mình, lại chỉ chỉ anh vô cùng vui vẻ gật đầu

" Các con...."

Vào lúc này không chỉ ông Đinh mà ngay cả bà Đinh và ba chị gái đều ngây ngốc , đứng hình tại chỗ

Thật là một sự thật làm người ta kinh ngạc mà!

Nếu hôm nay Đinh Vũ Du lấy tổng thống Mĩ làm chồng cũng không khiến họ kinh sợ như thế

Trong phòng khách phút chốc im lặng, dường như nay cả tiếng hít thở cũng nghe thấy

Chuyện quái quỷ gì đang xảy ra vậy?" Từ lúc chào đời đến nay đây là lần đầu tiên ông Đinh lớn tiếng quát tháo:" Ta tuyệt đối không tin chuyện đùa này của hai đứa con"

" Ba, ba hãy nghe con nói". Nhìn thấy ba tức giận như vậy, Đinh Tử Hạo vội vàng giải thích:" Chúng con................"

" Câm miệng, không cần phải nói gì hết. Không cho phép, không cho phép". Ông Đinh vẫn quát tháo như cũ.

" Không cho phép cũng không được". Đinh Vũ Du chu miệng lên:" Trong bụng con đã có con của anh ấy, chẳng lẽ ba muốn cháu ba sinh ra thì không có ba?"

Cái gì? Những lời này như sét đánh giữa trời, khiến mọi người trong nhà suýt nữa té xỉu

" Anh cả"

" tiểu Du"

Đinh Vũ Thiến, Đinh Vũ Khiết, Đinh Vũ Như không nhịn được hét chói tai, không thể tin anh trai cùng em gái lại có thể làm ra chuyện này.

" Mày, mày là đồ bất hiếu". Ông Đinh chỉ vào người Đinh Tử Hạo mắng to:" Ta mang Tiểu Du đến gần mày là muốn mày chăm sóc em gái, không ngờ mày....mày..mày lại làm nó mang thai? Mày.. Mày muốn chọc ta tức chết có phải không?"

" Ba, con.." nghe ba chỉ trích, sắc mặt anh không khỏi trắng bệch, hai đầu gối muốn nhũn ra, anh chỉ còn cách quỳ xuống trước mặt ba để nhận sai lầm, chứ anh không thể nói gì biện minh cho mình được

" Mày, đồ bất hiếu". Ông Đinh không nhịn được nữa, nhanh chóng bước lê một bước, cánh tay vung lên đánh vào mặt đứa con trai lớn

Cú đánh này quả thật không nhẹ, Đinh Tử Hạo là một người cao lớn, vậy mà cú đánh này khiến anh lùi lại mấy bước

" ba , đừng đánh nữa"

" Ba , đừng như vậy"

Thấy thế mọi người nhanh chóng chạy lại ngăn cản, không cho ông tiếp tục đánh nữa.

Ông Đinh bị ba cô con gái ngăn cản, nhưng vẫn nổi trận lôi đình:" Tiểu Du còn nhỏ không hiểu chuyện, mày là anh trai sao lại cùng nó làm bậy? Uổng công ta tin tưởng mày như vậy, mày thật sự làm ta vô cùng thất vọng"

" Con xin lỗi ba, con.." nghe ba lên án , khiến anh vô cùng áy náy, anh cúi đầu nhìn nền nhà, bây giờ ba muốn đánh chết anh anh cũng cam chịu, tuyệt đối không đánh trả.

" ông già, ông làm gì vậy?" nhìn thấy con trai bị đánh bà Đinh vô cùng đau lòng vội chạy đến lau vết máu trên khóe miệng con:" Có chuyện gì từ từ nói, không nên dùng vũ lực. Ông xem ông đánh con thành như vậy..."

Nói đến đó mắt bà đỏ lên

Tuy con gái là bảo bối, nhưng con trai cũng là như vậy. Mỗi đứa con đều do tận tay bà nuôi lớn, bất luận có chuyện gì xảy ra với chúng, bà đều đau lòng hết.

Nhìn thấy sự việc loạn lên trước mắt, anh bị ba đánh, cô khóc lớn

" Ba, có trách thì ba trách con là được". Cô khóc đến nỗi thở không ra hơi:" Là con không đúng, tất cả đều do con ép buộc anh, không liên quan đến anh, ba đánh anh làm gì?"

Cô nghẹn ngào nói:" Hôm nay dù ba có đồng ý hay không, cả đời này con chỉ lấy anh, ba không đồng ý thì ba đánh chết con đi"

" Nếu như đánh chết con có thể giải quyết mọi chuyện, hôm nay ba đánh chết con". Nhìn thấy thái độ khăng khăng của con gáu, ông Đinh mắng to:" Nếu chuyện này để người ngoài biết ba mẹ làm gì còn mặt mũi nào nhìn người ta?"

" Ba, không phải ba muốn con như vậy sao?". Đinh Vũ Du một không làm, hai không dứt, khóc lớn chạy lên cầu thang,đứng ở bên cạnh lan can:" Được rồi, nếu ba đã nói như vậy, con cũng không muốn sống nữa, con sẽ nhảy xuống ở đây, cùng với đứa bé trong bụng cùng nhau ngã chết, như vậy sẽ không làm ba mất mặt rồi"

" Tiểu Du"

" Con điên rồi"

" Nhanh xuống đây"

Mặc dù đây là ban công lầu hai, nói gì đi nữa cũng khá cao, ở nơi đó tuy không té chết, nhưng có thể gãy chân gãy tay, nếu như mà gãy xương sống có thể cả đời này sẽ bị tàn phế, hơn nữa Đinh Vũ Du hiện tại đang mang thai không biết ngã xuống sẽ có kết quả gì?

" Con không xuống". Cô thậm chí đem một cái chân thò ra lan can

" Tiểu Du". Cả nhà cùng nhau hét chói tai, Đinh Tử Hạo càng như muốn phát điên lên, muốn nhanh chóng xông tới cứu cô

" Mọi người đừng đi lên". Đinh Vũ Du khóc ngồi lên lan can:" Ai dám đi lên, con lập tức nhảy xuống"

" Tiểu Du, em đừng như vậy". Đinh Tử Hạo dừng bước lai, cầu khẩn nhìn cô:" Chuyện gì cũng có thể giải quyết mà em. Cùng lắm thì chúng ta chuyển đến nơi không ai biết chúng ta rồi cùng nhau sống. Em xuống trước có được hay không?

" Anh gạt em". Cô vừa tức giận vừa khóc nói:" Ba vừa mắng anh, anh cái gì cũng không dám nói, chờ lúc em xuống anh lại tính toán bỏ rơi em phải không?"

" Anh làm sao có thể bỏ rơi em?" Đinh Tử Hạo lo lắng nói:" Anh nói rồi , anh sẽ chịu trách nhiệm với em đến suốt cuộc đời, em phải tin tưởng anh được không?"

" Dù sao mọi người đều giống nhau, luôn miệng nói yêu em, đến khi có chuyện thì chẳng ai quan tâm đến em..........". Nói xong cô không nhịn được lại khóc lớn

" Tiểu Du, con, con xuống trước................". Ông Đinh bị con gái làm cho sợ hãi tới mức huyết áp tăng cao:" Con là con gái bảo bối của ba, ba làm sao không yêu con, con xuống trước..............."

" Ba gạt con! Ba coi mặt mũi còn quan trọng hơn con, con không phải là con gái bảo bối của ba, không phải ba muốn đánh chết con sao? Hiện tại không cần ba đánh, con tự chết cho ba xem"

" Ai ai, ba nhất thời hồ đồ thôi, con đừng để trong lòng có được không?" ông Đinh sợ con sơ ý mà té ngã, chỉ đành phải đáp ứng con:" CHỉ cần con xuống, moi chuyện ba đều đồng ý hết".

" Ba không phải sợ người ta nói khó nghe? Khiến cho ba mất mặt sao?"

" Người ta muốn nói thế nào là chuyện của người ta, con ngoan ngoãn xuống đây có được không?" bây giờ ai nói gì đều không quan trọng, quan trọng là con gái bảo bối của ông được an toàn

" Ba không gạt con". Cô vẫn như cũ khóc sướt mướt

" Ba làm sao gạt con?" nếu để con gái biết được ông lừa nó, không biết còn làm ra chuyện đáng sợ gì nữa

" vậy ba phải thề.". Cô vẫn không yên tâm

" Được , thề..........." Ông Đinh nhìn cô:" Ta, ta không biết..........."

" Được rồi, vậy ba đọc theo con"

Cô lấy tay lau nước mắt, giọng nói vì khóc mà khàn khàn:" trên trời dưới đất làm chứng.........."

" Trên trời,.................". Ông Đinh quả thật không đọc ra được

" Tại sao ba không đọc? Ba đang tính lừa con sao?". Cô lại khóc

" Được, ba đọc, ba đọc". Ông đọc giống như đang niệm kinh:" Trên trời, dưới đất làm chứng................."

" Tôi......Đinh Bá Thực nếu ngăn cản con gái kết hôn................."

Đinh Vũ Du đọc một câu, ông đọc theo một câu

" Sẽ khiến con gái.............."

" Sẽ khiến con gái............".

" Chết không toàn thây.."

" Chết, chết...........". Câu cuối cùng này, sao ông dám đọc theo?" Tiểu Du con đừng thề nặng nề như vậy chứ? Chuyện gì ba cũng đáp ứng với con rồi, con còn không mau xuống đi?"

" Con không biết, ba đọc đi". Cô đá chân khóc lớn lên

" Được rồi, được rồi, ba đọc, ba đọc, con đừng lộn xộn được không?" nhìn thấy cô chao đảo sắp ngã, ông nhanh chóng làm theo:" Chết, chết không toàn thây.."

Tuy là nói bừa, nhưng ông lại vô cùng sợ nha:" Được rồi, ba đã thề xong rồi, con còn không nhanh chóng xuống?"

Thấy chuyện đã xong, cô cuối cùng cũng hài lòng, ngoan ngoãn từ trên lan can leo xuống, vừa bước chân xuống, lập tức bị Đinh Tử Hạo ôm lấy ở phía sau

" Tiểu Du,sao em có thể làm chuyện nguy hiểm như vậy?" anh ôm chặt cô vào ngực:" nếu như em có chuyện gì, thì anh phải sống sao đây?"

" Đừng lo". Cô cười híp mắt :" Em giả bộ để gạt ba đó............ Tất nhiên là em sẽ không nhảy xuống"

" Em......" anh ngây ngẩn cả người:" vừa rồi em chỉ giả bộ sao? Vậy em không nói trước cho anh biết, khiến anh lo lắng muốn chết"

" Kĩ thuật diễn xuất của anh kém như vậy, nhìn thấy ba liền mềm nhũn, làm sao có thể nói cho anh biết trước? Nếu không thì làm sao diễn như thật đây?". Cô cười vô cùng đắc ý

" Em quá tùy hứng!" trên mặt anh không hề có nụ cười:" Em biết em làm như vậy vô cùng nguy hiểm? Lỡ như té xuống thì làm sao?"

" Em rất cẩn thận................"

" Cần thận cũng có bất trắc". Anh không che giấu được tức giận nói:" Em cam tâm chịu nguy hiểm cũng không chịu tin tưởng anh sẽ lấy em phải không?"

" Em........em chỉ...............". Thấy anh tức giận , mắt cô bắt đầu nóng lên:" EM sợ anh sẽ không chống cự lại áp lực của ba, đến lúc đó lại muốn em,..............nếu như vậy em tình nguyện ngã chết"

Cô tình nguyện ngã chết..........thà chết không toàn thây..............

" Tiểu Du............sao em ngu ngốc như vậy?" nghĩ đến cô thề độc, anh vừa đau lòng vừa cảm kích:" không cần tốt với anh nhiều như vậy, anh không biết phải làm sao bây giờ?"

" Làm gì ư?" cô ôm chặt anh:" Lấy em không phải là chuyện tốt nhất sao?"

" Bé ngốc!". Anh dịu dàng nói:" dù cả thế giới có phản đối, anh vẫn lấy em, em không cần phải làm chuyện nư vậy".

Anh ôm cô thật chặt:" Dù sao chúng ta cũng có thể bỏ trốn, đúng không em?"

" Đúng vậy, trốn đến nơi không ai biết chúng ta........". Cô dựa sát vào người anh, hạnh phúc nói thầm

Trước/14Sau

Theo Dõi Bình Luận