Saved Font

Trước/72Sau

Cậu Là Bảo Bối Tâm Can Của Tôi

Chương 18: Do Tôi Chọn

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Kiểu Màu
" Cậu muốn ăn gì ? "_ Nguyên Tuân ân cần đưa thực đơn cho Minh Nhiên gọi món .

" Tớ ăn gì cũng được , cậu chọn đi "_ Minh Nhiên cười .

" Vậy chúng ta ăn sủi cảo đi "

" Cũng được "_ Minh Nhiên gật đầu , cậu lâu rồi cũng chưa ăn lại sủi cảo .

" Tớ đi vệ sinh một chút , cậu cứ gọi món đi "_ Minh Nhiên đứng dậy đi vào phòng vệ sinh .

Lúc này , Thiên Hàn bước vào quán . Sắc mặt ưm...thật không tốt cho lắm . Mặt hầm hầm tiến lại bàn của Minh Nhiên cùng Nguyên Tuân . Vớ lấy một cái ghế ngay bàn bên cạnh ngồi xuống , nhìn Nguyên Tuân với một ánh mắt chán ghét .

" Cậu , chỗ này đã có người ngồi "_ Nguyên Tuân lâu rồi chưa từng gặp lại Thiên Hàn , cậu thiếu niên này thật sự đối với Nguyên Tuân không quen cũng không biết .

" Tôi quen cậu ấy "_ Lời nói chứa đựng bao nhiêu là ẩn ý . Ánh mắt vẫn không hề thay đổi .

" Thì ra vậy "_ Lời nói Nguyên Tuân chỉ xem như là có lệ , chứ chưa từng đem người thiếu niên trước mặt này đặt vào mắt .

" Nguyên Tuân "_ Minh Nhiên cầm tờ khăn giấy lau lau tay bước lại gần .

" Cậu... "_ Minh Nhiên hốt hoảng nhưng cũng có chút bực mình .

" Sao ? Tôi không được chào đón sao ? "_ Thiên Hàn đứng dậy nhíu mày nhìn Minh Nhiên .

" Đương nhiên.... "_ Đương nhiên là không rồi .

" Sủi cảo có rồi đây , các cậu mau ăn đi cho nóng "_ Chủ quán bưng hai tô sủi cải nóng hổi đến bàn , bày biện ra .

" Cảm ơn bác "_ Minh Nhiên cũng kiềm chế được cảm xúc mà ngồi xuống .

" Cậu trai này có muốn làm một tô không ? "

" Không cần đâu bác "_ Thiên Hàn cầm cái ghế lên , lịch sự từ chối .

Đặt mạnh cái ghế xuống ngay bên chỗ Minh Nhiên .

" Cậu ăn cay không ? "_ Nguyên Tuân hỏi .

" Cậu ấy không thích ăn cay "_ Thiên Hàn điềm đạm ngồi xuống . Thiên Hàn mở nắ một chai đồ chấm ở kế bên mà rưới lên sủi cảo .

" Cậu ấy chỉ thích ăn cái này thôi , hay nói đúng hơn là những gì do tôi chọn "_ Thiên Hàn đắc chí nói .

" Cậu làm gì vậy ? "_ Minh Nhiên bỏ muỗng xuống , quay sang nhìn Thiên Hàn đang càng quấy .

" Ăn sáng "_ Thiên Hàn cầm cái muỗng mà Minh Nhiên vừa sắn một miếng sủi cảo bỏ vào miệng , múc một muỗng mước dùng cho vào miệng .

" Cậu...cậu "_ Cái muỗng này không phải là cậu đã sử dụng rồi sao ? Hành động này không phải là đang hôn gián tiếp sao ?

" Minh Nhiên nè , cậu sao vậy ? Mặt đỏ đến vậy , sốt rồi sao ? "_ Nguyên Tuân dừng lại , ngồi chồm dậy định sờ trán Minh Nhiên để kiểm tra nhiệt độ cơ thể thì bị bàn tay Thiên Hàn chặn lại , gạt ra .

" Không phát sốt "_ Thiên Hàn đưa mặt gần vào mặt Minh Nhiên , trán chạm trán . Giọng điệu thách thức nhìn sang Nguyên Tuân mà châm chọc .

Lúc này , mặt Minh Nhiên ửng đỏ như cà chua .

" A...mở miệng ra "_ Thiên Hàn đưa sửi cảo đến trước miệng Minh Nhiên .

Cậu ngại ngùng đến mức mở miệng rộng toan , Thiên Hàn thừ dịp đó mà đút thức ăn vào trong .

" Ngon không ? "

" Ngon "_ Minh Nhiên như vậy mà lại đồng tình .

" Ngoan , ăn thêm vài miếng nữa đi "_ Thiên Hàn đút Minh Nhiên cho hết tô sủi cảo khiến bụng cậu phình lên như muốn nổ tung ra .

" Cậu muốn uống gì không ? "

" Một ly sữa đậu nành là được rồi "_ Thiên Hàn giựt lấy lượt trả lời .

Minh Nhiên trên mặt nổi vài vạch kẻ đen , thật ra là cậu tình từ chối . Nhưng ai ngờ cái tên đó lại giành trả lời , bụng cậu thật sự căng như da trống rồi a~~ , không nhét nổi bất cứ thứ gì nữa .

" Uống đi "_ Thiên Hàn nâng cái ly đưa cho Minh Nhiên .

" Không uống "_ Minh Nhiên lắc đầu từ chối .

" Mau uống "_ Thiên Hàn đanh giọng , cậu ta là đang muốn được tên Nguyên Tuân kia đút sao ? Vật nhỏ ngày càng khóc dạy dỗ .

" Tôi uống là được mà "_ Minh Nhiên cầm ly sữa nín thở mà uống hết .

" Đi...tôi đưa cậu về "_ Thiên Hàn nắm tay Minh Nhiên lôi dậy .

" Nhưng tôi không muốn về cùng cậu "_ Minh Nhiên cố gắng tháo những ngón tay đang nắm chặt cổ tay mình ra .

" Đi cùng tôi về "_ Thiên Hàn lôi cậu đến ra xe , mở cửa đẩy cậu ngã trên ghế sau .

" Không muốn , không muốn . Mau tránh ra "_ Minh Nhiên kịch liệt phản đối , nắm bàn tay lại thành đấm vào đánh vào ngực Thiên Hàn .

" Cậu có mau im đi không ? "_ Thiên Hàn gắt gỏng , nắm hai cổ tay Minh Nhiên đè lên trên đỉnh đầu mà cố định .

" Cậu mau buông ưm... "

Cuối cùng thì cũng im lặng được một lát .

_____//_____

Vote nhaa ❤️!

Trước/72Sau

Theo Dõi Bình Luận