Saved Font

Trước/59Sau

Cầu Xin Em Quay Lại

Chương 57

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Kiểu Màu
Đọc xong bức thư Giảng Phong để lại Tĩnh Nhiên không khóc nữa bởi vì cô là người không có tư cách để khóc nhất. Âm thầm vò nát bức thư trong lòng bàn tay, trái tim cô không ngừng nhói lên.

Bức thư cũng không có gì đặc biệt chỉ là vài ba câu quan tâm của Giảng Phong. Đối với người ngoài nó chỉ là phù phiếm, đối với cô nó là nửa đời còn lại.

Nhát dao ban nãy đâm thẳng vào lồng ngực hắn là cô sai, thế nhưng trong thư hắn nói hắn không trách cô, hắn nói cô đừng vì thế mà tự trách bản thân, hắn ở trên kia sẽ rất đau.

Bạn đã từng có người đàn ông yêu bạn thật lòng hay chưa ? Nhưng Tĩnh Nhiên cô thì có rồi, chỉ là do cô ngu xuẩn tự tay giết đi người đàn ông và cũng là người duy nhất thật lòng yêu cô, thật lòng nghĩ cho cô.

Vò nát lá thư trong tay, Tĩnh Nhiên ngẩng đầu nhìn hai người đàn ông đang lẳng lặng đứng nhìn mình, có lẽ ban nãy khóc nhiều quá đến bây giờ nói còn chẳng rõ.

" Những chuyện các anh biết, nói hết ra đi ".

Kỷ Mộc nhìn Quân Mộ, hai mắt của hai người đàn ông này giao nhau dường như đã tìm được tiếng nói chung mà cùng lúc gật đầu.

Kỷ Mộc nói trước.

" Đứa bé năm xưa do cô sinh ra thực chất không chết. Tĩnh Nhiên, đứa bé mà cô chăm sóc dùm Kỳ Diêm mười năm nay chính là con của cô với Giảng Phong ".

Tĩnh Nhiên sửng sốt, mở to mắt nhìn Kỷ Mộc. Kỷ Mộc nói Kỳ Ngạn Hiên là con của cô và Giảng Phong, không phải Kỳ Diêm nói nó là con của y với người vợ quá cố ư ?

" Năm xưa tôi là người đánh tráo con của hai người. Sau đó Kỳ Diêm lại cướp đứa nhỏ từ trong tay tôi. Kỳ thực, Giảng Phong đã sớm biết đứa nhỏ chưa chết cũng biết đứa con trong tay Kỳ Diêm là con anh ấy nhưng vì an toàn của đứa nhỏ anh ấy càng không thể đánh rắn động cỏ ".

Tĩnh Nhiên cười nhạt. Giảng Phong lúc nào cũng suy nghĩ chu toàn cho cô và cả đứa bé nhưng còn cô chỉ vì những lời nói dối đê hèn kia của Kỳ Diêm lại đâm hắn một nhát dao.

Sự rộng lượng của Giảng Phong, sự quan tâm của hắn, sự lo lắng cùng tình yêu của hắn Tĩnh Nhiên cô càng lúc càng không chống đỡ nổi.

" Còn đứa bé kia ... ".

Tuy Tĩnh Nhiên không nói hết câu nhưng Kỷ Mộc vẫn hiểu đứa bé kia mà Tĩnh Nhiên nói đến chính là đứa bé mà Giảng Phong hút máu.

" Cô yên tâm. Đứa bé ấy hiện sống rất tốt. Năm xưa Giảng Phong khi hút máu vẫn còn chừa lại cho nó một con đường sống, hắn còn mời tất cả những bác sĩ giỏi nhất tận lực cứu sống nó ".

Kỷ Mộc dứt lời liền quay sang nhìn Quân Mộ đã đứng tựa lưng vào tường, bộ dạng cực kỳ tao nhã.

" Tĩnh Nhiên, nghe cho kỹ những lời tôi sắp nói. Tuy Giảng Phong dặn tôi không được nói cho cô nhưng tôi nghĩ chuyện này cô cần phải biết ".

Tĩnh Nhiên cũng nhận thấy sự nguy hiểm trong từng câu từng chữ của Quân Mộ. Cô gật đầu, ý bảo Quân Mộ cứ tiếp tục nói.

" Năm xưa mẹ cô hạ sinh một đứa bé trai, tức cô không phải con một mà đứa bé trai kia mới là con một, là anh hai của cô. Nhưng đứa bé vừa sinh ra đã bị thầy bói nói là mang vận đen, nếu để nó tiếp tục sống e là cả nhà sẽ rơi vào thảm hoạ diệt vong. Thế nên ba cô đã quyết định mang đứa bé ngờ người khác nuôi, mà người nuôi đứa bé ấy là quan gia Phùng. Nói một cách ngắn gọn mà chuẩn xác Kỳ Diêm chính là anh ruột của cô ".

Lời vừa dứt, không khí trong phòng liền trở nên yên tĩnh. Đến cả Kỷ Mộ cũng phải mắt chữ A mồm chữ O kinh ngạc mà nhìn Quân Mộ.

Bí mật mà Giảng Phong để lại không ngờ lại là một bí mật động trời.

Không khí yên tĩnh chưa được bao lâu, cửa phòng đột nhiên bật mở, một bóng hình nhỏ bé nhanh chóng lao đến trước mặt Tĩnh Nhiên.

" Vì sao ? Vì sao ? ".

Người đến là Kỳ Ngạn Hiên !

" Vì sao lại giết Giảng Phong ? Mẹ nói đi ? Ba rốt cuộc đã làm gì ? ".

Tĩnh Nhiên nhìn đôi mắt đẫm nước mắt của đứa nhỏ trước mặt mà trái tim đau tựa như bị hàng vạn ngàn mũi tên đâm trúng. Đến đứa bé này còn có thể hiểu chuyện, cô làm sao lại làm ra cái chuyện như thế ?

Tĩnh Nhiên ôm chặt lấy Kỳ Ngạn Hiên. Bàn tay không ngừng vỗ nhẹ lên lưng xoa dịu nỗi đau trong lòng nó. Miệng không ngừng lẩm bẩm.

" Mẹ sai rồi ... Sai rồi ... ".

Kỳ Ngạn Hiên càng khóc càng to đến Kỷ Mộc và Quân Mộ cũng không nỡ nhìn.

" Vì sao mẹ lại làm thế ? Con còn chưa nhận lại ba ".

Trong đầu cậu nhóc không ngừng nhớ lại cảnh tượng được trò chuyện cùng Giảng Phong. Cậu nhẫn nhịn, chịu đựng, mong chờ đến một ngày bản thân được đứng trước mặt hắn gọi hắn một tiếng ba.

Nhưng giấc mộng lại bị chính mẹ ruột phá vỡ.

" Ba ba ba ... ".

Kỳ Ngạn Hiên khóc đến mức ngất đi. Tĩnh Nhiên đành nhờ Quân Mộ đưa nó đến phòng khác nghỉ ngơi. Nhìn thấy Quân Mộ rời khỏi, Kỷ Mộc cũng không tiện ở lại.

Kỷ Mộc vừa rời khỏi phòng liền thổ huyết. Một ngụm máu lớn bắn thẳng lên bức tường trắng tinh khôi. Nơi bức tường rộng lớn, một vệt máu đỏ thẫm hệt như một bức tranh tuyệt sắc.

Giảng Phong chết rồi, anh cũng không thể tiếp tục sống.

Tư Chính vừa bước đến hành lang liền nhìn thấy Kỷ Mộc đang chập choạng rời đi. Ông liền chạy đến đỡ lấy Kỷ Mộc.

" Tư Chính ... ".

Kỷ Mộc lẩm bẩm gọi tên ông. Bây giờ anh đã hiểu mẹ anh vì sao nhất quyết rời khỏi ba anh vì người đàn ông này.

" Mẹ tôi vì sao lại chết ? ".

Tư Chính thở dài một hơi cuối cùng vẫ quyết định nói.

" Ngày mẹ cậu và ba cậu ly hôn ba cậu đã lập ra khế ước, trừ khi mẹ cậu ký vào khế ước ấy đơn ly hôn mới có hiệu nghiệm. Trong khế ước có viết một khi ba cậu chết, mẹ cậu cũng không được sống. Nếu mẹ cậu không làm theo hai anh em cậu sẽ làm vật tiếp tế đi theo ba cậu ".

Nghe Tư Chính nói, Kỷ Mộc cười nhạt. Đúng là luận về tàn nhẫn Giảng Phong vẫn không bằng được ba.

" Tôi vẫn còn thắc mắc ".

" Cậu nói đi ".

" Tại sao ông lại thúc giục tôi gây chiến với Giảng Phong ? ".

" Giảng Phong nói chỉ cần cậu gây chiến với Giảng Phong người ngoài sẽ không biết cậu với Giảng Phong có quan hệ huyết thống. Khi ấy cậu và cả Giảng Phong sẽ được an toàn ".

Kỷ Mộc lại tiếp tục cười. Tuy anh chỉ sinh sau Giảng Phong năm phút nhưng chưa từng nghĩ được thấu đáo như Giảng Phong.

" Đưa tôi đến mộ của Nhạc Nhi ... ".

Kỷ Mộc thều thào nói. Anh sợ bản thân sẽ không trụ được đến khi đến trước ngôi mộ của Liễu Nhạc ...

[ ... ]

Màn đêm buông xuống, trên hành lang rộng lớn, Tĩnh Nhiên một mình cho xe lăn di chuyển đến phòng của Kỳ Ngạn Hiên. Có lẽ do không chịu được cú sốc nên thằng bé sốt rất cao.

Tĩnh Nhiên không vào phòng, cô chỉ đứng ở ngoài quan sát. Tháo chiếc nhẫn mà Giảng Phong từng đeo cho cô, cầm điện thoại lên Tĩnh Nhiên gọi cho Kỳ Diêm.

" Alo ".

Đầu bên kia nhanh chóng trả lời.

Tĩnh Nhiên hít một hơi thật sâu, ổn định lại tâm trạng.

" Chúng ta kết hôn đi ".

Trước/59Sau

Theo Dõi Bình Luận


Truyện Convert : Đấu Phá Chi Vô Thượng Chi Cảnh