Saved Font

Trước/59Sau

Cầu Xin Em Quay Lại

Chương 59

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Kiểu Màu
" Một chút mánh khoé cỏn con ấy em cũng chắc là sẽ qua mặt được tôi sao ? ".

Kỳ Diêm nhìn Tĩnh Nhiên mà nở nụ cười hiểm ác. Chất giọng tàn độc không nhanh không chậm cất lên, y cầm chặt lấy con dao một lần nữa đâm mạnh vào bụng của Tĩnh Nhiên.

Gương mặt điển trai bị máu bắn lên không ít. Tĩnh Nhiên theo phản xạ đưa tay lên chạm lên vết thương, mu bàn tay cô theo đó bị máu nhuộm thành một màu đỏ rực, đỏ của sự tàn nhẫn, đỏ của địa ngục tăm tối.

Đáng nhẽ bị hai nhát dao trí mạng đâm vào cơ thể cô phải cảm thấy đau lắm, đau đến mức muốn chết đi nhưng không. Hai nhát dao này của Kỳ Diêm cô ngược lại cảm thấy thật thoải mái.

Kỳ Diêm hung hăng bóp chặt lấy cằm cô mà cười chua xót. Y không hiểu, ngày một không thể hiểu được vì sao y đối với cô thật tốt nhưng cô ngược lại chỉ muốn giết y. Rốt cuộc là vì sao ?

" Nhiên Nhiên, nếu hôm nay em an phận trở thành cô dâu của anh, anh sẽ coi như mọi chuyện chưa từng xảy ra. Nhưng em lại làm anh quá thất vọng ".

Tĩnh Nhiên cười, yếu ớt thốt ra từng tiếng một mà trái tim thắt lại. Chỉ cần nhắc lại chuyện đó, trái tim cô lại tựa như muốn nổ tung.

" Anh nói Giảng Phong giết ba mẹ tôi, đều là giả đúng không ? ".

" Phải ".

Kỳ Diêm không chút giấu giếm thẳng thắng thừa nhận. Đến mức này còn việc gì phải giấu nữa không ?

Y nói tiếp.

" Tôi chỉ muốn em nhìn rõ người thật lòng yêu em chỉ có mình tôi, còn Giảng Phong chỉ là lợi dụng em mà thôi ".

Tĩnh Nhiên không nói gì nữa, cô rơi vào tĩnh mịch. Chuyện diễn biến đến mức này Kỳ Diêm vẫn chưa nhận sai, Kỳ Diêm vẫn cho rằng mọi chuyện mình là làm tốt cho cô.

Nhưng không phải ! Lừa gạt cô, gián tiếp tạo ra cái chết của Giảng Phong là làm tổn thương cô, chứ không phải muốn tốt cho cô.

Tốt và tổn thương là hai từ hoàn toàn trái nghĩa !

Nếu như hôm nay cô đã chấp nhận khoác lên mình bộ váy cưới kia, cùng Kỳ Diêm đính ước trên lễ đường là cô đã lựa chọn Giảng Phong, lựa chọn giấu đi việc y là anh trai ruột của cô.

Chọn lựa Giảng Phong đồng nghĩa với việc chết. Nhưng không sao hết, cô chỉ cần trả được thù cho Giảng Phong là tốt rm hốt, cô chỉ hận không thể bò xuống đến bên cạnh đứa trẻ.

" Kỳ Ngạn Hiên là con của ai chắc em biết rồi nhỉ ? ".

Kỳ Ngạn Hiên khi bị đưa vào căn phòng này dáng vẻ lạnh nhạt trước sau như một. Trên gương mặt non nớt tuyệt đối không để người ta nhìn thấy một chút sợ hãi.

Kỳ Diêm vỗ nhẹ lên mặt Kỳ Ngạn Hiên mấy cái, không thể không cất giọng cảm thán.

" Đúng là giống như Giảng Phong, từng cử chỉ hành động đều giống như Giảng Phong ".

Kỷ Ngạn Hiên nhanh như chớp đã cắn thật mạnh vào bàn tay bẩn thỉu của Kỳ Diêm. Cậu nhóc cười nhạt, ánh mắt lại một lần nữa rơi trên vết thương trên người của Tĩnh Nhiên.

" Kỳ Diêm ... Anh muốn làm gì ? ".

Tĩnh Nhiên cố gắng thét lên. Ánh mắt đau đáu nhìn thẳng vào người Kỳ Ngạn Hiên. Cô đã từng thầm hứa với Giảng Phong sẽ thay hắn bảo vệ thật tốt đứa bé này. Kỳ Ngạn Hiên là con của cô và hắn, là thứ duy nhất chứng minh được tình yêu giữa cô và Giảng Phong.

Tĩnh Nhiên vừa dứt lời, tiếng súng mang theo sự chết chóc liền vang lên.

" Nhiên Nhiên biết không, số thuốc tôi tạo ra viên đạn này là gấp năm viên đạn bình thường đấy. Đến một con ma cà rồng khoẻ mạnh chịu còn không được huống chi là một đứa bé sống mới chỉ mười năm ".

Tĩnh Nhiên cứ thế trơ mắt nhìn con trai do chính mình sinh ra ngã xuống. Cô không biết Kỳ Diêm lại có một mặt độc ác như thế. Đứng trước mặt cô y lại không mảy may sợ hãi giết chết đi đứa con trai cô coi như sinh mệnh.

" Thế nào ? Đau lắm đúng không ? Thế nhưng em không biết khi tôi đứng phía sau âm thầm đem lòng yêu em tôi còn chịu đau gấp trăm lần. Thống khổ gấp trăm lần. Em có nhớ không ? Chàng trai năm đấy đã bị em tàn nhẫn từ chối, còn buông lời sỉ nhục đã yêu em một cách đau khổ đến mức nào ? ".

Vài mảnh ký ức vụn vặt bỗng chốc hiện ra trong đầu cô. Tĩnh Nhiên đương nhiên không ngờ người cô từ chối năm ấy lại là Kỳ Diêm. Nhưng y có biết năm xưa cô bị ba cô quản thúc chặt đến mức nào, chỉ cần thấy cô đứng gần một cậu con trai không phải là người nhà họ Giảng thì sẽ lập tức phải người đi tiêu diệt người kia.

Cô không phải cố tình buông lời sỉ nhục, cô chỉ là muốn cậu con trai ấy đừng đem lòng yêu cô nữa, nếu không cậu ấy sẽ phải đối diện với thần chết !

Tĩnh Nhiên không đáp lại câu hỏi của Kỳ Diêm. Cô cúi đầu, nước mắt rơi xuống. Hai nhát dao kia không ngừng hành hạ cơ thể cô nhưng nỗi đau ấy đích thực không bằng nỗi đau tận mắt chứng kiến đứa con do chính mình sinh ra bị người khác giết chết.

Kỳ Diêm thấy cô khóc, bất giác mềm lòng, y toan tính định cúi người lau nước mắt cho cô, nhưng bất chợt lại bị Quân Mộ đứng phía sau nổ súng

Đoàng ... Đoàng ...

Mùi thuốc súng hoà lẫn cùng với máu tươi thoang thoảng trong không khí. Kỳ Diêm sững người chậm rãi quay đầu nhìn Quân Mộ.

Đoàng !

Tiếng súng cuối cùng vang lên, Kỳ Diêm ngã xuống. Màu máu đỏ tươi nhuộm đỏ cả mui giày của Quân Mộ. Anh vội vàng chạy đến xem Kỳ Ngạn Hiên nhưng tiếc là một hơi thở cũng không còn.

Còn Tĩnh Nhiên đã ngất từ khi nào cũng không hay biết !

[ ... ]

Vài ngày sau ...

Quân Mộ cúi người, nhẹ nhàng đặt từ bó hoa lên bốn ngôi mộ. Ngôi mộ đầu tiên là của Giảng Phong, tiếp theo là của Tĩnh Nhiên, anh vẫn còn nhớ ngày anh đưa Tĩnh Nhiên đến bệnh viện cô đã không còn thở nữa. Ngôi mộ thứ ba là của Kỳ Ngạn Hiên, Quân Mộ đã đặc biệt đổi họ cho thằng bé, tên đầy đủ của nó là Giảng Hiên. Ngôi mộ cuối cùng là của Kỷ Mộc.

Quân Mộ cúi thấp đầu trước mộ của Giảng Phong. Ngày hôm ấy khi tham dự hôn lễ của Tĩnh Nhiên và Kỳ Diêm, đến khi anh trở về đã thấy ba anh uống thuốc ngủ tự tử, bên cạnh là một là thư.

" Mộ Nhi, con phải sống thật tốt. Lần này đã đến lượt ba phải đền tội rồi. Năm xưa ba thầm yêu mẹ của Giảng Phong, nhưng tiếc là bà chỉ yêu mình Tư Chính, nhưng sau đó biến cố ập đến bà lại kết hôn với ba của Giảng Phong. Quanh đi quẩn lại, ba vẫn là không có được bà. Ngày ấy ba biết ba của Tĩnh Nhiên đã đặc chể ra một loại máu có thể khiến người ta trường sinh bất lão, nhưng loại máu kia là biết người ta thành quỷ vì hận ba đã tiêm loại máu ấy vào hai anh em Giảng Phong. Rồi ba hối hận. Ba muốn chuộc tội, khi ấy Giảng thị gặp khó khăn ba liền nhân cơ hội giúp đỡ. Ba đã thầm hứa phải đảm bảo an toàn cho hai anh em họ, nhưng bây giờ họ đã chết, ba cũng nên đi rồi ... ".

Quân Mộ không ngờ mọi chuyện lại rắc rối thế này. Nhìn tấm ảnh trên mộ của Giảng Phong một hồi lâu, cuối cùng anh cũng chỉ có thể thốt ra hai chữ rồi rời đi.

" Xin lỗi ... ".

[ ... ]

Thế giới bên kia.

Giảng Phong nhìn thấy Tĩnh Nhiên một tay bồng Kỳ Ngạn Hiên, một tay vẫy gọi hắn.

Khoảng cách giữa hắn và cô tuy không xa nhưng hắn chỉ cần tiến một bước, bóng hình cô của cô sẽ dần dần mờ đi, ngày một trở nên nhạt nhào.

" Nhiên Nhi, cầu xin em quay lại ... ".

Tĩnh Nhiên ngoảnh đầu nhìn hắn nở nụ cười ấp áp rồi bóng hình của cô và Kỳ Ngạn Hiên liền biến mất ...

[ ... ]

Không thể sinh cùng ngày cùng tháng ...

Chỉ mong được chết cùng nhau ...

Chỉ là ông trời không cho ta toại nguyện !

| H O À N |

Trước/59Sau

Theo Dõi Bình Luận


Truyện Convert : Nghịch Kiếm Cuồng Thần