Saved
Font
Trước
/27
GO
Sau
Chân Tâm Thác Phó
Chương 6
Màu Nền
Xám nhạt
Xám Đậm
Xanh nhạt
Vàng nhạt
Màu sepia
Xanh đậm
Vàng đậm
Vàng ố
Màu trắng
Hạt sạn
Sách cũ
Màu tối
Màu Chữ
Đen
Xám Nhạt
Xám Đậm
Trắng
Font Chữ
Palatino Linotype
Bookerly
Minion
Segoe UI
Roboto
Roboto Condensed
Patrick Hand
Noticia Text
Times New Roman
Verdana
Tahoma
Arial
Cỡ Chữ
14
16
18
20
22
24
26
28
30
32
34
36
38
Kiểu Màu
otruyen.net
truyenfull.net
sstruyen.com
webtruyen.com
Đóng
Reset
Chương 6
Tống Tâm Nhiên khác thường lại không khiến cho Vu Văn hoài nghi, thấy Vu Văn như cũ hai mắt lóe sáng nhìn mình, Tống Tâm Nhiên thu hồi chiếc đũa, uống ngụm trà nói: "Đúng không, ở đâu?"
"Nghe nói ở C thành X thị, có người nói đã từng gặp qua cậu ấy."
Tống Tâm Nhiên sau khi nghe xong liền nhíu mày nói: "Tin tức từ đâu ra."
"Tôi phát thông báo tìm người, từ đó có hồi âm."
"Cái Này không đáng tin cậy, nếu đến lúc đó chỉ là cái bẫy phải làm sao bây giờ, tôi giúp anh trước tiên nghiệm chứng nơi phát ra tin tức, về sau nếu có tin tức gì đều nói với tôi trước, tôi sẽ cho người đi tra."
Vu Văn cũng rõ ràng việc này có bao nhiêu nguy hiểm, cho nên cố ý về S thành tìm Tống Tâm Nhiên, cũng là hy vọng đối phương có thể giúp mình. Nếu sự tình thành công, Vu Văn ngược lại có chút áy náy, nhưng điều này không thể ảnh hưởng đến niềm vui Quách Dật có khả năng còn sống.
Hắn mang theo ý bồi thường gắp đồ ăn cho Tống Tâm Nhiên, lại không để ý đối phương hai mắt ẩn tình nhìn hắn thiếu tự nhiên, nhìn hắn hiện tại một bộ dáng như đi vào cõi thần tiên.
Ăn được một khoảng thời gian, Tống Tâm Nhiên cuối cùng nhẫn nại không được, đứng dậy hướng Vu Văn nói một chút, liền xoay người ra cửa gọi điện thoại. Vu Văn kinh ngạc, ngày thường Tống Tâm Nhiên tuyệt đối sẽ không có bộ dáng như vậy, lúc hai người ở chung,Tống Tâm Nhiên cơ bản đều là toàn thân lẫn tâm đều ở trên người hắn.
Bỗng nhiên thay đổi làm Vu Văn có chút không hiểu nhưng càng nhiều lại là cảm giác thoải mái. Nếu Tống Tâm Nhiên thật sự để bụng đối với người khác, với hắn mà nói không thể tốt hơn. Rốt cuộc hắn không có khả năng đáp lại tình cảm của Tống Tâm Nhiên, lại không hi vọng đem người ta kéo lại mãi, nếu Tống Tâm Nhiên có thể tìm được hạnh phúc của chính mình, hắn cũng sẽ hết lòng chúc phúc.
Tống Tâm Nhiên tự nhiên là không biết một phen tâm lý này của Vu Văn, chẳng qua vừa bị Vu Văn dọa như vậy một trận, lòng anh vang lên một hồi chuông cảnh báo. Thi Dật ở bên kia còn chưa trả lời anh, chẳng lẽ là nhớ ra cái gì rồi sao. Nói thật, vừa mới nghe được Vu Văn nói câu kia, trong lòng anh sợ hãi đồng thời còn mang theo cảm giác thoải mái rốt cuộc đã dỡ xuống được gánh nặng. Giấu giếm, tuyệt đối không phải một việc dễ dàng.
Điện thoại vang lên vài tiếng đã được người tiếp, thanh âm Thi Dật lười biếng từ bên kia điện thoại vang lên:" ừm?"
" Anh sao lại không trả lời tin nhắn của tôi?"
"Hả? anh từ từ, để tôi nhìn xem."
Nửa ngày, bên kia mới một lần nữa vang lên: "à, tôi vừa mới ngủ quên, không thấy được. Anh chừng nào thì trở về, tôi đang đói lắm."
"Thế sao còn ngủ sớm như vậy?"
"Mệt......" Thi Dật trong thanh âm hàm chứa vài tia lười biếng cùng khàn khàn, lập tức kích thích Tống Tâm Nhiên giật mình một cái, lỗ tai cũng đỏ lên."
"Anh muốn ăn cái gì?"
Một bên nghe một bên ghi nhớ, Tống Tâm Nhiên trở về vị trí, liền gọi phục vụ lại gọi một bàn thức ăn mang về. Anh định ăn mấy miếng đồ ăn, thuận tiện cùng Vu Văn nói một chút, liền nhìn thấy đối phương nhìn mình cười nói:"nếu anh có chuyện quan trọng thì cứ về trước."
" Tôi không có chuyện quan trọng, vừa nãy gọi điện là người thân trong nhà mới tới."
Vu Văn: "Vậy càng không thể chậm trễ, huống chi tối nay tôi còn phải lên máy bay, cần phải nhanh chuẩn bị."
"A...... vậy được, tôi đưa anh đi." Tống Tâm Nhiên nói.
Vu Văn:"Không cần, anh nhanh trở về đi."
Nhìn Vu Văn tươi cười ái muội, Tống Tâm Nhiên có chút bất đắc dĩ. Chỉ có thể lại một lần dặn dò nói: " Sự tình về Quách Dật nếu có tiến triển tôi sẽ nói cho anh, anh đừng tùy ý tin tưởng người khác."
Tiếp theo anh do dự một chút, cuối cùng nói: "Kỳ thật, người của tôi đi tìm hiểu sau đó có nói, lúc ấy xe bị đất đá ép xuống sông, cửa xe mở ra, tỉ lệ Quách Dật còn sống vẫn là rất lớn, sớm hay muộn sẽ có thể tìm được anh ấy, anh đừng lo lắng."
Thấy Vu Văn hai mắt càng thêm sáng ngời, Tống Tâm Nhiên ngược lại cúi thấp đầu xuống, rầu rĩ nói một câu: " Sau khi tìm được anh ấy, tôi lập tức sẽ đưa người về bên cạnh anh, tin tưởng tôi."
Chờ anh ấy nhớ hết mọi chuyện, chờ sau khi anh ấy từ Thi Dật khôi phục thành Quách Dật, người sẽ tới bên cạnh anh, hết thảy hậu quả, tôi tất sẽ gánh vác.
Tay cầm theo mấy hộp cơm, bao lớn bao nhỏ lúc tính tiền anh mới phát hiện mình không mang theo ví, Vu Văn liền cầm tiền thanh toán. Tuy rằng có chút ngượng ngùng muốn chuyển khoản trở về, nhưng Vu Văn giả cả giận nói: " Anh đã mời nhiều lần như vậy, lại không cho tôi mời lại, có còn là bạn bè nữa hay không."
Lời nói đã đến nước này, Tống Tâm Nhiên cũng chỉ có thể để Vu Văn trả tiền sau đó chào tạm biệt ra về. Lái xe một đường, nước trong hộp đồ ăn bị tràn ra ngoài làm cho cả xe toàn mùi đồ ăn. Tống Tâm Nhiên nghĩ định mở của sổ, nhưng lại lo lắng đồ ăn sẽ bị lạnh.
Rơi vào đường cùng, chỉ có thể chịu đựng một đường về nhà. Ra ngoài một hồi, bất tri bất giác đã sáu giờ tối. Tống Tâm Nhiên trong lòng nhớ đến Thi Dật còn chưa được ăn cơm, liền đem chân ga dẫm mạnh đi nhanh về nhà.
Tuy rằng đem người lừa lại đây, nhưng anh không tính toán ngược đãi người ta. Đem cửa xe đóng lại, xách theo hộp liền lên lầu. Tháng 11 trời có chút lạnh, áo lông bên ngoài áo sơ mi đã biến lạnh như băng dán lên làn da.
Tống Tâm Nhiên hơi hơi run run lên lầu, hai tay đều cầm theo đồ, đành phải dùng khửu tay gõ cữa, gõ vài lần mới nghe được bên trong truyền đến tiếng bước chân.
Cửa vừa mới kéo ra, anh liền nhìn thấy Thi Dật vẻ mặt khốn đốn, trên người bọc một cái thảm giường mỏng lộ ra một đoạn xương quai xanh cùng chân trần đi tới đón mình. Tống Tâm Nhiên nhướng mày: " Không chịu mặc quần áo tử tế, chờ anh biến thành ấm sắc thuốc rồi, tôi sẽ đá anh ra ngoài ngủ cầu vượt nhé, bảo bối."
Thi Dật duỗi tay lấy hộp cơm:" anh nếu không sớm trở lại, tôi liền có thể trực tiếp thăng thiên, mà không phải cầu vượt."
Tống Tâm Nhiên thấy người vội vàng đi đến nhà ăn, nghĩ lại phòng tắm tắm một cái. Bỗng nhiên anh dừng lại nhìn Thi Dật nói: " anh nhìn thấy ví tiền của tôi không?"
Thi Dật cũng không ngẩng đầu lên, liền duỗi tay chỉ phía bàn trà. Tống Tâm Nhiên trong lòng chợt lạnh, bên trong còn có ảnh anh và Vu Văn, Thi Dật khẳng định là đã nhìn thấy rồi.
Anh có chút cứng đờ hỏi: " anh không định hỏi tôi cái gì sao?"
"Không có gì để hỏi." Thi Dật tiếp tục vùi đầu khổ ăn.
Tống Tâm Nhiên duỗi tay lấy ví tiền, mở ra liền nhìn thấy chỗ vẫn để ảnh bị một tấm hình vẽ hoạt hình đè lên. Mặt trên hình vẽ bản hoạt hình là Thi Dật anh tuấn, đầu tóc phiêu phiêu, bên cạnh còn bỏ thêm mấy cái vòng sáng, mà chính anh ở bên cạnh Thi Dật lại bị bạo tẩu phong cách, xấu xí vô cùng.
Tống Tâm Nhiên trầm mặc khép lại ví tiền, đi đến trước bàn cơm lạnh lùng nói: "Đừng ăn nữa, anh hôm nay không có cơm ăn."
Thi Dật lập tức cầm bát cơm nhảy dựng lên, tránh đi hành động đoạt cơm của Tống Tâm Nhiên. Kết quả cơm một bên chạy một bên rớt, làm cho Tống Tâm Nhiên sốt ruột không thôi, không ngừng kêu bảo hắn đừng chạy, làm cho cả nhà toàn là cơm.
Kết quả lúc đuổi theo người, tên kia chỉ mặc một cái quần lót tứ giác chạy lại càng nhanh. Ở trong phòng xoay tới xoay lui, đá sô pha, đâm cái bàn, bảy vặn tám xoắn đem một cái nhà đang hoàn hảo của
Tống Tâm Nhiên làm cho lung tung rối loạn, Tống Tâm Nhiên một bên khom lưng thở dốc, một bên khóc không ra nước mắt.
Cuối cùng chỉ có thể lấy phương thức đi ngủ cầu vượt buộc tiện nhân trơn bóng Thi Dật kia ngồi xổm cạnh cửa phòng bên cạnh, đáng thương hề hề ăn cơm.
Mà anh sau khi gọi điện thoại cho bảo mẫu không có kết quả, chỉ có thể ai thán một tiếng, xắn tay áo một bên sửa sang lại một bên hung hăng nói: "Chạy nhanh như vậy, anh là con khỉ sao?"
"Anh muốn đánh tôi."
"Ai bảo anh không vẽ cho cẩn thận."
"Tôi cẩn thận vẽ có thể giúp tôi được ngồi cẩn thận ăn cơm sao?"
"Không thể!"
"aaaa."
"...... Lăn trở về đây ngồi!"
Trước
/27
GO
Sau
Theo Dõi
Bình Luận
Truyện Convert :
Trọng Sinh Thập Niên 70: Lặc Thiếu, Cường Thế Sủng
Truyện hay nên đọc
Tân An Quỷ Sự
Thiên Đạo Đồ Thư Quán
Bia Đỡ Đạn Phản Công
Thịnh Thế Kiều Y
Quỷ Y Sát
Trang Viên Tựa Gấm
Tạo Hóa Tiên Đế
Mộ Thiếu Độc Sủng Một Mình Tôi
Đem Niên Hoa Tặng Thiên Hạ
Công Lược Nam Phụ
Dừng đọc
Truyện Vừa Đọc
>> Bấm để xem ...
Truyện Đã Theo Dõi
>> Bấm để xem ...
Chương Mới
Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
- Chương 2195: Trấn Ma Kiếm!
- Chương 2194: Thiên Ma Đế Hậu! Bà Nội?
Bệnh Mỹ Nhân Sư Tôn Nghìn Tầng Cạm Bẫy
- Chương 134: Mọi Ngóc Ngách Đều Ẩn Chứa Biết Bao Nhiêu Nỗi Bất An
- Chương 133: Điều Này Rốt Cuộc Vẫn Khác Biệt
- Chương 132: Thật Ra Ngươi Càng Giống Tộc Ta
Danh Mục
Lọc Truyện
Xếp Hạng
Truyện Full
Truyện Mới
Truyện Full Hay
Truyện Hot
Ngôn Tình Hay
Xuyên Không Hay
Đam Mỹ Hay
Tiên Hiệp Hay
Kiếm Hiệp Hay
Truyện Convert
Thể Loại
Tiên Hiệp
Kiếm Hiệp
Ngôn Tình
Đô Thị
Quan Trường
Võng Du
Khoa Huyễn
Huyền Huyễn
Dị Giới
Dị Năng
Quân Sự
Lịch Sử
Xuyên Không
Trọng Sinh
Trinh Thám
Thám Hiểm
Linh Dị
Sắc
Ngược
Sủng
Cung Đấu
Nữ Cường
Gia Đấu
Đông Phương
Đam Mỹ
Bách Hợp
Hài Hước
Điền Văn
Cổ Đại
Mạt Thế
Truyện Teen
Phương Tây
Nữ Phụ
Light Novel
Việt Nam
Đoản Văn
GG Dịch