Saved Font

Trước/86Sau

Chỉ Vì Ngươi

Chương 72: Tranh Chỗ Đỗ Xe Làm Cho Không Nói Gì Được

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Kiểu Màu
Ngày nào đó, Tiểu Tài ở nhà chơi máy tính, đột nhiên cảm thấy khát nước, nhìn thấy trong tủ lạnh Coca của muội muội ướp lạnh, không khỏi nhất thời thèm thuồng, cầm lên một lon. Đang nghĩ uống xong nhanh chóng hủy thi diệt tích, bỗng nhiên QQ kêu ầm ĩ. Tiểu Tài chạy nhanh đến máy tính nhìn xem, là Tiểu Cẩn thân ái lên mạng, gửi tin đến.

            "Ngươi đang làm gì thế?" .

            "Ở nhà chơi máy vi tính a." .

            "Chỉ chơi máy tính sao? Còn đang làm gì thế a?" .

            Trong lòng Tiểu Tài nhất thời căng thẳng, bởi vì Tiểu Cẩn ra lệnh cấm Tiểu Tài uống Coca. Cũng không phải bởi vì không thích dáng người Tiểu Tài càng ngày càng phát tướng, mà là bởi vì Coca có hại đối với sức khỏe. Điểm này Tiểu Tài biết rõ, có điều có lúc khó chống lại mê hoặc. Phải biết, trời nóng như vậy, một lon Cocacola ướp lạnh có uy lực bao lớn a..."Còn đang làm gì thế?" Tiểu Tài không khỏi nhìn xung quanh bốn phía, trong nhà trống trơn chỉ một mình Tiểu Tài, muội muội không ở nhà, khẳng định không ai mật báo, lẽ nào Tiểu Cẩn còn có thiên lý nhãn sao? Ạch... Đừng hoảng hốt... Tiểu Tài âm thầm nghĩ, nhất định phải bình tĩnh... .

            "Đang ở QQ a, tìm chỗ đỗ xe đây!" Tiểu Tài quyết định, đánh chết cũng không thể nói chuyện mình đang uống Coca, chuyện này nếu như nói ra, chỉ sợ không phải đơn giản là bị đánh chết mà thôi. .

            "Tìm chỗ đỡ xe?”.

            "Đúng vậy, ngươi thấy người ta đều là Mercedes-Benz, Ferrari, Rolls Royce... Ta chỉ có Suzuki Alto." Tiểu Tài oán giận. Trò chơi này Tiểu Tài cùng chơi với bằng hữu, chỉ có điều sau khi đăng ký xong Tiểu Tài không có chơi. Gần đây mở ra xem, chợt phát hiện bằng hữu đều có được xe sang cả rồi, trong lòng Tiểu Tài có chút không cam.

            "Nga, ngươi nói là game a!" .

            "Đúng vậy!" Tiểu Tài 囧, chẳng lẽ nãy giờ nói rất nhiều như vậy mà Tiểu Cẩn vẫn chưa biết mình nói gì?

            "Game ở đâu vậy?" .

            "Không gian QQ." .

            "Nga, được, để ta xem xem..." .

            Qua hai, ba phút, khung chat của Tiểu Tài xuất hiện một icon khinh bỉ. Tiểu Tài đầu óc mơ hồ, nghĩ thầm ta chơi đỗ xe mà, làm gì lại khinh bỉ ta.

            "Ấu trĩ!" Chữ màu xanh lam của Tiểu Cẩn hiện ra.

            "Cái gì?"

            "Ngươi ấu trĩ!" .

            "Vì sao?" .

            "Chơi game ấu trĩ như thế!" .

            "..." .

            Tiểu Tài không nói gì. Kỳ thực ngẫm lại lời Tiểu Cẩn nói cũng không sai, trò chơi này cũng đủ ấu trĩ.

            "Hảo a..." Tiểu Tài thừa nhận chính mình ấu trĩ

            "Cái gì hảo chứ?"

            Tiểu Tài có chút không biết nói gì, nghĩ thầm không phải Tiểu Cẩn đại hiệp ngươi nói ta ấu trĩ sao? Lúc này ta thừa nhận ta ấu trĩ, tại sao còn hỏi ta?

            "Ta nói, ngươi nói ta ấu trĩ, hảo a, ta ấu trĩ..." Tiểu Tài cảm thấy đúng là mình quá lắm mồm. Tuy rằng trước đây Tiểu Cẩn có dạy mình một thủ tháp tu từ là "phản phục", thế nhưng phản phục cũng không phải dùng như vậy đi.

            "Ta nói ngươi ấu trĩ, ngươi không vui sao?" .

            Tiểu Tài buồn bực, nghĩ thầm: Nga? Thật kỳ quái a, ta làm sao không cao hứng? Ta uống Coca, chơi máy tính, cùng tiểu tức phụ của ta trò chuyện, ta rất vui vẻ a... .

            "Ta không có không vui a..." Tiểu Tài một bên nói, một bên gửi cho Tiểu Cẩn emo con hổ mặt 囧 cười.

            "Trò chơi này không có chút kỹ thuật nào cả... Ngươi nói ngươi kìa, ở nhà cả ngày không phải nấu ăn thì là chơi đỗ xe”

            Tiểu Tài mồ hôi đầm đìa, nghĩ thầm Tiểu Cẩn a Tiểu Cẩn, tại sao ngươi lại nói đến trò nông trại rồi? Không phải nông trại ngươi là do ta giúp ngươi thu hoạc sao? Còn nói ta như vậy, hừ!

            "Sao chứ? Ta có đọc sách nha!" Tiểu Tài kháng nghị nói. Tuy rằng Tiểu Tài biết, phàm là khi mình kháng nghị thì chính mình sẽ chết rất thảm, bởi vì lần nào cũng nói không lại Tiểu Cẩn. .

            "Đọc sách gì? Ta thấy ngươi cả ngày treo trên Internet." .

            Tiểu Tài oan ức nha, nghĩ thầm ngươi cũng không nói đạo lý, ta nào có cả ngày đều treo trên Internet, ta rõ ràng là ẩn đi, chỉ có ngươi thấy còn người khác làm sao mà thấy được.

            Tiểu Tài còn chưa nghĩ ra làm sao để trả lời Tiểu Cẩn, tin nhắn của Tiểu Cẩn lại đi đến lần nữa.

            "Làm sao vậy? Nói đến điểm yếu của ngươi liền á khẩu, không trả lời được?" .

            "Không có gì…”

            "Đừng chơi cả ngày, đọc thêm sách, làm chút chuyện nghiêm túc!"

            "Nga..." Tiểu Tài nghĩ thầm vẫn là nên hảo hảo nhận lỗi đi, do chính mình xưa nay đều nói không lại Tiểu Cẩn, khổ sở giãy giụa chi bằng nhận sai, như vậy thì Tiểu Cẩn sẽ không phê bình mình.

            "Nga cái gì nha? Lần nào ngươi cũng nga nga nga, lần nào cũng không nghe lời, đáp ứng xong vẫn là không làm cái gì."

            Tiểu Tài thật sự muốn khóc, đây là cái gì đây, nói “nga” cũng là sai sao?

            "Tức phụ đại nhân, ta sai rồi... Ta không chơi đỗ xe nữa, ta tắt máy rồi đi đọc sách ngay... Ngươi tha thứ cho ta đi..." Tiểu Tài gửi cái icon khóc lớn...

            "Ngươi xem ngươi, ta mới vừa nói với ngươi hai câu, ngươi liền đi mất..."

            "Không phải ngươi muốn ta đi đọc sách sao?"

            "Vậy sao ngươi không tự giác xem trước, đợi ta lên mạng rồi mới đi, hừ, ngươi cố ý!"

            "Ta..." Lúc này Tiểu Tài khóc không ra nước mắt, nghĩ thầm làm sao mà ta cố ý được? Ta mạnh khỏe lên mạng một chút, huhuhu... Ngươi quấy rối ta còn bảo ta không phải, xa lánh ta xong còn nói thái độ ta không đoan chính, chuyện này là sao a? So với Đậu Nga còn oan hơn.

            "Ai, ngươi nói ngươi đã lớn thế này, tại sao không khiến cho người khác bớt lo đây!"

            "Ta sai rồi..." Hiện tại Tiểu Tài chỉ có thể nhận sai.

            "Ngươi sai cái gì nhỉ?”

            "Cái gì cũng đều sai rồi!" Thời đại này, nhận sai nhận bừa cũng không sao...

            "Này còn tạm được... Ngày hôm nay đau đầu sao?"

            Quả thực Tiểu Tài có một loại cảm giác kích động lên đến Thượng Đế, nam mô Thánh Mẫu Maria a, điêu ngoa tức phụ rốt cuộc cũng trở về làm ôn du tiểu nữ nhân.

            "Ân, không đau."

            "Không đau cũng không thể lên mạng nhiều, phải nghỉ ngơi

            "Nga..." Tiểu Tài thấy tình hình tốt đẹp, nhanh chóng hả hê...

            Sau mười mấy phút, Tiểu Cẩn log out đi dạy. Tiểu Cẩn khá là thảm, ở trường nàng kỳ nghỉ qua rồi còn phải học bù. Mà Tiểu Tài thì một bên uống Coca, một bên mở phim, thảnh thơi thảnh thơi ngồi đó xem.

            Website trò đỗ xe Tiểu Tài vẫn không có đóng lại, mãi đến khi phim tải chậm quá, Tiểu Tài đem nó dừng lại... lúc này mới nhàm chán qua tab đỗ xe... Quét mắt một cái, Tiểu Tài kinh ngạc phát hiện, chiếc Suzuki Alto của Tiểu Cẩn đang ở chỗ mình.

            "Hừ! Không cho ta chơi mà nàng còn chơi!" Tiểu Tài nhớ lại khi nãy Tiểu Cẩn nói mình ấu trĩ với không nghe lời, không khỏi cảm thấy khó chịu. Bỗng nhiên tâm nổi lên xấu xa, khà khà, phải phạt... Mấy trăm đồng phí đỗ xe của Tiểu Cẩn đã bị Tiểu Tài tịch thu rồi. Nhìn xe Tiểu Cẩn biến mất, tiền vào trong tài khoản mình, tuy rằng không có bao nhiêu, thế nhưng cũng là tiền a, trong lòng Tiểu Tài cực kỳ thoải mái, thoải mái cực kỳ...

            Sau khi hả hê xong, Tiểu Tài đem xe của mình tìm chỗ đỗ, để đó, sau đó tiếp tục xem phim...

            Xem phim xong, Tiểu Tài đem nửa lon Coca còn lại uống sạch, ném lon đi, sau đó chuyển máy tính sang trạng thái chờ, sau đó hài lòng mở quạt, sờ bụng nhỏ của mình uống nước phình to lên, ung dung, thong thả ngồi trước bàn chuẩn bị đọc sách.

            Điện thoại để trên bàn máy tính, bỗng nhiên reo lên ầm ĩ, làm Tiểu Tài sợ hết hồn. Nhìn thời gian, sắp đến giờ ăn trưa, chẳng lẽ có người mời khách ăn cơm sao? Tiểu Tài có chút vui thầm, cầm điện thoại lên nhìn, là Tiểu Cẩn.

            "Uy? Nghỉ trưa rồi sao?"

            "Chu Tiểu Tài!" Bên kia điện thoại Tiểu Cẩn kêu tên Tiểu Tài, nghe thanh âm kia hình như đang nghiến răng, không khỏi dọa Tiểu Tài đổ một thân mồ hôi lạnh. .

            "Sao vậy?"

            "Ngươi dám phạt xe ta..."

            囧. Tiểu Cẩn nói lời này làm Tiểu Tài không sao khỏi đắc ý, "Khà khà, không phải ngươi nói trò kia ấu trĩ sao, ấu trĩ mà ngươi còn chơi?"

            "Đây là ta không phải nhìn ngươi chơi nữa, là ta chơi với ngươi!" Giống như Tiểu Cẩn còn rất oan ức.

            "Đúng rồi, còn không phải là đang chơi sao, đỗ xe là chơi, phạt xe cũng là chơi, ta đây cũng là không đùa với ngươi!" Tiểu Tài bắt đầu phát huy khả năng “nhiễu loạn” của mình, nhiễu loạn Tiểu Cẩn.

            "Cái gì a. Ta thật vất vả mới đỗ được, tốc độ mạng trường chúng ta rất chậm, đã vậy ngươi còn phạt ta..."

            Xong, Tiểu Cẩn oan ức như vậy, Tiểu Tài bỗng nhiên cảm thấy mình thật quá mức. Tuy chỉ là chuyện nhỏ nhỏ mà thôi... Ai, vui mừng ban nãy không cánh mà bay.

            "Nga nga ta sai rồi... Ta cho ngươi đỗ lại..."

            "Không được."

            "Cái kia... Vậy ta đem xe đỗ ở chỗ ngươi, ngươi phạt ta!"

            "Không được, không có lời!"

            "Ta ta đỗ ba chiếc, đỗ cả đêm, xong ngươi phạt ta hết… Được không?" Quả thực Tiểu Tài bắt đầu năn nỉ.

            “Ân... Để suy nghĩ một chút..."

            Té xỉu! Này, đây là người nào a? Tiểu Tài bắt đầu hoài nghi hỏa khí khi nãy của Tiểu Cẩn là giả, kỳ thực là muốn trả thù nàng nên để xe ở đó cho bị nàng phạt.

            Thấy Tiểu Cẩn không nổi giận, Tiểu Tài cũng thả lỏng ra. Ngươi nói xem lúc đó, dỗ dành tức phụ dễ dàng sao? Tiểu Tài còn đang nghĩ ngợi, chậm rãi ngồi xuống ghế, lúc nãy Tiểu Tài căng thẳng, ghế cũng không dám ngồi. Vừa mới ngồi xuống, Tiểu Tài ợ một cái thật to.

            "Ngươi ăn cơm xong chưa?" Tiểu Cẩn lỗ tai thật tinh, lập tức liền nghe được.

            "Không có gì... Mới vừa uống Coca!"

            Vừa mới dứt lời, Tiểu Tài liền hối hận... Thật hối hận a, hối hận đến phát điên...

            "Chu Tiểu Tài ngươi dám uống Coca... Ta nói gì với ngươi, ngươi quên hết rồi sao? Ta đã nói bao nhiêu lần Coca có hại cho sức khỏe rồi? ... ¥@@¥@%¥#..." .

            Tiểu Tài hối hận rồi, Tiểu Tài thật hối hận rồi.

            Đều là do tranh chỗ đỗ xe gây ra, Tiểu Tài không nói gì mà im lặng nghe, nghĩ thầm ta không có chuyện gì lại chơi Đỗ xe làm gì a? Tại sao lại phạt xe nàng? Tại sao ta phải gây sự a? .

            Tranh chỗ đỗ xe liền thành bi kịch, từ một lon Coca thăng cấp lên...

Trước/86Sau

Theo Dõi Bình Luận


Truyện Convert : Lầm Chọc Yêu Nghiệt Vương Gia: Phế Tài Nghịch Thiên Tứ Tiểu Thư