Saved Font

Trước/60Sau

Chiến Thần Đỉnh Cấp

Chương 25: Về Thành!

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Kiểu Màu
CHƯƠNG 25: VỀ THÀNH!

"Hư."

Một cánh tay bị chặt đứt rơi trên mặt đất, không cần nhiều lời, đó dĩ nhiên là cánh tay của Đại đương gia.

"A..."

Đại đương gia đau đớn ngửa mặt lên trời kêu to, chỉ tiếc là Diệp Hàn không muốn cho hắn ta cơ hội nào, tiếp tục sử dụng sóng chồng 100 tầng lần nữa.

"Hư."

Lại có một âm vang truyền ra.

Thứ rơi ra lần này chính là đầu của Đại đương gia.

Đầu Đại đương gia đã lìa khỏi thân, Võ Hồn của hắn ta trong nháy mắt cũng biến mất, khôi phục lại hình dáng con người.

Chết!

Trong trận chiến này, sở dĩ Đại đương gia nhanh chóng thua như vậy là vì không có binh khí mạnh trong tay.

Hiện tại Cửu Kiếp Linh Huyết Kiếm đã đạt cấp năm, cùng cấp với vượn lớn Đại đương gia, lại thêm đây chính là Võ Hồn hiếm, binh khí bình thường không thể so sánh được.

Sau khi Đại đương gia chết, Diệp Hàn nhanh chóng hấp thụ một lượng lớn võ hồn vào cơ thể, sau đó cũng thu thi thể vào.

Một cái đầu này vậy mà có giá trị đến một vạn lượng bạc.

Nhưng như vậy vẫn chưa xong, núi này là của bọn cướp bóc, là một sự tồn tại không cần thiết.

Diệp Hàn nhanh chóng lao về phía đỉnh núi, nếu như nhìn thấy ai thì đều đâm một kiếm cho chết.

Chẳng mấy chốc, Diệp Hàn đã về tới đỉnh núi, sau đó giết chết những tên cướp kia, lại vơ vét một chút.

“Thật sự là kiếm được lợi lớn, chiến lợi phẩm cộng lại cũng gần năm vạn lượng bạc, nếu cộng thêm tiền thưởng, cũng đến sáu vạn lượng bạc!”

Diệp Hàn cười đến không ngậm miệng được, lần này, thật sự không đến nhầm chỗ.

Nếu như dùng hết sáu vạn lượng bạc này, hắn có thể nhanh chóng đột phá đến cảnh giới Khai Võ tầng bảy, thậm chí đến cảnh giới Khai Võ tầng tám.

Cường Phong trại này còn bắt không ít cô nương cùng phụ nữ gia đình đàng hoàng, hủy diệt Cường Phong trại này, các nàng cũng có thể tự do, Diệp Hàn chia một chút ngân lượng cho các nàng, sau đó để các nàng tự mình lên đường rời đi.

Rèn luyện này cũng xem như đã kết thúc, cho nên Diệp Hàn cũng nên về Thành Liên Vân.

Không biết cảnh giới của đám tiểu tử kia đột phá đến tầng nào, tiến bộ ra sao rồi?

Diệp Hàn đoán chừng, bọn hắn hẳn là có người đột phá đến cảnh giới Khai Võ tầng ba đi?

Chỉ có điều dựa vào cảnh giới hiện tại của hắn, cho dù có người đột phá đến cảnh giới Khai Võ tầng bốn cũng sẽ không được hắn để vào mắt.

...

Mấy ngày sau, Diệp Hàn liền về tới Thành Liên Vân, sau đó hắn liền trực tiếp đi về Diệp gia.

Liên tiếp mấy ngày gần đây, mùi máu tươi trên người hắn quá nặng, cho nên muốn tắm nước nóng một chút.

Nhưng lúc hắn chuẩn bị tắm rửa, bỗng nhiên lại có người đến tìm.

“Diệp Hàn, ngươi trở về rồi à?”

Một âm thanh quen thuộc truyền vào, Diệp Hàn nghe xong liền biết chính là đại bá của hắn, Diệp Hải.

Đối với Diệp Hải, Diệp Hàn coi như tương đối cảm kích, dù sao lúc trước cho hắn không ít ngân lượng để hắn tu luyện.

Sau khi võ hồn của hắn bị bỏ rơi, Diệp Hải lại bị áp lực bởi những người lớn tuổi khác trong gia tộc, nên ông ta đã gửi Diệp Hàn cửa hàng.

Diệp Hải đành phải đồng ý, bởi vì ông ta cảm thấy đem Diệp Hàn ra ngoài quản lý sản nghiệp hoang phế, là bảo vệ hắn.

“Đại bá, có chuyện gì sao?”

Diệp Hàn mặc quần áo dính máu đi ra.

Diệp Hải giật nảy mình, sợ hãi nói: “Con lại đi ra ngoài rèn luyện?”

“Phải!”

Diệp Hàn gật đầu, sau đó quay người vào nhà, lấy ra một cái bao lớn.

“Đây là...” Diệp Hải hơi kinh ngạc hỏi.

“Đại bá, người mở ra xem liền biết thôi!” Diệp Hàn ra vẻ thần bí nói.

Mà đợi Diệp Hải mở ra xem, chính là hãi nhiên thất sắc, suýt nữa ném ra ngoài.

Bên trong cái túi này vậy mà lại là một cái đầu người!

Nhìn vết máu này, có lẽ đã chết không lâu.

“Đây là đầu của Đại đương gia Cường Phong Trại, giá trị một vạn lượng bạc.” Diệp Hàn thuận miệng trả lời.

“Đầu của Đại đương gia Cường Phong Trại, con làm sao lại...” Diệp Hải hơi khó mà tin được.

Trên đường trở về, Diệp Hàn đã sớm cẩn thận tìm lời để nói, trực tiếp trả lời: “Lúc con ra ngoài rèn luyện, đụng phải một kiếm khách thần bí, hắn ta dẫn con đi diệt Cường Phong trại.”

“Một kiếm khách thần bí dẫn con đi diệt Cường Phong trại?” Diệp Hải có chút không tin.

Có thể diệt được người của Cường Phong trại, ít nhất phải là cảnh giới Khai Võ tầng chín, hắn ta làm sao lại coi trọng tiểu tử Diệp Hàn vừa mới thức tỉnh Võ Hồn này được.

Huống chi, võ hồn mà Diệp Hàn thức tỉnh còn là vô dụng?

“A, hắn ta thức tỉnh cũng là Huyền Thiết Kiếm, giống như con, cho nên mới quen đã thân.” Diệp Hàn chiêm vào một câu.

Nghe được điều này, Diệp Hải càng cảm thấy quái dị hơn.

Đối phương, vậy mà cũng là phế võ hồn!

Có điều thức tỉnh chính là phế Võ Hồn, còn có thể đột phá đến mở cảnh giới Khai Võ tầng năm, người này cũng thật lợi hại. Nếu như đối phương thức tỉnh chính là loại Võ Hồn Liệt Diễm Đao, như vậy chỉ sợ đã đột phá đến cảnh giới Linh Vũ đi?

“Cái đầu này là con dùng để cảm tạ đại bá những năm qua đã chiếu cố cho con.” Diệp Hàn nói.

Trước đó hắn đã thu thập hành lý của mình đem đến cửa hàng.

Lần này trở về, chính là muốn dùng cái đầu này báo đáp Diệp Hải.

“Đại bá, trước hết con đi tắm cái đã!”

Diệp Hàn nói xong, liền đóng cửa lại, để lại Diệp Hải đứng đó kinh ngạc.

Mặc dù sự việc có chút vượt dự liệu của người thường, nhưng đây cũng là sự thật, dù sao Diệp Hàn cũng mới vừa thức tỉnh Võ Hồn, nhiều lắm thì cảnh giới Khai Võ tầng hai, làm sao có thể giết chết được thủ lĩnh của bọn cướp?

Đợi Diệp Hàn tắm rửa xong đi ra, phát hiện Diệp Hải đã rời khỏi rồi, sau đó hắn cũng rời Diệp gia, trở về cửa hàng.

Trên người hắn bay giờ còn năm vạn lượng bạc, nhưng hắn cũng không lập tức đi mua đan dược tu luyện, mà vào trong cửa hàng khoanh chân ngồi xuống, đem tinh thần chìm vào trong Võ Hồn.

Hắn đã là cảnh giới Khai Võ tầng năm, có thể tiếp xúc đến năm giá sách, mặc dù có không ít đồ vật không dùng được, nhưng dù sao hắn hiện tại cũng nhàn rỗi, chẳng bằng đem những thứ đã đạt được kia mang ra tầng mười hai, dù sao bây giờ cũng không cần tới.

Đồ vật trong tầng mười hai này toàn bộ đều là tinh phẩm, Diệp Hàn lúc này đã lấy ra một bản pháp võ, chính là cấp đỏ hạ phẩm.

Bất quá, hắn lại thấy trên giá sách thứ năm có một bản cấp đỏ trung phẩm.

Võ học, dĩ nhiên là càng cao càng tốt, đồng thời độ khó cũng sẽ cao theo, đối với người bình thường mà nói, thích hợp với bản thân mới là cái chính, nhưng kiếp trước Diệp Hàn là kẻ mạnh, học võ học mức này khẳng định dễ dàng hơn nhiều so với người bình thường.

Chỉ có điều vị trí môn võ học này tương đối lệch, coi như đã đột phá đến cảnh giới Khai Võ tầng năm là Diệp Hàn, cũng không phải dễ dàng có thể đạt được như vậy.

Chân khí không ngừng tiêu hao, lại không ngừng nhờ vào tác dụng của đan dược mà khôi phục, một giờ sau, Diệp Hàn mới học được võ học này.

“Võ học cấp đỏ trung phẩm, không ngừng tiến lên!”

Sau khi vuốt mồ hôi lạnh trên trán, Diệp Hàn vui mừng cười.

“Loại thân pháp võ học này tiêu hao lớn sức lực, không thích hợp để luyện nhanh chóng. Có điều cái này nếu là dùng trong chiến đấu, hiệu quả hết sức rõ ràng!”

Ánh mắt Diệp Hàn sáng lên.

Hắn liền thích loại võ học này, dù sao cao thủ đối chiến và thắng thua trong duy nghĩ, có bôn tập bước này, hắn có thể nhẹ nhõm đánh bại kẻ địch rồi!

Lập tức, hắn vào phía sau hậu viện cửa hàng để luyện.

Trước/60Sau

Theo Dõi Bình Luận


Truyện Convert : Tuyệt Thế Thần Y: Quỷ Đế Xấu Bụng Cuồng Phi