Saved Font

Trước/57Sau

Chồng Là Thầy Giáo

Chương 6

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Kiểu Màu
Tối đó, Nhất Nam lạnh lùng với cô. Anh... Hình như đang giận? Yên Nhi nhẹ nhàng tiến từ phía sau bịt mắt anh lại không cho xem tivi.

- Này, anh làm sao thế?

Anh kéo tay cô ra, lạnh lùng.

- Không sao.

Cô lại gần, ngồi xuống cạnh anh.

- Anh giận sao? Vẫn còn dỗi em à?

- Ai thèm giận.

Anh quay mặt đi. Cô thở dài ngao ngán, đứng lên.

- Hazzz... Kệ anh đấy! Em ngủ đây.

Anh vội quay ra, kéo tay cô lại vật xuống ghế. Ánh mắt anh nhìn cô, một hũ giấm chua bây giờ được bộc phát.

- Em đi ngủ mà không có anh sao? Chi bằng hôm nay chúng ta lăn lộn trên sofa nhé?

Yên Nhi gắng thoát ra khỏi vòng tay anh. Cô chạy ra xa.

- Ai nói em xấu, học kém, vụng về... Thật là tội cho người lấy phải em?

Anh nhếch khóe môi, cười. Anh đứng dậy, tiến về phía cô.

- Là anh được chưa?

- Em tưởng anh giận chứ? Này, không được động vào em, em đang tới...

Anh dừng động tác, nó như một sự đả kích lớn. Vậy là anh phải nhịn tới một tuần lễ sao?

- Em đang đùa đấy à?

- Thật mà. Anh có cần kiểm tra không?

- Có.

Anh ranh ma đáp, cô nuốt nước bọt. Thật hết cách! Anh lại còn trừng phạt theo cách này nữa chứ. Anh ép cô vào tường, tay nhanh nhảu đưa vào trong chiếc váy, cởi chiếc quần con ra, nhìn chăm chú.

- Em không nói dối. Được, anh sẽ nhịn... Nhịn ăn thịt trong bảy ngày.

Anh cười chua chát mà lại còn cố nhấn hai chữ 'ăn thịt' ý chỉ sau bảy ngày cô sẽ khó lòng mà xuống giường.

- Anh... Anh...

Trước/57Sau

Theo Dõi Bình Luận