Saved Font

Trước/50Sau

Chữa Trị Thế Giới Độc Ác

Chương 47:

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Kiểu Màu
“Không phải do khách trọ bỏ lại, lại xuất hiện ở đây, vậy thì thứ này rất có thể là đồ vật vốn có của nhà trọ.” Hắn lớn mật suy đoán: “Chủ nhân trước kia của nhà trọ có hai cô con gái, nếu như mình đoán không lầm, thì mấy con rối này có thể là của hai cô gái đó.”

Nghĩ đến đây, trong đầu của Trần Ca lại xuất hiện một nghi vấn: “Ngọn lửa vô tình, phòng ốc và đồ dùng trong nhà đều bị thiêu cháy, sao 4 con rối này lại không bị thiêu?”

“Là trùng hợp? Hay là... có người đã giấu nó vào chỗ an toàn?” Trần Ca có cảm giác mình đã tìm được một manh mối rất quan trọng: “Chỉ có một người có thể di chuyển đồ vật trong lúc xảy ra hỏa hoạn, đó chính là hung thủ! Thế nhưng tại sao hắn phải bất chấp nguy hiểm để làm chuyện như vậy, 4 con rối này rất quan trọng với hắn sao?”

Khóa kéo phía sau lưng con rối đã bị hỏng, Trần Ca trực tiếp xé nó ra, trong lớp bông tỏa ra thứ mùi ẩm mốc, hắn tìm được một cái thẻ to cỡ lòng bàn tay. Bên trên là những hàng chữ tràn ngập yêu thương. Trần Ca xem mà nổi hết da gà: “Nhét thư tình vào bên trong con rối? Thổ lộ tình cảm bằng cách này cũng thú vị ghê ha?”

Hắn bắt đầu vắt óc suy đoán tính cách hung thủ. Đó hẳn là một người đàn ông hướng nội, hay thẹn thùng, không dám nói thẳng, cho nên mới tặng con rối, với hi vọng sau khi đối phương về nhà, sẽ mở ra xem.

Cảm thấy hiếu kỳ, Trần Ca tiếp tục mở hai con rối nữa, cả hai đều có nhét một tấm thẻ bên trong, nội dung đại khái giống nhau.

Thế nhưng, khi hắn mở con rối thứ tư ra, thì cảm giác lạnh lẽo bất giác chạy dọc sống lưng.

Trong con rối cuối cùng không có tấm thẻ thổ lộ, lẫn giữa những sợi bông mốc meo là rất nhiều mảnh giấy bị xé nhỏ ra, trên mỗi mảnh giấy chỉ có ba chữ: Đi chết đi!

Những lời yêu thương nồng cháy bỗng dưng lại biến thành nguyền rủa ác độc nhất, rốt cuộc lúc đó đã xảy ra chuyện gì? Trần Ca không thể nào biết được.

“Chữ trên tờ giấy có lẽ là do hung thủ để lại, xem ra, thứ này chính là chứng cứ mấu chốt.” Hắn cất mớ giấy vụn kia vào túi, đang định đi vào sâu hơn, cẩn thận điều tra. Thì đột nhiên, đèn cảm ứng âm thanh ở góc cầu thang bật sáng.

“Có người đến!” Trần Ca luống cuống, hắn tranh thủ thời gian tắt đèn pin trên di động, ôm mấy con rối trốn vào căn phòng bên cạnh.

Trần Ca nín thở, giấu mình sau cánh cửa, qua khe cửa, hắn lặng lẽ quan sát bên ngoài.

Tiếng bước chân vang lên, trên hành lang đen kịt vọng lại âm thanh trò chuyện của một đôi nam nữ.

“Nhất định phải tranh thủ thời gian lấy thứ kia ra, không thể trì hoãn nữa.”

“Cái tên mới đến trước đó đã lên tầng ba, không hiểu sao hắn đi đến đầu cầu thang lại bỗng dưng quay ngược xuống, xem chút đụng phải tôi.”

“Tôi biết rồi, dạo gần đây có rất nhiều người đến nhà trọ, cần phải tranh thủ thời gian xử lý thứ kia mới được.”

“Ừm.”

Trước/50Sau

Theo Dõi Bình Luận


Truyện Convert : Lăng Thiên Kiếm Thần