Saved Font

Trước/283Sau

Chuyển Sinh Sang Thế Giới Athanor

Chương 221: Vẫn Còn Sống

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Kiểu Màu
Làm Nữ Hoàng Bóng Đêm, Veera có dạng gì sóng gió cuộc đời mà chưa trải qua, từ trước đến nay chẳng có điều gì làm nan giải, mọi cản trở đều được Veera xử lý êm đẹp bằng thủ đoạn của mình.

Nhưng hiện tại, Veera đã ý thức được thứ gì gọi là bất lực, nàng không có cách nào khác ngoài việc đành phải chịu thua mẹ con nhà này, Tel'Annas và Nam Tuyết Thần, một mẹ một con liên tục hướng chỗ nàng đau mà đâm tới.

Né tránh đi hai đôi mắt đang cố chọc tức bản thân mình của Tel'Annas cùng Nam Tuyết Thần, Veera cầm lên một tách ra uống một ngụm, hít sâu một hơi lấy lại bình tĩnh.

Không có việc gì phải tức giận, bản hoàng không chấp nhặt đôi co với hai mẹ con nhà ngươi, Veera trong lòng tự mặc niệm an ủi bản thân mình.

Nhìn đến Tel'Annas ôm con gái mình Nam Tuyết Thần ngồi cùng một chỗ, bộ dáng gia đình hạnh phúc làm Veera nghiến răng nghiến lợi, tự nhủ bản thân một hồi:

"Hừ, bây giờ ta đã biết sư đệ còn sống, đợi khi ta gặp lại hắn xem, ta sẽ cùng hắn sinh một đống con trai con gái, đến lúc đó cho bọn hắn đến quậy tan cái Rừng Nguyên Sinh này."

"Hừ hừ, nếu muốn thế thì đành phải ép khô sư đệ vậy!" Veera trên khuôn mặt đột nhiên hiện lên vẻ dâm đãng, nụ cười bệnh trạng, đưa lưỡi ra liếm liếm đầu môi cực kì dụ hoặc.

...

Cùng lúc này, bên trên một phi thuyền nào đó, một thiếu niên đang đứng thong dong mà hóng mát.

"Hắt xì!!" Đột nhiên thiếu niên hắt xì hơi một cái thật mạnh, toàn thân run lên giống như lạnh buốt.

Đứng bên hắn một người toàn thân mặc chiến giáp ngữ khí có vẻ quan tâm lo lắng nói: "Tiểu Tâm, ngươi sao thế, không khỏe ở đâu sao?"

Thiếu niên lắc lắc đầu, xua tay mở miệng nói: "Không có gì, chỉ là đột nhiên cảm thấy lưng hơi lạnh thôi."

"Lạnh?" Toàn thân mặc giáp người thốt lên một tiếng đầy nghi hoặc, lại đưa mắt lên nhìn bầu trời, thái dương chiếu rọi, ánh nắng phủ đầy, khí trời ấm áp.

Nam Vô Tâm cũng thấy kì quái, rõ ràng trời nắng thế này đây, sao đột nhiên hắn thấy không rét mà run, vô cùng khó hiểu...

...

Nữ Vương biệt viện, mẹ con Tel'Annas nhìn thấy nụ cười bệnh trạng cùng biểu lộ dâm tà trên khuôn mặt Veera lúc, cả người đều lạnh, vô thức mà lui ra xa một khoảng.

Veera thấy vậy mới tỉnh thần lại, hơi xấu hổ, ho khan một hơi nói: "Khụ, vào chuyện chính, Tel'Annas, lần này ta đến đây là có chuyện muốn bàn bạc với ngươi!"

Tel'Annas vẫn dùng ánh mắt đề phòng nhìn vào Veera, ôm chắc con gái của mình, mở miệng khôi hài nói: "Ngươi nói lời này bốn lần rồi."

Veera rất muốn chửi bậy, mỗi lần nàng định nói thì đều bị không mẹ thì con nhà này cắt ngang, lưu lại một tia kiên nhẫn cuối cùng nói: "Lần này là nói thật."

Tel'Annas nghe vậy bắt đầu nghiêm túc lên, nàng cũng biết Veera có chuyện quan trọng muốn nói với mình, nếu không thì chả rảnh đến mức lăn lộn từ Vực Hỗn Mang xa xôi đến đây chỉ để uống trà cùng chọc tức mình.

Nhìn vào Nam Vô Tâm trong ngực ôn nhu cười nói: "Thần nhi, con đi vào trong nghỉ ngơi đi, mẹ có chuyện muốn cùng dì Veera của con nói."

Nam Tuyết Thần bĩu môi không vui, nàng cũng rất hiếu kì đây, vô cùng muốn biết chuyện mà Nữ Hoàng Bóng Đêm muốn nói với mẹ mình là gì, nhưng Nam Tuyết Thần lại rất hiểu chuyện, nếu mẹ đã nói mình đi vào thì nàng chỉ có thể vâng lời.

Nam Tuyết Thần đang định đứng dậy lúc, Veera lại kéo nàng lại, mở miệng nói: "Kì thực Thần nhi ở lại cũng không sao, không phải chuyện quốc gia đại sự gì, mà lại, việc này cũng có liên quân đến Thần nhi."

"Liên quan đến ta?" Nam Tuyết Thần đứng dậy chỉ thẳng vào mặt mình hiếu kì nói, Tel'Annas cũng thế, rốt cuộc Veera định nói là chuyện gì mà lại liên quân đến Thần nhi của nàng, trong lòng Tel'Annas dâng lên một dự cảm khiến cả người nàng run lên...

Tel'Annas cùng Nam Tuyết Thần không còn bám lấy nhau mà tách ra ngồi nghiêm chỉnh trên ghế, bộ dáng ngoan ngoãn giống như đợi cô giáo Veera giảng bài cho họ.

Veera cũng không để hai người đoán già đoán non, hít sâu một hơi, nhìn Tel'Annas rồi lại nhìn Nam Tuyết Thần, trịnh trọng nói:

"Điều này nói ra có thể hai người rất khó tin, kì thực, phu quân ngươi Tel'Annas, hay là cha của Thần nhi con, hay là sư đệ của ta..... Vẫn còn sống!"

Lời này Veera nói ra giống như tia sét đánh ngang tai hai người, hai mẹ con Tel'Annas triệt để hóa đá, không tin hay không dám tin nhìn vào Veera, ba chữ vẫn còn sống như cơn sóng biển liên tục đập vào đại não của hai người không ngừng.

Nam Tuyết Thần thì còn tốt, nàng đã có dự cảm về chuyện này, không những thế còn mơ hồ đoán được người đó là ai, nhưng khi nghe lời khẳng định Nam Tuyết Thần vẫn thật khó mà tin nổi.

Còn Tel'Annas thì triệt để hóa đá, phải mất một hồi lâu mới tỉnh thần lại, Tel'Annas hít sâu một hơi, nàng cố gắng giữ tỉnh táo, bởi vì nàng rất muốn tin điều này là thật, nhưng nếu chẳng may nó không phải sự thật, khi đó nàng có lẽ còn thất vọng gấp bội.

Tel'Annas đứng bật dậy, nhìn thẳng vào đôi mắt của Veera, âm thanh kiên định nhưng không giấu được run rẩy cùng nghẹn ngào nói:

"Veera, chuyện này không thể đem ra đùa, những..những lời ngươi nói là thật chứ, nếu ngươi dám lấy chuyện này ra trêu đùa ta, bản vương chắc chắn hôm nay ngươi không xong!"

Veera cũng không giải thích nhiều, từ trong nhẫn trữ vậy lấy ra một tấm ngọc thạch, để lên bàn trước mặt hai người, thản nhiên nói: "Hai người xem liền biết!"

Lưu Ảnh Thạch, Tel'Annas ngay lập tức nhận ra, nhanh như chớp đưa tay ra chộp lấy, truyền linh lực vào bên trong rồi đứng hồi hộp nhìn đến.

Nam Tuyết Thần cũng đứng lên cạnh mẹ mình, hô hấp dồn dập nhìn vào bên trong, chỉ cần nhìn vào bên trong đây, Nam Tuyết Thần sẽ có thể kiểm chứng được toàn bộ suy đoán của mình.

Rất nhanh chóng sau đó, một ảnh chiếu được phóng ra từ lưu ảnh ngọc, ngay lập tức đập vào mắt hai mẹ con chính là một thân ảnh thiếu niên tóc trắng tuấn mỹ mười phần đang đứng hiên ngang trên không khung, bộ dáng giống như đối đầu với thứ gì đó.

Nhìn thấy người này lúc, cả mẹ lẫn con đều kinh ngạc thốt lên:

"Phu quân!"

"Là hắn!"

Veera nghe vậy cũng kinh ngạc nhìn Nam Tuyết Thần lẩm bẩm: "Thần nhi biết sư đệ từ trước?"

Hai mẹ con ánh mắt thất thần nhìn vào bên trong ảnh chiếu, đó là hình ảnh một thiếu niên trẻ tuổi đang đối đầu với một đối thủ mạnh mẽ, các thủ đoạn được thiếu niên tầng tầng lớp lớp triển khai, mặc dù đối thủ cảnh giới cao hơn rất nhiều cũng không làm khó được hắn.

Tel'Annas hốc mắt đã ướt nhẹp, si ngốc nhìn vào thiếu niên bên trong ảnh chiếu, mặc dù bộ dáng có trẻ đi vài phần nhưng bao nhiêu năm chung chăn chung gối, sao nàng có thể không nhận ra, đây chính là phu quân mà nàng tâm tâm niệm niệm cơ chứ.

Nam Tuyết Thần cũng say mê nhìn vào thiếu niên đó, nàng không thể ngờ nổi thiếu niên mà mấy tháng trước đây còn luôn miệng gọi mình một tiếng Tuyết Thần tỷ tỷ vậy mà lại là cha của mình, việc này tuy nàng đã có suy đoán từ trước nhưng thực sự quá ma huyễn

Khung cảnh bên trong ảnh chiếu đến đoạn thiếu niên tóc trắng đứng ngạo ngễ trên không trung, bá khí nhìn đối thủ của mình quát: "...nhớ kĩ người giết ngươi là Nam Vô Tâm!"

Xem đến đoạn này, không chỉ hai mẹ con Tel'Annas mà cả Veera đã xem đi xem lại nhiều lần rồi vẫn không chịu nổi mà rung động, trái tim đã đóng băng từ lâu của Tel'Annas bắt đầu thổn thức, rộn ràng lên đón chờ tình yêu lần nữa đến.

Nam Tuyết Thần đến giờ phút này cũng đã không nhịn nổi mà khóc lã chã, nàng có cha, nàng không phải con hoang, những lời bàn tán sau lưng nàng là sai, nàng không phải đứa con chửa hoang, Nam Tuyết Thần nghĩ như vậy trong đầu, muốn phát tiết ra bao nhiêu năm ủy khuất.

"Lão cha!" Nam Tuyết Thần nhìn vào thân ảnh thiếu niên bên trong mà vô thức gọi một tiếng cha đầu đời.

Tel'Annas đứng bên cạnh cố nín nước mặt, nặn ra khuôn mặt tươi cười, dang tay ôm lấy Nam Tuyết Thần vào lòng bắt đầu lải nhải với hình ảnh thiếu niên trong ảnh chiếu, cái gì mà phu quân xem này, con chúng ta đã lớn như thế này rồi...

Veera ngồi bên cạnh nhìn cảnh này bất tri bất giác trên miệng cũng nhếch, nhưng mà, nhìn cảnh hai mẹ con nhà này sướt mướt khiến nàng không hiểu sao khóe mắt cũng cay cay, chắc do bụi bay vào, Veera đưa tay lên xoa xoa hốc mắt đỏ hoe nghĩ vậy.

Lưu ảnh thạch cuối cùng cũng kết thúc, hai mẹ con không có vì thế ngừng khóc mà còn ôm chặt lẫn nhau khóc rống lên, cuối cùng không hiểu sao lơ nga lơ ngơ Veera cũng bị lôi vào, trở thành một nhóm ba người ôm nhau khóc sướt mướt.

Chắc khó ai có thể mà ngờ được trong ba người này, hai người là Chí Tôn cường giả, còn một người thì là Tinh Linh Công Chúa siêu cấp thiên tài, vừa mới đây đăng lâm Á Quân Quang Vinh Đài.

Nửa tiếng sau, ba người rốt cuộc nín lại, dần dần tách nhau ra mà mệt mỏi ngồi xuống ghế, khóc lâu như vậy dù là Chí Tôn cường giả cũng thấy mệt!

Tel'Annas cùng Nam Tuyết Thần cũng tỉnh táo lại, trên miệng đều treo lên nụ cười hạnh phúc, Tel'Annas ôm tấm lưu ảnh ngọc trong ngực, cười ngây ngô nói: "Phu quân vẫn còn sống, vẫn còn sống.."

Veera muốn đưa tay ra lấy lại tấm lưu ảnh thạch, dù sao đây là đồ chơi mới gần đây của nàng, trước đây lúc tịch mịch nhớ sư đệ, nàng thường lấy tấm ảnh trên đầu giường ra vừa ngắm vừa hoạt động ngón tay, nhưng đó chỉ là ảnh tĩnh căn bản không có hiệu quả bằng với ảnh động bên trong lưu ảnh thạch.

Tel'Annas giấu đi tấm lưu ảnh thạch, cảnh giác nhìn Veera nói: "Ây, ngươi làm gì?"

Veera trừng nàng một mắt, nói: "Trả cho ta, thứ đó của ta mà."

"Không trả!" Tel'Annas dứt khoát đáp, nhanh nhảu mà giấu đồ vật vào bên trong nhẫn trữ vật, sợ Veera cướp đi.

Veera hơi giận dữ nói: "Ngươi giữ nó làm gì?"

Tel'Annas nghe vậy khuôn mặt hơi đỏ bừng lên vì xấu hổ, nhưng vẫn nhất quyết không trả.

Veera sững sờ nhìn nàng, lại nhìn xuống bàn tai trái của Tel'Annas, ngón giữa và ngón áp út cụt ngủn, không có móng tay, khó tin nhìn Tel'Annas nói: "Đừng nói là ngươi cũng muốn dùng ảnh chiếu bên trong làm việc đó đi?"

Tel'Annas nghe vậy ngay lập tức chột dạ, né tránh ánh mắt của Veera nói:" Việc gì? Ta..ta không hiểu ngươi nói gì hết."

Veera miệng cười trêu tức nhìn Tel'Annas nói: "Tưởng gì, hóa ra tiểu tinh linh ngươi cao quý ưu nhã cũng chỉ có cái đức hạnh này, ta khinh thường!"

Tel'Annas đều phải xấu hổ chết, không xong, vậy mà bị Veera phát hiện bí mật, nhưng mà cái này cũng không trách nàng được, nhiều lúc nhớ phu quân thì phải làm sao bây giờ, nàng có chút không nhịn được mà hoạt động tay một chút...

Ngồi bên cạnh hai người Nam Tuyết Thần thì một mặt ngu ngơ, cái quỷ gì, hai người này nói chuyện linh tinh gì mà một mực mờ ám đâu, việc đó là việc gì, sao bản công chúa không biết?

Trước/283Sau

Theo Dõi Bình Luận


Truyện Convert : Bưu Hãn Nông Nữ Có Không Gian