Saved Font

Trước/86Sau

Cinderella 12 Giờ

Chương 80: Ngoại Truyện 2

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Kiểu Màu
Editor: Hà Vĩ

Beta: Mạc Y Phi

Ngày sinh theo dự tính của Giang Nhiễm vào tháng sáu, sẽ là một bé cưng thuộc chòm sao Cự Giải.

Phong Kính và Giang Nhiễm không hề để tâm đến chuyện sinh con trai hay con gái, tất cả đều dựa vào nguyên tắc tùy duyên. Nhưng tên gọi của bé thì không thể tùy duyên được.

Để đứa bé sau khi sinh ra sẽ có tên luôn, Phong Kính đã bắt đầu đặt tên mụ cho bé: “Tên là Bối Bối thì sao?”

Giang Nhiễm đáp: “Tên mụ của con gái thầy Hạnh Tâm và đàn chị Lan Ninh đã là Bối Bối rồi.”

Phong Kính có phần kinh ngạc: “Anh còn nghĩ bọn họ sẽ chọn cái tên văn học hơn chứ.”

Giang Nhiễm: “…”

“Vậy còn Bì Bì?”

“… Lần này da của anh thoải mái thế cơ à?” (1)

(1) Bì là tên hán việt của da.

“…” Lần này da anh thoải mái thế nào em không hiểu được đâu.

Phong Kính nghĩ một lúc mới lên tiếng: “Vậy gọi là Dương Dương đi, ánh sáng mặt trời.”

“Vâng… cũng được.” Dù sao tạm thời cô cũng không nghĩ ra được cái tên hay hơn.

Đến ngày sinh dự tính của Giang Nhiễm, người bạn nhỏ Dương Dương đúng giờ ầm ĩ đòi ra. Thời điểm Giang Nhiễm chờ sinh, Phong Kính luôn ở bên cạnh cô, còn khẩn trương hơn cả bản thân cô. Trước khi tiến vào phòng sinh, bác sĩ tới tìm Phong Kính ký tên, Phong Kính nhìn từng đề mục nhắc nhở nguy hiểm trên đó thì muốn ngất luôn.

Vốn dĩ Giang Nhiễm rất đau, kết quả thấy Phong Kính bên cạnh bỗng nhiên bật khóc thì cũng hoảng sợ.

Tình huống gì vậy… chẳng lẽ cô không cứu được sao? Nhưng cô cảm thấy cô vẫn có thể kiên trì một lúc nữa….

Bác sĩ và y tá cũng không ngờ Phong Kính lại khóc, tất cả đều nghẹn họng đứng bên cạnh. Bọn họ từng thấy sản phụ bị đau đến mức khóc lớn kêu to nhưng trước nay chưa từng thấy người chồng bị dọa đến phát khóc.

Phong Kính trả giấy và bút cho bác sĩ ở đối diện, quay đầu, giọng nói khàn khàn vang lên bên tai Giang Nhiễm: “Vợ à, chúng ta không sinh nữa được không?”

Giang Nhiễm: “…”

Bây giờ anh mới nói có phải đã quá muộn rồi không?

Bác sĩ vội vàng an ủi người chồng không khống chế được cảm xúc này: “Anh Phong, sinh con tuy tồn tại nguy hiểm nhưng bây giờ y học phát triển, những việc ngoài ý muốn sẽ được hạ xuống mức thấp nhất.”

“Nhưng không phải các ông vẫn viết mấy lời nhắc nhở nguy hiểm ở trên đó sao?”

Bác sĩ: “…”

Bọn họ viết lên đó chỉ muốn để người nhà biết có tồn tại nguy hiểm, nếu không may xảy ra việc gì ngoài ý muốn thì cũng đừng gây rối với bệnh viện.

Cũng không có ý định dọa người nhà khóc đâu, thật đấy!

Giang Nhiễm chịu đau từ trên giường ngồi dậy, tự mình lấy giấy và bút trong tay bác sĩ: “Để tôi ký.”

Phong Kính vội đỡ cô, sột soạt ký tên mình rồi đưa cho bác sĩ.

Những nhắc nhở về nguy hiểm trên đó thật sự quá khủng bố, anh không muốn Giang Nhiễm thấy chút nào. Sau này Giang Nhiễm biết ý nghĩ lúc đó của anh thì đã cười ha ha vào mặt anh: “Anh có biết lúc anh bật khóc mới là điều khủng bố nhất không? Em còn nghĩ rằng em không cứu được nữa.”

Phong Kính: “…”

Cũng không biết ai để lộ tin tức, Giang Nhiễm còn chưa sinh con xong thì “Phong Kính khóc” đã leo lên hot search. Lần này đã làm bùng nổ cảm xúc của vô số cư dân mạng nữ.

“Mẹ nó, tôi muốn chuyển sang làm fan Phong Kính, lúc tôi chờ sinh đau đến chết đi sống lại thì chồng tôi còn chơi trò chơi ở bên cạnh (tạm biệt).”

“Vì sao tôi không gặp được ông chồng tốt như anh Phong chứ? (tạm biệt)”

“Mấy cô gái cười nhạo Phong Kính sẽ gặp phải mấy tên đàn ông khốn nạn! Chờ đến lúc các người sinh con thì sẽ biết có một người chồng như vậy hạnh phúc bao nhiêu!”

“Sau khi xem xong thì muốn ly hôn (mỉm cười) lúc tôi sinh đứa con đầu lòng, vị trí thai nhi bị lệch, đau đến lăn lộn, còn chồng tôi ở bên cạnh lại chê tôi quá ầm ĩ (mỉm cười).”

“Không phải chứ, cô gái leo lên top comment này, chồng cô như vậy mà cô còn sinh cho anh ta đứa thứ hai sao? Meo meo meo??”

“Ôi ôi ôi Phong tổng thật ấm áp, hy vọng chồng tôi sau này cũng có thể thương tôi như vậy QWQ.”

“Nói thật nhé các cô gái, lúc sinh con chính là thời điểm kiểm nghiệm nhân phẩm của người chồng (mỉm cười) chọn sai chồng thật sự sẽ mất mạng đấy (mỉm cười).”

“A a a a a tình hình hiện tại của bà Phong như thế nào rồi? Lo lắng quá! Cố lên cố lên!”

“Ôm tôi một cái đi các Cinderella! Chắc chắn sẽ thuận lợi sinh ra bé yêu, chúc phúc!!!”

Trong bệnh viện, Phong Kính vẫn đang sốt ruột chờ Giang Nhiễm sinh. Người lớn hai nhà cùng tới, tất cả đều cực kỳ nóng ruột. Tình trạng của Giang Nhiễm khá tốt nên bác sĩ đề nghị sinh tự nhiên, mặc dù sinh tự nhiên không cần phải mổ, sau khi sinh cũng khôi phục tương đối nhanh nhưng quá trình sinh lại cực kỳ đau, Phong Kính nghĩ đến đây thì tim cũng bị siết chặt lại.

Mẹ Giang Nhiễm biết tất cả mọi người đều khẩn trương liền mở miệng an ủi: “Khi tôi sinh Giang Nhiễm cũng là sinh tự nhiên, rất thuận lợi, chắc nó cũng giống thế thôi!”

Có lẽ như để kiểm chứng lời nói của bà, cửa phòng sinh chẳng bao lâu đã mở ra. Giang Nhiễm và đứa bé được đẩy ra, tất cả mọi người vây quanh.

“Chúc mừng, mẹ tròn con vuông, là một cậu con trai.”

Phong Kính không nghe rõ bác sĩ nói đứa bé nặng mấy cân, anh nhìn Giang Nhiễm mệt mỏi trên giường bệnh thì khá lo lắng: “Vợ? Bảo bối? Em sao rồi?”

Y tá nói: “Sản phụ còn yếu, nghỉ ngơi một lát sẽ tốt thôi.”

Giang Nhiễm và bé cưng cùng được đẩy về phòng bệnh, lúc này người nhà mới thở phào nhẹ nhõm. Bệnh viện không tiện cho nhiều người ở lại, chỉ có bố mẹ Giang Nhiễm và Phong Kính, còn những người khác ngày mai đến thay ca.

Đến lúc này Phong Kính vẫn không biết mình leo lên hot search, anh đợi đến lúc Giang Nhiễm tỉnh lại rồi mới nghĩ đến việc lên Weibo báo một tiếng.

[Phong Kính V]: Mẹ con bình an, chào mừng người bạn nhỏ Dương Dương đến với thế giới này (đáng yêu).

“Ôi Phong tổng, tốc độ của anh nhanh quá (nước mắt), lúc em chú ý đến anh, anh vẫn chỉ là một con chó độc thân, bây giờ thì đã có cả con rồi (nước mắt).”

“Chúc mừng chúc mừng! Đã nghĩ kỹ tên rồi sao?”

“Tiểu Dương Dương nhất định sẽ đẹp trai giống anh rồi (khát khao).”

“Chúc mừng! Tiếp đó Phong tổng à, anh có biết anh lên hot search chưa? (mặt chó).”

“Ha ha ha đoán chừng hôm nay Cinderella của chúng ta còn phải lên hot search lần nữa.”

“Cảm giác thật hạnh phúc! Chúc mừng anh chị (rơi lệ).”

“Phong tổng là người bố trẻ tốt (nhe răng).”

Fan nói không sai, tin mừng Phong Kính chào đón đứa con đầu lòng không mất bao lâu liền lên hot search. Trong lúc đó, mặc kệ có phải bạn tốt hay không đều gọi đến chúc mừng, chia sẻ chúc phúc. Có rất nhiều cư dân mạng muốn xem ảnh chụp chính diện của người bạn nhỏ.

Phong Kính không có nhiều sức lực để chú ý đến Weibo, anh ở trong bệnh viện bận rộn chăm sóc cho Giang Nhiễm.

Trong bệnh viện cũng lục tục có không ít bạn bè đến thăm, tất cả đều khen Tiểu Dương Dương đáng yêu. Phong Kính cũng tự cảm thấy đứa trẻ nhà mình rất dễ thương, dẫu sao cũng do Giang Nhiễm vất vả mãi mới sinh ra được. Nhưng anh cũng không đăng ảnh chụp của Dương Dương lên mạng, bình thường ảnh anh đăng lên đều có người mắng chửi, anh không muốn Dương Dương chịu đựng chỉ trích.

Ở bệnh viện vài ngày, Giang Nhiễm liền xuất viện. Có thể do trước đó thường xuyên bị Phong Kính kéo đến phòng tập thể thao hoạt động, cũng có thể do thể chất mà từ khi mang thai đến lúc sinh con hay khôi phục sau sinh đều cực kỳ thuận lợi.

Thật ra trước đó cô vẫn rất sợ việc sinh con, sau khi tự mình trải qua một lần, tuy cảm thấy quá đau nhưng vẫn trong phạm vi chịu đựng được của cô. Nếu đứa thứ hai cũng có thể thuận lợi như vậy thì cô không ngại sinh thêm một cô em gái nhỏ cho Tiểu Dương Dương.

Chẳng qua Phong Kính sống chết không đồng ý, lần này vận may của Giang Nhiễm rất tốt nhưng ai biết lần mang thai thứ hai sẽ có phản ứng gì? Anh không thể chịu nổi lần khiếp sợ thứ hai.

Giang Nhiễm cũng không ép anh, vì trên mạng cũng có người nói đứa con đầu lòng thuận lợi, kết quả đứa thứ hai lại chịu không ít vất cả. Cô cân nhắc một chút, cảm thấy…. vẫn nên chờ khôi phục tốt hơn rồi tính tiếp!

Chờ sức khỏe Giang Nhiễm khôi phục ổn định thì Phong Kính lấy quyển sổ nhỏ ghi thù của mình ra, chuẩn bị thanh toán với cô từng khoản nợ lúc trước.

Giang Nhiễm đã ném chuyện trộm tiền chồng bao nuôi đàn ông lên chín tầng mây từ lâu, bây giờ cô cũng ít khi truy cập vào trò chơi này. Thế nên cô không hề phát hiện chuyện sắp xảy ra.

Phong Kính dỗ Dương Dương ngủ xong thì đi tắm. Lúc đi ra, anh cố ý không mặc quần áo mà chỉ quấn một cái khăn trên eo. Giang Nhiễm ngồi trên giường nghịch điện thoại, thấy anh đi ra liền nhìn thoáng qua, sau đó ngẩn người.

Anh định… lấy sắc đẹp dụ dỗ cô à?

Phong Kính đi tới ngồi xuống bên người cô, cả người đều sát gần anh, hơi thở nam tính mãnh liệt bủa vây Giang Nhiễm trong phút chốc. Cảm giác áp bức trên người Phong Kính quá lớn, Giang Nhiễm theo bản năng lùi ra sau, Phong Kính chống hai tay bên người cô, giam cô trong lãnh địa của mình: “Em sao vậy?”

Khóe miệng Giang Nhiễm giật giật: “Em mới phải hỏi anh sao vậy chứ, nóng lắm à?”

Phong Kính cười đáp: “Vẫn chưa đủ nóng.”

Giang Nhiễm: “…”

Cô chống tay lên ngực Phong Kính, ngăn cản anh lại gần: “Anh đừng có qua đây, Dương Dương đang ngủ, đừng đánh thức thằng bé.”

Phong Kính: “Yên tâm đi, anh sẽ không đánh thức thằng bé nhưng em thì phải nhỏ tiếng thôi.”

Giang Nhiễm: “…”

Cô cảm thấy trong chuyện đùa giỡn lưu manh, phụ nữ mãi mãi đều chịu thiệt.

“Hình như gần đây không thấy em chơi trò chơi nữa?” Phong Kính cầm một sợi tóc đen của cô, đặt lên chóp mũi ngửi thử.

Giang Nhiễm nghe anh nhắc nhở mới nhớ còn một chuyện như vậy. Chẳng lẽ anh thật sự thù dai như vậy à?

“Em cảnh cáo anh, anh đừng làm loạn.”

Phong Kính nhìn dáng vẻ miệng cọp gan thỏ của cô thì chỉ mỉm cười: “Lạ thật, không phải trước đây cả ngày em rất thích động tay động chân với anh à? Sao bây giờ lại rụt rè vậy?”

Giang Nhiễm: “…”

Cô nhớ tới một câu nói chí lý của tổ tiên.

Gieo nhân nào, gặp quả nấy.

Phong Kính không đợi cô mở miệng đã nhẹ nhàng ngậm lấy đôi môi cô. Có lẽ do lâu lắm hai người không làm nên mới chỉ một nụ hôn đơn giản như vậy đã khiến thân thể hai người như muốn bốc cháy.

“Nhiễm Nhiễm, vợ à…” Phong Kính đặt cô dưới thân, lên tiếng gọi cô. Giang Nhiễm không kìm lòng được mà quấn lên eo anh, cúi đầu đáp lại anh. Từng nụ hôn, từng cái vuốt ve trở nên không đủ, Phong Kính siết chặt cô hơn, muốn đạt được nhiều hơn từ cô.

“Bảo bối, nhớ nói nhỏ thôi, đừng đánh thức Dương Dương nhé.” Phong Kính nói xong thì nhấn người xuống, Giang Nhiễm theo bản năng muốn kêu ra tiếng, Phong Kính cúi đầu, chuẩn xác hôn lên đôi môi cô, nuốt lấy âm thanh của cô.

Sự nhiệt tình của Phong Kính tích tụ lâu như vậy, tất cả đều trút hết lên người Giang Nhiễm, Giang Nhiễm không thể chịu nổi. Cuối cùng vẫn nhờ tiếng khóc của Tiểu Dương Dương khiến anh ngừng lại.

Thay tã cho Dương Dương xong, Phong Kính dỗ thằng bé đi ngủ lần nữa, sau đó bắt được Giang Nhiễm chuẩn bị giả vờ ngủ.

Giang Nhiễm lập tức xin tha: “Chồng à, em sai rồi! Bây giờ em sẽ gỡ trò chơi ấy ngay được không?”

Phong Kính nhìn cô, lúc này đôi mắt xinh đẹp ấy hấp dẫn tâm hồn người ta đến khác thường: “Không cần, anh sẽ khiến em không còn sức lực trông nom bốn tên đàn ông kia nữa.”

Giang Nhiễm: “…”

Cô muốn đánh công ty sản xuất ra trò chơi này một trận!!!

Trước/86Sau

Theo Dõi Bình Luận