Saved Font

Trước/98Sau

Cô Ấy Rất Không Vui!

Chương 16: Anh không cảm thấy tôi rất giống bạn gái của anh sao?

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Kiểu Màu
Edit: Gấu Chồn

Beta: Gấu Bụng Bự

——————————

Ăn cơm xong, Lục Hi Hòa nhìn bát cơm trên bàn, sau đó giơ bàn tay đến trước mặt Kỷ Diễn: "Anh thấy tay tôi thế nào?"

Kỷ Diễn ngẩng đầu nhìn bàn tay cô, trắng nõn tinh tế, tròn trịa và gọn gàng, móng tay không chăm sóc nhiều nhưng vẫn khỏe mạnh, màu hồng nhạt: "Rất đẹp."

Lục Hi Hòa giống như chỉ chờ câu này của Kỷ Diễn, anh vừa nói xong, cô lập tức tiếp lời: "Đúng không, tôi hài lòng nhất là tay tôi đấy, nhỏ nhắn lại thon dài, anh nhìn ra không, đây là đôi tay được cưng chiều từ nhỏ."

Nghe vậy, Kỷ Diễn mỉm cười nhưng không lộ ra tâm tình gì.

Đôi mắt trong suốt của cô hiện lên tia xảo quyệt, khóe miệng cong lên, cô nâng niu từ nhỏ sợ là không chỉ có đôi tay, anh thấy, cả người cô đều là được cưng chiều từ nhỏ.

​Kỷ Diễn không đáp lại, đứng dậy, bê chén đũa vào phòng bếp, Lục Hi Hòa nhìn bóng lưng cao ngất của anh, sau đó cũng bê bát đĩa đi theo, thấy Kỷ Diễn cho chén đũa cho vào bồn chuẩn bị rửa, cười híp mắt hỏi: "Có muốn tôi giúp anh một tay rửa hộ không?"

​Kỷ Diễn chìa tay lấy găng tay rửa chén, cô vừa nói như vậy, anh còn có thể để cô rửa sao? Anh nói với giọng trêu chọc: "Không dám làm phiền bàn tay được nâng niu từ nhỏ."

​Nghe giọng điệu trêu chọc của Kỷ Diễn, Lục Hi Hòa không khỏi cong khóe miệng, cô thế nào lại cảm giác giọng điệu vừa rồi của Kỷ Diễn rất dễ thương nhỉ?

​"Tôi đứng đây với anh vậy, nếu không anh ở đây một mình sẽ quá cô đơn đi? "

​Lần này Kỷ Diễn xoay người lại, một đôi mắt thâm thúy không hề chớp nhìn anh, thật muốn biết, da mặt của cô nàng này rốt cục là làm từ gì, sao có thể dày đến như vậy?

​Ngay lúc Lục Hi Hòa tưởng Kỷ Diễn chuẩn bị nói gì với cô, nhưng không như dự đoán, anh lại quay người lại, mang găng tay rửa chén vào. Lục Hi Hòa không khỏi hỏi anh: "Vừa rồi anh không có gì muốn nói với tôi sao?"

​Kỷ Diễn không chớp mắt nhìn: "Không có."

​Đối với cô anh còn có thể nói gì, anh lớn như vậy lần đầu nhìn thấy người phụ nữ có da mặt dày đến như vậy, diễn sâu như vậy, hơn nữa, cũng không có người con gái nào dám ở trước mặt anh được một tấc lại muốn tiến thêm một thước, cô chính là người đầu tiên, anh hết lần này tới lần khác lại không thể làm gì.

​Ngay cả Kỷ Diễn cũng không ý thức được lúc mình nghĩ đến điều này, khóe miệng anh cong lên, nở nụ cười thản nhiên.

​Lúc Kỷ Diễn rửa chén xong, Lục Hi Hòa kéo góc áo anh lại, "Kỷ Diễn, tôi hỏi anh một việc."

​Kỷ Diễn nhìn ngón tay trắng noãn nắm góc áo của mình, ừ một tiếng.

Trông ​Lục Hi Hòa như muốn nói chuyện đại sự, cô hơi nghiêng người lại gần Kỷ Diễn, thần bí hỏi anh: "Anh có cảm giác tôi rất giống một người không?"

​Kỷ Diễn nhíu mày, anh thật sự không mò ra được bây giờ cô lại chuẩn bị chiêu trò gì nữa: "Giống ai?"

​Đôi mắt trong vắt của Lục Hi Hòa trong nháy mắt lấp lánh, "Anh không cảm thấy tôi rất giống bạn gái của anh sao?"

​*

​Lúc Lục Hi Hòa nói xong câu đó liền bị Kỷ Diễn ném ra ngoài, không sai, chính là ném ra ngoài, cô lớn như vậy vẫn là lần đầu tiên bị đối xử như thế, nhưng Lục Hi Hòa bị ném ra ngoài ngược lại một chút cũng không cảm thấy xấu hổ, trên khuôn mặt nhỏ nhắn thanh tú tràn đầy vui vẻ.

​Kỷ Diễn cũng thật là đáng yêu quá đi? Là rất rất đáng yêu mới đúng!

​Sau khi vào cửa, Lục Hi Hòa như thường lệ trèo lên cân đo trọng lượng của mình, lúc cô đứng vững, kim đo cân nặng đứng yên, xem số mà kim đo chỉ, cô mở to hai mắt nhìn, không tin nổi.

​Không thể nào, không thể nào! Chẳng qua chỉ là một bữa tối thôi mà, làm sao có thể tăng nhiều như vậy??? Rõ ràng vượt ra khỏi dự đoán của cô!!!

​"Ảo giác, nhất định là ảo giác." Lục Hi Hòa tự mình lẩm bẩm, vừa nói cô vừa bước xuống, lại bước lên lại một lần nữa, số cân vẫn như trước, không có bất kỳ thay đổi nào.

​"A, biết rồi, nhất định là do mình mặc hơi nhiều, cởi ra một ít." Nói xong, Lục Hi Hòa nhanh chóng cởi áo T-shirt bên ngoài, chỉ chừa thắt lưng, cân lần thứ hai, song lần này vẫn như trước, không có bất kỳ biến hóa nào.

​Lục Hi Hòa mỉm cười bước xuống cân, cô ngồi xổm xuống, tay vỗ cái cân: "Bảo bối, em có vấn đề gì đúng không, có phải hết pin không? Nhưng mà em không cần lo lắng, ngày mai chị thay pin mới cho em, cũng không nên hù chị như thế chứ, ha?."

​"Không được không được, muốn chết muốn chết quá đi mất •••••• "

​Lục Hi Hòa nghĩ bụng dưới của mình sẽ nhanh chóng bị xoá bỏ, khuỷu tay và ngón chân sắp không chống đỡ được nữa rồi, chỉ có thời điểm cứng rắn chống đỡ thân thể cô mới cảm nhận được sức mạnh của vạn vật hấp dẫn, khiến cho cô luôn không nhịn được mà muốn thân mật với đất mẹ, cô bây giờ khóc không ra nước mắt, đều do Kỷ Diễn làm cơm thật sự quá ngon, cô cũng không kiêng kem gì mà ăn một hơi, thật là ăn một thời thoải mái, ngược thân hỏa táng tràng a.*

*Đoạn này chị nhà mình đang tập động tác elbow plank

​Nghe tiếng đếm ngược từ giọng nói xinh đẹp phát ra trong phần mềm, Lục Hi Hòa chỉ muốn hát, thời gian ơi thời gian ơi nhanh lên đi, xin chớ nên lề mề.

​Sau khi kết thúc màn chống đỡ cứng rắn, Lục Hi Hòa lại ngựa không ngừng vó bắt đầu động tác kế tiếp, co duỗi chân, hông thẳng, cong đầu gối •••••• cô vừa thở hổn hển theo tiết tấu, vừa thở không ra hơi lầm bầm.*

* 1 động tác trong bài plank nứa

​"Tại sao tôi •••••• vì chuyện vụn vặt làm cho mình phiễn não •••••• tất cả đều bởi vì •••• bởi vì đẹp rất quan trọng •••••• "

​"Tại sao tôi vì chuyện vụn vặt làm cho mình phiền não •••••• tất cả đều bởi vì đẹp rất quan trọng."

​"Đẹp rất quan trọng!"

​Chỉ có nhắc nhở mình một lần lại một lần như vậy, cô mới có thể kiên trì, dù thế nào đi nữa, cô cũng phải làm cho kalo đêm nay ăn vào tiêu hao hết!

​Lúc cô đầu đầy mồ hôi, cả người mệt lả rời, tiếng chuông thanh thúy đột ngột vang lên, cô giật mình một cái, khuỷu tay không kịp chống đỡ, lập tức ngã xuống thảm yoga mềm mại. Lúc này, vô cùng cảm tạ mặt mình là hoàn toàn tự nhiên, nếu không thì té như vậy, khuôn mặt không bị biến dạng mới lạ.

​Cô bây giờ thực sự mệt muốn chết, không muốn động đậy. Vì vậy cô cứ như thế với tới điện thoại, tùy ý bấm nút trả lời.

​"Alo?" Cô yếu mở miệng.

​Người gọi cho cô đúng là Chu Chỉ Yểu, Lục Hi Hòa đang nằm trên thảm yoga liền ngồi bật dậy, "Cô nói gì cơ?"

​"Ý cô là người phát ngôn Thi Lạc Phù của tôi đổi thành Mạnh San San? Sao cô biết?"

​"Hôm nay tới công ty, vô tình nghe được."

​"Không thể nào, nếu thật sự có việc này, sao chị Nguyệt lại không nói cho tôi?"

​"Tôi nghĩ chị Nguyệt sẽ mau chóng gọi điện thoại cho cô thôi."

​Chu Chỉ Yểu vừa mới nói xong, liền có cuộc gọi đến, màn hình hiển thị Thái Nguyệt, "Nhắc Tào Tháo Tào Tháo liền đến, không nói nữa, tôi nhận điện thoại đây."

​"Được, cô bình tĩnh nhé, không nên quá kích động."

​Lục Hi Hòa mỉm cười, cô nhắm mắt, tiếp tục nói: "Kích động? Tôi một chút cũng không kích động, hiện tại tôi rất bình tĩnh, vô cùng bình tĩnh."

​Cúp điện thoại của Chu Chỉ Yểu, Lục Hi Hòa nhận điện thoại của Thái Nguyệt.

​"Hi Hòa •••••• "

​Thấy Thái Nguyệt do dự, Lục Hi Hòa trực tiếp đi thẳng vào vấn đề, "Ngừoi phát ngôn Thi Lạc Phù đổi thành Mạnh San San phải không?"

​"Sao em biết?" Thái Nguyệt đầu bên kia hơi sửng sốt, cô còn chưa nói, em ấy lại biết nhanh như vậy?

​"Chị Nguyệt, chị nói thật với em, có đúng hay không?"

​"Cũng không phải, là •••••• "

​"Ai cho phép? Lục Hi Hòa dễ mời như vậy à? Nói đổi liền đổi, xem em là cái gì thế?"

Thái Nguyệt đầu bên kia nghe giọng Lục Hi Hòa liền biết, tiểu tổ tông có vẻ muốn bùng nổ rồi, cô nhanh mở miệng trấn an tâm tình của Lục Hi Hoà: "Không phải đổi, mà là cùng song song phát ngôn, Mạnh San San cùng với em."

​Nghe vậy, Lục Hi Hòa không khỏi cười lạnh một tiếng: "Hai phát ngôn? Em đây có phải nên mang ơn bọn họ không? Cảm ơn bọn họ không trực tiếp thay đổi người?"

​Thái Nguyệt cũng là rất đau đầu, lúc đó chị biết tin tức này, cũng tức giận, chị tất nhiên là cực liệt phản đối, thế nhưng •••••• Lô Lương Kiều •••••• nên chị không dám nói với Lục Hi Hòa, nếu như em ấy biết Mạnh San San là do Lô Lương Kiều nâng lên, đoán chừng là sẽ bùng nổ.

​"Được rồi, chị Nguyệt, bây giờ em cũng không muốn nói thêm nữa, em đi ngủ đây, em cũng không muốn loại chuyện này ảnh hưởng đến sắc đẹp của em, về phần chuyện này, ngày mai tới công ty chúng ta gặp mặt nói chuyện."

​Lục Hi Hòa không đợi Thái Nguyệt nói tiếp, tự mình cúp điện thoại, tắt máy xong Lục Hi Hòa như bình thường, tẳm rửa, thoa kem dưỡng da.

​Mà Thái Nguyệt đầu bên kia coi như làm không được cũng không có việc gì, chị quá quen với tính tình của Lục Hi Hòa, tối nay tuyệt đối là bão tố đã tới điềm báo, xem ra ngày mai phải đánh một trận ác liệt.

Trước/98Sau

Theo Dõi Bình Luận


Truyện Convert : Hỗn Độn Thiên Đế Quyết