Saved Font

Trước/267Sau

Cô Độc Chiến Thần

Quyển 34 - Chương 4: Đoản binh tiếp chiến

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Kiểu Màu
- Bao nhiêu người?

Thống soái không thèm để ý hỏi.

Quân Đông Nam trong mắt người ngoài đều là đám pháo hôi rách nát, tuy rằng mỗi người đều biết quân Đông Nam được trang bị đầy đủ theo tiêu chuẩn quân đội, nhưng ai cũng biết quân Đông Nam sẽ không đặt những tinh binh này ở tuyến đầu.

Thói quen của quân Đông Nam là để đám pháo hôi xung phong lên trước, sau đó quân tinh nhuệ đột phá. Có chút lo lắng duy nhất là, cũng không biết quân Đông Nam sử dụng thủ đoạn gì, không ngờ biến đám pháo hôi thành hung hãn không sợ chết, cũng không khác gì mấy so với tinh binh, chém giết cho đến chính mình bị tổn thương mới thôi.

Hiện tại bốn hoàng tộc tác chiến với quân Đông Nam đương nhiên biết thời điểm Áo Kha Nhĩ chiếm đoạt Đông Nam, liền uy hiếp bức bách mấy trăm vạn lưu dân đi tấn công năm tỉnh xung quanh, đây cũng là nguyên nhân khiến năm tỉnh không ngờ dễ dàng bị công phá như thế.

Nếu hiện tại quân Đông Nam lại dùng một chiêu như vậy, khẳng định sẽ khiến bốn hoàng tộc đau đầu không thôi, nhưng hiện tại lưu dân đều đã không còn, chỉ cần không phải kẻ ngốc, tuyệt đối sẽ không thúc dục toàn bộ dân chúng thuộc lãnh địa của mình ra làm quân pháo hôi, bởi vì nếu như vậy thì hoàn toàn mất đi cơ sở thống trị, dân chúng ngươi cũng không có, vậy ngươi còn thống trị ai?

Cho nên nghe được quân Đông Nam đồng thời phát động công kích bốn tỉnh, bốn hoàng tộc mới không thèm để ý, bởi vì theo bọn họ thấy, Áo Kha Nhĩ sẽ không ngu ngốc đến mức đuổi toàn bộ mọi người ở Đông Nam ra làm quân pháo hôi, mà trăm vạn quân pháo hôi, bốn hoàng tộc căn bản không để ở trong mắt.

- Hơn ba vạn người, là quân chính quy tiêu chuẩn!

Lính liên lạc không có nhàn nhã như Thống soái, sắc mặt ngưng trọng nói.

Thống soái nhướng chân mày lên, quân chính quy tiêu chuẩn, nói cách khác mình gặp không phải quân pháo hôi do quân Đông Nam phái ra, ngược lại là binh lính tinh nhuệ?

Đông Nam muốn làm gì thế không biết? Tại sao lại đặt quân tinh nhuệ ở tuyến đầu?

Nếu không phải liên minh công chúa có ý đồ tiêu diệt quân địch đến tấn công sau đó đánh một tiếng trống cổ vũ tinh thần liền đánh vào Đông Nam, cũng sẽ không để một Thống soái như hắn thống lĩnh tinh binh chặn đánh ngay trận đầu thế này, chẳng lẽ phía quân Đông Nam thời gian cấp bách, cho nên mới đặt quân tinh nhuệ ở tuyến đầu, chuẩn bị một hơi đánh bại bốn tỉnh?

Người Đông Nam sẽ không ngu ngốc vậy chứ? Thời gian cấp bách cũng không thể lấy quân tinh nhuệ mình có ra đùa được!

Tuy nhiên Thống soái liên minh công chúa quả thực không thèm để ý quân địch là tinh nhuệ hay là pháo hôi, dù sao mục tiêu của mình là đánh chiếm Đông Nam, bất kể là tinh nhuệ hay là pháo hôi cũng phải tiêu diệt, ai trước ai sau cũng không sao cả, nghĩ như vậy, Thống soái rất tiêu sái khoát tay ra lệnh:

- Truyền lệnh toàn quân chuẩn bị!

Lính liên lạc lập tức truyền lệnh xuống toàn quân, binh lính xếp hàng chuẩn bị các loại vấn đề chi tiết căn bản không cần Thống soái hỏi tới, hơn nữa sau khi biết được nhân số quân địch, tất cả quan binh dưới trướng Thống soái đều sĩ khí dâng trào, những người mình ở đây chính là mười vạn đại quân nha, phía sau còn có hai mươi vạn đại quân đang lục tục tiến tới, phía đối diện chỉ có ba vạn binh lính cho dù là tinh binh Đông Nam, vậy cũng chỉ là dê vào miệng hổ mà thôi!

Trận hình rất nhanh liền triển khai, quân liên minh công chúa cũng không có bố trí trận hình phòng thủ, ngược lại đĩnh đạc đứng đợi ở nơi đó.

Phòng thủ? Mười vạn quân phòng thủ ba vạn người? Thật sự là nói đùa, chúng ta đương nhiên lựa chọn trực tiếp đối chiến thu được thắng lợi mới có thể thể hiện ra vũ dũng của chúng ta chứ.

Hai thanh niên được đề cử làm vị hôn phu của Tam công chúa kia, mỗi người đều tự thống lĩnh một vạn kỵ binh phân ra trái phải, hai người trước khi lĩnh mệnh rời đi còn trừng mắt nhìn nhau mấy lần, đều chuẩn bị thông qua số lượng giết địch để hạ uy phong của đối phương.

Thống soái cũng không thèm để ý bọn họ lục đục với nhau, dù sao trung quân của mình ước chừng năm vạn, hậu quân ba vạn, hai vạn kỵ binh hai cánh, cho dù không có đạt được mục đích tác chiến, thậm chí bị quân địch đánh bại cũng sẽ không ảnh hưởng đến kết quả chiến trận.

Thật sự, Thống soái chỉ ước gì bọn họ bị bại trận, miễn cho bọn hắn nghĩ rằng chính mình là một danh tướng, cả ngày kiêu ngạo xúc phạm người khác.

Đến khi bụi mù bốc lên ở xa xa, Thống soái không khỏi nhíu mày, hình dạng bụi mù này không giống như là từ từ đi tới, ngược lại giống như là mấy vạn người đang cấp tốc chạy trốn, khi tiếng ầm vang hỗn loạn từ xa xa truyền tới, Thống soái khẳng định suy đoán của mình, không khỏi cười khinh thường.

Quan chỉ huy quân Đông Nam này không phải kẻ ngốc chứ? Hai quân giao chiến không ngờ ra lệnh cho binh sĩ chạy tới, không sợ thở không nổi sao? Đáng lẽ giống như chính mình ra lệnh binh lính sắp xếp đội ngũ chỉnh tề từ từ tiến tới mới phải, xem ra thủ hạ của mình có thể ung dung đánh cho đối phương trở tay không kịp rồi.

Đám quan binh quân liên minh công chúa hiện tại mới biết đến thưởng thức này, không khỏi nhếch miệng cười, bữa tiệc lớn! Thật là bữa tiệc lớn nha! Không nghĩ tới hôm nay có thể thoải mái ăn một bữa tiệc lớn như vậy.

Theo tiếng ầm vang cùng bụi mù lại gần, quân liên minh công chúa đã thấy được đám quân chính quy Đông Nam khiêng vũ khí điên cuồng lao đến.

Nhìn thấy những người này căn bản không ngừng lại, chỉ khiêng vũ khí nắm trong tay, một tiếng rống to rồi căn bản không dừng bước tiếp tục lao vào đại quân bên mình, sĩ quân dày dạn không khỏi sắc mặt ngưng trọng gật gật đầu, xem ra sĩ quan chỉ huy quân Đông Nam cũng không hoàn toàn là kẻ ngu ngốc, biết hiện tại dừng lại nghỉ ngơi chẳng khác nào đứng cho người giết, rõ ràng trực tiếp một hơi nhằm phía quân địch, tuy rằng thương vong không thể tránh khỏi, nhưng còn khá hơn là dừng lại thở hổn hển để cho người ta giết hại.

Hơn nữa quan trọng nhất là, binh lính thủ hạ sĩ quan chỉ huy ngu ngốc này quả thực tinh nhuệ, sau khi chạy cấp tốc trong một thời gian dài không ngờ còn có thể giữ vững tinh thần tác chiến như vậy, thật sự không thể khinh thường bọn họ được.

Thống soái liên quân lắc đầu, thật sự đáng tiếc cho những tinh binh Đông Nam đó nha, rất dè dặt giơ cánh tay lên một chút rồi nói:

- Bắn tên!

Lính liên lạc nghe được mệnh lệnh lập tức liều mạng huy vũ cờ lệnh, mệnh lệnh lập tức truyền tới toàn quân, mà cung tiễn thủ đang ở phía sau đồng loạt lắp tên, lập tức buông dây bắn tên, hàng vạn mũi tên như mưa bay về phái quân Đông Nam đang chạy đến.

Khi nhìn thấy một màn kế tiếp, các sĩ quan liên minh tất cả đều không kìm nổi cảm thán binh lính Đông Nam quả thật lợi hại, bởi vì quân Đông Nam đang chạy, nhìn thấy mưa tên bắn tới, không một chút kích động, tay trái nhấc lên, một tấm khiên nhỏ che đầu, sau đó nâng bước chạy nhanh hơn, giờ chạy biến thành lao lên.

Hành động như vậy làm sao không khiến cho các sĩ quan liên quân cảm thán không ngừng được, phải biết rằng nếu không trải qua huấn luyện nghiêm khắc, hơn nữa đều là những lão binh từ trong biển máu giết ra, tuyệt đối không có loại thần thái tự nhiên này, binh lính xung phong dưới mưa tên.

Tuy nhiên sau khi sĩ quan liên quân xác nhận thân phận đối phương, trong lòng lại vui mừng, bởi vì bất cứ thế lực nào cũng không có khả năng nắm trong tay nhiều tinh binh như vậy, chỉ cần tiêu diệt những quân tinh nhuệ này, Đông Nam cũng đã không còn vũ lực có thể quyết định trận chiến nữa.

Thế nhưng, trong lòng các sĩ quan luôn có chút nghi hoặc, theo lý loại quân đội tinh nhuệ này đều là trong thời điểm cần thiết nhất mới có thể xuất hiện tại chiến trường, không có khả năng bố trí ở tuyến đầu làm tiên phong.

Mưa tên liên tiếp rơi xuống, quân Đông Nam xung phong bởi vì dùng tấm chắn bảo vệ đầu, cho nên người bị tên bắn trúng đầu không có nhiều người, mà tên cắm đầy thân thể, thì dường như căn bản không phải cắm trên người bọn họ vậy, những quân Đông Nam đó hoàn toàn giống như người không có việc gì tiếp tục xung phong.

Ngay từ đầu quân linh minh công chúa vẫn ung dung chuẩn bị thưởng thức cảnh tượng quân Đông Nam ngã xuống, nhưng kết quả cũng không tốt như vậy, bọn họ phát hiện những quân Đông Nam đó trên người cắm đầy tên, chẳng những không có bất cứ một người nào ngã xuống, ngược lại tốc độ xông lên càng thêm mau lẹ.

Vốn những binh lính trường thương liên quân chuẩn bị xem kịch vui, phát hiện đối phương không ngờ không sợ mưa tên, cuống quít nâng lên trường thương, mũi thương sáng loáng nhắm ngay ngực quân Đông Nam.

Các thương binh liên quân nghĩ rằng quân Đông Nam nhìn thấy mũi thương bén nhọn sẽ do dự lùi bước quay về, đến lúc đó chính mình có thể nhân cơ hội một cho đối phương một đâm, nhưng kết quả lại không như tưởng tượng. Chỉ thấy những binh lính Đông Nam đó căn bản không dừng lại, hoặc là một đao chém gãy thương, hoặc là dùng tấm chắn ngăn mũi thương, hoặc là uốn thân mình tránh mũi thương, nếu chắn không chắn, tránh cũng không thể tránh, vậy trực tiếp dùng ngực nghênh đón mũi thương.

Những động tác trốn, chém, chắn đó không làm đám thương binh khiếp sợ, bởi vì điều này rất bình thường, nhưng khiến đám thương binh trợn mắt há mồm rất nhiều mồ hôi lạnh ứa ra chính là, quân Đông Nam bị đâm xuyên qua ngực, không ngờ còn trực tiếp bước lên trước mấy bước, khiến cho trường thương lộ hết chiều dài ở sau lưng hắn, mà hắn cũng có thể tiếp cận được thương binh này.

Thương binh còn chưa có từ trong cảm giác địch nhân hung hãn tỉnh táo lại, binh lính Đông Nam đã chết một nửa này liền vung binh khí lên chém rơi đầu thương binh, mà quân Đông Nam hung hãn tới trình độ nào chứ? Sau khi hắn xử lý kẻ thù xong, nín một hơi múa binh khí lung tung, chém chết chém thương quân địch bốn phía, rồi lúc này mới đình chỉ động tác ngã xuống đất bỏ mạng.

Nếu chỉ có một quân Đông Nam như thế còn chưa đáng tính, thì cũng chỉ nói quân Đông Nam này hung hãn tới cực điểm mà thôi, nhưng tất cả quân Đông Nam đều như thế, thì đó chính là nghịch thiên.

Thương binh liên minh công chúa tiêu diệt một nghìn quân Đông Nam, mà khoảng một nghìn quân Đông Nam này thì giết chết và làm bị thương ba bốn nghìn thương binh, trong đó một quân Đông Nam hung hãn nhất ước chừng chém giết hơn mười người, chính mình bị hơn mười cây trường thương đâm thủng như tổ ong mới rồi dựng thẳng lên, rốt cuộc mới hoàn toàn chết đi.

Đối mặt với quân Đông Nam hung hãn tới cực điểm, thương binh liên minh công chúa tâm lý không chuẩn bị đầy đủ, chỉ cản được một lát liền toàn bộ binh lính tan rã, mà quân Đông Nam đương nhiên theo sát phía sau bại binh tiến thẳng tới đội ngũ cung tiễn thủ.

Mà những cung tiễn thủ này sau khi bắn mấy tên phát hiện không thể xử lý quân Đông Nam, đã đổi sang đoản đao chuẩn bị chém giết, chỉ là người luyện cung tên vật lộn với quân địch hung mãnh dị thường, hơn nữa còn có đám bại binh xông vào, kết quả có thể biết, không lâu sau, đội ngũ cung tiễn thủ cũng tan vỡ.

Thống soái đợi ở giữa trận, thấy một màn như vậy thật sự là hốc mắt nứt ra, thương binh xếp đầu trận toàn quân đều là tinh nhuệ, hơn nữa những cung tiễn thủ đó cần thời gian dài huấn luyện mới thành, có thể nói quân Đông Nam vừa đánh liền tiêu diệt một phần ba sức chiến đấu toàn quân bên mình nha!

Thực lực quân Đông Nam cường hãn như thế, khó trách bọn hắn muốn phái quân chính quy lên tuyến đầu, tuy nhiên bọn họ có phải đã quá coi thường chúng ta hay không, mấy vạn quân đã nghĩ tới tiêu diệt mười vạn đại quân của lão tử? Chỉ là phân chó để các ngươi tiêu diệt sao, hai mươi vạn hậu quân của lão tử là bất tài sao?

Bởi vì trong nháy mắt tổn thấy nhiều binh lực như vậy, Thống soái luôn luôn tao nhã cũng phải nổi giận, hắn không nghĩ tới phải chơi với những quân Đông Nam đó, nhìn bộ dáng điên cuồng của bọn hắn, không nghĩ tới cũng phải cho quân tinh nhuệ của mình tham gia vào, cho nên Thống soái phát tay ra lệnh:

- Kỵ binh tấn công, trung quân áp lên, bao vây giết hết bọn chúng!

Thống soái cũng không có hoàn toàn bị chọc giận, ít nhất hậu quân còn mấy vạn người đang dừng lại phía sau, cũng không có bị hắn kêu toàn quân áp lên, chỉ cần có mấy vạn quân phía sau tồn tại, cho dù trung quân cùng kỵ binh hai bên bị đánh bại, hậu quân này cũng có thể dọn dẹp tình hình chiến đấu.

Lính liên lạc đương nhiên nghe được thanh âm Thống soái nghiến răng nghiến lợi, lập tức chạy như điên, kỵ binh hai bên trái phải rời khỏi chủ trận, dùng cờ lệnh là không truyền được mệnh lệnh.

Đám kỵ binh đã sớm chờ đến mức sắp không kiên nhẫn được, lập tức giục ngựa hướng về phía quân Đông Nam đang thẳng tiến về lá cờ lớn trung quân kia.

Đám kỵ binh xông qua trận rất là hoảng sợ nhìn những binh lính Đông Nam, bọn chúng thật sự có thể được gọi là hung hãn không sợ chết, trừ khi chém rơi đầu bọn chúng, bằng không cho dù thân thể còn một nửa cũng sẽ phun máu phát động một kích cuối cùng, vô số huynh đệ bên mình đã bị chiêu này đánh cho rơi ngựa, hơn nữa khủng bố nhất là bọn chúng không né không tránh, dưới tình huống như vậy những kỵ binh tiến vào trận địa địch, chỉ có thể phát động hai ba lượt công kích, thậm chí chỉ có thể phát động một lần công kích, sau đó sẽ bị những quân Đông Nam cho dù bị chiến mã dội vào cũng chém bỏ chiến mã.

Đối mặt quân Đông Nam điên cuồng mà công kích cường hãn, sau khi đội kỵ binh kiểm kê quân số, tất cả đều khiếp sợ không thôi, bởi vì một lượt xuyên trận như vậy, bên mình liền tổn thấy tới bảy ngàn người, hơn nữa khiến cho những kỵ binh sợ hãi chính là, Tướng quân dẫn đầu xung phong không ngờ ngay lượt đầu liền rơi vào trong trận.

Biết được hai người được đề cử làm vị hôn phu của công chúa suốt ngày đối đầu kia đều một lần xung phong liền hi sinh, Thống soái liên quân mắt choáng váng.

Hắn biết hành động lớn lần này, hai thanh niên kia là đến chiến trường kiến lập công huân, không nghĩ tới không ngờ chết luôn trong trận đầu tiên, thật sự là ngoài dự đoán của mọi người.

Tới rồi lúc này, Thống soái cũng không có cách nào, đành phải hạ lệnh liều mạng cũng phải tiêu diệt sạch những quân Đông Nam đó.

Tuy rằng như vậy chung quy vẫn không thể trả lại công đạo, nhưng như thế cũng có công huân tiêu diệt toàn quân làm căn cứ, hy vọng có thể giúp mình tránh được một kiếp.

Chương 4 (263): Đoản Binh Tiếp Chiến (P2)

Tuy nhiên mọi việc cũng không tươi đẹp như Thống soái nghĩ, tuy răng binh lính phục tùng mệnh lệnh của hắn mãnh liệt công kích quân Đông Nam, nhưng quân Đông Nam chính là những kẻ cho dù tay chân gẫy vẫn có thể hung mãnh chém người, binh lính liên quân công chúa đều là người bình thường, vết thương nhỏ còn có thể kiên trì tiếp tục chiến đấu, nhưng tay chân bị cụt đứt mà ngươi vẫn còn muốn hắn tiếp tục chém giết, vậy quả thực chỉ là nói giỡn.

Cho nên, dưới sự công kích mãnh liệt của quân Đông Nam, chiến tuyến liên tục bị đột phá, tuy rằng binh lính chạy tán loạn bị các sĩ quan thu thập rồi quay lại tác chiến, nhưng khoảng cách giữa quân Đông Nam với soái kỳ của quân liên minh công chúa cũng càng ngày càng gần.

Thân vệ Thống soái đều khuyên Thống soái lùi lại phía sau, nhưng Thống soái biết, chỉ cần soái kỳ của mình vừa di chuyển, trận chiến này liền thất bại, những binh lính đã sớm không còn sĩ khí khẳng định sẽ nhân cơ hội quay người bỏ chạy, không còn cách nào Thống soái đành phải hạ lệnh cho hậu quân tiến lên, hy vọng bằng vào đội ngũ chặt chẽ sẽ nuốt sống ba vạn quân Đông Nam.

Tuy nhiên Thống soái vẫn như cũ duy trì bình tĩnh cùng thần thái tiêu sái như trước, nhưng vẻ mặt không ngừng nhăn mày kia lại bán đứng hắn, những thân vệ đứng ở bên cạnh Thống soái thần sắc khẩn trương ngắm nhìn xa xa, lại chứng minh bọn họ đã ở vào tình cảnh nguy hiểm, bởi vì ở nơi bọn họ đã có thể nghe được tiếng chém giết điên cuồng của quân Đông Nam.

- Đại soái! Nếu không đi sẽ muộn mất!

Đội trưởng thân vệ không ngờ chính mình có thể nhìn thấy ánh đao quân Đông Nam vung múa, sợ tới mức lập tức quay sang thấp giọng quát Thống soái.

Quát xong nhìn thấy Thống soái không hé răng nói bất cứ điều gì, đội trưởng thân vệ không khỏi trong lòng vui vẻ, bởi vì điều này có nghĩa là ngầm thừa nhận, lập tức ngoắc tay để những thân vệ bên cạnh đưa Thống soái lên chiến mã, sau đó hung hăng quất mông ngựa, một đám người lập tức bỏ chạy như điên, trước khi những khác còn chưa kịp phản ứng, đã biến mất không còn thấy bóng dáng.

Thân binh khiêng soái kỳ cùng những người bảo vệ xung quanh trợn mắt quan sát, đây là chuyện gì xảy ra? Thống soái còn chưa hạ lệnh, tại sao những thân tín bên cạnh đột nhiên vây quanh Thống soái bỏ chạy? Ngay khi bọn họ tỉnh ngộ chuẩn bị chạy theo, quân Đông Nam đã đột phá tầng tầng ngăn cản, bộ mặt dữ tợn giết về phía người bảo vệ soái kỳ.

Thân binh cầm soái kỳ vừa nhìn thấy tất cả quân địch khủng bố đều lao về phía mình, chỉ hô một tiếng "má ơi", rồi ném soái kỳ xuống đất xoay người bỏ chạy.

Hắn cũng không cho rằng mình làm sai điều gì, ai kêu Thống soái chạy trước chứ, mình đến tận thời điểm địch nhân tới trước mặt mới bỏ chạy, xem như đã không làm thất vọng binh lính cùng công chúa rồi, phải biết rằng Thống soái ngay cả địch nhân còn chưa thấy đã bỏ chạy.

Binh lính liên quân công chúa đang liều mạng chém giết ngăn chặn quân Đông Nam, đột nhiên một tiếng quát to vang lên, tất cả mọi người thấy tình cảnh soái kỳ rơi xuống, cũng thấy được một đám đông quân Đông Nam xuất hiện tại vị trí soái kỳ.

Soái kỳ rơi xuống! Chủ soái bị giết?

Ý niệm này vừa xuất hiện trong đầu, sĩ khí cùng khí lực đều tiêu tan.

Sau khi tiến vào hỗn chiến, những kỵ binh liên quân chỉ có thể di chuyển ở xung quanh, sĩ khí bọn họ có thể nói là xuống thấp nhất, chủ tướng của mình ngay lần xung phong đầu tiên đã bị địch quân chém chết, hiện tại lại bởi vì đơn vị bạn dày đặc khiến cho bọn họ không thể thông qua phát tiết, nếu không phải Thống soái còn đó, sợ rằng bọn họ đã sớm không có hứng thú đợi trên chiến trường rồi, hiện tại vừa thấy soái kỳ rơi xuống, chủ soái cũng bị chém chết, còn đánh cái rắm nữa sao, mau chạy thôi!

Không có ai hạ lệnh, những kỵ binh đó trước tiên bỏ chạy tứ tân.

Kỵ binh xung quanh bỏ chạy, bộ binh phía ngoài đương nhiên thoáng một cái liền chạy theo, những binh lính chạy theo hướng khác có thể thoát được một kiếp, mà những binh lính mê muội chạy về hướng Đông Nam thì bị mười mấy vạn quân Đông Nam đang tiến tới thoải mái giẫm chết.

Bộ binh ở vòng trong bởi vì cùng cuốn lấy quân Đông Nam quá dày đặc, căn bản không thể tách rời, một vài binh sĩ mất đi sĩ khí liền quỳ xuống đầu hàng, nhưng đối với những quân Đông Nam điên cuồng mà nói, bọn họ chỉ là mấy kẻ có thể dễ dàng chém đầu hơn mà thôi.

Hành động không tiếp nhận tù binh của quân Đông Nam vừa ra, binh lính liên quân vòng trong hoặc là liều chết đánh một trận, hoặc là mặc kệ sau lưng ai chém cũng phải xoay người bỏ chạy, dù sao chiến trường hỗn chiến kịch liệt, sau khi soái kỳ ngã xuống không bao lâu, liền một mảnh yên tĩnh, những thi thể có thể đứng vững khắp nơi trên chiến trường đều là binh lính mặc quân phục quân Đông Nam.

Nhận thấy được không còn nguy hiểm, các sĩ quan tộc nhân Áo Kha Nhĩ vốn ẩn nấp rất xa, mới hiên ngang giục ngựa đi ra, sau đó là bộ dáng chỉ chỉ trỏ trỏ yêu cầu tập trung số quân Đông Nam còn sót lại, cũng không để những binh lính đó nghỉ ngơi và hồi phục, trực tiếp dẫn theo bọn họ rất nhanh di động về phía trước.

Mười mấy vạn đại quân Đông Nam phía sau rất nhanh tiến lên, đối với chiến trường thảm thiết này coi như không có phát hiện, không có dừng lại thu dọn chiến trường, càng không có chôn cất thi thể đồng đội mình, trực tiếp giẫm đạp lên mà đi, sau khi mười mấy vạn người này đi qua, toàn bộ chiến trường đã không còn nhìn thấy một cỗ thi thể nào, toàn bộ mảnh đất đều trở thành một khu bùn lầy đỏ đen nâu lẫn lộn.

Mà sau khi mười mấy vạn quân chính quy Đông Nam rất nhanh rời đi, đại khái một ngày sau, khi khu bùn lầy này sắp được xử lý, mặt đất đột nhiên nổi lên một trận chấn động ầm ầm, một loạt đường màu đen cứ như vậy hiện ra trước mắt.

Nhìn bên trong đội ngũ này là đám nam đinh già nhất khoảng sáu mươi tuổi, nhỏ nhất không dưới mười hai tuổi, cũng biết đây là nhóm quân đội thứ hai quân Đông Nam phái ra, nếu biết số lượng chi quân đội này, bốn hoàng tộc bị rơi xâm lấn tuyệt đối sẽ líu lưỡi không thôi, bởi vì bốn tỉnh, mỗi tỉnh đều có một chi quân khôi lỗi đạt tới hơn trăm vạn.

Những quân khôi lỗi này không ăn không uống dùng hai chân điên cuồng chạy, tuy rằng bước di chuyển của mọi người đều như nhau, nhưng những nam hài mười hai tuổi tự nhiên liền rớt lại cuối cùng, nam tử đứng tuổi thì ở phía trước nhất, ở giữa chính là những nam tử đã sắp già.

Đại quân trăm vạn này giống như gió xoáy quét ngang qua địa phương giống như máu trộn bùn kia, sau khi đại quân đi qua, nơi này không ngờ trở thành vùng đất không có một ngọn cỏ.

Sau khi tin tức Thống soái bại trận chạy thoát trở về, hai công chúa trực tiếp cách chức Thống soái, hơn nữa bắt hắn cho nhốt vào đại lao, mà triều đình hai vị công chúa thoáng một cái liền tranh đoạt chức vị tân Thống soái liên quân.

Ở trong suy nghĩ của những đại thần chưa từng lên chiến trường, trận chiến trước đó sở dĩ thất bại, chính là bởi vì Thống soái trước nhát gan, quân địch vừa xung phong hướng về nơi soái kỳ của hắn liền sợ tới mức bỏ chạy, như vậy trận chiến không bại mới lạ.

Thực ra quân Đông Nam cũng không có gì lợi hại, nhìn xem ít nhất một nửa binh lính chạy về là biết, nếu Thống soái đủ can đảm, nói không chừng đã sớm giải quyết mấy vạn người kia rồi.

Trong khi bọn họ đang tranh cãi không ngừng, tin chiến thắng của hai mươi vạn đại quân đội ngũ thứ hai truyền về, hoàn toàn tiêu diệt quân Đông Nam vừa đánh bại tiền quân, đối phương toàn bộ bị giết không thoát một ai, có thể nói là toàn quân bị diệt.

Tin tức này khiến các đại thần càng thêm khẳng định suy nghĩ của mình, bọn họ bởi vì tinh thần không đặt trên mặt này, cho nên cũng không có chú ý tới công văn báo tin chiến thắng như vậy không ngờ không có nói rõ quân đội mình tổn thất bao nhiêu.

Ngau khi bọn họ đều vì chức vị nắm giữ quân quyền lớn nhất kia mà tranh đoạt không ngừng, một tai họa sấm sét đột nhiên rơi xuống, đội ngũ thứ hai hai mươi vạn quân vừa báo tin chiến thắng kia, không ngờ bị quân Đông Nam tiến đến ngay sau nhanh chóng đánh bại, tuy rằng không có toàn quân bị diệt, nhưng trốn thoát cũng chỉ bảy tám vạn người mà thôi.

Tiếng sét này vừa mới hạ xuống, lại thêm nhiều tiếng sét lớn hơn liên tiếp nổ tại đây, trinh sát tiến đến bẩm báo dùng thanh âm run rẩy nói ra số lượng binh lực thứ ba quân Đông Nam phái ra không ngờ đạt tới hơn trăm vạn!

Những đại thần ở đây thậm chí hoài nghi lỗ tai của mình có phải đã nghễnh ngãng rồi hay không, bởi vì trinh sát bẩm báo cũng không phải là tổng binh lực quân địch hơn trăm vạn, mà là bên phía tỉnh Tương Đàm là hơn trăm vạn, bên phía tỉnh Tương Tuyền cũng là hơn trăm vạn, nói cách khác quân Đông Nam không ngờ phái ra hai ba trăm vạn quân tiến đến tấn công liên minh công chúa!

Trời ạ! Tổng binh lực của hai tỉnh cũng chỉ mới năm sáu mươi vạn, hai trận chiến vừa rồi gần như hủy diệt hơn hai mươi vạn quân, cho dù hai tỉnh triệu tập tất cả tráng đinh cũng không đạt được hai trăm vạn nha! Số lượng cách xa lớn như thế, còn có thể đánh thế nào nữa đây?

Tuy nhiên tâm tình vốn trầm lặng xuống đáy biển liền rất nhanh khôi phục lại, bởi vì tin tình báo mới cho thấy, hai trăm vạn quân này, hơn bảy phần là nam đinh mười hai tuổi cung người già yếu sáu mươi tuổi, tuyệt đối là quân pháo hôi!

Quan trọng là hai công chúa sau khi trao đổi tin tức cùng hai hoàng tử khác cũng cùng lọt vào Đông Nam xâm lấn, phát hiện bên phía bọn họ cũng gặp phải binh lực quân Đông Nam khổng lồ như thế, tuy rằng hai hoàng tử đều có trăm vạn quân công kích ngăn cản, nhưng vẫn chấp nhận đề nghị của hai vị công chúa, chính là thành lập liên minh hoàng tộc.

Hoàng thái tử vốn vẫn chú ý anh em trai và em gái này, ngay lập tức trở nên hưng phấn hơn, phái ra sứ giả tiến đến thương lượng, kết quả không cần phải nói, Hoàng thái tử lấy viện trợ dụ dỗ, lấy phát binh tấn công sau lưng uy hiếp, dễ dàng chiếm được chủ vị Liên minh hoàng tộc.

Hoàng thái tử tự nhận thấy chính mình rốt cuộc hoàn toàn khiến cho những anh chị em này phải cúi đầu chịu thua, liền hăng hái phái ra viện quân tiến đến nơi đây, một trận đại chiến giữa liên minh hoàng tộc và quân Đông Nam của Áo Kha Nhĩ, liên quan đến hơn nửa đế quốc, chuẩn bị bùng phát.

Trong khi trung tâm đế quốc cùng khu Đông Nam khói lửa bốc lên bốn phía, Tây bộ cùng Bắc bộ lại một mảnh yên bình, hơn nữa bởi vì Liên minh thống nhất đánh vào đại thảo nguyên, tin báo thắng trận liên tục truyền về, sau khi tin tức không bao lâu nữa có thể hoàn toàn chiếm cứ đại thảo nguyên lan truyền ra, toàn bộ Liên minh thống nhất đều một mảnh hoan hô.

Vào lúc này, chỉ cần người có đầu óc đều có thể phát hiện Liên minh thống nhất phát triển không ngừng, thậm chí có dấu hiện thống nhất thiên hạ!

Dưới tình huống như vậy, trong địa giới Liên minh thống nhất thậm chí xuất hiện cảnh tượng thời hưng thinh mới, bởi vì Liên minh thống nhất khao thưởng hậu hĩnh hấp dẫn, những đội cường đạo xuất hiện trong thời loạn thế, đều đầu nhập vào quân đội, khiến cho trị an rất tốt, mà một số đạo tặc đến chết không chừa không muốn vào quân đội kiếm công danh, thì bị những binh lính lưu thủ đói khát quân công, cẩn thận tuần tra toàn bộ địa giới Liên minh thống nhất qua lại mấy lần, khiến những tên đạo tặc đại biểu cho quân công thật sự không dám xuất đầu mạo hiểm, bởi vì một khi bị phát hiện, chính là binh lính từ bốn phương tám hướng đều lao tới tranh quân công.

Ngoại trừ trị an rất tốt ra, chính sách của Liên minh thống nhất cũng chân chính đạt tới vì dân phục vụ, quan viên cũng thật sự thanh liêm, hơn nữa tận tụy làm hết phận sự của mình.

Có thể có kết quả như vậy cũng không kỳ quái, Khang Tư tuy rằng không có hứng thú nhúng tay vào những việc đối nội trong Liên minh, nhưng không tránh khỏi chế định các loại thuế suất thống nhất trong Liên minh, trong Liên minh không có trạm soát thuế, dân chúng liên minh có được ba nguyên tắc xin chuyển chỗ ở, ba nguyên tắc này vừa ra, tự nhiên sẽ khiến thành viên liên minh ngoan ngoãn sửa đổi phương châm thi hành biện pháp chính trị.

Vì sao nói như vậy?

Thứ nhất, thành viên trong liên minh không thể khai chiến, cho nên ba nguyên tắc này vừa ra, thành viên liên minh liền mất đi quyền lực hạn chế con dân mình tự do, cũng khiến cho thành viên liên minh liều mạng vơ vét tiền tài ích lợi cũng biến mất.

Ngẫm lại xem, nơi ngươi quản được nghiêm, người ta thoáng một cái chạy đến địa phương khác ở, chỉ cần ngươi mang theo kim tệ đi, không có địa phương nào lại cự tuyệt ngươi xin di cư, nếu nơi ngươi còn tham quan hơn, đám thương nhân quay đầu bước đi, những sản vật các loại cũng không phải chỉ nơi ngươi mới có, cùng lắm ta tổ chức xây dựng ở địa phương khác, mua hết ở nơi người rồi bước đi, cho người không kiếm được tiền phí của lão tử.

Dưới tình huống như vậy, vì hấp dẫn kẻ có tiền đến ở lại, vì hấp dẫn thương đoàn đến mở quán trên địa bàn mình, ai cũng hy vọng danh tiếng lãnh địa mình là tốt nhất trong toàn bộ liên minh.

Cho nên, trong khi quan viên thành viên Liên minh đều chăm chú để ý nội chính nhà mình, cũng chăm chú quan sát các thế lực khác, một khi phát hiện đối phương thi hành biện pháp chính trị sai lầm, hoặc phát hiện tham quan ô lại, hoặc những vấn đề làm rối loạn kỉ cương gì gì đó, liền lập tức thông qua liên minh tuyên truyền bốn phía, liều mạng hạ thấp vấn đề chính sách của đối phương, liều mạng chửi bới môi trường đầu tư nơi đối phương, liều mạng tuyên truyền chính sách nơi mình là tốt đẹp cỡ nào, điều kiện hậu đãi cỡ nào, quan viên có trách nhiệm cỡ nào.

Với sự cảnh giác của bản thân, dưới tình huống người ngoài giám sát, tham quan trắng trợn thật sự đã không còn đất sống, mà phương châm chính vụ hà khắc cũng đã không có thị trường.

Tuy rằng lúc đầu rất nhiều quan viên nguyền rủa tuyệt chiêu đó của Khang Tư, đám thủ lĩnh đối với chuyện bị người dắt mũi đi có chút không thoải mái, nhưng dưới tình hình quốc thái dân an, lãnh địa các thành viên Liên minh thống nhất đều bắt đầu phát triển không ngừng, dân chúng các nơi mang ơn ca tụng, tất cả mọi người phát hiện dấu hiệu thời hưng thịnh, không khỏi thấy chế độ như vậy cực kỳ đúng đắn.

Danh vọng Khang Tư đương nhiên bởi vì dạng này lại cao lên tới đỉnh, đến khi chuyện tình sứ giá Áo Kha Nhĩ tới tặng lễ cùng đưa ra thỉnh cầu nương tựa được truyền ra ngoài, danh vọng Khang Tư lập tức đạt tới đỉnh điểm!

Mười tỉnh thuộc khu Đông Nam bằng lòng gia nhập Liên minh thống nhất quản lý? Trời ạ! Như vậy chẳng phải Liên minh thống nhất đã khống chế hai phần ba đất đai đế quốc sao?

Hơn nữa quan trọng nhất là, mười tỉnh này nguyện ý đặt dưới quyền Liên minh thống nhất, cũng nói rõ mười tỉnh này chân chính đều thuộc sở hữu của Liên minh thống nhất!

Những đại biểu do các thành viên liên minh phái tới, sau khi hiểu được chuyện này, lập tức hai mắt đỏ bừng hướng thế lực nhà mình đề nghị nhân thủ.

Nắm quân chính mười tỉnh kia trong tay, vậy số nhân viên cần phải tới hàng vạn, chính mình một Gia Lão mà toàn bộ nhân thủ bao gồm tính cả nô bộc cũng không đủ đó chứ, chỉ có thể phân chia khối bánh ngọt này ra ngoài, bằng không thật sự chống đỡ không nổi!

Trong khi Liên minh thống nhất hưng phấn có chút điên cuồng, một tin truyền đến, khiến cho mọi người như bị gội một gáo nước lạnh, đó chính là quân Đông Nam phái ra mấy trăm vạn quân bắt đầu tấn công liên minh hoàng tộc.

Trước/267Sau

Theo Dõi Bình Luận


Truyện Convert : Đoàn Sủng Hoàng Hậu Trọng Sinh