Saved Font

Trước/23Sau

Cô Nhóc Nghịch Ngợm Và Tfboys

Chương 19: Tôi Nhớ Ra Cậu Rồi-Bạn Trai Cậu Đây Sao?( P2)

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Kiểu Màu
-Tiểu Linh-

Tôi với anh quen nhau từ lúc tôi còn bé xíu hà, lúc đó gia đình của tôi vẫn rất yên ấm và không hề có xích mích.Hồi đó tôi mới chuyển sang Anh ở nên còn khá lạ lẫm với mọi thứ ở đây, cả việc giao tiếp cũng vô cùng khó.Các bạn cùng mẫu giáo của tôi không thích tôi vì màu tóc của tôi khác các bạn và tôi là con lai.Tôi đã sống qua một thời gian đầy sự cô đơn và không bạn bè như thế đấy

_Các bạn ở trường có tốt không con?-Mẹ ân cần chải tóc cho tôi và hỏi

Mặt tôi méo xệch đi, thực sự mà nói tôi cũng chả biết nên chả lời thế nào nữa, tôi không thể nói các bạn rất tệ được

_Dạ...các bạn...rất...tốt mẹ ạ!-Tôi gượng ép bản thân nói ra điều đó, tôi không muốn mẹ phải lo cho tôi nữa đâu

Mẹ tôi cũng chả nghi ngờ mà chỉ vui vẻ đáp lại

_Ưm, vậy thì tốt

Cuộc sống của tôi cứ thế diễn ra cho đến khi tôi gặp được anh.Đó là một buổi chiều có mưa và tôi đang cố gắng chạy nhanh hết sức về nhà không sẽ bị ba mắng.Bỗng tôi vấp phải hòn sỏi và ngã ra đấy.Tôi òa khóc lên và chả biết xoay sở như thế nào.Chân đã bị bong gân, đã thế còn chảy máu nữa cơ chứ, bây giờ nhấc chân lên còn không nổi chứ đừng nói là đi.Một người con trai tuấn tú với mái tóc bạch kim đi qua đấy thấy tôi thế liền cúi xuống hỏi tôi

_Ủa, bạn bị sao vậy?

Tôi ngẩng đầu lên nhìn người con trai, mắt vẫn ươn ướt vì khóc quá nhiều

_Tôi bị bong gân, không đi được nữa!

_Vậy để mình cõng cậu về nha!

Cậu bé cười hiền nhìn tôi

Sau đó tôi không một chút do dự để cậu bé cõng về, đằng nào cũng không còn cách nào khác

_Nhà cậu ở đâu?

_Ở gần Vườn thực vật Hoàng gia Kew, số nhà 175 cậu...biết chỗ đó chứ?

_Ồ, nhà mình cũng mới chuyển đến đó!Nhưng tận số nhà 210 cơ

Thế là tôi với anh nói chuyện suốt đường đi, nhưng hầu hết anh luôn là người pha trò và chọc cho tôi cười.Đến nhà, anh đặt tôi xuống và bấm chuông, mẹ tôi chạy vội ra mở cửa

_Con có biết mẹ lo lắm không hả?Sao bây giờ mới về vậy?-Mẹ tôi lo lắng nhìn

_Cháu chào cô, cháu thấy bạn ấy bị ngã và bong gân nên cõng bạn ấy về ạ!

Mẹ tôi sốt sáng bế tôi lên, nói thật có khi mẹ còn cảm thấy đau hơn tôi ấy chứ, con gái bị thương mà cứ như là mình bị thương vậy, đưa tôi vào nằm trên ghế sô pha, mẹ quay ra hỏi cậu bé

_Cảm ơn cháu nhiều lắm, cháu tên gì vậy?

_Cháu tên Edwards , họ Evans ạ!

_Chả phải con của nhà thiết kế thời trang nổi tiếng Taylor Wilson đây sao, nhà cháu mới chuyển đến đây phải không?

_Dạ, vậy cô là...?

Mẹ tôi hình như khá thích nói chuyện với cậu bé thì phải

_Cô là Lewis Clark, chồng cô là William Jackson, con cô là William Katty

Sau khi chào tạm biệt mẹ tôi xong cậu bé liền ra về, trên đường mỉm cười

_William Katty, tên đẹp thật!

Từ ngày đó anh hay sang nhà tôi chơi nhiều hơn, dường như mẹ tôi đã coi anh là người trong nhà rồi.Cũng từ đó tôi mới biết anh hơn tôi 2 tuổi nên mẹ bắt phải gọi bằng anh chứ không được gọi là bạn nữa, buồn quá đi nha.Vào tiểu học sáng nào tôi cũng đi học cùng anh, nhưng toàn phải anh lên tận phòng gọi tôi mới chịu dậy cơ.Hì hì, tính xấu này mãi không sửa được.Có thể nói anh là người bạn đầu tiên của tôi khi tôi sang Anh đấy.

Anh luôn dạy tôi học và giúp tôi nói Tiếng Anh chuẩn hơn, thế là bao nhiêu đức tính tốt của anh dồn sang tôi hết đó. Mọi lần tôi phạm lỗi gì anh luôn bao che và bào chữa cho tôi, thật là sướng quá đi.Sinh nhật tôi anh còn quan tâm hơn cả bố mẹ tôi ấy chứ,chuẩn bị chu đáo từ bánh kem đến quà cáp, trang trí nhà cửa, rồi còn dọn dẹp sau buổi tiệc nữa.Cho đến khi bố tôi bỏ rơi mẹ con tôi anh vẫn luôn đến an ủi tôi.Tôi nào biết trong con đường trở thành người mẫu của tôi lại có sự giúp đỡ của anh cơ chứ.Nếu anh không nhờ mẹ anh giúp thì giờ này chắc tôi còn chả được làm người mẫu đâu

Sau đó anh cũng làm diễn viên và được công chúng yêu thích, suốt ngày đi phim trường Hollywood gì đó để làm phim nữa cơ chứ.

_Anh thích em, làm bạn gái anh nhé!

_Anh thích em, làm bạn gái anh nhé!

Đó là lời tỏ tình của anh dành cho tôi, hết sức chân thành, hết sức ngọt ngào, nhưng...Tôi đâu có thích anh.Từ nhỏ đến lớn tôi vẫn coi anh là một người anh trai thôi mà.Tôi đã xin anh thêm thời gian để suy nghĩ và anh đồng ý.Rồi tôi quyết định nói với anh là tôi không thích anh nhưng mẹ lại ốm nặng.Trước khi mất mẹ đã dặn tôi

_Hứa...hứa....với mẹ...mẹ...rằng...con...sẽ mãi...mãi ...ở bên..chăm sóc..cho Edward..nhé

Điều đó làm tôi rất shock, thậm chí còn khóc rất nhiều, tôi rối chí quá rồi, ai đó cho tôi câu trả lời đi.Cuối cùng tôi đã thực hiện nguyện vọng của mẹ, tôi không thể phụ công mẹ được...Xin lỗi cái" tôi" trong mình! Anh thì vui lắm còn tôi thì chả biết tâm trạng như thế nào nữa, hỗn độn.Phải, quá hỗn độn rồi!Di Di nó cũng an ủi tôi rất nhiều, chắc nó là người duy nhất hiểu tôi cơ chứ, nghĩ lại đến hôm đầu gặp nó, cũng buồn cười thật.Thế mà nó với tôi cũng trở thành bạn tốt rồi đấy!Nghe tin nó bị tai nạn, tôi liền bay sang Trung luôn. một phần vì nhớ nó, một phần vì muốn tránh mặt anh.Và tôi đã gặp cậu, Vương Nguyên, người con trai đầu tiên làm tôi rung động.Thôi chết, tôi đơn phương cậu rồi, phải, chỉ là đơn phương thôi, vì cậu thích nó mà, tôi biết rõ điều đó

__________________________________________________________________________________________

Nó há hốc mồm nhìn anh

_Chả phải tên" Đầu bạc" già trước tuổi, bạn trai Tiểu Linh đây sao?

_Tôi nói rồi, tôi là Edwards, không phải" Đầu bạc"-Anh tức giận nhìn nó, sao nó cứ chọc tức anh thế nhỉ, lần nào cũng thế

_Ủa," đầu bạc" biết tiếng Trung sao?

_Tôi mới học, biết sơ sơ

Cô dường như không tin nổi vào mắt mình nữa, miệng lắp bắp

_Anh..sang đây làm gì?

_Tìm em chứ còn gì nữa

TFBoys bị bơ từ nãy tới giờ bèn lên tiếng

_Vậy đây là ai?

_Evans Edwards, bạn trai Tiểu Linh, diễn viên nổi tiếng trong bộ phim The Dark Night, King`s envoy ambassador of sun,... và nổi nhất gần đây là Fantasty Expedient, biệt danh" đầu bạc"

_Ai mướn cậu trả lời-Anh khoanh tay lại bĩu môi nói

Bỗng ào đâu ra đám Fan của anh chạy vô tới, thì ra là các thầy cô đang họp nên tất cả các lớp là tiết tự học hết, thời cơ để học sinh nổi loạn là đây!Anh trố mắt nhìn các Fan, uống Fami cho xương chắc khỏe à mà chạy hơn trâu kéo thế kia.Anh vội nói một câu với cô

_Hết tiết này em tan rồi đúng không?Gặp anh ở quán kem bên đường nhé, thế nhá, bye

Vâng, tốc độ Maraton của anh trong chốc lát đáng kinh ngạc.Tốc độ này thì mấy con báo gấm gọi bằng cụ.Cô khẽ thở dài, quay sang nhìn TFBoys với nó

_Tí các cậu đi cùng mình nhé!Mình không muốn đối mặt với anh ấy một mình đâu!

_Ok con dê vắt sữa bê-Đồng thanh

Ta đang đưa tụi nó đến quán kem

Khi tụi nó đến thì đã thấy anh ngồi đó rồi, chân vắt chéo lên, tay bấm điện thoại, trông soái vô cùng

_Yô-Anh vẫy tay ra hiệu cho bọn nó

_Chào anh-TFBoys cũng chào lại

_Ủa em dẫn bạn đến sao?

_Vấn đề gì không vậy?

_À, không sao!

Lúc chị phục vụ mang thực đơn ra thì suýt phụt máu với 4 soái ca này.Người đâu mà đẹp dzai dữ, mà còn là nổi tiếng cơ chứ

_Các em ăn gì ?

_Một đĩa xiên chiên, một đĩa xúc xích, 3 kem socola, 1 vani, 2 dâu, 5 cốc trà sữa và 1 mio tea nha-Sau khi tổng hợp hết đồ uống, đồ ăn của mọi người thì nó gọi món

_..........

_..........

_Này chị chị nghe không vậy?-Nó tức giận khi chị này dám cho nó ăn bơ

Còn chị phục vụ sau khi ngẩn ngơ như con nai tơ vì ngắm dai đẹp xong mới ổn định tinh thần và ghi chép

Nó lấy điện thoại ra lướt một lúc, đột nhiên đứng dậy và bảo mọi người

_Ăn trước đi nha, tui đi bắt Pokemon đã, có một con gần đây!

_Cẩn thận nhé cậu mê chơi Pokemon Go quá rồi đấy-Tiểu Linh nhắc nhở nó

_Rồi rồi con biết rồi bà nội!-Nói xong nó chạy đi luôn

TFBoys phải ra ngoài để chị quản lý nhờ tí việc.Giờ chỉ còn mỗi cô với anh

_Sao em về Trung mà không báo cho anh vậy?-Anh lên tiếng

_Tại Di Di bị tai nạn nên em về gấp, chưa kịp báo

_Nhìn em dạo này xanh xao quá đấy!

_Ưm, đâu có, hơi mệt chút xíu thôi!

_Phải chú ý chứ," vợ tương lai" của anh ạ!

_Hôm nay em có chuyện muốn nói với anh!

_Em nói đi, anh đang nghe đây!

Cô phân vân không biết có nên nói với anh không đi nữa.Cô muốn nói lắm, nhưng sợ sẽ làm phiền lòng mẹ, cô đã tự nhủ với bản thân là phải thực hiện lời hứa đấy, bây giờ cảm xúc của cô đang đấu tranh với lý chí.Cô...phải nghe lời mẹ, không được cãi, quyết định rồi, cô sẽ không nói nữa...Nhưng bất chợt cô nhớ tới lời nó:"Việc tình cảm là không thể làm theo, điều khiển theo ý nghĩ người khác được, cậu phải lắng nghe con tim mình, nghe xem nó muốn gì chứ đừng nghe xem bản thân muốn gì, nếu cậu biết hành động đúng theo con tim thì người khác cũng sẽ hiểu cho cậu thôi".Con tim cô muốn gì...?Cô muốn nói thật với anh để chấm dứt mối quan hệ chả phải người yêu cũng không là bạn bè này nữa

_Thực ra em....em-Cô đột nhiên bật khóc_Em chưa từng thích anh, chả qua, em...muốn thực hiện..lời hứa với mẹ thôi...xin anh hãy hiểu cho

Anh bỗng mỉm cười, khẽ nói:

_Anh biết mà, không...phải xin lỗi

Cô thắc mắc nhìn anh

_Anh biết sao?Thế sao anh lại...?

_Anh muốn chính em nói ra bởi vì em đã quá bị rằng buộc với lời hứa với mẹ, anh muốn em có thể xác định được tình cảm, cảm xúc của mình

_Em...xin lỗi...nhưng..em luôn coi...anh như một người anh trai

_Vậy anh cũng nguyện làm anh trai của em suốt đời nha, và em phải cố lên mới chinh phục được chàng trai đó

_Chàng trai đó?

_À thì cái cậu cái gì Nguyên đó ấy

Cô vô cùng bất ngờ

_Sao anh lại biết?

_Cái ánh mắt đó của em...dành cho cậu ấy, không thể lẫn đi đâu được, thế em nghĩ anh với em quen nhau bao năm rồi hả mà nghĩ chuyện gì của em mà anh không biết?

_Cảm ơn anh..Em sẽ cố gắng!

_Anh tin ở em, thôi bây giờ anh phải đi đây, không sẽ trễ giờ họp mặt về bộ phim mới mất

Anh vừa ra ngoài thì xe đến đón, anh vào trong và xe bắt đầu lăn bánh.Anh khóc,thì ra cô không hề yêu anh.Nhưng không sao, miễn cô và người cô thích hạnh phúc là được.Anh...sẽ mãi chỉ là người anh của cô thôi

Còn ở chỗ nó thì....Nó theo hướng bắt pokemon mà xông vào hẳn...phòng vệ sinh nam.Bọn con trai trầm trồ khi thấy nó, còn xấu hổ nữa!Con gái con đứa vào đây làm cái gì hả trời?

Còn ở chỗ nó thì....Nó theo hướng bắt pokemon mà xông vào hẳn...phòng vệ sinh nam.Bọn con trai trầm trồ khi thấy nó, còn xấu hổ nữa!Con gái con đứa vào đây làm cái gì hả trời?

_A, sao nhỏ thế không biết, nhưng cũng khá được ấy chứ...

Nó nói câu nửa chừng làm bọn con trai không biết tưởng nó đang nói đến...cái đó làm ai cũng xấu hổ đến cực điểm nhưng có đã có ai đi vệ sinh đâu, sao nó lại biết?

_Con pokemon này mà lớn hơn tí có phải mạnh hơn nhiều rồi không?

Nó nói câu làm bọn họ té ngửa, mất công suy nghĩ đen tối, cũng chỉ tại nó nói nửa chừng quá đấy chứ

Bắt xong Pokemon nó chạy ra ngoài hô khẩu hiệu biến hình siêu nhân của nó

"Thằng cu nho nhỏ siêu nhân đỏ

Bóp dái đại bàng siêu nhân vàng

Lông nách nấu canh siêu nhân xanh

Đứa bị ho hen siêu nhân đen

Đếch biết cố gắng siêu nhân trắng

Biến hình, anh em"

Mọi người trong quán đổ dồn ánh mắt về phía nó, khổ thân thật, xinh nhưng thần kinh.Tiểu Linh ngượng quá quay mặt đi, phải giả vờ không quen biết nó mới được.TFBoys vừa vào cũng há hốc mồm ra nhìn " 5 anh em siêu nhân" của nó.Khải bực quá ra kéo tay nó

_5 anh em siêu nhân của cậu hay quá ha

_Xời, hay bình thường mà

_Cậu làm bọn tớ bẽ mặt quá đấy!-Tiểu Linh cũng bực không kém

_Thôi được òy, trưa nay đi ăn đồ Hàn Quốc đi, tớ đãi!

_Có thế chứ-Đồng thanh trừ nó

Thế là tụi nó vui vẻ kéo nhau tới Kimpab House ăn, trên đường nó còn ngân nga bài ca vớ vẩn của mình

"Trên cành cây chim chết vì em phun thuốc trừ sâu

Bao bạn thân chết đói vì em không cho vay tiền

Đá bóng với đá cầu nhảy dây bắn bi vỡ đầu

Ôi thích quá nhảy lầu, đâm đầu vào bãi cứt trâu"

( Không dám đâu chế)

_Giọng cậu đem khủng bố người ta được đấy-Tỷ đinh đầu vì giọng hát"thánh thót"của nó

_Đừng coi thường, tớ là học trò của Moza đấy

_Ông Moza mà có học trò như cậu chắc ông ấy đào hố đi chết mất-Nguyên chọc

_Hihi,cho cậu một like-Tiểu Linh cười nắc nẻ

______________________________________________________________________________________________

Các bạn chắc hẳn cũng nắm rõ về vụ việc vừa rồi nhỉ, tất cả các sao Hoa Ngữ đã share ảnh để có thể lấy lòng Fan và khiến họ tin rằng Hoàng Sa, Trường Sa là của Trung Quốc, trong đó có TFBoys.Nhưng, các bạn phải hiểu rằng họ không hề muốn thế, chính phủ Trung Quốc đã bắt ép họ làm vậy nếu không sẽ không cho họ hoạt động nữa.Nếu một ca sĩ không thể cất lên tiếng ca cho mọi người thì còn gì là ca sĩ.Mon xin nhắc lại một lần nữa:TRUNG QUỐC BẮT HỌ LÀM VẬY CHỨ HỌ KHÔNG HỀ MUỐN.Vì vậy, Trung Quốc có lỗi chứ thần tượng của chúng ta không hề có lỗi.Đất nước thì vẫn phải bảo vệ, hẹn ước 10 năm thì vẫn phải thực hiện.Mon xin lên tiếng để các bạn hiểu được nỗi khổ của các sao Hoa Ngữ.Có một sô bạn vì việc này đã bỏ làm Fan và làm until Fan, nhưng liệu các bạn có tìm hiểu nguyên do không?Các bạn có bao giờ thử đặt mình vào vị trí của họ không?Họ cũng đã thừa nhận rằng họ đã bị tẩy não từ hồi đi học.Chính vì vậy, nếu bạn có thần tượng người Trung Quốc thì không có gì là xấu hổ và phản quốc cả.Mon xin hết tại đây

Trước/23Sau

Theo Dõi Bình Luận


Truyện Convert : Tam Thế Độc Tôn