Saved Font

Trước/87Sau

Cố Phu Nhân Em Trốn Không Thoát

Chương 86: Hạnh Phùc

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Kiểu Màu
Viên đạn từ trong khẩu súng ghim vào đầu Lâm Giai Ninh, khẩu súng trong tay nới lỏng ra và rơi xuống mặt đất. Cả thân thể của Lâm Giai Ninh ngã xuống mặt đất, máu từ trong đầu chảy ra không người trên mặt cát

Mạc Thiếu Khanh cố dùng lực đẩy bọn họ ra mà chạy đến bên Lâm Giai Ninh, đỡ cô ta dậy

- Giai Ninh, dậy đi... Dậy đi, em đừng ngủ nữa. Anh biết lỗi rồi, cầu xin em đó... Đừng ngủ

Cố Duật Hành đứng nhìn không lâu lại quay lưng định đi thì đội trưởng trong số cảnh sát bọn họ đi đến

- Cố tổng, lần này cảm ơn ngài vì đã giúp chúng tôi bắt giữ hắn. Vụ án về mấy năm trước...

- tôi cũng chỉ vì vợ tôi nên mới làm như thế, không cần phải cảm ơn

Cố Duật Hành nhàn nhạt đáp, đút hai tay vào túi quần sau đó thản nhiên quay lưng bỏ đi. Như vậy là anh đã giúp cô báo thù cho mẹ cô rồi, đã đem những kẻ xấu ra pháp luận trừng trị thay cô. Bây giờ thì trở về bên vợ thôi...

Cố Duật Hành đến bệnh viện với cô, từ bên ngoài đã nghe thấy tiếng vui đùa của cô và Tô Hoan

- ây da Hoan Hoan à tha cho mình đi mà

- hừ, cậu còn dám nói. Mau mau ăn hết bồi bổ sức khỏe, cháu của mình cần được chăm sóc tốt đó

- xì, cậu với Duật Hành cũng y chang nhau. Biết tin trong bụng mình có bảo bảo rồi thì chỉ biết lo cho cục cưng thôi. Khi cục cưng chào đời rồi, hẵng là mình sẽ bị mọi người cho ra rìa

- cậu còn nói nữa là làm thiệt đó

Hai người cười cười nói nói thì Cố Duật Hành và Đông Hoa từ bên ngoài đi vào

- hai vị tiểu thư đang nói chuyện gì mà vui thế kia?

- ông xã, đến rồi à?

- Tĩnh Tĩnh, đã khỏe hơn chưa?

- đã đỡ rồi ạ. Mọi người đừng lo cho em quá

- không lo làm sao được? Em phải giữ gìn sức khỏe vậy thì con của anh mới mạnh khỏe được _ Cố Duật Hành ngồi bên mép giường, cưng chiều nhìn cô nói

Cô bĩu môi, anh lúc nào cũng nói thế. Vậy cô thì sao đây. Nhận thấy bà xã bất mãn điều gì Cố Duật Hành khẽ cười, yêu chiều véo mũi cô

- bà xã đừng nghĩ anh không biết em đang nghĩ gì. Đừng lo, anh là đang chăm sóc và quan tâm cho cả hai mẹ con. Cục cưng trong bụng em sẽ không dành hết phần tình yêu của anh dành cho em đâu

Cô mỉm cười khi nghe anh nói như thế. Mẹ anh cảm thấy như là mình và vợ chồng Đông Hoa đang làm bóng đèn cho con trai và con dâu nên mỉm cười liên tiếng:

- nào nào, chúng ta cũng nên ra ngoài cho hai đứa có một chút không gian riêng tư ở bên nhau chứ nhỉ?

- a phải ha, xém nữa quên mất. Ông xã, mình ra ngoài thôi

- hai người cứ tự nhiên đi nha, chúng tôi ra ngoài không làm phiền không gian riêng tư của hai người nữa _ Đông Hoa lại bắt đầu giở trêu chọc anh và cô

- mình ra ngoài trước đây nha Tĩnh Tĩnh

Tô Hoan mỉm cười nhìn cô đang ngồi trên giường với anh sau đó thì khoác tay ôm Đông Hoa cùng ra ngoài. Bà Hạ Du Lan mỉm cười hiền sau đó cũng đi ra ngoài, bà cũng không quên việc đóng cửa phòng lại cho cả hai

- ông xã, sao anh đi đâu lâu vậy? Anh làm em chờ lâu lắm đó

- là lỗi của anh. Anh chỉ ra ngoài xử lý việc thay em một chút thôi, bà xã đừng dỗi _ Cố Duật Hành nói, anh đặt cho cô một nụ hôn ngay môi coi như là bù đắp

- xử lý việc thay em?

- vụ tai nạn này chính là Lâm Giai Ninh gây ra. Cô ta đã sai khiến người làm hư xe để chúng ta gặp tai nạn và chết theo cách mà ngày xưa chúng làm đối với mẹ em

- ... em xin lỗi

Cô hơi cúi đầu xuống nói. Cố Duật Hành đưa tay nâng mặt cô lên nhìn mình:

- về chuyện gì?

- đây là chuyện của cá nhân em mà em lại lôi anh vào, khiến anh gặp rắc rối. Xém một tí nữa thì chúng ta đã...

- không phải lỗi của em và anh cũng không cho phép em nói điều đó. Chúng ta là vợ chồng, có chuyện gì lại không thể cùng nhau chia sẻ ra ư?Mọi chuyện của em đều là chuyện của anh, còn chuyện của anh cũng chính là chuyện của em... Anh đã giao hết tất cả tài liệu điều tra được Lâm Giai Ninh và Đường Huệ Phi giao cho cảnh sát làm việc, mọi chứng cứ đã có trong tay nên họ đã đi bắt bà ta. Còn Lâm Giai Ninh thì đã tự sát rồi

- tự sát? Tại sao lại tự sát? _ Cô không thể tin được những câu anh vừa nói, Lâm Giai Ninh chết rồi ư? Nhưng tại sao lại như vậy...?

- một phần vì do Mạc Thiếu Khanh, Lâm Giai Ninh đã quá yêu hắn

- ... Có thật, là vì Mạc Thiếu Khanh ư?.... Nhưng, em vẫn nghĩ trong đó có lỗi của em mà ra... Có phải là vì em, nên chị ta... Em rất hận bọn họ vì đã hại chết mẹ nhưng cũng không muốn chị ta chết

- Tĩnh Tĩnh, là lỗi của cô ta. Lâm Giai Ninh đã chọn sự ra đi này thì không thể trách em được, cô ta là tự mình chuốc lấy. Điều này không thể trách ai cũng không thể trách em, em cũng đừng tự trách bản thân mình như thế

Lâm Giai Ninh chết rồi, Đường Huệ Phi cũng đã bị bắt. Những kẻ xấu đó đã bị ông trời trừng phạt vì hành động của mình, những tội lỗi mà họ gây ra phải tự mình gánh lấy chúng. Người tốt thì được nhận lại những thứ tốt đẹp, còn người xấu thì nhận lại những thứ họ đáng bị nhận lấy. Đó luôn là điều tự nhiên rồi...

Như vậy thì mẹ có thể yên tâm nhắm mắt ra đi rồi. Cô xúc động, nhất thời không kìm chế được cảm xúc, một giọt nước mắt nóng lăn xuống gương mặt xinh đẹp

- Tĩnh Tĩnh...

- Duật Hành, cảm ơn anh vì tất cả... Thật sự cảm ơn anh

Cô mỉm cười hạnh phúc, những giọt nước mắt ấy của cô chính là những giọt nước mắt hạnh phúc. Cô thật may mắn mới gặp được một người đàn ông tốt như anh yêu thương. Cô vui vẻ ôm chầm lấy anh

- Duật Hành... Em yêu anh

Sau khi mọi chuyện kết thúc diễn ra tốt đẹp cũng đã đến hôn lễ của anh và cô. Cha của cô, Lâm Dương cũng đã đến dự

- Tĩnh Tĩnh, ta không cầu xin con tha thứ cho ta. Nhưng ta rất vui vì con đã tai qua nạn khỏi và tìm được hạnh phúc của đời mình... Trước kia ta là người cha không tốt, chỉ luôn thiên vị với con. Ta rất xin lỗi con, nhưng dù dì con cũng là con gái ta... Ngọc Hoa ở trên trời chắc hẳn cũng sẽ rất vui khi nhìn thấy con sống hạnh phúc như thế này với bên người con yêu... Con gái lớn rồi, ta chúc hai đứa mãi mãi hạnh phúc

Cô xúc động. Không kìm lòng được mà ôm chặt lấy ông, nước mắt không ngừng chảy xuống

- hức...cha, cảm ơn người

Ông nhất thời ngạc nhiên, vừa nãy cô gọi mình là cha?... Ông cười gật đầu, ôm lấy cô sau đó buông ra

- con gái ngoan, hôm nay là ngày trọng đại không nên cứ khóc mãi như thế kia. Sẽ rất xấu đấy

Cô mỉm cười khẽ gật đầu sau đó đưa tay lau nước mắt

- nào, ta sẽ đưa con ra ngoài

- vâng

Cô cười sau đó choàng tay qua cánh tay ông. Ông nắm tay cô, cánh cửa lễ đường mở ra. Ông dắt tay cô từng bước từng bước đến chỗ chú rể đang đứng trước mặt, Cố Duật Hành ôn nhu nhìn cô. Ông đưa tay cô sang cho anh

- ta giao đứa con gái này lại cho cậu, hãy thay ta chăm sóc và yêu thương con bé thay ta và mẹ của nó

- được

Anh nắm lấy tay cô cùng cô tay trong tay bước đến phía cha xứ. Lâm Dương sau khi hoàn thành nhiệm vụ của mình cũng trở về chỗ ngồi. Nghi thức kết hôn cũng bắt đầu...

Tôi đã cùng người đàn ông mình yêu nhất bước vào lễ đường, đã trở thành một cô dâu xinh đẹp nhất đứng ngay bên cạnh anh ấy. Chú rể của tôi

- Lâm Tĩnh, con đồng ý lấy người đàn ông này làm chồng mình chứ? Dù cho có nghèo khổ, ốm đau sẽ luôn ở bên cạnh?

- con đồng ý

- Cố Duật Hành, con đồng ý lấy người phụ nữ này làm vợ mình chứ? Dù cho có nghèo khổ, ốm đau sẽ luôn ở bên cạnh cô ấy?

- tôi đồng ý

- vậy ta xin tuyến bố. Hai con từ nay đã trở thành vợ chồng hợp pháp của nhau. Xin mời cô dâu và chú rể cùng nhau trao nhẫn cưới và chú rể có thể hôn cô dâu

Cố Duật Hành và cô vui vẻ cùng nhau trao chiếc nhẫn cưới vào ngón áp út cho cả hai sau đó đến thời khắc mà anh mong muốn nhất, đó chính là hôn cô dâu của mình. Anh trao cho cô một nụ hôn sâu đầy ngọt ngào, mọi người ở đây ai nấy đều vui mừng cho cặp đôi uyên ương này. Cậu bé hôm ở lễ cưới của Đông Hoa và Tô Hoan nay lại góp mặt ở đây và nhiệm vụ giống y như lần trước đó là phụ trách giữ nhẫn

- chúc hai người trăm năm hạnh phúc con cháu đầy đàn

Cô nhìn xuống, thì ra là cậu bé đáng yêu hôm ở lễ đường của Đông Hoa và Tô Hoan đây mà. Cô mỉm cười sau đó cúi đầu đặt nụ hôn lên tóc cậu bé ấy

- cảm ơn nhóc

Cậu bé ngại ngùng khi được một cô dâu xinh đẹp như cô lần đầu hôn. Cố Duật Hành có chút không hài lòng ôm eo cô

- bà xã _ Anh khẽ nhíu mày nhìn cô

- sao thế anh?

- em ngang nhiên dám hôn người đàn ông khác trước mặt anh ư?

- người đàn ông khác? Đó chỉ là một cậu bé thôi mà, ai lại đi ghen với con nít chứ

- lớn nhỏ hay già trẻ gì anh không cần biết. Anh chỉ cần biết nó là đàn ông, mới lấy nhau được một giây vậy mà trước mặt anh lại hôn người khác

- đừng có trẻ con quá mà

Cô nói lại đặt nụ hôn lên môi anh, anh hài lòng gật đầu. Ôm eo cô xuống bục cũng không quên quay đầu lại lườm cậu bé một cái. Hừ, nhóc con mới có tí tuổi đầu lại bày đặt dám câu dẫn vợ ông!! Cha xứ nhìn thấy ánh mắt của anh nhìn cậu bé không khỏi cười gượng. Đây mà là vị chủ tịch của tập đoàn Cố thị cao cao tại thượng đó sao? Cố tổng tài vậy mà lại đi ghen với một cậu bé tám tuổi? Cậu bé kia nhìn thì không hiểu gì cả, tại sao chú ấy lại lườm mình? Mình có làm gì sao đâu

Cô khẽ thở dài trong lòng, người đàn ông này thật là. Ngay cả trẻ con mà cũng ghen? Không biết mai này khi bảo bảo là con trai được sinh ra thì anh có ghen với con trai mình không nữa... Haiz, cô thật khổ. Chồng cô không chỉ biến thái, cầm thú mà lại còn có tính trẻ con nữa. Cơ mà như thế anh cũng rất dễ thương, tuy có một chút bá đạo nhưng người đàn ông này luôn biết cách quan tâm và yêu thương cô. Cô thật sự rất may mắn khi gặp được anh, đây có lẽ đều là do định mệnh sắp đặt cho cả hai đến với nhau chăng? Cô khẽ cười

- ông xã

- hửm?

- em yêu anh

Cô mỉm cười nhìn anh nói, anh có chút ngẩn sau đó cười nhẹ

- anh cũng yêu em, bà xã ~

Sau đó anh cúi đầu đặt lên môi cô một nụ hôn

- ----------------

- The End

❤❤❤

- Cảm ơn m.n vì thời gian qua đã ủng hộ truyện mình viết????au sẽ cố gắng viết thêm nhìu truyện nữa. Mong m.n sẽ tiếp tục ủng hộ au ạ ^^ Kamsamita????❤

Trước/87Sau

Theo Dõi Bình Luận