Saved Font

Trước/278Sau

Cô Vợ Câm Quá Bá Đạo

Chương 261

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Kiểu Màu
“Chà, có đồ ăn ngon sao, tôi sắp chết đói rồi đây này, tôi có thể ăn với cô không?” Mộng Nhược Đình bước vào nhà, nhìn thấy bàn bày đây thức ăn thì mắt sáng rỡ.

“Được.” Vốn dĩ cô làm cũng khá nhiều món, hơn nữa nhìn vẻ mặt của Mộng Nhược Đình, cô cũng không nhẫn tâm mà từ chối được.

“Tốt quá.” Mộng Nhược Đình liền hoan hô, không hề che đậy niềm vui sướng của mình.

Tô Khiết không nhịn được cười theo, dáng vẻ của Mộng Nhược Đình vừa nãy, làm cô nhớ đến bé Kỳ nhà cô, Vũ Kỳ mỗi lần nhìn thấy đồ ăn ngon cũng sẽ có phản ứng giống như vậy. Thậm chí Tô Khiết cảm thấy vẻ mặt này dường như có chút tương đồng. Tô Khiết phát hiện mình không hê bài xích Mộng Nhược Đình. Khi ăn được nửa bữa cơm, cửa nhà lại một lần nữa mở ra, lần này người bước vào là Nguyễn Hạo Thần. Đôi mắt Tô Khiết sáng lên, cô không ngờ Nguyễn Hạo Thần lại về sớm như vậy.

Nhưng cô liền nghĩ đến việc Mộng Nhược Đình đến đây, anh ta chắc chắn phải về sớm chứ.

Bây giờ anh ta về rồi, còn cô thì sao??

“Anh về rồi, người giúp việc anh mới thuê về nấu cơm ngon lắm đấy.” Mộng Nhược Đình ngẩng đầu lên nhìn Nguyễn Hạo Thần một cái, động tác ăn cơm không hề chậm lại, mà còn nhanh hơn, như sợ có ai tranh với cô ta vậy.

“Cô là người giúp việc mới đến à?” Nguyễn Hạo Thần chuyển ánh nhìn sang Tô Khiết, giọng nói lạnh lùng mang theo sự nguy hiểm khiến người ta khiếp đảm.

Người giúp việc? Cô giới thiệu bản thân với Nhược Đình như vậy sao?

“Sao thế? Có gì không đúng à?” Mộng Nhược Đình hơi khựng lại, nhìn hai người kia, khi thấy sắc mặt u ám của Nguyễn Hạo Thần, cô ta ý thức được có điều gì không đúng.

Nguyễn Hạo Thần không nói gì, chỉ có đôi mắt cứ nhìn chằm chằm vào Tô Khiết, dường như đang chờ đợi câu trả lời của Tô Khiết.

“Chuyện đó… tôi không quấy rầy hai người nữa nhé, tôi về phòng đây.” Tô Khiết cảm thấy lúc này là lúc cô nên biết điều một chút mà tự động rời khỏi đây, cô không nên ở lại làm bóng đèn được.

Tô Khiết vừa dứt lời, không đợi Nguyễn Hạo Thần lên tiếng, liền chạy vội lên tầng, về thẳng phòng mình.

Sắc mặt của Nguyễn Hạo Thần lập tức trở nên âm u đến tột cùng.

“Cô ấy không phải người giúp việc à? Thế cô ấy là ai?” Chỉ nhìn sắc mặt tối tăm giống như bị ai đào mả tổ tiên lên của anh, Mộng Nhược Đình đã biết mình hiểu nhầm thân phận của người phụ nữ vừa nãy mất rồi, rất rõ ràng, người phụ nữ đó tuyệt đối không phải là giúp việc.

“Người giúp việc” ban đầu là do cô tự đưa ra, người phụ nữ vừa nãy cũng không thừa nhận.

“Bạn anh à?”

“Tình nhân?”

“Bạn gái?”

Không đợi Nguyễn Hạo Thần trả lời, cô ta liên bắt đầu tự suy đoán, thực ra cô ta không mong đợi câu trả lời từ Nguyễn Hạo Thần, vì với tính cách của anh, những câu hỏi như thế này trước giờ anh luôn im lặng.

“Anh kết hôn rồi.” Nguyễn Hạo Thần như không muốn để cô ta đoán bừa thêm nữa, quan trọng là cô ta đã đoán rất lâu rồi, mà tất cả đều không đúng.

“Anh… anh kết hôn rồi?” Mộng Nhược Đình kinh ngạc, khuôn mặt lộ vẻ khó tin, chắc hẳn cô ta không nghĩ tới kết quả này.

Mộng Nhược Đình nuốt một ngụm nước bọt, chớp chớp mắt, đột nhiên hiểu ra: “Vậy nên, cô ấy là cô vợ nhỏ của anh à?

Nguyễn Hạo Thần không trả lời, chỉ có sắc mặt dường như đã tối đi vài phần.

Trước/278Sau

Theo Dõi Bình Luận


Truyện Convert : Nghịch Thiên Thần Y Ma Phi