Saved Font

Trước/50Sau

Cô Vợ Sinh Viên Của Anh Nông Dân Thô Kệch

Chương 20: 12.1. Tôi Muốn Đè Em

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Kiểu Màu
"Còn... Còn hai ngày nữa." Thật ra kinh nguyệt của cô cũng sắp sạch sẽ rồi, nhưng cô không dám nói ra, cô sợ một khi mình nói ra Triệu Tranh sẽ cưỡng ép cô...

“Được!” Triệu Tranh hít sâu một hơi, cố đè nén máu nóng đang sôi trào trong người. Anh đứng dậy, nắm lấy tay cô rồi dắt cô lên đường.

Lòng bàn tay anh nóng hổi, không nóng lên là đổ mồ hôi như lòng bàn tay cô, mà là cái nóng khô ráo, như thể có một ngọn lửa đang hừng hực thiêu đốt trong cơ thể anh, muốn hong khô cô vậy.

Lâm Thanh Thanh ngoan ngoãn để anh dắt tay về nhà. Khi cô vào thôn, bởi vì sợ bị người trong thôn nhìn thấy, muốn buông tay ra thì lại bị anh giữ chặt.

“Chúng ta là vợ chồng, sợ cái gì?” Anh nói.

Lâm Thanh Thanh biết hai người họ là vợ chồng, cô cũng không sợ, chỉ là có chút ngượng ngùng xấu hổ...

Hai người về đến nhà thì mặt trời cũng đã khuất bóng về tây. Triệu Tranh vừa vào nhà là đã bắt tay dọn dẹp luôn. Đi bệnh viện một chuyến mất hơn nửa ngày trời, thế nên việc trong nhà vẫn chưa đâu vào đâu cả.

Lâm Thanh Thanh muốn giúp anh một tay, lại phát hiện mình không thể nhúng tay vào. Cô không biết mình nên làm gì cả. Cô vừa cầm chổi lên quét nhà, Triệu Tranh đã cầm lấy, không cho cô quét. Cuối cùng, cô chỉ có thể lẳng lặng ngồi trong phòng, nhìn Triệu Tranh bận rộn trong ngoài, đột nhiên cảm thấy mình có chút vô dụng...

Bữa tối đơn giản, chỉ có mì. Trong nhà còn có dưa muối, anh gắp hai quả trứng luộc bỏ hết vào bát của cô: “Tôi chỉ biết nấu mấy món đơn giản thôi.”

Một người đàn ông trưởng thành, sống một mình, đói bụng thì chỉ đơn giản là làm bát mì hoặc ăn hai cái bánh bao là xong, trước nay quả thật anh chưa từng chăm sóc ai cả, lại càng không biết làm sao để quan tâm, chăm sóc một cô gái như cô.

Lâm Thanh Thanh cũng rất cẩn thận với những ân huệ mà anh dành cho cô. Anh đưa gì thì cô sẽ ăn cái đấy, dù sao anh cũng tốn không ít tiền cưới cô về, sau này còn chu cấp cho cô ăn học nữa, nếu cô còn được đằng chân lân đằng đầu mà đòi hỏi thì quá là không biết tốt xấu rồi.

Trước/50Sau

Theo Dõi Bình Luận