Saved Font

Trước/1951Sau

Con Đường Bá Chủ

Chương 1004: Tiên Ma Vực Kinh Sợ

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Kiểu Màu
“Ngọc Nữ Hoán Đế Trận!”

Theo hai thanh âm yêu kiều trong trẻo của hai nữ vang lên, đám người sau đó nghe được tiếng quát đồng thanh của hàng loạt nữ nhân trong cùng một thời điểm.

Chỉ thấy các nàng chia thành hai nhóm, một nhóm do Hoàng Y Thiền cầm đầu, một nhóm khác do Thu Nhi dẫn dắt.

Theo đó, toàn thể nữ nhân của hai nhóm kết lấy ấn pháp huyền ảo mà thần bí, động tác không sai biệt dù chỉ một chút.

Trong ánh mắt muốn trừng ra của kẻ địch, lực lượng trong cơ thể các nàng trở nên liên kết với nhau, ở giữa hư không có khí thế phun trào, hai cái hư ảnh uyển chuyển uy nghiêm xuất hiện.

Đây là hình bóng của hai vị Nữ Đế giống y như đúc, mang theo Đế Uy cuồn cuộn quét ngang chiến trường, mặc dù chỉ là hư ảnh nhưng lại sở hữu phong thái và một phần sức mạnh của Nữ Đế thật thụ.

Ngọc Nữ Hoán Đế Trận là trận pháp loại kết hợp Lạc Nam dùng Tru Tiên Điểm đổi được ở Tru Tiên Điện, nhiều nữ nhân kết hợp có thể triệu hoán hư ảnh Nữ Đế chiến đấu.

Thời gian qua chúng nữ đệ tử tập trung tu luyện, hôm nay xem như tương đối thuần thục, các nàng chia thành hai nhóm, một lần tạo ra hai hư ảnh Nữ Đế.

Chứng kiến một đám Ma Tu đằng đằng sát khí lao đến, Hoàng Y Thiền với Thu Nhi khóe miệng cong lên đầy khiêu khích.

Trong lúc này, ý niệm của các nàng toàn bộ được liên kết với nhau, chỉ một suy nghĩ, cả đám lập tức hành động…

Chỉ thấy hư ảnh Nữ Đế huyền phù trên không trung vươn đôi tay uyển chuyển kết ấn, lực lượng cuồn cuộn từ trong cơ thể các nàng phát ra lại thông qua hư ảnh Nữ Đế hóa thành Đế Lực, ấn xuống một đám Ma Tu.

“Không ổn, mau tránh!”

Sắc mặt cả đám đại biến, bọn hắn chỉ là Ma Vương và Ma Tôn, đối mặt với Đế Lực làm sao dám chống lại?

Chỉ riêng Đế Uy mà hư ảnh Nữ Đế tỏa ra đã ép bọn hắn thở không nổi rồi, không phải ai cũng là thiên tài có thể chiến vượt cấp.

Trận hình nhanh chóng tán loạn, Đế Lực trấn xuống, hàng loạt Ma Vương hóa thành thịt vụn, ngay cả Ma Tôn không thoát được cũng lâm vào trọng thương.

Chỉ là hư ảnh Nữ Đế đánh ra Đế Lực nên tiêu hao quá nhiều lực lượng của chúng nữ, sau một lượt công kích…các nàng đã phải ăn vào Tiên Đan của Lạc Nam luyện chế để tiếp tục nghiền ép.

“Không được rồi, đối phó với mấy nữ nhân này phải đích thân chúng ta ra tay, không thể trông cậy vào cấp dưới!” Một vị Ma Đế của Đồ Tiên Môn sắc mặt âm trầm nói.

“Thật là một lũ vô dụng, nuôi nhiều như thế mà chẳng dùng được, chẳng ra tích sự gì!” Trưởng Lão Ma Thiên Môn sắc mặt âm trầm.

Bọn hắn có tất cả tám người, một kẻ đã bị Lạc Nam đánh lén giết chết, chỉ còn bảy người…

Trong đó hai người bị Khôi Lỗi Thể Đế quấn chặt không thể thoát thân.

Hai người bị Âu Dương Thương Lan cùng Độc Cô Ngạo Tuyết cầm chân…

Chỉ còn lại ba người…

Nhưng đừng quên, chiến tích trước đó của Lạc Nam là một mình độc chiến tứ đại trưởng lão của Đại Ma Sơn…

Ba người bọn hắn, làm sao có thể chống lại?

Sắc mặt ba vị Ma Đế trở nên vô cùng khó coi…

“Khốn kiếp, chúng ta tính sai, tất cả các vị Đại Đế cũng đều tính sai!”

Bọn hắn hiểu biết về Làng Nhất Thế quá ít, cho rằng toàn bộ thế lực này chỉ có một mình Lạc Nam khó nhằn, vì thế dùng tám vị Ma Đế cầm chân hắn đã là dư sài.

Nào ngờ ngoại trừ Lạc Nam lần này không theo lẽ thường ra bài, trực tiếp mang theo một đám nữ nhân giết đến.

Quan trọng hơn chính là, nữ nhân của Làng Nhất Thế cũng đều là yêu nghiệt, trong đó Âu Dương Thương Lan với Độc Cô Ngạo Tuyết càng là có thể độc chiến Ma Đế.

Kể từ đó, áp lực của Lạc Nam giảm mạnh, hắn chỉ yên lặng đứng ở nơi đó nhìn chằm chằm, đã khiến ba vị Ma Đế không dám buông tay hành động, áp lực nặng như núi.

Nếu Lạc Nam biết suy nghĩ của ba tên này nhất định sẽ bật cười, hắn không phải đang rảnh rỗi đứng chơi, mà là đang âm thầm thi triển Đoạt Hồn trên phạm vi lớn.

Chúng nữ liên tục nghiền ép kẻ địch, những kẻ bị giết chết toàn bộ đều bị Lạc Nam đoạt hồn, thu gặt Hồn Lực để nâng cấp Bạch Nguyệt Đoạt Hồn Nhãn.

Nhìn thấy mỗi một người chúng nữ đại triển thần uy, Lạc Nam vô cùng tự hào, âm thầm cảm thán không uổng công mình dốc sức bồi dưỡng các nàng.

Một ngày nào đó…Làng Nhất Thế không chỉ danh chấn Tiên Ma Vực, mà là danh chấn cả Vũ Trụ.

Tiên Ma Vực phạm vi thật sự khổng lồ, nhưng nếu so với toàn bộ Vũ Trụ mà nói chỉ là một vùng đất nhỏ.

Chỉ riêng Trung Tâm Vũ Trụ đã rộng lớn vô hạn, mà Tiên Ma Vực chỉ nằm ở một góc khuất thuộc Trung Tâm Vũ Trụ mà thôi.

Mà lúc này, chiến cuộc một lần nữa có sự chuyển biến.

Thục Phi ba nữ chân đạp Tàn Cơ Bách Biến giống ba vị tiên tử lúc ẩn lúc hiện, tốc độ so với Thiên Vô Ảnh sử dụng Ma Ảnh Tung Hoành còn nhanh hơn.

Tam nữ như ba cổ máy chiến đấu sở hữu nguồn nhiên liệu vô hạn, tầng tầng lớp lớp Vũ Kỹ trong tay các nàng bắn ra, đem bầu trời hóa thành băng giá vạn dặm…

Thiên Ma Tôn ở trước mặt các nàng cũng trở nên bất lực, tốc độ không thể đuổi kịp ba người Thục Phi, lại chỉ có thể hứng trọn Vũ Kỹ do các nàng oanh tạc.

Như cảm thấy quá phiền chán khi đánh với Ma Tôn, ba người Thục Phi chuyển đổi đối tượng.

Các nàng nhắm vào hai tên Ma Đế đang bị hai cái Khôi Lỗi Thể Đế quấn chặt, triển khai oanh tạc.

Hai vị Ma Đế đối phó với Khôi Lỗi vừa lì vừa cứng đã vô cùng khó khăn, hiện tại bị tam nữ Thục Phi đột kích, trực tiếp lâm vào thế hạ phong, trúng chiêu liên tục.

“Khốn nạn!” Hai bọn hắn tức giận đến thổ huyết.

Mặc dù Khôi Lỗi Thể Đế mạnh, nhưng chúng nó chỉ là vật chết, muốn trọng thương hai người là chuyện không thể nào, chỉ có thể cầm chân mà thôi.

Thục Phi ba nữ gia nhập đã triệt để thay đổi chiến cuộc, nếu không cẩn thận, khả năng rất cao bọn hắn sẽ chết.

Hai người muốn cắt đuôi Khôi Lỗi để tiến đánh Thục Phi, đáng tiếc hai con Khôi Lỗi đeo bám quá sát, chỉ có thể vừa chống lại chúng nó, vừa cố gắng vừa đỡ vừa tránh công kích của Thục Phi mà thôi, vô cùng biệt khuất.

“Không được rồi…không được rồi…”

Một lão già không có đầu bất chợt hớt ha hớt hãi chạy đến bên cạnh ba vị Ma Đế đang “giằng co” với Lạc Nam, dùng lực lượng kinh hô truyền âm:

“Chúng ta không cách nào đối kháng Làng Nhất Thế, mau cầu viện các Đại Đế trở về, bằng không chỉ có con đường chết!”

Lão già không đầu này chính là Đại Trưởng Lão của Đại Ma Sơn, sau khi bị Lạc Nam dùng Lạc Hồng Kiếm ám sát, hắn vẫn chưa thể khôi phục.

Vết thương do Lạc Hồng Kiếm và Bá Lực phối hợp, không dễ hóa giải như vậy.

“Yên tâm, chúng ta đã báo tin, các vị Đại Đế chắc chắn sẽ trở về!” Một vị Ma Đế nghiêm túc nói:

“Việc chúng ta cần làm là cầm cự đến khi các Đại Đế trở về!”

“Tốc độ của Đại Đế rất nhanh, trận này mặc dù hơi chật vật…nhưng chúng ta vẫn sẽ thắng!” Ma Đế của Ma Thiên Môn tự tin nói:

“Lạc Nam cùng đám nữ nhân đều đang ở đây, mặc dù kế sách tập kích của hắn khá bất ngờ, nhưng một khi các Đại Đế trở về, Làng Nhất Thế sẽ không chịu nổi một kích!”

“Không sai! Các ngươi làm việc lão phu yên tâm!” Đại Trưởng Lão của Đại Ma Sơn dùng tay vỗ vỗ lòng ngực, bất chợt hắn làm ra động tác kinh người.

Chỉ thấy trên tay của Đại Trưởng Lão bùng phát một cổ hấp lực cực mạnh, mang theo Đoạt Sinh Đàm Thủy, hung hăng ấn vào đầu Ma Đế của Ma Thiên Môn.

ĐÙNG!

Thất khiếu chảy máu, Ma Đế của Ma Thiên Môn sắc mặt trở nên dữ tợn vì đau đớn, sinh mệnh lực trôi đi vài phần, sắc mặt trở nên trắng bệch.

“Ngươi đáng chết!”

Sức sống của Ma Đế vẫn rất cao, mặc dù bị đánh lén nhưng hắn không hề chết, trái lại quay sang Đại Trưởng Lão của Đại Ma Sơn tung ra một chưởng.

ĐÙNG!

Thi thể Đại Trưởng Lão chia năm xẻ bảy, từ bên trong đó xuất hiện một thân ảnh mỹ nhân mê người, trong đôi mắt xinh đẹp của nàng tràn ngập tiếc nuối.

Nàng tiếc vì phí công như vậy vẫn không thể giết chết một Ma Đế, chỉ mới trọng thương mà thôi.

Nữ nhân này chính là Ỷ Vân.

Vừa tiến vào địa bàn của Ma Thiên Môn, nàng nhân lúc hỗn loạn tìm được nơi Đại Trưởng Lão của Đại Ma Sơn đang nằm dưỡng thương và ra tay giết hắn.

Sau đó hóa trang thành Đại Trưởng Lão, ý đồ ám sát một Ma Đế.

Đáng tiếc nàng đánh giá thấp sức mạnh của Ma Đế, Đại Trưởng Lão của Đại Ma Sơn vì bị Lạc Nam đánh cho hấp hối từ trước nàng mới có thể giết được mà thôi.

Không giết được Ma Đế, Ỷ Vân cũng nhanh chóng gác lại tiếc nuối, nhìn Lạc Nam mỉm cười yêu kiều, lập tức gia nhập chiến cuộc, trợ giúp các tỷ muội đối chiến với các Ma Tôn.

Hoàng Đạo Cấm Thiên Trận tại Làng Nhất Thế chính thức bị công phá…

Nhưng lọt vào tầm mắt của một đám Ma Đế lại chính là nhóm kiến trúc đơn sơ đang bỏ hoang, chẳng có chút gì gọi là giá trị, vườn không nhà trống…

Lạc Nam đã đem Thí Luyện Tháp, Loạn Hư Tháp các loại đồ vật quý giá toàn diện thu hồi…

Đương nhiên bản thân Làng Nhất Thế cũng vô cùng quý giá, nhưng để đánh một trận này…không thể không bỏ nó lại để qua mắt đám Đại Đế.

“Sao có thể như vậy?” Sắc mặt Hùng Bách đen xuống như lọ nồi, xém chút phun máu.

Bọn hắn hao tâm tổn sức phá đi Hoàng Đạo Cấm Thiên Trận xuyên thấu mà vào…

Kết quả chứng kiến một ngôi Làng bỏ hoang?

“Chạy trốn rồi sao?” Luân Kiếp Tiên Cung trưởng lão và Thánh Nữ Áo Trắng lẩm bẩm hỏi.

Mà một đám Đại Đế khác cũng là phẫn nộ đến rung rẩy toàn thân.

“Phá…phá nát ngôi làng này cho ta!” Huyết Hào ánh mắt đỏ ngầu nói.

“Phá đi!” Đám người gật đầu.

Đúng lúc này, đột nhiên nhận được truyền tin của đám trưởng lão.

“Không tốt! Lạc Nam tiểu súc sinh bất ngờ mang theo toàn quân tập kích Ma Thiên Môn, chúng ta đang tổn thất thảm trọng!” Đồ Minh quát lạnh.

Lời vừa nói ra, sắc mặt đám cười giả trở nên đại biến, sau đó là phẫn nộ đến mức vặn vẹo…

Toàn bộ những gì đang diễn ra như một cú tát thẳng vào mặt bọn hắn, đau thấu trời xanh.

Bọn hắn như những thằng hề đang nhảy nhót, bị Lạc Nam tiêu khiển…

Trong lúc bọn hắn điên cuồng phá trận, ở phía bên kia Làng Nhất Thế đang trắng trợn giết người của bọn hắn.

“Làm sao có thể? Làng Nhất Thế sao lại mạnh như vậy? chúng ta sắp xếp 8 vị Ma Đế thủ vệ đó?!” Huyết Hào không dám tin sự thật.

“Theo tin tức truyền đến, Làng Nhất Thế tất cả đều là yêu nghiệt, không riêng gì Lạc Nam!” Đồ Minh trầm giọng nói ra.

“Mặc kệ có thật hay không, muốn giết Lạc Nam chúng ta phải trở về, nơi này đã trở nên vô giá trị!” Hùng Bách siết chặt nắm đấm.

“Nhanh! Toàn lực trở về!”

Thân ảnh một đám Đại Đế biến mất tại chỗ, bỏ mặc Làng Nhất Thế ở nơi đó không thềm đếm xỉa.

Bọn hắn đã không có thời gian để phá hoại Làng Nhất Thế, ngược lại chỉ cần giết chết Lạc Nam, sự tồn tại của Làng Nhất Thế đã không còn quan trọng.

“Hừ, Lạc Nam tự cho là thông minh, mặc dù hắn giết được nhiều người, nhưng một khi chúng ta đuổi trở về, hắn chỉ có con đường chết!” Đám Đại Đế sát khí trào dâng, chưa bao giờ bọn hắn muốn giết một người đến như vậy.

Tốc độ của Đại Đế quả thật rất nhanh, chỉ trong thoáng chốc đã từ Nam Vực trở về Bắc Vực…lao băng băng đến Ma Thiên Môn.

“HAHAHA! Các Đại Đế đã trở về, tử kỳ của các ngươi đã đến!”

Huyết Ma Đế bị Âu Dương Thương Lan một thương xuyên tim, vẫn ngửa đầu lên trời cười dài.

Bởi vì hắn cảm nhận được khí tức của Trang Chủ Huyết Hào đang ở rất gần rồi.

Điều đó đồng nghĩa với bọn hắn cầm cự thành công…mặc dù tổn thất nghiêm trọng, nhưng vẫn giữ chân được Lạc Nam đám người ở lại chờ cứu viện.

Lúc này có năm vị Đại Đế và năm vị Ma Đế trưởng lão gia nhập, lại thêm trong tay Hùng Bách cầm Huyết Hồn Lâu.

Làng Nhất Thế chắc chắn bại.

Đây là suy nghĩ trong đầu của tất cả những người quan chiến lúc này.

“Các huynh đệ sẽ không chết vô nghĩa, Lạc Nam và đám tiện nhân này sắp phải trả giá rồi!” Một tên Thiên Ma Tôn trước khi bị Đình Manh Manh nện thành thịt vụn ngửa đầu cười dài.

“HAHAHA, Làng Nhất Thế…tử kỳ của các ngươi đã đến!”

Toàn thể Ma Tu điên cuồng cười to, bọn hắn đã cảm ứng được khí tức của các vị Đại Đế đang đến rất gần rồi.

“Vậy sao?”

Đáp lại sự tự tin của bọn hắn là lời nói mang theo sự chế nhạo của Lạc Nam…

Chỉ thấy hắn vô cùng bình tĩnh, khóe môi nhẹ nhàng nhếch lên, tất cả như đã nằm trong lòng bàn tay.

Một con Khôi Lỗi Thể Đế đột ngột bay trở về, hóa thành Phỏng Thiên Kính lơ lửng…

Lạc Nam nắm lấy Phỏng Thiên Kính ném lên không trung, cười to nói:

“Bao trùm Ma Thiên Môn cho ta, ngăn cản đám Đại Đế ở bên ngoài!”

ẦM ẦM ẦM ẦM ẦM…

Trong ánh mắt muốn lòi ra của đám người, Phỏng Thiên Kính đón gió mà lên, rung động kịch liệt, sau đó hóa thành vô số Trận Văn Huyền Ảo.

Chỉ thoáng chốc, một tòa Đại Trận khổng lồ mang theo Đế Uy cuồn cuộn xuất hiện trên bầu trời, 12 cung Hoàng Đạo như thần minh gầm thét, che phủ toàn bộ lãnh thổ, đem Ma Thiên Môn như ngăn cách với thế giới bên ngoài.

Chính là Hoàng Đạo Cấm Thiên Trận.

Hùng Bách đám người đang hăng hái trở về, đột nhiên bị Hoàng Đạo Cấm Thiên Trận đánh bật trở lại.

“Tận tình tiêu diệt, Đại Đế sẽ không làm gì được chúng ta!” Lạc Nam giang rộng hai tay, nói với chúng nữ.

“Giết!” Chúng nữ chiến ý bùng nổ, công kích càng thêm cường liệt, càng thêm dữ dội.

“Làm sao…làm sao có thể?”

Một cảm giác tuyệt vọng bao trùm lâm linh của đám Ma Tu đáng thương, ánh mắt bọn hắn như muốn dại ra quan sát Hoàng Đạo Cấm Thiên Trận huyền phù giữa không trung, đem các vị Đại Đế ngăn cách ở bên ngoài.

Gần trong gang tấc, nhưng lại như cách một rãnh trời.

Các Đại Đế ở ngoài bất lực, mà ở bên trong…Làng Nhất Thế đang trắng trợn tàn sát thuộc hạ của bọn hắn.

Cảm giác hưng phấn vì sắp báo được thù triệt để lạnh ngắt, vô tận hoảng sợ và tuyệt vọng bao trùm cõi lòng những kẻ đang ở bên trong Đại Trận.

“Chuyện…chuyện gì xảy ra?” Kiếp Luân Tiên Cung trưởng lão toàn thân rung rẩy, sắc mặt vặn vẹo nhìn Hoàng Đạo Cấm Thiên Trận ở đâu xuất hiện giữa bầu trời.

Khó tin…không thể tưởng tượng, phẫn nộ…các loại tâm tình tiêu cực như muốn nhấn chìm bọn hắn.

“Chúng ta…chúng ta muốn phá Hoàng Đạo Cấm Thiên Trận để tiến vào, chắc chắn lại mất thêm một đoạn thời gian!” Hùng Bách rung rẩy nỏi.

“Mà trong lúc đó, chỉ sợ bên trong đã bị tàn sát sạch sẽ!” Huyết Hào muốn rách mí mắt.

“Chưa kể…để phá Hoàng Đạo Cấm Thiên Trận ở Làng Nhất Thế, chúng ta đã tiêu hao rất nhiều lực lượng rồi!” Bắc Vỹ cùng Đồ Minh thanh âm khàn khàn pha lẫn bất lực.

“Làng Nhất Thế từ đâu lại ra Hoàng Đạo Cấm Thiên Trận? hơn nữa xuất hiện một cách nhanh chóng mà chưa từng báo trước!” Thánh Nữ Áo Trắng không dám tin, thanh âm trong veo mang theo sự rung động khó tả.

Phải biết rằng, dù có là Đế Trận Sư cũng không thể phất tay thành Trận như thế này.

Trong khoảnh khắc này, toàn bộ Tiên Ma Vực đều lâm vào một sự im ắng đến đáng sợ…

Bị thủ đoạn của Làng Nhất Thế dọa cho kinh sợ…

Không ai có thể ngờ đến Hoàng Đạo Cấm Thiên Trận sẽ xuất hiện ở nơi này, xuất hiện trên bầu trời Ma Thiên Môn, đem chính những chủ nhân chân chính của Ma Thiên Môn ngăn cách ở bên ngoài.

Mà ở bên trong, Làng Nhất Thế đang giết đến máu chảy thành sông…

Năm vị Đại Đế đưa mắt nhìn trong sự bất lực…

Thân thể đang rung rẩy, cho thấy nội tâm mất bình tĩnh của bọn hắn…

Một trận chiến này, dù các vị Đại Ma Đế sau đó có thành công báo thù hay không…

Thì dám chắc rằng, từ nay về sau…Tiên Ma Vực đã không còn ba cái Đại Đế Cấp Thế Lực.

Chúc mọi người ngủ ngon

...

Ai ủng hộ e có động lực thì đây ạ:

Số TK: 1809205083252

NGUYEN PHUOC HAU

Paypal: nguyenphuochau12t2@gmail.com

Ngân hàng Agribank ạ. (Chi nhánh: Cờ Đỏ - Cần Thơ II)

Momo: 0942973261

Viettelpay: 9704229212704295

Chân thành cảm ơn

Trước/1951Sau

Theo Dõi Bình Luận


Truyện Convert : Y Phẩm Cuồng Long