Saved Font

Trước/1951Sau

Con Đường Bá Chủ

Chương 200: Vẫn Bị Theo Đuôi

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Kiểu Màu
“Thích không?” Lạc Nam sắp xếp mái tóc rối bời của thê tử, trêu chọc hỏi…

“Tạm được…” Thủy Nương Khanh xấu hổ, cười cười mỉm mỉm phun ra hai chữ…

Nơi tư mật của hai người vẫn gắn kết liền cành, nàng đang muốn xoay người đứng dậy…hành động của nàng khiến côn thịt sắp trượt ra…

“Khoan nào…” Lạc Nam nắm tay kéo lại, một lần nữa đem côn thịt cắm sâu vào…

“Ưm…thiếp cảm thấy hơi đau…chàng khỏe quá vậy?” Thủy Nương Khanh cau đôi mày liễu, trừng mắt nhìn hắn…

“Yên tâm…phu quân nàng biết thương hoa tiếc ngọc đấy…lần này chúng ta làm chính sự…” Lạc Nam ôm nàng giải thích…

“Chính sự trong tư thế này?” Thủy Nương Khanh lườm tên này một cái, nhéo mạnh đầu ti hắn…

“Ngoan…nằm im, tập trung tinh thần…” Lạc Nam nghiêm túc nói…

Thủy Nương Khanh nghi hoặc, thấy hắn không có vẻ là giả vờ, ngoan ngoãn nằm im…

Hắn liếc sang nha đầu Á Nhi còn đang ngủ, ôm lấy Thủy Nương Khanh bay vào Thủy Linh Cung đóng chặt cửa, hai người gắn khít trên giường…

Bàn tay vừa lật, đem Gia Tốc Trận phóng to ra, bao phủ cả hai người, móc ra hai vạn Linh Thạch ném vào hạch tâm trận pháp…

Trong khoảng khắc đó, thời gian bên trong triệt để gia tốc…

“Rốt cuộc chàng muốn làm gì?” Thủy Nương Khanh tò mò thật sự…

“Ta truyền cho nàng công pháp song tu, nhân tiện hấp thu một phần Niết Bàn Linh Thủy của nàng…” Lạc Nam chân thật nói…

“Ưm, chàng làm đi…” Thủy Nương Khanh gật đầu, thả lỏng toàn thân…nàng cũng không thắc mắc hắn muốn làm gì, chỉ biết ngay cả trái tim cũng giao cho hắn…còn sợ gì nữa?

Lạc Nam trong lòng cảm động, không nhịn được khóa môi nàng lần nữa, dương vật nhẹ nhàng vận động…

Khẩu quyết của Long Tiên Thánh Điển nhanh chóng truyền qua…

Thủy Nương Khanh cảm nhận từng luồng kinh văn thần bí truyền vào tâm trí mình, cao thâm đến cực điểm…

Làm xong tất cả, Lạc Nam bắt đầu buông bỏ trấn áp với Huyền Thủy Đỉnh…

Vù vù…

Trong khoảnh khắc đó, vô tận Huyền Thủy thông qua nơi tư mật truyền ra, tiến vào cơ thể Thủy Nương khanh…

Mà Niết Bàn Linh Thủy trong người nàng như cảm ứng được kêu gọi, vội vàng tiến ra bên ngoài…

Huyền Thủy mặc dù đẳng cấp thua xa Dị Thủy, nhưng lại trở thành chất xúc tác để dung hòa cả hai…

Cũng giống như lúc Lạc Nam cùng Diễm Nguyệt Kỳ, Tử Tâm Phần Không Viêm trở thành chất để dung hòa Kim Ô Hư Hỏa…

Với điều kiện là người đối diện cũng nhận được lực lượng từ cơ thể hắn…

Đấy chính là công dụng thần kỳ của Bất Hủ Diễn Sinh Kinh mang lại…

Đối với Diễm Hồng Liên, vì nàng ấy không tu công pháp này, nên Lạc Nam không thể chủ động đem Dị Hỏa của mình chia sẽ cho nàng…mà Tử Tâm Phần Không Viêm của Diễm Hồng Liên cũng không thể chủ động thu hút Dị Hỏa trong người hắn ra trao đổi…bởi bản thân hắn có được Tử Tâm Phần Không Viêm rồi…

Tình huống của Tần Mộng Ảnh cũng giống với Diễm Hồng Liên, bởi trong người nàng hiện tại có Bát Hoang Hoành Thiên Viêm…nhưng chính Lạc Nam cũng có, vì thế hắn không thể đem Dị Hỏa khác truyền qua cho nàng…

Tóm lại, bất kỳ nữ nhân nào muốn nhận được lực lượng Dị Hỏa của Lạc Nam thông qua song tu, bản thân nàng ấy phải sở hữu ít nhất một loại Dị Hỏa mà hắn chưa có, hoặc hỏa diễm nào đó mạnh hơn cả Dị Hỏa, như vậy mới khiến Diễm Tâm Đỉnh hứng thú…

Nếu lần sau Lạc Nam cùng Thanh Tuyền song tu, hắn sẽ phải dùng một loại Dị Hỏa của mình để dẫn dụ lấy U Minh Quỷ Hỏa của nàng…

Mà Tiêu Thanh Tuyền đương nhiên cũng sẽ nhận được lực lượng Dị Hỏa đó của hắn…

Đơn giản là vậy…

Lúc này đây, một làn nước xanh đậm và lục hòa quyện vào nhau…hình thành quả trứng nước đem hai người bao phủ…

Hơn một ngày thời gian thực tế trôi qua…

Theo ý niệm của Lạc Nam, gia tốc trận dừng hoạt động…

Hắn ôm lấy thân thể trần truồng của Thủy Nương Khanh, ngón tay nhẹ nâng, Niết Bàn Linh Thủy xuất hiện trên đầu ngón tay, tung tăng nhảy múa…

Lạc Nam thủ cắn nát đầu ngón tay mình, lập tức làn nước ấy nhanh chóng bao phủ, chưa đến nháy mắt vết thương lập tức lành lại…

“Tiểu Nam, công pháp chàng tu thật thần kỳ…thiếp cảm nhận được Dị Thủy hầu như không bị yếu bớt…hơn nữa bản thân thiếp còn nhận được Huyền Thủy…” Thủy Nương Khanh nằm trong ngực hắn, tán thán mở miệng…

“Đúng vậy!” Lạc Nam cười hỏi:

“Thấy Long Tiên Thánh Điển thế nào?

Thủy Nương Khanh ngưng trọng gật đầu: “Rất thần kỳ, thiếp chưa từng thấy công pháp nào cao thâm như vậy…”

“Được rồi, đó chỉ là công pháp song tu mà thôi…đây mới là thứ thật sự ta giành cho nàng…”

Lạc Nam vươn tay, một ngọc bội bao phủ bởi vô tận Lôi Đình xuất hiện…

Rống…

Bên trên ngọc bội, một thân ảnh phá không mà ra, ngửa mặt lên trời thét gào, uy lực ngập trời…

“Là công pháp?” Thủy Nương Khanh trái tim đập nhanh, nhớ lại ngọc bội hắn tặng cho Thủy Mặc…

Lạc Nam gật đầu nghiêm túc, thứ này hắn phải tốn hơn một trăm triệu Điểm Danh Vọng liên tục đổi mới Cửa Hàng không ngừng nghỉ mới chịu xuất hiện…

Quyết tâm giành riêng cho nàng…

Thủy Nương Khanh không thể lập tức theo hắn như chúng nữ, điều này khiến Lạc Nam đối với nàng có một tia ái náy, vì thế dốc hết sức đền bù nhất có thể…

“Công pháp gì vậy chàng?” Nàng đã không nhịn được tò mò, cảm giác lôi đình quyến rũ kia hận không thể lập tức tu luyện…

“Lôi Lân Bá Thương Quyết tầng 1 – Linh Cấp Cực Phẩm Công Pháp…” Lạc Nam gật đầu nói…

“Linh Cấp Cực Phẩm? chỉ tầng 1?” Thủy Nương Khanh trợn tròn mắt…

“Đúng vậy…các tầng tiếp theo ta chưa đủ khả năng sở hữu…bất quá chỉ tầng 1 đã đủ cho nàng tu luyện…” Lạc Nam cười nói…

Dựa theo thông tin hắn xem từ Lôi Lân Bá Thương Quyết, đây là một công pháp dùng Thương…người tu luyện có thể mô phỏng theo tư thái của thần thú Lôi Kỳ Lân, tu đến tầng cao nhất, lực lượng thậm chí sánh ngang Lôi Kỳ Lân chính tông…bá tuyệt thiên hạ…

Thủy Nương Khanh đã định trước có huyết mạch Thủy Kỳ Lân, nếu tu thêm công pháp có lực lượng tương xứng của Lôi Kỳ Lân…

Nàng sẽ trở thành Song Lân chiến tướng…

Tương lai sẽ là một tuyệt thế dũng tướng dưới tay hắn…

Kim Nhi từng nói, khi dung hợp Huyết Mạch thần thú, tu sĩ sẽ tự động nhận được các loại truyền thừa của chính thần thú đó…

Vì thế nàng chẳng cần công pháp của Thủy Kỳ Lân làm gì, có thể tự động lĩnh ngộ từ truyền thừa huyết mạch…

“Mau cho thiếp…” Thủy Nương Khanh hưng phấn như trẻ nhỏ vòi kẹo, nắm lấy ngọc bội trong tay…

“Chàng mau ra ngoài…thiếp muốn tu luyện…” Bắt đầu đổi giọng, xua hắn như xua tà…

“Hắc hắc…chưa…vẫn còn nha…tèn ten…” Lạc Nam ra vẻ thần bí, trần truồng đứng dậy…

ẦM ẦM…

Linh lực chấn động, một thanh Trường Thương dài hai mét xuất hiện trong tay…

Mũi thương sắt bén lấp lóe như kim cương, thân thương thủy lôi uốn lượng, dẽo dai lại cứng cáp, một cổ khí thế hồng hoang phá không ra ngoài…

Thủy Nương Khanh bật người đứng dậy, nắm lấy thân thương, hưng phấn thi triển Lôi Thương Thập Thức…

Thương ảnh tung bay đầy phòng, không gian Linh giới Châu nhẹ nhàng vặn vẹo…

Bất quá nó lúc này đã siêu vật Chân Cấp, đương nhiên không thể rách hay nứt được…

Lạc Nam được một phen rửa mắt, chỉ thấy thân thể trần truồng của nàng tay nắm Lôi Thương, thân thể uyển chuyển linh hoạt, bộ ngực nẩy tưng tưng theo từng nhịp, bờ mông rung động…nhất là khe thịt ướt đẩm kia đang trào tinh dịch quý giá ra ngoài…

Hận không thể lập tức cùng nàng chinh chiến ba trăm hiệp…

“Phu quân…mặc dù chưa nhận chủ…nhưng nó không kháng cự thiếp nha…” Thủy Nương Khanh tay cầm trường thương cười nói…

Lạc Nam gật gù, thanh thương này tên là Thương Lôi Chiến Thủy, được rèn từ Thủy Lôi Quán, một loại nguyên liệu không tồn tại ở Việt Long Tinh Cầu, có thể dung hòa cả hai loại Thủy và Lôi cùng một lúc khi sử dụng…đẳng cấp lên đến Linh Cấp Thượng Phẩm…

Thứ này Lạc Nam chuẩn bị cho nàng trước khi tham gia Lễ Hội cơ…

Bất quá khiến hắn bất ngờ là nó không hề kháng cự trong tay Thủy Nương Khanh, có lẽ là bị thuộc tính trùng hợp của nàng thuyết phục…

“Chỉ còn một ngày nữa chúng ta sẽ rời khỏi…chờ về Hải Hồng Phái cho nàng luyện thỏa thích…đừng hấp tấp quá…” Lạc Nam lắc đầu cười nói…

“Nghe chàng là được chứ gì?” Thủy Nương Khanh lè lưỡi, hết sức yêu kiều…

“Còn thứ này…” Lạc Nam vẩy vẩy tay…

“Thứ gì vậy chàng?” Thủy Nương Khanh tay cầm Thương Lôi Chiến Thủy, tiến đến bên cạnh hắn…

“Nghe lời căn dặn của ta…chưa đạt Hợp Thể, tuyệt đối không thể phục dụng nó…” Lạc Nam nghiêm túc đến cực điểm…

“Thứ gì nghiêm trọng như vậy?” Thủy Nương Khanh càng thêm tò mò, bất quá vẫn ngoan ngoãn gật đầu…

“Huyết mạch của Thần Thú thích hợp với nàng…” Hắn đường hoàng nói…

“Thần thú?” Thủy Nương Khanh trợn to mắt…

“Không sai, Thủy Kỳ Lân…loài thần thú này mặc dù tính tình không quá mức táo bạo, nhưng uy thế của Thần Thú không thể xem thường…nàng nhờ có Dị Thủy nên có thể luyện hóa khi đạt Hợp Thể Kỳ, nếu đổi lại người khác phải là Độ Kiếp…” Lạc Nam lấy ra một bình ngọc, mở miệng dặn dò…

Rống…

Bình ngọc vừa ra, giọt máu xanh thẩm bên trong rầm rống, hư ảnh Thần Thú oai tuyệt thiên hạ loáng thoáng xuất hiện, khiến màn nhỉ hai người chấn động…

Thủy Nương Khanh nuốt nước bọt cái ực, hư ảnh trước mặt hai người là một con thần thú toàn thân xanh thẩm, bao trùm khôi giáp cứng cáp cao quý, ánh mắt sát lạnh, giữa trán có ngọc thạch khảm nạm, tuyệt phách vô song…

Chính là hư ảnh Thủy Kỳ Lân…

Lạc Nam lắc lư bình ngọc, hư ảnh lập tức biến mất…

“Chính là nó…nếu nàng luyện hóa, có thể sở hữu lực lượng của một bán nhân thú…hơn nữa còn là thần thú…” Hắn dựa theo lời Kim Nhi nghiêm nghị nói…

“Thiếp cảm nhận được nó đang không ngừng triệu hoán mình…” Thủy Nương Khanh hai mắt mê ly, truy cầu sức mạnh khiến nàng mê đắm…

“Không thể, với trạng thái hiện tại của nàng, luyện hóa nó sẽ bạo thể mà chết…dù là ta song tu cùng nàng cũng sẽ bị vạ lây, nhẫn nhịn đến Hợp Thể đi…” Lạc Nam lắc đầu căn dặn, nhét bình ngọc vào tay nàng…

Thủy Nương Khanh đã trưởng thành, tâm cảnh của Luyện Hư Kỳ hắn có thể tin tưởng…

“Thiếp nghe lời chàng!” Nàng gật đầu, đè nén cám giỗ luyện hóa thứ khủng bố này, đem bình ngọc thu hồi vào nơi sâu nhất của nhẫn trữ vật…

“Có Lôi Lân Bá Thương Quyết đã đủ cho nàng tu luyện trong thời gian tới…” Lạc Nam gật đầu, ôm lấy eo thon của nàng…

Keng…

Trường thương rớt trên mặt đất, Thủy Nương Khanh ánh mắt mê ly, trái tim ngập tràn cảm động thủ thỉ:

“Thiếp yêu chàng chết mất…”

Lạc Nam hùng phong tái khởi, một lần nữa đem thân thể mê người ôm lấy…

Xuân sắc đầy phòng…

“Lạc Nam ca ca ở nơi nào nha?” Tiểu nha đầu Á Nhi dụi dụi con mắt, chợt lóe lên sáng ngời…

“Thật nhiều Linh Dược…”

Nàng như hồ điệp tung tăng nhảy múa, chạy đến Linh Dược Điền…

Linh Dược Điền vừa được gieo trồng, có cảm giác ủ rủ…

Á Nhi thấy thể mỉm cười, bàn tay nhẹ phất, vô số Mộc Hệ Linh Lực nhẹ nhàng ùa về, bao trùm cả Dược Điền rộng lớn…

Ánh sáng màu xanh lục lóe lên rực rỡ…

Thần kỳ xảy ra…

Chỉ thấy vô số gốc linh dược đang ủ rủ đột ngột tràn trề xuất sống, giường như chúng nó vốn được gieo trồng ở đó vậy…

“Phù phù, thật mệt…” Á Nhi mệt mỏi ngồi bẹp trên đất, lấy ra Linh quả Lạc Nam mua cho nàng, miệng nhỏ mở ra cắn một ngụm…

Nằm dài ra đất…

Một lần nửa khò khò ngủ say…

Một ngày còn lại qua đi…

Lạc Nam nắm tay Á Nhi xuất hiện trong Đa Bảo Các…

“Đây chính là Tụ Huyết Thảo cùng Phục Hồn Đào công tử cần…”

Thành Bích cùng Bảo Kiều lộng lẩy xuất hiện…

Trong tay hai nữ là hai hộp ngọc đậy kín, đưa đến mặt Lạc Nam…

“Đa tạ hai nàng…” Hắn nhận lấy thu vào Linh Giới Châu, không quên mở miệng:

“Giá cả bao nhiêu, ta sẽ thanh toán!”

Hai nữ nhìn nhau, nhoẻn miệng cười nói:

“Sau khi cùng cao tầng thương lượng, Đa Bảo Các chấp nhận cùng công tử làm ăn lâu dài, hai thứ này xem như quà tặng ra mắt…”

“Làm vậy ta rất ngại…” Lạc Nam cau mày nói…giá trị của hai loại này ít nhất cũng 30 vạn Cực Phẩm Linh Thạch rồi…

“Chúng ta hợp tác trăm ngàn năm, nếu công tử ngại thì ngày sau cho Đa Bảo Các nhiều ưu đãi một chút…” Hai nàng che miệng cười duyên…

Lạc Nam gật đầu chắc nịch…chỉ cần tương lai Đa Bảo Các không làm ra chuyện gì có lỗi với hắn, hắn sẽ xem bọn họ là bằng hữu…

“Không biết có tin tức về các thứ còn lại hay không?” Hắn vẫn không quên những nguyên liệu khủng bố còn lại đấy…

Thành Bích và Bảo Kiều tiếc nuối lắc đầu:

“Thời gian quá ngắn, chúng tôi chưa kịp thu thập thông tin…”

“Là ta đường đột rồi…làm khó hai nàng quá…” Lạc Nam áy náy cười tỏ vẻ không sao…

“Công tử quyết định rời đi chứ?” Thành Bích mở miệng…

“Đúng vậy…không biết đám con ruồi bên ngoài thế nào rồi?” Lạc Nam cười nhạt…

“Một phần mất kiên nhẫn rời đi, một phần đấu đá với nhau vì vật phẩm, nhưng đa số vẫn chờ công tử ra mặt…” Bảo Kiều khinh thường cười, hiển nhiên đối với hành vi của đám người kia không vừa mắt chút nào…

“Mặc kệ bọn hắn, ta muốn truyền tống rời đi…” Lạc Nam kéo tay Á Nhi, đưa ra quyết định…

“Được…thành trì cách Nga Mỹ xa nhất gọi Đô Thành, nằm trên Nhật Đảo, bất quá vẫn thuộc phía Tây Hải Châu Đại Lục…công tử có thể lập tức sử dụng…” Bảo Kiều đưa tay mời…

Lạc Nam theo hai nữ tiến vào giữa đại sảnh Đa Bảo Các, nơi có các truyền tống trận lấp lóe ánh sáng…

Trước sự hướng dẫn của Thành Bích, hắn cùng Á Nhi tiến vào bên trong…

Tia sáng lóe lên, thân ảnh hai người lập tức biến mất…

“Ngày sau gặp lại…tin chắc hắn sẽ tiếp tục cho ta bất ngờ…” Thành Bích hai mắt hơi thất thần, lẩm bẩm một tiếng…

Bảo Kiều trầm mặt…

Đô Thành…

Lạc Nam và Á Nhi từ Đa Bảo Các đi ra…

Quả nhiên chẳng ai có thể bám theo hắn…

Nhật Đảo này cũng khá phồn hoa, bất quá không sánh bằng một góc Nga Mỹ…

“Tiểu nha đầu, nhà muội ở đâu? Ta mang về…” Lạc Nam xoa xoa mủ trùm đầu Á Nhi cười hỏi…

“Về làm gì? Đi theo ca ca vui hơn…” Á Nhi nũng nịu…

Hắn lắc đầu, nắm lấy nàng bay ra ngoài…

Đang định gọi ra Thủy Nương Khanh, trở về Hải Hồng Phái…

Một cổ sát khí lập tức khóa chặt khiến hắn rùng mình, thân ảnh Cơ Nhã lập tức xuất hiện bên cạnh…

Khi chiến đấu, hắn không muốn Thủy Nương Khanh xuất hiện…vì đặc điểm của nàng rất dễ nhận ra, sẽ liên lụy đến Hải Hồng Phái…

“Tiểu Nam, có chuyện gì sao?” Nàng lo lắng hỏi…đang tu luyện Hàn Mai Loạn Vũ còn chưa lĩnh hội được đấy…

“Không ngờ vẫn có chó bám theo đuôi chúng ta…” Ánh mắt hắn híp lại…

Cùng lúc đó, âm thanh cơ giới của Hệ Thống vang lên:

“Keng, phát động Nhiệm Vụ chi nhánh [Loại Bỏ Phiền Toái], thành công thu được một lần triệu hoán Phù Lục, một lần triệu hoán Linh Dược…thất bại: Hải Hồng Phái bị liên lụy, trở thành mục tiêu săn giết…”

Trước/1951Sau

Theo Dõi Bình Luận