Saved Font

Trước/107Sau

Còn Nhớ Tên Nhau

Chương 34: Chiếm Hữu (21+,Np)

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Kiểu Màu
Hắn ta nắm tay lôi cô lên phòng đẩy mạnh xuống giường đầy bạo lực. Hắn lột đồ cô ra, kéo khoá quần đẩy phân thân bán cương vào miệng cô, bắt lấy tay cô giơ lên cao cởϊ áσ sơ mi đen trên người mình xuống trói lại, một tay nắm tóc giữ đầu cô lại đẩy phân thân vào sâu hơn. Miệng cô ngập ngụa là côn th*t , nước mắt rơi lả chả ú ớ không nói được lời nào.

- Sao? Mất bình tĩnh rồi... Phải bình tĩnh lại hầu hạ tôi, nếu tôi vui tôi sẽ tha cho cô.

- Ưmmm...

Bạch Ngân Hy hết cách, nếu tiếp tục như vậy cô sẽ nghẹn mà chết. Cô bắt đầu liếm gậy thịt cương cứng, hút vào lại liếm, dùng răng cạ nhẹ lên

- A...ưʍ...đúng thế...di chuyển đầu ra vào nào ...

Cô di chuyển đầu ngậm hút rồi lùi lại nhả ra dùng răng cạ cạ vào lớp da.

- Hưmmm...thật là thiếu thao... Rất biết câu dẫn.

Hắn rút phân thân khỏi khuôn miệng xinh đẹp, cởϊ qυầи vứt qua một bên rồi kéo mông cô lại mép giường không báo trước mà đâm vào. Đau đớn, rất đau đớn, côn th*t thô to đâm thẳng vào sâu bên trong rồi đưa đẩy mạnh bạo. Bạch Ngân Hy khóc thét, cô có cảm giác tiểu huyệt đang nứt ra từng đường từng đường đau đớn vô cùng.

- Áaaa...Đau...đừng mà ....huhu... Đau quá... Đừng...đừng

Hắn không hề dừng lại thậm chí còn đưa đẩy thô bạo hơn, côn th*t bên trong đâm loạn xạ.

- Ân...Huhu...đau...thả tôi ra....huhu... ưʍ... Đi ra ngoài...huhu...

- Cô có biết không, u huyệt của cô...ưm giống như...a... có trăm cái miệng nhỏ hút lấy tôi...hưʍ.. giữ tôi lại....

- A...không ...đau quá...huhu...cầu xin anh...nhẹ lại...a...ưm

Hắn không hề nhẹ lại, cũng không rút ra, tiếp tục vùi sâu vào thân thể cô gái mạnh bạo mà đưa đẩy ngày càng nhanh. Miệng hắn mút mạnh lên da thịt, tạo thêm đau đớn cho cô. Nổi đau này của cô sao có thể so với nổi đau trong lòng hắn. Bạch Ngân Hy chỉ biết gào khóc xin tha. Hắn đứng sát mép giường đưa đẩy như muốn đoạt mệnh hơn trăm cái rồi bắn vào trong u huyệt. Hắn leo lên giường bắt cô quỳ bò tháo áo sơ mi trói tay ra để cô chống thẳng hai tay bắt đầu đưa cự vật thô to vào chiếm đoạt thân thể cô gái lần nữa.

- Aaa...đừng ...ha ...cầu xin anh..a...Tha cho tôi...ô..ô...huhu....đau...

Hắn động thân 5 cái lại đánh vào mông cô một cái. Cảm giác trướng căn bên trong và cảm giác bỏng rát trên mông làm cô sinh ra cảm xúc lạ lẫm

- Cốc cốc cốc..mở cửa...

Không có người mở cửa, anh tra chìa khoá vào cạch cạch.

Cứu tinh của cô đến rồi là anh ta.

- Huhu...a...ha..a... Nhị thiếu...cứu tôi....

- Haha... Tiểu Hy thật đáng yêu...cô nghĩ anh ta sẽ cứu cô sao?

-Ha...chậm...ưʍ..huhu..a..đừng..a..cứu

- Tôi cùng anh ta làm cô sướng có chịu không?

- A...không...xin anh...a..ưʍ...huhu...

Lưu Trạch Nguyên đi vào nhìn qua một cái rồi nhếch mép cười nham hiểm, muốn anh cứu anh sẽ cứu, chỉ là...cứu từ cõi mộng này qua cõi mơ khác. Anh nhàn nhạt cởϊ qυầи áo rồi đến lấy lọ xuân dược nhỏ vào rượu đỏ hai ống lắc lắc. Đây là loại mới mà a lấy từ chỗ Thần Hi. Mạnh hơn loại cũ, ko phải là kíƈɦ ŧìиɦ nữa mà nó có công dụng thôi tình, thôi miên thần trí lúc làʍ ŧìиɦ.

- Tiểu Ngân Hy, hắn làm em thoải mái không... Uống rượu với tôi không.

Anh ngồi tựa lên đầu giường, Phó Chính Đình bên này đâm mạnh thêm vài cái rút cự vật ra bắn lên nệm. Bạch Ngân Hy đang sợ hãi, hắn vừa buông ra cô liền nghe được giọng người kia cô như trẻ lạc huơ tay xuống giường tìm kiếm anh ta, ít nhất anh ta không có bạo hành cô. Anh thấy cô hoảng loạn tìm kiếm phao nổi giữ biển khơi liền đưa tay ra. Bạch Ngân Hy mỏi mệt bò đến ôm chầm lấy cổ anh tủi thân tủi phận khóc tu tu. Phó Chính Đình liếc nhìn thành quả khiến anh hài lòng. Anh chính là muốn cô đau đớn tột cùng rồi tìm được phao cứu sinh, tâm hồn cô đối với việc này sẽ dễ chịu hơn, không còn trách bản thân trầm luân bên người đàn ông khác, xung phong đóng vai ác. Phó Chính Đình mặc quần áo vào đi về phòng. Anh chuẩn bị cùng Tiêu Chính Kỳ đến nước N để giao hàng. Vì lưu luyến cô nên đến "nhìn" một cái thôi. Anh vừa đi ra thì Lưu Trạch Uyên vừa đến. Liếc nhau ra hiệu một cái rồi vào trong phòng khoá cửa "cạch".

- Tiểu Ngân Hy... Uống rượu không...

Cô lắc đầu, vẫn còn nỉ non khóc.

Anh sao có thể để cô từ chối ly rượu này, anh hớp vào một hớp lớn rồi cường ngạnh ép cô nuốt xuống. Mùi rượu vang tràn lan trong khoang miệng, anh đưa một tý xíu còn xót lại trong ly cho Lưu Trạch Uyên đang cởi đồ tháo kính. Họ cũng nếm một chút, cùng cô thỏa mãn. Cậu ta uống xong liền đi dốt lên một ít nến thơm "xúc tác". Bạch Ngân Hy hôm nay"chết" chắc rồi

Hôn môi xong cô tựa lưng vào gối ở đầu giường ngồi cạnh anh ta cẩn thận hít thở. Ngửi được hương thơm thoan thoảng nhắm mắt lại thả lỏng tinh thần thì đột nhiên trong người dân lên một luồn khí khô nóng, giống như có ngàn con kiến đang bò trong thân thể, từng lỗ chân lông đều tê tê, hơi thở nặng nề chất vấn anh

- Anh...hưʍ...cho tôi uống ...cái gì....

- Rượu.........có thêm một ít dược phẩm

- Hư...biếи ŧɦái...hưʍ...ưʍ...a...ân...

Bạch Ngân Hy chịu không nổi mà nhỏ giọng rên lên, đưa tay tự an ủi hai nhũ thịt đầy đặn. Lưu Trạch Uyên tiến đến dịu dàng vuốt ve hoa huyệt của cô, dịch thể của Phó Chính Đình lúc nãy cùng mật dịch trong suốt bắt đầu chảy ra ngoài. Anh cuối xuống liếʍ ɭáρ hoa môi cạ răng lên hạt châu nhỏ nhỏ đỏ hồng. Anh vừa liếm vừa mút. Ngậm tiểu huyệt vào trong miệng tham lam hút hết toàn bộ dâʍ ŧɦủy̠ bên trong. Cảm giác còn chưa liếm đủ, anh lại duỗi lưỡi dài ra chui vào trong tiểu huyệt, ở bên trong khuấy đảo một vòng. Bạch Ngân Hy chủ động mở chân lớn hơn miệng nỉ non từng tiếng nho nhỏ.

- Ân...a...đừng hút...á...a...ưm

Lưu Trạch Nguyên phía trên bắt lấy tay cô dạy cô vuốt ve côn th*t của anh, tay nhỏ mềm mại lên xuống gậy thịt làm da đầu anh tê rần, môi lưỡi quấn lấy nhau nước bọt trào ra chảy dài xuống cổ cổ. Nghe đc tiếng búng tay "chóc". Anh buông cô ra đổi vị trí cho người kia rồi trầm giọng khiêu gợi

- Bảo bối...thật ướt...

- Ân...muốn ...ha...cho tôi...ưʍ..

- Muốn cái gì nói rõ ra tôi liền giúp e.

- Ưʍ....đừng như vậy...khó chịu quá...ô

- Nói ra, tôi liền làm theo

Lưu Trạch Uyên đi tới tà mị vén tóc cô ra sau tai.

- Ân...muốn côn th*t cắm vào tiểu huyệt....ah... Lấp đây em đi...làm e thoải mái... Ưm

- Tiểu dâm phụ...Tôi thoả mãn em...

Anh mở rộng chân cô cắm gậy thịt vào động lút cán. Cả hai thở than lên một tiếng thoả mãn. Tiểu huyệt chặt chẽ ấm mềm mà hút lấy anh làm sống lưng anh tê dại. Anh bắt đầu động từ từ nhẹ nhẹ rồi dần nhanh hơn.

- A...ân...nhanh...nhanh một chút...a

Lưu Trạch Uyên bên trên xoa nắn nhũ thịt ngậm vào day day, cắn cắn , lại mút vào cắn hạt đậu nhỏ kéo ra. Bạch Ngân Hy chìm đắm ôm đầu anh ấn vào sâu hơn như muốn nhét cả nhũ thịt đầy miệng anh. Nam nhân phía dưới càng ngày càng ra vào nhanh hơn bắt đầu chín nông một sâu. Lưu Trạch Uyên bên trên buông nhũ thịt, anh ngồi vắt ngang ngực cô đưa côn ŧɦịŧ cương đến sưng đau trên đầu rỉ ra một ít chất nhầy điểm lên môi kiều mị. Bạch Ngân Hy cảm nhận được mùi hăng nồng hơi tanh có ý muốn né tránh nhưng anh ta nâng gò má hây hây của cô lên hôn xuống một cái thổi vào tai cô thì thầm dụ dỗ

- Ngoannn...ngậm vào...

Bạch Ngân Hy nghe đến say mê, ngậm vào dùng cái lưỡi thơm tho quét qua đầu khấc, vừa liếm vừa mút, đôi lúc còn dùng đầu lưỡi chọt vào lỗ nhỏ trên qυყ đầυ. Lưu Trạch Uyên không nhịn nổi anh ta đẩy hết gậy thịt đến sâu trong cổ họng cô ra ra vào vào, hai viên trứng lớn đập vào môi và cằm kêu bành bạch, tay a vuốt ve mái tóc mượt mà của cô. Đẩy vài chục lần đến khi miệng Bạch Ngân Hy tê rần anh mới bắn ra, rút gậy thịt bóng loáng ra ngoài tϊиɦ ɖϊƈh͙ vươn một ít trên môi cô nét mặt kiều diễm gò má ứng hồng, cổ họng ngâm nga rêи ɾỉ. Lưu Trạch Uyên cuối xuống ngậm lấy môi mỏng liếm hết bạch dịch còn xót lại của anh.

- A...ô...á....đừng ....á...đâm như vậy...ô

...mạnh quá...a

Lưu Trạch Nguyên phía dưới vừa thúc cú thứ 10 là sâu, thúc mạnh lút cán, đẩy cả người cô lên chạm vào đầu giường.

- A...ô..ô...a...nhanh ...nhanh quá...a..a

Lưu Trạch Nguyên hai mắt nổi lửa, anh bắt cô khép đùi lại giơ hai chân lên cao gác lên vai một bên vai anh, mông nâng cao đặt lên hai đùi đang quỳ gối của anh. Đưa đẩy kịch liệt khiến cho cô ý loạn tình mê

- A...a...a...sâu quá...ân...a...thật thích...

mạnh nữa...mau tới làm e...thật mạnh

- Hư hỏng...thích như vầy sao...hửm

- A...a...ưm ....thích...ô..ưʍ...á...a...chết.. sẽ chết ....ân...ưʍ...em ra...e muốn ra...

Đâm hơn ba chục lần nữa một cổ thủy dịch nóng bỏng xối lên qυყ đầυ, anh không kiềm được nhanh chóng rút ra đưa đến bên miệng bách bức cô ngậm vào mút vài cái liền bắn hết cho cô nuốt xuống.

Trước/107Sau

Theo Dõi Bình Luận


Truyện Convert : Tuyệt Thế Kiếm Đế