Con trai là nam phụ - Chương 6 (1)Tác giả: Hà Lam Editor: Lạc Tiếu - 28/01/2019Sau khi tiễn người phụ nữ trung niên đi, Đường Dĩ Tố dùng di động lên mạng tìm tòi một chút tư liệu của nguyên thân. Nếu là trước kia, là một ""ngôi sao"" trong suốt như vậy, đoán chừng còn có chút khó khăn, nhưng từ sau khi video kia được upload, thông tin về Đường Dĩ Tố đã bị lục tung lên. Fans của Tống Thần Hạo cũng không quá coi trọng cô, đại khái sau khi tìm được tin tức up lên trên mạng, trào phúng một phen rồi lại lười tìm hiểu kỹ càng tỉ mỉ. Tên công ty quản lý trực tiếp của Đường Dĩ Tố bị tìm ra, nhưng chuyện về tiểu bằng hữu Đường Táo vẫn an toàn. Đường Dĩ Tố click mở tư liệu vừa nhìn thấy, quả nhiên thấy ảnh chụp của người phụ nữ trung niên, phía dưới còn có ghi tên của bà: Tần Hoa. Họ Tần, chẳng lẽ bà chính là người mà Đường Táo từng nói qua, người nó sẽ được gửi gắm, dì Tần? Nghĩ đến sắc mặt của Tần Hoa khi nhắc tới Đường Táo có hơi chút ôn hòa, hẳn là tám chín phần mười. Thời gian đi học nhà trẻ bình thường hẳn là tầm 8 giờ, hiện tại còn chưa tới 7 giờ, thấy vẫn còn thời gian, Đường Dĩ Tố đầu tiên lấy huyết ngọc ngâm trong nước, sau đó đi vào phòng bếp luộc hai cái trứng. Nguyên liệu nấu ăn trong nhà này thật sự là quá ít, việc ăn mì gói thường xuyên, đừng nói là trẻ con, mà cả người lớn cũng sẽ thiếu chất dinh dưỡng. Cũng may, hiện tại còn mấy cái trứng, nấu cho Đường Táo lấp đầy bụng trước đã, chờ sau khi thằng bé đi học, Đường Dĩ Tố dự định ra chợ mua đồ ăn dự trữ trong nhà. Nấu chín, lột vỏ trứng, sau đó đặt vào trong chén mang ra ngoài, lại lấy nước ấm chế vào ly nước uống, Đường Dĩ Tố vừa quay qua quay lại làm xong, thì Đường Táo đã rời giường rửa mặt xong từ khi nào, hiện tại thằng bé đang ở trong phòng nỗ lực mặc quần áo. Tuy rằng thằng bé tuổi không lớn, nhưng tính cách lại rất hiếu thắng, có thể tự mình làm được, tuyệt đối sẽ không nhờ Đường Dĩ Tố hỗ trợ. Rốt cuộc nó vẫn là đứa nhỏ bốn tuổi, chân tay ngắn củn, không linh hoạt như người lớn, khi mặc vào, trong khoảng thời gian ngắn thằng bé không tìm được đầu ra, cả người bị vây trong quần áo, vậy mà không rên một tiếng. Đường Dĩ Tố nhìn thấy, vừa định đi qua hỗ trợ, lại thấy nó nhẫn nại, từng chút một sờ soạng, thật vất vả tìm mới thay quần áo xong, cư nhiên còn sẽ đứng ở trước gương, sửa sang lại cổ áo cùng vạt áo, cái mặt bánh bao nho nhỏ, bộ dáng vô cùng nghiêm túc, miễn bàn có bao nhiêu khôi hài. Đường Dĩ Tố đang âm thầm rình coi, đột nhiên Đường Táo đang đứng trước gương nhìn qua, cảnh giác nhìn cô. Đường Dĩ Tố vội vàng thu hồi ánh mắt: ""Con mau tới đây ăn bữa sáng"". Thằng bé trừng lớn đôi mắt, kinh ngạc mà nhìn mẹ. Phản ứng này của nó, làm Đường Dĩ Tố cũng có chút ngạc nhiên. Chẳng lẽ trước kia nguyên thân không chuẩn bị bữa sáng cho Đường Táo? Mới chỉ là đứa nhỏ bốn tuổi, đây là lúc bồi bổ thân thể, tuy rằng không cần quá mức theo đuổi dinh dưỡng, nhưng một ngày ba bữa cơm thì không thể thiếu được. Bất quá, khi tưởng tượng đến thùng rác chồng chất mì gói, Đường Dĩ Tố tức khắc không biết nói gì. Dù sao tính tình ở tối hôm qua cũng đã thay đổi nhiều, giờ phút này cô không chút nào sợ hãi, da mặt dày có thể so với tường thành, quay đầu cười tủm tỉm mà nhìn thằng bé: ""Tiểu Táo, lại đây ăn cơm nè ~ má mi chuẩn bị cho con trứng luộc ngon lắm đây ~"" Đường Táo nửa tin nửa ngờ nhìn Đường Dĩ Tố, chậm rãi đi tới, khi nhìn thấy trên bàn thật sự có hai cái trứng luộc đã lột, thằng bé chép miệng, nhìn chằm chằm hai quả trứng. ""Đừng phát ngốc, tới ăn."" Đường Dĩ Tố nói, giúp Đường Táo kéo ghế dựa bàn ăn ra, hai mẹ con ngồi song song. Đường Táo ngồi học theo bộ dáng của mẹ, dùng tay lột bỏ chút vỏ trứng còn chưa lột xong kia, cắn từng ngụm vào trong miệng. Đường Dĩ Tố phát hiện, khi thằng bé đang ăn trứng, mắt vẫn luôn nhìn cô. Nhưng khi cô quay đầu nhìn lại, Đường Táo lập tức dời đi tầm mắt. Cứ vậy vài lần, Đường Dĩ Tố thật sự không có cách gì với đứa nhỏ này, chỉ có thể làm bộ không biết, tùy ý để Đường Táo tha hồ nhìn chằm chằm mình ăn trứng. Tuy rang Đường Dĩ Tố chưa ra khỏi nhà, nhưng nhìn qua cửa sổ bên ngoài, cũng có thể phát hiện vị trí nhà này gần như ở trung tâm nội thành. Cô ở tại lầu ba, hiệu quả cách âm của cửa sổ không tồi, nhưng một khi mở cửa sổ ra, thanh âm từ mặt đất có thể truyền lên.