Saved Font

Trước/283Sau

Cục Cưng Vô Địch: Cha, Người Bị Fire Rồi!

Chương 177: Người xấu? Anh xấu thế nào?

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Kiểu Màu
Chẳng phải những người đàn ông dưới sân khấu kia sẽ háo sắc mà nhìn chằm chằm vào bà xã sao, chỉ tưởng tượng đến tình cảnh đó thôi, cả người anh đã không thoải mái, vị chua nồng nặc bốc lên, môi mỏng mím thật chặt.

Trong lòng đố kị đến nổi điên, Tuệ Tuệ chỉ có thể là của một mình anh! Vẻ quyến rũ và hấp dẫn của cô chỉ có thể do một mình anh thưởng thức, những người khác tuyệt đối không được!

Từ lần trước giận dỗi đến bây giờ, anh và Tuệ Tuệ đã hai tháng không thân thiết, vốn tưởng rằng sau khi Tuệ Tuệ về nhà thì tất cả sẽ lên quỹ đạo chính, nhưng ai ngờ cô khó có được ở nhà mấy tối lại còn giật giây để con trai ngủ chung với cô, hai đứa con trai lại khôn khéo đến lợi hại, bốn người ngủ cùng một giường, anh định làm gì, Tuệ Tuệ cũng không phối hợp.

Haizzz...

Sao số mạng của anh lại khổ như vậy, bà xã của mình cũng không thể đụng.

Vừa tựu trường lại thêm cách xa vô hạn, anh dù sao cũng là người đàn ông bình thường, tiếp tục như vậy sẽ sinh bệnh.

Hơn nữa Tuệ Tuệ tối nay lại tiêm cho anh một liều thuốc mạnh, đáng chết quá dụ người! Nhắm mắt lại đều là cái mông sexy đong đưa và cặp đùi đẹp thon dài trắng nõn...

Đóng vi tính lại, hít vào một hơi thật sâu, đổi một bộ đồ giản dị, đi xuống lầu đến nhà để xe lấy xe.

Úy Nam Thừa đã không phải là lần đầu tiên đến đại học y buổi tối, đã sớm quen cửa quen nẻo tìm được tòa nhà di3n~d@n`l3q21y"d0n ký túc xá của bà xã, đã mười một giờ mười, mắt thấy ký túc xá sẽ lập tức đóng cửa.

Lấy điện thoại di động ra đang chuẩn bị gọi điện thoại cho cô, đột nhiên vừa nghĩ, vẫn gọi điện thoại trong phòng ký túc xá thôi.

Nghe điện thoại chính là Lam Tạp, “Alo, xin chào, xin hỏi tìm ai?”

“Tôi tìm Thiên Ca Tuệ.” Giọng cố ý đè thấp.

Lam Tạp hơi nghi ngờ, người kia là ai? Giọng nói cũng đề cao một phần, “Anh là ai?”

“Tôi tìm cô ấy có chút việc gấp, cô nhắn cô ấy nhanh chóng xuống lầu.” Nói xong cúp luôn.

“Chẳng ra làm sao cả! Tìm người lại còn chảnh như thế chứ! Uống lộn thuốc chắc!” Một câu nói còn mắc kẹt trong cổ họng Lam Tạp không nói ra, điện thoại đã bị cúp, tâm tình khó chịu một trận, hùng hùng hổ hổ nói.

Thiên Ca Tuệ thò đầu ra từ trong toilet, “Người nào chọc Tạp Tạp của chúng ta tức giận vậy?”

“Không biết, nói là tìm cậu.”

“Tìm tớ?” Thiên Ca Tuệ nghi ngờ chỉ lỗ mũi mình, người nào đã nửa đêm còn gọi điện thoại của ký túc xá tìm cô!

Già Đại lộ ra một cái đầu từ trên giường, “Tuệ Tuệ, chẳng lẽ là mấy người theo đuổi cậu? Tinh thần có thể khen! Nếu không cậu nể mặt đi xuống ngó thử coi là thần thánh phương nào?”

“Phải! Muốn đi thì cậu đi! Tớ không muốn đạp vũng nước đục này.” Thiên Ca Tuệ tiếp tục dán mặt nạ.

“Người ta theo đuổi cậu, tớ đi tính là gì chứ?” Già Đại cười hì hì nói.

“Không sao, chỉ cần cậu để mắt, chị đây cũng sẽ chuẩn bị tìm cho cậu một tay.” Thiên Ca Tuệ cười đến được gọi là xấu xa.

“Tuệ Tuệ, cậu cũng đừng mạnh miệng, lỡ như Già Đại coi trọng người nào, cậu lại không thể ra sức...” Lam Tạp thần thần bí bí nói tiếp.

Đôi mắt Thiên Ca Tuệ sáng lấp lánh, “Ai vậy? Ai vậy? Rốt cuộc là ai?”

“Tạp Tạp đó là hoàn toàn bịa đặt! Cậu đừng nghe cậu ấy nói vớ vẩn.” Già Đại giận liếc cậu ấy.

“Vớ vẩn cái gì? Ngày hôm trước không phải Lục Kiều An khoa quản lý tài chính thổ lộ với cậu sao? Nghe nói anh ta là phú nhị đại của thành phố đó ~ hơn nữa vóc người còn điển trai!” Mắt Lam Tạp cũng sắp híp lại.

Trong lòng Già Đại thầm thở ra một hơi, trên mặt cũng không lộ vẻ gì, “Người ta quả thật cũng không tệ lắm, chỉ có điều tớ không nhận được điện thoại của anh ta.”

“Cậu đã cảm thấy người ta cũng không tệ lắm, vậy thì có thể thử phát triển chứ sao!” Thiên Ca Tuệ yên lặng nhớ kỹ tên Lục Kiều An này.

...

Ba người tiếp tục trò chuyện về đề tài này trong phòng ngủ đến vui sướng, bất tri bất giác đã qua mười phút rồi.

Úy Nam Thừa đứng dưới cây cổ thụ hơi không bình tĩnh được, sao còn chưa xuống?

Mắt thấy cửa sắt có khuynh hướng đóng lại,anh phiền não vứt bỏ tàn thuốc, đi tới dưới lầu ký túc xá nữ đèn đuốc sáng trưng.

Hết cách rồi, chỉ có thể bất cứ giá nào!

“Thiên Ca Tuệ! Thiên Ca Tuệ em xuống đây cho anh!” Giọng nói tuyệt đối rất có lực bộc phát.

Cả tòa ký túc xá cũng vỡ tổ rồi, Thiên Ca Tuệ không phải nhảy một điệu “Nobody” sao? Về phần nóng bỏng thành như vậy? Không chỉ bắt sống tất cả lòng trai đẹp thiếu niên của cả trường học, ngay cả người đàn ông thành thục quyến rũ cũng quỳ gối dưới váy thạch lựu của cô? Thật lợi hại!

Chỉ có điều giọng nói của người đàn ông này thật dễ nghe! Một đám gái mê trai thở dài nói.

Ngày hôm sau, lời đồn bay đầy trời trong trường học: Người đẹp Thiên Ca Tuệ hấp dẫn của khoa hộ lý thật ra có một người bạn trai thành thục quyến rũ, không trách được từ chối nhiều nam sinh ưu tú như vậy, hóa ra là danh hoa đã có chủ!

Trong ký túc xá.

Tay Thiên Ca Tuệ đang dán mặt nạ run lên, cô giống như nghe thấy có người gọi cô rồi, hơn nữa giọng nói kia quá quen tai.

“Tuệ Tuệ, phía dưới có người gọi cậu.” Già Đại ngồi dậy từ trên giường.

“Đúng rồi! Mới vừa rồi gọi điện thoại hình như chính là người này! Giọng rất giống!” Lam Tạp đột nhiên vỗ bắp đùi.

“Xong rồi! Xong rồi!” Thiên Ca Tuệ dán mặt nạ hấp ta hấp tấp chạy đến ban công, thò đầu ra nhìn xuống dưới lầu, mặc dù nhìn không thấy rõ bóng dáng người kia, nhưng cô có thể xác định đó nhất định là ông xã của cô – Úy Nam Thừa!

“Tớ đi xuống! Tối nay chắc không trở lại.” Nói xong ngay cả quần áo cũng không kịp thay đã vội chạy xuống, người đàn ông thúi đáng chết! Giọng sao lại lớn như vậy, kêu nữa cô cần lẫn lộn ở trong trường học không!

Thiên Ca Tuệ cứ như vậy trên mặt dán mặt nạ bằng tảo biển vội vã phóng xuống lầu, dọc theo đường đi dọa sợ rất nhiều nữ sinh, cho dù lớn như vậy nhưng nửa đêm nhìn thấy một người mặc đồ ngủ màu trắng, tóc tai bù xù “Mặt đen” cũng sẽ sợ.

Rối rít nhường đường cho cô, trong lòng kỳ quái đây là người nào? Dán mặt nạ kinh khủng như vậy không nằm trên giường lại chạy ra dọa người làm gì!

Úy Nam Thừa kêu, giọng nói cũng sắp bốc lửa, giơ tay lên nhìn đồng hồ đeo tay, cũng mười một giờ rưỡi rồi!

“Dì! Đợi khóa sau đi!” Giọng Thiên Ca Tuệ vang lên cao vút, bị sợ đến dì quản lý ký túc xá quay đầu nhìn về phía cô, vừa nhìn, hoàn toàn run rẩy, chìa khóa trong tay “Cạch” một tiếng rơi trên mặt đất, mặt cũng bị hù dọa.

Ở trong tình thế ngàn cân treo sợi tóc này, Thiên Ca Tuệ xông ra ngoài.

“Em ở ký túc xá nào! Hơn nửa đêm chạy đi làm gì!” Dì quản lý ký túc xe che trái tim nhảy “Thình thịch” phát điên mà gào lên.

Ai ngờ bóng lưng này vốn không để ý đến bà, còn quay đầu làm mặt quỷ với bà.

Thật sự được xưng là mặt “Quỷ”, dì quản lý ký túc xá bị sợ đến chân run lên, lui về phía sau lảo đảo vài bước, die~nd a4nle^q u21ydo^n năm nay sao lấy cái gì bôi lên mặt! Hù chết người không đền mạng!

Úy Nam Thừa cũng bị dáng vẻ “Mặt đen” của Thiên Ca Tuệ dọa sợ, may mà trước kia anh đã từng nhìn thấy Tuệ Tuệ dán mặt nạ, cho nên trình độ bị giật mình tương đối mà nói là khá nhỏ.

“Sao anh lại tới đây?” Trong lòng Thiên Ca Tuệ vui mừng khấp khởi, sao ông xã đột nhiên tới đây.

“Trước tiên rửa mặt cho sạch sẽ.” Úy Nam Thừa thật sự không thích thứ đồ kỳ kỳ quái quái trên khuôn mặt nhỏ nhắn của bà xã, trắng còn miễn cưỡng có thể chấp nhận, màu đen lấm tấm này quả thật có điểm khiếp người!

“Người ta vừa mới dán mặt nạ, đã nghe được anh ở đây gọi em, vội vàng không ngừng chạy xuống rồi, không kịp đi rửa chứ sao.” Thiên Ca Tuệ dẩu môi, gắt giọng. Đáng tiếc, cô vểnh cái mặt hiện giờ lên nhìn không ra đáng yêu chút nào, chỉ có thể dùng kinh hãi để hình dung.

Úy Nam Thừa móc một bọc khăn giấy từ trong bóp ra, đưa tới, “Lau sạch sẽ.”

“Không muốn!” Mắt Thiên Ca Tuệ trừng đến tròn trịa, không chịu.

Úy Nam Thừa chỉ đành phải móc khăn giấy ra lau thay cô, dùng hết một bọc khăn giấy, khuôn mặt nhỏ nhắn trắng nõn cuối cùng hiện lên bộ mặt thật ban đầu, đưa tay nhéo khuôn mặt nhỏ nhắn của cô, “Không có một chút tác dụng nào, về sau không cần dán mặt nạ đen nhánh này nữa, quá xấu rồi.”

“Ghét! Đau!” Thiên Ca Tuệ bị đau chụp móng vuốt của người nào đó, cong môi, dáng vẻ ngây thơ hiển thị rõ, “Cái gì mặt nạ đen nhanh chứ, đây là tảo biển! Rõ ràng có tác dụng!” Dứt lời, còn nhéo nhéo mặt mình, trừ hơi khô ra, rất trơn láng đó!

“Lên xe.” Úy Nam Thừa nghiêm mặt tối tăm, dưới ánh đèn đường chiếu rọi, váy ngủ màu trắng của Tuệ Tuệ mơ hồ hơi trong suốt, quần lót và áo lót đều nhìn thấy rõ ràng, hơi thở nhất thời rối loạn lên, phía dưới căng trướng đến khó chịu.

“Hung dữ cái gì mà hung dữ! Anh còn chưa nói hơn nửa đêm chạy đến tìm người ta làm gì vậy?” Thiên Ca Tuệ làm nũng lại gần.

Miệng đối với miệng, lỗ mũi đối với lỗ mũi, tròng mắt đen không chớp mắt ngẩng đầu lên nhìn anh, lông mi hơi run, cảm nhận hơi thở nóng rực của anh phả lên mặt mình, lên môi.

Một giây kế tiếp, bị người ôm thật chặt eo, hai người dán sát đến không lưu một khe hở ở giữa, Thiên Ca Tuệ cũng có thể cảm nhận được phía dưới có một thứ gì đó cứng rắn chống đỡ mình, sắc mặt khẽ biến hóa, tay nhỏ bé tạo thành quả đấm đấm lên lồng ngực vững chắc của người đàn ông, “Người xấu!”

“Người xấu? Anh xấu thế nào?” Trong mắt lóng lánh của Úy Nam Thừa lóe lên tia sáng xấu xa, giọng nói cũng trở nên khàn khàn rất nhiều, bàn tay cố ý đè lên cái mông của Tuệ Tuệ, để cho cô cảm nhận dâng trào của mình.

Hai người đều chỉ mặc áo mỏng, lúc này dán chặt một chỗ, có thể cảm nhận được tiếng tim đập “Thịch thịch thịch” của đối phương, cùng với đòi hỏi nồng đậm đó.

“Nhanh lên xe đi, ở đây sẽ bị người nhìn thấy!” Mặt Thiên Ca Tuệ đỏ bừng lên, người đàn ông đáng giận này! Bây giờ lại chống lên lều nhỏ rồi!

Trước/283Sau

Theo Dõi Bình Luận


Truyện Convert : Trọng Sinh Niên Đại Văn Bé Gái Mồ Côi Có Không Gian