Saved Font

Trước/49Sau

Cưng Chiều Vợ Đến Tận Cuối Đời

Chương 1: Bị Bắt

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Kiểu Màu
Đêm tối, tiếng la hét thất thanh của 1 người con gái làm rung động mọi thứ

- Buông tôi ra, mau buông tay tôi ra, có ai không cứu tôi với !!!

Chát

- Mày im ngay không còn là nữa tao cắt cổ mày đấy - tên đàn em không chịu được liền tát vào mặt cô

Hắn quay hỏi tên đại ca

- Con này la quá sao giờ anh?

-Mày lấy băng keo dán vào miệng nó đi, còn là nữa chút công an tóm cả lũ

-Được em biết rồi! Rồi hằn lấy băng keo dán vào miệng cô. Cô biết từ đây đời mình sẽ không còn hy vọng nữa.

Vì nợ tiền cờ bạc cha ruột đã nhẫn tâm bán cô cho bọn cho vay để lấy tiền trả nợ.

Nhưng người cha ấy đối với cô như 1 món đồ vậy đánh đập chà đạp vì không chịu nổi sự hành hạ ấy mẹ cô đã qua đời khi cô còn quá nhỏ.

Từ đấy cuộc sống của cô là những chuỗi ngày bị hành hạ.

Cô cảm thấy bất lực từ đây cuộc sống của cô sẽ như thế nào.

Bọn chúng đem cô đi tiếp khách trong 1 quán bar gần biên giới.

-Mau đi nhanh đi, mày còn ở đó làm gì - tiếng nói của ông quản lý như muốn ăn thịt cô

-Tôi, tôi không đi được không - giọng nói như mũi kêu

-Mày đã được thằng cha mày bán cho tao, bây giờ mày là người của tao, cha của mày là 1 con ma cờ bạc - tiếng chửi rủa của ông ấy làm cô thấy tủi thân

Ông quản lý từ khi mua được cô vẫn không biết tên cô là gì ổng hỏi

- Cô tên gì?

- Tôi tên là Phong Anh

- Tên cũng được đấy, từ đây cô đi tiếp mấy người khách có tiền, dáng vẻ xinh xắn tươi mới gái đôi mươi ai mà không thích.

- Mà còn nữa, đừng mong thoát khỏi chỗ này nếu không tôi sẽ khiến cô sống bằng chết. - Giọng ông quản lý hét lên là cô hoảng sợ vô cùng, cô phải tìm cách bằng mọi giá thoát khỏi chỗ này.

Ở đây có rất nhiều cô gái trẻ cũng bị ép buộc giống cô, không biết họ đi làm vì tiền hay là cũng bị gia đình bán đi.

Ban đêm ở đây rất đông người, những cô gái mặc đồ hở hang đi tiếp khách nhìn mọi thứ trước mắt làm cô cảm thấy rất sợ rất sợ.

( Cô Mã Phong Anh 22t, người bình thường, giỏi ngoại ngữ, xinh đẹp )

Xinlỗimọingườimìnhcứđăngrồixóakhôngaiđọcnênmìnhrấtnản chí

Đâylầnđầuviếttruyệnmọi người đónggóp ý kiếnchânthànhđểmìnhkhắcphục. Baonhiêu gạch đámìnhnhậnhết

Cảmơn !

Trước/49Sau

Theo Dõi Bình Luận