Saved Font

Trước/157Sau

Cung - Mê Tâm Ký

Quyển 2 - Chương 14

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Kiểu Màu
Quyển 2 –

Lễ nghi đứng đắn khó ngăn lại cơn say

Vân Hi xuyên qua tam điện, y phục bừa bộn. Còn Phi Tâm thì không mảnh vải che thân, cả khuôn mặt của cô vùi vào lồng ngực y, cảm thấy y đang nóng ran lên, đến khi cô cảm nhận được hơi nóng thì mới phát hiện lại đến ao tắm rồi.

Khu vực chuyên dành cho hoàng thượng nghỉ ngơi thì trước khi y đến mọi thứ nhất định phải được chuẩn bị chu đáo, tất cả đều sắp xếp đầy đủ, y phục mới, hoa quả rượu trà luôn thay đổi liên tục phòng khi hoàng thượng giá lâm. Y đi vòng qua bình phong, ngồi trên giường, đưa bầu rượu cho cô: “Uống, uống sạch đi.” Cơ thể y căng chặt, giọng nói khàn đục, sự nhẫn nại đã đến cực điểm rồi.

Cô bị y siết đến khó thở, thấy bầu rượu đưa đến bèn nhắm mắt cứ thế mà nốc. Rượu vừa vào miệng cô mới thấy lạ lùng. Mùi rượu này quen thuộc nhỉ? Dường như đã từng uống ở đâu.

Cô chợt nhớ đến đêm 30! Đúng là cô đã cắn y sau khi uống say! Cô bất giác ngước lên, vẻ mặt hơi rụt rè, nhìn về phía vai y. Giây phút đó tim cô như hòn đá đang rơi xuống vực, mỗi nhịp đập đều trở nên đau đớn.

Y đưa tay bóp lấy mặt cô, không cho cô nhìn lung tung: “Uống tiếp, uống hết đi! ”

Cô đưa đôi tay cầm lấy bầu rượu, run bần bật, mỗi ngụm đều khó khăn lạ thường. Càng uống nhiều càng thấy cay và nóng, hơi rượu đọng lại cuống họng và lồng ngực, tâm trí đang rối bời lại càng loạn xạ hơn.

Một tay y choàng lấy cô, hơi thở phà ra luồng khí mỏng, cúi đầu áp vào cổ cô, bờ môi mềm mại lướt qua, ngón tay mân mê đỉnh gò bồng, đầu ngón tay thỉnh thoảng lại vò nắn. Tay kia thì xuôi theo thắt lưng mà dịch xuống dò thám. Cô vốn đã bị y khiếu khích khiến cho cả người như bị thiêu đốt, lúc này lửa nóng lại càng sôi ngút. Thân thể cô tuôn ra dòng chảy ấm nhuận, bắt đầu trào ra một cách mất kiểm soát, cảm giác tê dại không cách nào chế ngự.

Phi Tâm bưng bầu rượu run run, giọng nói khàn hẳn đi: “Hoàng thượng, thần thiếp uống không hết.” Cô đã uống được nửa bầu, nửa còn lại tràn khắp người cô, trong mắt y thì cảnh tượng này quyến rũ lạ lùng. Đôi mắt Vân Hi lóng lánh ánh đen, ngón tay chạm vào nơi nóng bỏng khiến cơ thể y cứng lại, toát ra cảm giác khó lòng kìm nén.

Cô không biết nên nói gì nhưng cảm giác bị thôi thúc ấy như một luồng điện kích lên người cô, sự ẩm ướt khiến cô không còn cảm giác về cơn đau, nhưng lại chất chứa đầy nỗi e thẹn.

“Uống ngụm nữa.” Y cúi đầu, miệng không ngừng hút lấy những giọt rượu bên khóe môi cô, “Thả lỏng một tí nữa.” Cánh tay y tách chân phải cô ra, cơ thể khiến tấm lưng cô nóng như lửa đốt.

Lồng ngực Phi Tâm nóng râm ran, hoàn toàn không dám nhìn tư thế của mình, miễn cưỡng ngẩng đầu uống thêm một ngụm. Cô vừa nốc vào miệng chưa kịp nuốt thì y đột nhiên áp sát, thuận thế ép cô lật xuống giường: “Cho ta.”

Y bất chợt khép chặt môi cô, khoảnh khắc tiếp xúc đó khiến toàn thân cô tê dại như có luồng điện xuyên qua. Cô cảm giác y đang mở từng kẽ răng của mình ra, quấn chặt lưỡi cô, chia sẻ những giọt rượu trong miệng cô.

Trước kia y uống trà thừa của cô, nay y lại còn uống rượu trong miệng cô. Cô thả lỏng tay, bầu rượu trượt từ bụng xuống, rượu thừa vung vãi, người y cũng nhuốm không ít rượu. Hương rượu mê ly đậm đà, nghe như mùi hương khiến người ta say sưa.

Vân Hi cười khẽ, hút rượu ngon trong miệng cô như còn thèm thuồng, hoặc cũng có thể là khao khát đầu lưỡi mềm mại, ngọt ngào của cô. Lồng ngực săn chắc của y áp chặt cơ thể mềm mại của cô, hai thân hình hoàn toàn khác nhau nhưng lại áp chặt nhau một cách khăng khít. Đang say men rượu , lồng ngực bị y áp chặt nên khó thở, không thể tập trung xúc cảm vào bất kỳ điểm nào, cả người quay cuồng vì cảm giác tê dại và men say.

Trong cơn say, sự xấu hổ của cô biến thành sự dằn co, và càng gia tăng sự gan lì của cô, cô còn nhớ cảm giác đau đớn ban nãy, vội vàng hét: “Không được, không được! ”

“Đã bảo nàng đừng lên tiếng, nàng đã nói 10 vạn 8 ngàn câu rồi đó! ” Y nâng mông cô lên, hít thở nhẹ, “Thả lỏng một chút. ”

Y cắn vào vành tai cô, lúc này dường như y rất nhẫn nại đốt bùng ngọn lửa của cô. Y hôn đến tai cô đỏ ửng, bờ vai hình thành những đốm đỏ, bàn tay liên tục du ngoạn trên từng tấc da của cô, lúc nhẹ nhàng lúc mạnh mẽ, khiến hơi thở cô trở nên gấp gáp.

Cô không dám nhìn y, cơ thể mềm nhũn. Cô ngà ngà say rồi lần nữa cảm thấy ngọn lửa bỏng đang mổ xẻ trong cơ thể cô. Người cô cứng đờ, ám ảnh cơn đau chợt khiến cơ thể cô tự dưng rụt lại né tránh y.

“Đau.” Cô dằn co muốn đẩy y ra, nhưng lần này không kiên quyết như lúc nãy. Y cảm nhận được sự thay đổi nơi cô, ôm chặt cô lại, áp mặt cô lên vai y: “Đau thì cứ cắn ta. ” Y khẽ nói, ấn vào mông cô khiến họ nép chặt nhau hơn nữa, “Thả lỏng nữa đi, chặt quá rồi. ” Giọng y cũng hơi run rẩy, cảm giác sảng khoái đến run rẩy ấy nhanh chóng nhảy vọt theo chiều sống lưng, y gần như cắn chặt răng mới có thể khống chế nổi động tác của y. Y hít sâu, tiếp tục khiêu khích vùng nhạy cảm của cô, khiến bên trong cơ thể cô tuồn ra nhiều dòng chảy ấm nóng hơn nữa. Y tìm thấy vùng nhạy cảm mềm mại nhất của cô.

“Á….” Cô khẽ rên, run rẩy không ngừng, tay vùng vẫy loạn lên, sau cùng chịu hết nổi cắn vào vai y. Cô không muốn cắn, nhưng cơ thể không còn tuân theo sự khống chế, cơ thể cô bắt đầu dâng trào niềm khao khát, đau đớn vương chút khoái cảm. Cô nghiến chặt răng, dùng chút lý trí còn sót lại để đối kháng ngọn lửa trong cơ thể.

Cơ thể y cương lại, ấn vào sau gáy cô, gần như quát tháo: “Nàng né gì chứ? Đừng có cong lưng! ” Giọng y rất khàn, bàn tay trượt xuống ấn chặt eo cô, bắt đầu những động tác chậm rãi, từng chút một áp lấy nơi mềm mại của cô. Y có thể cảm nhận được mạch đập của cô đang đập cùng y ở nơi sâu thẳm của cơ thể, ngọn lửa nóng bỏng đang nhảy múa, khiến thần trí y phiêu lãng, ý thức có chút mê ly!

Phi Tâm bị y làm cho toàn thân nóng bỏng, men rượu lúc ấy đã dâng trào, cảm giác đau đớn dần giảm xuống, chỉ còn lại sự thôi thúc khiến người ta điên loạn.

Động tác y rất chậm, chậm đến độ có lúc sắp dừng lại. Cô đột nhiên há miệng ra, giọt nước mắt tí tách rơi xuống vai y. Cô không biết nên làm thế nào để mình đừng bị dày vò như vậy nữa, cô bất giác nhích động, bắt đầu muốn áp chặt vào y.

Vân Hi hiểu cảm giác của cô, vì lần nào cô cũng khiến y bị như vậy. Đau đớn dằn vặt như cô đang bị thương, thực ra y mới là người sống không bằng chết. Nay trả tất cả lại cho cô để cô cũng có thể hiểu nỗi đau đớn này, khi cơ thể cô đang bị y thao túng, hồn phách cũng ngao du không xa.

Y thật sự muốn dừng lại để toàn thân cô như bị côn trùng nhỏ cắn. Cô như một chú mèo con vờn tới vờn lui, không cách nào kiềm được cơn điên cuồng này khiến cô chịu thua, động đậy khiến cô khó chịu, không động đậy lại càng bị dày vò, nước mắt lẫn mồ hôi ướt đẫm gương mặt, mái tóc rối bời quấn chặt mái tóc của y. Hơi thở cô gấp gút, giữa hai môi đang vang lên những tiếng nghẹn ngào.

Y nghiến răng, nhưng sau cùng vẫn khó có thể chịu đựng nổi cảm giác mềm mại này nên đã khẽ rên, y không kiềm nén, cảm giác thực cốt tiêu hồn khiến y không còn tự chủ được. Y = cô? nghênh hợp với sự va chạm nóng bỏng, nhạy cảm của y, khiến những tiếng nấc trong miệng cô trở thành những tiếng rên quyến rũ. Y nâng cằm cô lên, thấy hai má cô ửng hồng, ánh mắt mê ly, đôi mày nhíu chặt, làn môi hệt như cánh hoa anh đào, cô mím chặt môi khiến nó trở nên đỏ tươi, mỗi thần thái đều khiến người ta bị hút hồn, cô đang chìm đắm trong cơn say tình, đẹp đến độ khiến y cảm thấy ngộp thở.

Lúc thì giống như đang ở trên đỉnh mây, lúc thì giống như rớt xuống vực thẳm, ý thức bị chôn vùi trong ngọn lửa rực đỏ của các giác quan, lý trí đã bị khoái cảm vùi lấp như sóng biển ồ ạt vỗ bờ. Phi Tâm rất ghét bản thân như thế này, nhưng không cách nào khống chế sự dày vò nóng bỏng ấy.

Trước/157Sau

Theo Dõi Bình Luận


Truyện Convert : Trọng Sinh 80 Làm Đoàn Sủng Tiểu Phúc Bảo