Saved Font

Trước/404Sau

Cưới Nhanh Và Chỉ Sủng Một Người

Chương 145

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Kiểu Màu
Chương 145

Chuyện này cũng là chuyện làm cô lo lắng nhất hiện tại, ba tháng nhanh chóng trôi qua nếu như bụng cô còn không lộ rõ vậy thì chỉ còn mỗi một biện pháp. Bây giờ cuối mỗi tuần cô đều lén trộm đi kiểm tra xem một lần, chỉ hy vọng là nhanh chóng mang thai một chút.

Nếu không có Bạch Hiểu Nguyệt tồn tại, thì tất cả mọi chuyện sẽ không phát sinh như bây giờ, cô ta đúng là đầu sỏ gây tôi. Trên đời này, đã có một Bạch Vân Khê là đủ rổi, vì cái gì lại có thêm một Bạch Hiểu Nguyệt, bất cứ lúc nào cũng chạy đến cướp công sức của cô.

“Vân Khê, tôi thật không biết cô đang nghĩ gì. Cô đã danh chính ngôn thuận là phu nhân Trình gia, lại còn mang thai đứa bé trong bụng, sao còn vất vả đến công ty làm việc, nhưng mà cũng không giống với một số người khác, các cô nói có đúng không?”

Bạch Vân Khê cười cười, có người nói giúp cho mình, cô đương nhiên phải bào trì hình tượng cao quý ưu nhã. Tốt nhất là cho toàn công ty biết được rằng cô là người chịu ủy khuất, phải chịu nhiều thiệt thòi mới được.

“Không có khoa trương như vậy đâu, em bé trong bụng chỉ mới một hai tháng còn rất nhỏ, tôi muốn vì Trạch tổng mà làm cái gì đó, tiện thể được làm việc bên cạnh anh ấy cũng đã làm tôi thỏa mãn.”

“Vân Khê, cô chính là quá lương thiện, không thể so với một số người, ra vẻ đáng thương, hoa bay trong gió nhìn thôi cũng đủ ảnh hưởng đến ăn uống của người khác. Không danh chính ngôn thuận, nhưng lại một hai đòi ra mặt buổi họp báo, cũng chỉ biết cáo mượn oai hùm, không chừng đến một ngày nào đó bị đuổi ra khỏi nhà là chẳng còn mặt mũi nào nữa để gặp mọi người.”

Cô gái nói những lời này đều được Bạch Hiểu Nguyệt nghe hết không sót một chữ. Cô rất có ấn tượng với cô gái này, đã vài lần cô đã đụng phải cô ta ở nhà ăn, chẳng qua là thư lý Lý hiện tại đã 28 tuổi, nhưng vẫn chưa yêu ai nên giọng nói chuyện rất khó nghe, còn thấy có vẻ rất chanh chua.

Bạch Hiểu Nguyệt đột nhiên nhớ tới, thư lý của tổng tài chẳng phải là dùng cơm ở tầng mười sáu, nơi này là nhà ăn cho nhân viên bình thường trong công ty mà. Thật là làm cho người ta tò mò.

Mấy cô này những ngày gần đây đều xuống đây ăn, mục đích không phải đã quá rõ ràng rồi sao?

Nhà ăn đang ầm ĩ, đột nhiên trở nên an tĩnh lại, tựa như nhiều đôi mắt đang nhìn về phía bên này, có lẽ là đang mong chờ trò hay kế tiếp.

Tô Na cẩn thận nhìn sắc mặt của Bạch Hiểu Nguyệt, cũng không hy vọng mọi chuyện trở nên lớn hơn.

Dù sao mấy người cô ta cũng là thư ký với trợ lý của tổng tài, sao cứ phải đi so đo ghen tỵ với người khác làm gì, còn nói Bạch Hiểu Nguyệt không có mặt mũi nhìn người khác khi bị đuổi khỏi nhà, thật là hết nói nổi.

Cô thư lý Lý này, nhất định phải bắt lấy nhược điểm của người ta châm biếm, nói ác độc một phen, nói cho đã cái miệng của mình, mà những lời xuất ra đều rất khó nghe làm cho người khác bị tổn thương thì mới vừa lòng, hả dạ.

Hiện tại có sự hậu thuẫn của Bạch Vân Khê nữa, khẳng định là có thể ở công ty hoành ngang ngược dọc bất cứ ai mà không kiêng nể điều gì.

“Tô Na, cậu có cảm thấy nhà ăn hôm nay, có mùi gì ghê ghê không, giống như là bốc mùi của miệng thối ấy.” Bạch Hiểu Nguyệt ăn một chút cơm vào miệng, nhìn Tô Na đang chớp chớp mắt, Tô Na mau chóng phản ứng lại, hiểu Bạch Hiểu Nguyệt đang nói có ý gì.

Ra vẻ bộ dáng kỳ quái, hít sâu một hơi, mày đột nhiên nhíu lại: “Cậu không nói thì mình không để ý, thật đúng là hương vị cũng quá tởm rồi, sao lại hôi như vậy nhỉ!”

Hai người các cô âm thanh nói chuyện không lớn không nhỏ nhưng vừa lúc mọi người lại có thể nghe một cách rành mạch, lúc này mọi người đang chờ xem bên kia có phản ứng thế nào, có chút không nín được liền cúi đầu cười trộm một cái.

Nguyên cả cái công ty này bị thư ký Lý khi dễ nhưng không dám phản bác lại, mọi người đều biết Bạch Hiểu Nguyệt là Vân phu nhân của Vân thiếu, bây giờ đang chờ xem thư ký Lý như thế nào đáp trả đây.

“Cậu có biết cái này kêu là gì không? Mình nhớ rất rõ, có một câu nói thế này nói nhiều quá riết thành miệng hôi.” Bạch Hiểu Nguyệt vừa nói, vừa ăn cơm một miếng, nếu không ăn nhanh một chút thì phỏng chừng lát nữa lại không ăn được.

Trước/404Sau

Theo Dõi Bình Luận


Truyện Convert : Tà Vương Truy Thê: Phế Tài Nghịch Thiên Tiểu Thư