Saved Font

Trước/68Sau

Đại Boss Có Quyền Ghét Em

Chap 25 Xa Nhau Liệu Rằng Quên Mau?

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Kiểu Màu
_Em dám bỏ đi sao Vương Lục Hy?

_Ầm...

Phong Thượng Đằng đập nát tấm ảnh cưới của cô và hắn, từng mảnh thuỷ tinh bể ra bắn khắp phòng, hắn giẫm lên mấy mảnh thuỷ tinh đó đi ra khỏi phòng, hắn nhanh chân đi vào xe nhấn ga rồi lao ra ngoài bằng tốc độ kinh khủng, màn đêm khi trời gần sáng gió rét ghê rợn cũng không bằng cơn giận dữ như lửa đốt nghi ngút trong lòng, hắn mà tìm ra cô thì số phận của cô rất thê thảm

_Em dám bỏ trốn? Trong khi hợp đồng chưa hết hạng?

Chuyện này mà để gia đình hắn phát hiện thì kế hoạch của hắn sẽ sụp đổ, vì vậy hắn phải truy lùng bắt cô về, hắn đi tìm cô không phải vì luyến tiếc hay có tình cảm chỉ duy nhất một điều cô là quân cờ trong cuộc chiến giữa hắn và gia tộc, hắn hận bố mình còn hơn cả kẻ thù. Ông lại rất yêu thương cô cho nên cô không thể bỏ trốn được, hắn còn phải giam giữ hành hạ cô vì một lý do riêng, đợi lúc chạm mặt ông già hắn sẽ phản đòn tấn công. Việc trước mắt vẫn là đi tìm cô

_Đóng băng tất cả tài khoản của Vương Lục Hy cho tôi

Hắn điện thoại cho nhân viên dặn dò, hắn lao như điên ra đường vắng tìm cô với tất cả bực tức điên tiết

_Để xem em đi được bao xa?

Phong Thượng Đằng đến rất nhiều nơi tìm cô, từ nhà người quen đến tập đoàn, một khi cô đã muốn ra đi rồi thì làm sao hắn tìm ra. Lúc trời gần sáng hôm nay hắn có cảm giác rất lạ nên dậy rất sớm không ngờ phát hiện cô bỏ đi

_Tôi sẽ không để em sống yên ngày nào

Hắn nghiến răng, đôi mắt đầy hận thù, hắn chạy trên con đường vắng hai bên không có người, vừa đi được một khoản đã thấy một người rất giống cô, hắn cho xe lùi lại và phát hiện đó là cô, vì lúc bỏ đi cô chỉ có một mình không người giúp đỡ, đường vắng tối đen đi lại rất khó khăn, cô đã phải chuyển xe mấy lần, hắn nhếch môi cười đểu nhẹ nhàng bước xuống xe

_Vương Lục Hy!

Phong Thượng Đằng thét lên tên cô, cô vừa xoay lại đã bị dọa sợ cô tái mặt trượt chân ngã xuống đồi, cả người rơi tự do xuống độ cao nguy hiểm, bên dưới tối om

_A....!!!

_Vương Lục Hy...

Phong Thượng Đằng nhíu mày đen tối gọi cô khi mà cô đang lăng dài xuống dốc, hắn nghĩ cô muốn tự tử cho nên hắn nhảy xuống cùng cô, căm phẫn tóm cho bằng được cô dù chỉ còn các xác, hắn nhất định phải lôi cô về sống làm người của Phong gia, chết cũng phải là ma của Phong gia, cả hai lăng rất nhiều vòng, cô nhắm mắt sợ hãi không còn biết gì...

.....

Dưới chân đồi...

_Đấy là vợ con hả? Tiểu nương tử xinh quá, hai đứa đang giận nhau à? Có vẻ nha đầu này yêu con rất nhiều

Cụ già món mén cười hiền, cả cô và hắn đều rơi xuống trước cửa nhà bà, vì bà sống trong vùng quê nghèo, ẩm thấp chứ không ở trên cao phố thị ồn ào, những tưởng không có bà, hai người đã chết mất mạng vì cây cối gai gốc và bị thương do ngã từ trên đồi xuống

_Con phải yêu thương vợ nhiều hơn, thoạt nhìn thôi đã biết con rất quan trọng với tiểu nương tử này

Cụ già bỏ ra ngoài để lại cô và hắn trong căn nhà nhỏ, cô thoi thóp ngủ hơi thở vẫn đều đều cũng may trên mặt không có vết thương nào lớn, ở cổ tay và chân chỉ bị trầy sơ sơ, còn hắn vẫn bình yên, hắn ngồi trên giường nhìn cô rất lâu hắn quan sát cô với con mắt rất tức giận hắn không nghĩ cô to gan dám bỏ trốn kiểu đó

_Chắc là em không ngày nào muốn sống yên ổn...được thôi

Hắn vuốt nhẹ gương mặt hốc hác của cô, hắn nhất định không để cô được yên vì cô làm mất rất nhiều thời gian của hắn

_Hụ...hụ...nước... khát nước....

Hắn lấy nước cho cô uống, cô vẫn chưa tỉnh hẳn, hắn kiên nhẫn đợi cô tỉnh dậy, một lát sau cô mới từ từ mở mắt vừa nhìn thấy hắn đã rất hốt hoảng, ly nước trên tay bị cô hất xuống đất với thái độ kinh hãi

_Phong Thượng Đằng??? Anh...anh...

Cô ho ra máu, ngực áo dính đầy máu đau thương, cô sợ..thật sự rất sợ...hắn nhìn cô vẫn chưa nói gì, trông con người nhỏ bé nhưng đầy tự trọng. Biết mình không phải trao thân cho hắn nên nhục nhã muốn rời đi nào ngờ định mệnh vẫn đưa đẩy.

_Anh đừng tìm tôi nữa vì tôi đã thuộc về người đàng ông khác

Vương Lục Hy mắt ướt lệ nhòa nhớ về đêm hôm đó, cô đau đớn ngập trong nước mắt khổ sở, đôi mắt đẹp chứa đầy bi thương hướng về phía hắn, trong cô vẫn luôn ám ảnh

_Thì ra là vì chuyện đó mà muốn bỏ đi à? Đồ ngốc này...

Phong Thượng Đằng trầm ngâm hồi lâu, có chút xót thương nhưng không đủ lớn để nói cho cô biết đó chỉ là vỡ kịch của hắn, đêm đó chính là hắn. Hắn có thừa nhẫn tâm để đối xử với cô thật tàn bạo trong cuộc sống hôn nhân mà hắn đã sắp đặt sẵn

Tiếp theo Chap 26 Đối Mặt

By Thuytinh103

Trước/68Sau

Theo Dõi Bình Luận


Truyện Convert : Đan Hoàng Võ Đế