Saved Font

Trước/257Sau

Đại Quản Gia Là Ma Hoàng (Dịch)

Chương 147: Đều Hiện Thần Thông

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Kiểu Màu
“Cái này… Đây là…”

Tiểu Nhã dường như cũng bị thứ hoả diễm quỷ dị bất chợt xuất hiện này làm cho giật mình, không khỏi chớp mắt mấy lần nhìn về chỗ hoả diễm dấy lên.

Lưu Nhất Chân hơi vuốt chòm râu, hướng đến phía sau mấy tên luyện đan đại sư áy náy cười: “Ha ha ha…Không có gì, dù sao cũng là trận chung kết cuối cùng, lão phu cũng không thể không xuất ra bản sự áp đáy hòm. Nếu có chỗ nào đắc tội mong các vị thông cảm nhiều hơn.”

Tuy trong lời nói của hắn khiêm nhường cung kính nhưng sâu bên trong mắt là một mảnh tự đắc.

Mấy tên luyệnd dan đại sư kia khó khăn nuốt một ngụm nước bọt. Nhìn ngọn lửa yêu diễm nhất trùng phi thiên này lại nhìn nguyên lực chi hoả trên tay trong chớp mắt đã uể oải không ít, sắc mặt lại ảm đảm đi nhiều.

Ngay từ đầu luyện chế hoả diễm đã bị người khác áp một đầu, cái này còn thế nào mà so sánh?

Mấy người kia đã thầm hận vẫn bất đắc dĩ đồng thời ánh mắt nhìn về phía Lưu Nhất Chân có chút hâm mộ. Thật không biết lão gia hoả này tìm thấy hoả diễm kỳ dị đó từ nơi nào.

Có ngọn lửa này tương trợ chỉ sợ lão đầu này có khả năng luyện thành lục phẩm đan!

Tiểu Nhã cẩn thận xem một phen, đột nhiên ánh mắt sáng lên, không khỏi cả kinh kêu lên: “Hoả diễm trong tay Lưu đại sư hẳn là lấy từ Linh thú cấp bốn, nội đan tâm hoả của Thiên Liệt Diễm mãng đi. Nghe nói đầu Thiên Liệt Diễm Mãng nhiều năm bôn tẩu ở chỗ sâu trong lòng đất, nội đan bị ảnh hưởng bởi nham thạch ben trong nên vô cùng nóng rực có thể hoà tan vạn vật. Hoả diễm này không có dược tài nào là không thể luyện hoá được. Lưu đại sư có thể xuất ra lửa này có thể nghĩ là đã nắm chắc vinh quang thắng lợi Đan Vương ở trong tay.”

“Ha ha ha… Tiểu nha đầu quả nhiên kiến thức uyên bác, không hổ là người chủ trì của Bách Đan thịnh hội này. Nhưng mà luyện đan mà nói thì trừ hoả diễm còn cần trình độ luyện đan thuật tinh diệu. Lão phu xuất hoả diễm này cũng chỉ dám nghĩ nắm chắc thêm một phần thắng. Còn danh hiệu Đan Vương cũng không dám yêu cầu xa vời.”

Lưu Nhất Chân khoát tay, lời nói cực kỳ khiêm tốn nhưng vẻ mặt kia dường như là hắn đã là người vô địch trận chung kết Đan Vương.

Dối trá!

Tất cả mọi người giữa sân đều âm thầm mắng to một tiếng, riêng những nguyên lực chi hoả của các luyện đan đại sư đang chịu ảnh hưởng kia lại càng hận nghiến răng.

Nhưng mà cũng không thể hoàn toàn trách hắn tự đại, khi mọi người chỉ có nguyên lực chi hoả thì trong tay hắn đã có Thú Hoả của Linh thú cấp bốn, uy lực cực lớn.

Chẳng những có thể cổ vũ hiệu suất luyện đan của chính mình còn có thể ức chế hoả diễm của người khác, thật sự là một hòn đá ném hai chim. Có thể nói là hai người ngày bình thường bất phân cao thấp lúc này cũng kéo ra hai cấp bậc trở lên.

Cái này cũng khó trách hắn đột nhiên có niềm tin tất thắng.

Coi như ngưười là Độc Thủ Dược Vương thì thế nào? Hoả diễm bị áp chế, thất phẩm luyện đan sư cũng phải thành lục phẩm trở xuống cho ta.

Đạo lý này coi như không hiểu luyện đan thì nhìn hoả diễm trong tay mấy vị luyện đan đại sư trong nháy mắt kém hơn một chút cũng rõ sự quan trọng bên trong.

Trong lúc nhất thời mọi người chỉ chú ý đến Trác Phàm cùng Độc Thủ Dược Vương đang ở giữa long tranh hổ đấu lại lần nữa khó bề phân biệt. Nhân tuyển Đan Vương lại càng thêm không xác định.

Tiểu Nhã thở dài một hơi, nhìn về phía Lưu Nhất Chân trong mắt tràn đầy tán thưởng. Nguyên lai vị Lưu đại sư này mới chính thức là hắc mã trong Bách Đan thịnh hội này.

Nhưng mà người này ẩn tàng cũng đủ sâu.

Nghĩ như vậy nàng liền nhịn không được mà hỏi thêm một câu: “Như vậy Lưu đái sư, ta nghe nói chuỗi Thiên Liệt Diễm mãng này cực kỳ hi hữu mà thiên tính hung mãnh, cho dù là cường giả Thiên Huyền chết trong miệng nó cũng nhiều không đếm hết. Xin hỏi ngài làm thế nào mà lấy được nội đan tâm hoả của hắn?”

“Ha ha ha… Nói đến việc này, vậy thì thật là tương đương hung hiểm, tưởng tượng một năm trước…”

“Hừ chỉ là một đầu hoả diễm mãng xà thối, có gì mà đắc chí?”

Thế mà lúc Lưu Nhất Chân đang chuẩn bị thao thao bất tuyệt nói về cách mạng, nói hắn đã trăm cay nghìn đắng thế nào mới có được nội đan của đầu xà hung mãng như vậy. May mà lần này trên đại hội xuất hiện thật tốt. Lúc này đột nhiên một tiếng hừ lạnh truyền ra.

Sau một khắc, một tiếng “Ông” vang vọng, một ngọn lửa Lam sắc đột nhiên loé ra ánh sáng thâm trầm.

Mà từ khi ngọn lửa kia xuất hiện, nguyênlực chi hoả của những người khác càng không cần phải nói, lại kém xuống một chút. Mấu chốt là ngay cả nội đan Linh thú cấp bốn của Lưu Nhất Chân cũng không ngăn được rung động, dần dần uể oải đi xuống.

Trong lòng Lưu Nhất Chân không khỏi kinh hãi, bất khả tư nghị hướng đến chỗ phát ta âm thanh nhìn lại. Nhìn thấy trên tay Nghiêm Phục hoả diễm Thương Lam cháy hừng hực mà khoé miệng của hắn cũng treo lên một đường cong khinh thường.

“Cái này…Đây là…”

Trong mắt Tiểu Nhã sáng lên, sợ hãi kêu: “Chẳng lẽ đây là Linh thú cấp năm, Thú Hoả Vũ Yến Viêm?”

“Không sai!”

Nghiêm Phục cười lạnh, khinh miệt liếc nhìn Lưu Nhất Chân đã hoàn toàn kinh ngạc đến ngây người, cười nhạo nói: “Lưu lão đầu, ngươi ở đế đô không phải đối thủ của ta trên đại hội luyện đan. Có bổn công tử ở đây ngươi còn muốn si tâm vọng tưởng làm Đan Vương? Ha ha ha buồn cười, ngươi cho rằng trong thiên hạ chỉ có ngươi có hoả diễm đặc thù trong tay hay sao?”

Lưu Nhất Chân gương mặt nín đến đỏ bừng, trong lòng thầm giận lại cũng không thể phản bác được.

Nhưng mà nghĩ đến cũng phải, hắn chỉ là luyện đan sư của thế gia nhất lưu đã có thể có Thú Hoả của Linh thú cấp bốn. Nghiêm Phuc còn là đệ tử hạch tâm của Dược Vương Điện đấy!

Aiz lúc trước lão phu suy nghĩ thật quá đơn giản. So nội tình ai có thể vượt qua bảy thế gia ngự hạ?

Lưu Nhất Chân lắc đầu thầm than, hối hận lúc trước. Hiện tại mặt không có lộ ra, phản mà bị người trước mặt xì một miệng, mất hết thế diện . Suy nghĩ một chút vẻ mặt tự đắc vừa rồi hắn cũng thấy có chút đỏ mặt.

“Ách, Nghiêm công tử, đây chính là Linh thú cấp năm Vũ Yến Viêm, ngay cả cao thủ Thần Chiếu cảnh cũng chưa chắc có thể địch nổi! Không biết ngài làm thế nào đạt được Thú Hoả này?” Hai mắt Tiểu Nhã nhìn chằm chằm vào ngọn lửa màu xanh lam kia, ngạc nhiên nói.

Khoé miệng Nghiêm Phục cũng hơi vểnh lên liếc nhìn nàng một cái lại nhìn về các nữ đệ tử của Hoa Vũ Lâu có chút đắc ý cười to: “Ha ha ha… hoả diễm này chính là Dược Vương Điện thưởng cho đệ tử ưu tú nhất trong điện. Còn có thể có được như thế nào… Hừ, chỉ cần là đồ vật mà Dược Vương Điện chúng ta nghĩ ra còn chưa có cái nào mà không có được.”

Vừa mới nói xong những đệ tử bình thường kia còn không biết tranh đấu giữa cao tầng nên không nghe ra cái gì nhưng mà Sở Khuynh Thành và hai vị lâu chủ Mẫu Đơn và Thanh Hoa đã sớm trợn mắt nhìn hắn.

Cho dù là Đào Đan Nương sắc mặt cũng xanh mét trầm xuống lộ ra khiếp sợ.

Nhưng mà hắn lại chẳng hề để ý, vẫn ngông cuồng như cũ hướng đến tất cả mọi người giới thiệu nói: “Luyện đan vốn là luyện âm dương bình hành. Ngọn lửa của Lưu lão đầu kia tuy chỉ là Thú Hoả của Linh thú cấp bốn nhưng là Địa Tâm hoả diễm quá bức bá đạo, căn bản không thích hợp để luyện đan. Ngược lại Thú Hoả của Vũ Yến Viêm Linh thú cấp năm này cảu ta trong lửa có nước, trong nước có lửa. Thuỷ Hoả Tương Tế, âm dương song sinh mới là hoả diễm thích hợp nhất để luyện đan. Cũng chỉ có Dược Vương Điện chúng ta mới có thể tìm được hoả diễm dạng này. Cũng chỉ có Dược Vương Điện chúng ta mới có thể ra được Đan Vương…”

Hô!

Thế mà hắn còn chưa nói hết, một đạo hoả diễm xanh biếc lại bỗng nhiên xuất hiện ở trước mặt hắn.

Mà cũng như lúc trước những nguyên lực chi hoả bình thường lại một lần nữa thấp hơn một đoạn, Thú Hoả Linh thú cấp bốn của Lưu Nhất Chân và Thú Hoả Linh thú cấp năm kia cũng nhanh chóng run rẩy một chút rồi uể oải đi xuống.

Phảng phất như là dã thú bên trong núi rằng gặp phải Thú Trung Chi Vương vậy, lập tức bái phục xuống không dám nhúc nhích.

Tròng mắt Nghiêm Phục không ngăn được co lại nhìn về ngọn lửa xanh biếc trong tay Đào Đan Nương, cả kinh lắp bắp nói: “Ngươi…Ngươi đây là…”

“Hừ Thú Hoả Vũ Yến Viêm của ngươi là thích hợp nhất để luyện đan sao? Vậy ngươi đã hỏi qua Thú Hoả Thương Nguyệt Viêm Ưng Linh thú cấp sáu trong tay lão thân có đồng ý hay không chưa?”

Cái gì, Linh thú cấp sáu?

Lời vừa nói ra tất cả mọi người bất giác hít sâu một hơi.

Linh thú cấp sáu ngay cả cao thủ Thần Chiếu cảnh cũng tuyệt đối không dám trêu chọc. Đào Đan Nương làm thế nào đem được hoả diễm kỳ dị đó đến tay?

Tiểu Nhã cũng bất giác giật mình, trong lòng mừng rỡ, dù sao Đào Đan Nương chính là thủ tịch luyện đan sư của Hoa Vũ Lâu các nàng. Sau đó lập tức cung kính nói: “Đào cô cô không biết hoả diễm Linh thú cấp sáu này làm sao ngài có được?”

“Hừ, tiểu nha đầu đã biết rõ còn cố hỏi. Ngươi cho rằng lão thân có bổn sự lớn đến như vậy. Đi theo Linh thú cấp sáu móc bụng nó ra để lấy hoả chủng bản mệnh của nó hay sao?”

Đào Đan Nương cười mắng một tiếng, liếc nhìn Nghiêm Phục bên cạnh một chút, lại nhìn xem Độc Thủ Dược Vương nơi xa bất giác âm thầm hừ một cái. Muốn chấn động uy danh Hoa Vũ Lâu sau đó lớn tiếng nói: “Đây chính là hoả diễm tổ tiên truyền thừa của Hoa Vũ Lâu chúng ta, chỉ truyền cho các đời thủ tịch luyện đan sư.”

“Tiểu nha đầu, ngươi nhớ kỹ, ngọn lửa này không tầm thường. Linh thú cấp sáu Thương Nguyệt Viêm Ưng thường bay ở vạn trượng trên không trung, ban đêm ẩn hiện, hút tinh hoa Nguyệt Âm, ăn cao sơn linh dược. Cho nên bên trong ngọn lửa này bản thân đã mang theo linh khí Nguyệt Tinh. Luyện chế đan dược càng có thể đề cao phẩm chất đan dược, hoả diễm Vũ Yến Viêm kia làm sao có thể so được?”

Đào Đan Nương dường như đang chỉ dạy Tiểu Nhã nhưng tất cả mọi người đều nghe được. Đầu mũi nhọn lại trực tiếp chỉ về Nghiêm Phục.

Nghiêm Phục khẽ cắn môi lại không phản bác được, Thú Hoả của Linh thú cấp năm vốn dĩ kém hơn Thú Hoả của Linh thú cấp sáu một bậc. Huống chi Thương Nguyệt Viêm Ưng vốn hút linh dược lớn lên càng mạnh hơn so với Vũ Yến Viêm kia không ít.

Kể từ đó căn bản cũng không có khả năng so sánh.

Đào Đan Nương đem tất cả mọi thứ thu vào mắt, không khỏi cao ngạo hiên ngang ngẩng đầu, cười khẩy: “Đan Vương chỉ có thể xuất hiện từ Dược Vương Điện sao? Hừ tiểu tử, thổi phồng cũng quá lớn đi, coi chừng gió lớn cắt đầu lưỡi!”

Đầu mi của Nghiêm Phục không nhịn được mà run lên, ra sức cắn răng hung tợn nhìn về phía Đào Đan Nương mắng to: “Lão thái bà, ngươi cũng đừng cao hứng quá sớm. Ta là vãn bối trên vấn đề luyện đan còn không phải là đối thủ của ngươi. Nhưng mà ngươi đừng quên, luyện đan sư đệ nhất của Dược Vương Điện chúng ta cũng không phải là ta mà là sư phụ ta Độc Thủ Dược Vương.”

Vừa mới nói xong, Nghiêm Phục mạnh mẽ xoay người nhìn về Độc Thủ Dược Vương lớn tiếng nói: “Sư phụ nên để nhóm người này được mở mang kiến thức, nhìn xem thực lực chân chính cùa ngài.”

Nghe được lời này tất cả mọi người đều quay đầu nhìn về chỗ Độc Thủ Dược Vương, chờ đợi vị luyện đan sư đệ nhất Thiên Vũ này xuất ra bản lĩnh giữ nhà lớn nhất.

Chi có mấy luyện đan đại sư sử dụng nguyên lực chi hoả là hiện ra vẻ mặt cầu xin. Nhìn ngọn lửa yếu ớt trong tay đều rất muốn khóc.

Mấy vị đại sư, các ngươi tài đại khí thô đều có Thú Hoả có thể dùng. Chúng ta mấy người đều nghèo chỉ có nguyên lực chi hoả yếu nhất này.

Ta xin các người thương xót cũng không cần lấy thêm hoả diễm đặc thù gì. Nếu không nguyên lực chi hoả của chúng ta bị áp chế thì đừng nói là luyệnd dan mà ngay cả nấu một chén cháo hoả lực cũng không đủ…

Trước/257Sau

Theo Dõi Bình Luận


Truyện Convert : 90 Quân Tẩu Có Không Gian