Saved Font

Trước/7Sau

Dàn Harem Nam

Chương 6: Cánh Cửa Và Cái Kết

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Kiểu Màu
Sau khi bắt tác giả vào tù, viên cảnh sát trưởng đi ra ngoài bỗng đập đầu vào cửa. Anh nghĩ: “Ủa? Sao lạ nhỉ! Mới hồi nãy, cửa còn mở mà, sao giờ cửa đóng lại rồi. Hay là ma nhốt mình ta. Nhưng trong đồn cảnh sát thì làm gì có ma.” Anh chàng nghĩ vậy, liền vặn tay nắm cửa để ra ngoài nhưng cửa vẫn không mở. Anh chàng mới thử cạy khoá nhưng nó cũng vô ích. Bực mình quá, anh chàng liền lùi lại, xông tới đạp một cú thật mạnh vào cửa nhưng cửa lại vẫn không mở, còn anh thì bị bật lại, vô tình va phải bà bán bún. Anh chàng quay lại thì thấy một đám người trong phòng. Anh giật mình, vội vàng xin lỗi và hỏi mọi người tại sao lại xuất hiện ở đây. Bà bán bún trả lời:

- Tui không biết nữa! Đang làm dở tô bún bán cho người ta, mới bỏ hành xong đã thấy mình xuất hiện ở đây rồi!

Anh chàng taxi cũng lên tiếng:

- Tui đang lái xe giữa chừng cũng đột nhiên xuất hiện ở đây! Chả hiểu chuyện gì xảy ra nữa!

Viên cảnh sát trưởng liền nói tiếp:

- Lạ nhỉ? Mà thôi dẹp mấy cái đó đi! Giúp tôi phá cái cửa này với! Nó cứng quá!

Nói rồi, cả nhóm người tìm mọi cách nhưng vẫn vô ích. Bỗng Phong “dâm” lên tiếng:

- Vô ích thôi! Để con ạ!

Nói xong, anh ta liền lôi ngay ra cái đại bác của Okita Sougo nã vào cửa nhưng vẫn không đươc. Tâm “thư” liền hỏi:

- Ủa? Đại bác mày lấy đâu ra thế?

- Ở trong quần ạ! – Phong đáp.

- Quần thì nhỏ, mà đại bác thì to! Mày bỏ chỗ nào được chứ! - Tâm “thư” hỏi lại.

Phong liền nói:

- Thì truyện mà! Nó cũng phải vô lý một chút chứ! Không thấy mấy bộ phim kiếm hiệp à! Đánh nhau thì bay qua sông luôn, nhưng đi đâu đó thì vẫn phải chờ đò đưa qua. Hay những bộ phim Ấn Độ chẳng hạn, cho một đứa nhảy lầu từ tầng 2 xuống tầng 1 thì chắc ăn xong bữa cơm, đầu nó mới chạm mặt đất.

Nghe nói vậy, bà bán bún liền cắn tay mình chảy máu. Tâm “thư” liền ngăn lại:

- Cô ơi! Sao tự dưng cô cắn tay mình chi vậy?

Bà bán bún liền trả lời:

- Tui định biến thành Titan Tiến Công ấy mà!

Phong đáp lại:

- Con lạy cô! Vô lý thì cũng vô lý vừa phải thôi! Cô biến thành Titan Tiến Công mà Titan Tiến Công cao tới 15 mét. Hồi nãy con nã vài cái vào cửa rồi 1 cái lên trần nhà nhưng mà có vỡ được đâu. Cô biến thành Titan, nội cái mặt cô to chà bá ép tụi con dẹp lép như Tom và Jerry à! Với lại Titan nó lại trần như nhộng nữa, đi lúc nào cũng thấy rõ 2 cái mông hết thì truyện nó gán mác 18+ à!

Bà bán bún đáp lại:

- Ủa? Titan làm gì có bộ phận sinh dục đâu mà gán mác 18+ ?

Chương liền tiến tới nói:

- Đúng là Titan không có bộ phận sinh dục thiệt, chớ nó có là chắc như cải cách của ông Bùi Hiền dó?

- Bùi Hiền là ai vậy? – Đức hỏi.

Chương liền đáp lại:

- Là người cải cách chữ viết tiếng Việt đó! Thiệt tình, tiếng Việt đọc nghe thật hay, chẳng hạn a cờ a ca sắc cá, a di a da huyền già. Âm “c” ra âm cờ, âm “di” ra âm “gi” nghe nó cực êm tai luôn. Cải cách theo của ổng thí dụ như “chặt cây”. Bây giờ đánh vần thế nào? Chẳng lẻ đánh vần như thế này “a tờ ắt cờ ắt cắt nặng chặt, ớ i ây ka ây cây, chặt cây à”. Có vô lý không? Nhiều đứa trí nhớ nó kém, học tiếng Anh hổng thuộc từ vựng, nó quen miệng đọc “cặt cây” thì sao! Rồi còn lấy “cái cuốc” với “tổ quốc” ra làm ví dụ, trong khi đó, từ “cuốc” thì đánh vần bắt đầu từ chữ “uốc”, còn từ “quốc” bắt đầu từ chữ “ốc” mà từ “quốc” nó đọc lai lai như chữ “quất” ý. Kiểu như chữ “man” trong tiếng Anh, đọc kéo âm “a” sang âm “e”, hay chữ “name” trong tiếng Anh, phiên âm nó sẽ như thế này: /neim/ (ne-im) Nếu mọi người đọc nhanh từ “ne im” nó sẽ thành chữ “nem”. Không tin thì các độc giả đọc nhanh từ “ne im” thử đi!

Nói tới đây, Tân bỗng ngắt lời:

- Ủa, thế cải cách của Bùi Hiền có liên quan gì tới Titan chứ?

Chương liền giải thích:

- Như chữ của ông Bùi Hiền đó, viết “cu dài 10 cm” mà đọc thành “cu dài 10 km” (ku zài 10 km). Mà Titan cao 15 mét thì điều đó là đương nhiên.

Phong ngẫm nghĩ một lát rồi nói:

- Hình như có gì đó sai sai! 10 km (ki-lô-mét) bằng 10 nghìn mét. Chẳng lẽ bộ phận sinh dục của Titan còn dài hơn cả chiều cao của Titan à? “Gió đưa cành trúc la đà / Cu em đè chết ngàn người châu Á”.

Nói đến đây, cả nhóm phì cười vì câu thơ lục bát của Phong. Viên cảnh sát trưởng liền nói:

- Thôi! Thôi! Mấy chuyện đó để sau di! Lạc đề rồi! Giờ giúp tôi phá cái cửa này đã.

Nghe vậy, Chương liền chộp lấy cây gậy thần Ruby của Illya và biến hình. Sau khi biến hình xong thì cha Chương hỏi:

- Mày biến thành ai vậy?

- Illya trong Fate/kaleid liner Prisma Illya – Chương đáp.

Hưng đi vòng quanh nhìn Chương rồi nói:

- Nó biến thành Illya mà lại biến lộn thành nhân vât Uno trong Mahou Shoujo Ore rồi.

Chương chẳng nói gì, vội sử dụng chiêu thức Schneider của Illya để phá cửa nhưng vẫn không được. Thấy vô ích, Hưng liền lấy ra một đống đồ trong túi. Tâm “thư” nói:

- Túi mày rộng thế à?

Chương đáp:

- Thì túi Đô-rê-mon mà.

- Tao nhớ túi Đô-rê-mon có 1 cái trước bụng thôi mà, còn mày móc ra cả 2 túi – Tâm “thư” hỏi.

- Túi Đô-rê-mon version (phiên bản) 2 – Chương đáp.

Nói rồi Chương lấy ra cánh cửa thần kì để mọi người chui qua. Cả bọn đi qua được, liền hô hoán lên: “Thoát rồi!”. Chương nói:

- Thoát đâu thoát! Chỗ cũ mà!

Tân liền lên tiếng:

- Để tôi! Hàng fake sao bằng hàng thật, nói rồi Tân lấy ra đống đồ từ vòng tròn màu vàng.

Hồng hỏi:

- Ủa? Nó parody ai vậy?

Viên cảnh sát trưởng liền nói:

- Người này tui biết nè, nó parody Gilgamesh đó.

Tân vừa lục đồ, vừa giải thích:

-- Biết tại sao tác giả Đô-rê-mon chết không? Tại ổng lấy kĩ thuật của Gilgamesh mà không xin phép để nâng cấp túi cho Đô-rê-mon ấy mà! Cho nên Gilgamesh mới qua giết ổng vì tội bản quyền đó.

Tân lục hoài hổng thấy đồ mình dùng đâu hết, liền hét lớn:

- Mọi người tránh ra, để tui sử dụng tuyệt chiêu.

Nói rồi anh ấy sử dụng chiêu Gate of Babylon lôi hết cả đống vũ khí tấn công vào cửa nhưng vô dụng. Thấy vậy, một cô gái nói:

- Để tôi! Âm thanh làm vỡ thuỷ tinh mà cửa chúng ta lại là cửa kính.

Sau đó, cả hội con gái vừa bị bắt cóc lúc trước bật loa nhảy bài Cục xì lầu ông bê lắp. Nhưng cửa vẫn không mở. Hồng thấy vậy, liền nói:

- Để tôi cho!

Nói rồi, Hồng lấy ngay ra món Don-Tempura ra ăn. Chương liền hỏi:

- Em khùng à? Ăn đồ ăn mà cũng phá được cửa à?

Hồng giải thích:

- Trong vài chap cuối của truyện Shokugeki no Souma, Nakiri Erina đã ăn món này của Souma và làm sập một bức tường trong giải Blue đó.

Chương liền nói:

- Thôi đi cô! Nakiri Erina là người dòng dõi hoàng tộc, nó ăn vào làm sập tường là vì nó phát triển kĩ năng đầu bếp. Còn em chỉ ăn vào no bụng thôi chứ chả giúp ích được gì đâu.

Hồng liền nói:

- À quên! Vậy làm cách nào bây giờ?

Cả bọn loay hoay một lúc lâu rồi, cảnh sát trưởng nói:

- Hay chúng ta hỏi nhân vật chính xem có cách nào không?

- Chúng ta đâu biết ai là nhân vật chính đâu, cha? – Chương đáp.

Cảnh sát trưởng hỏi:

-Thế truyện này tên gì?

- Thì là "Dàn harem nam" đó cha. – Chương đáp.

- Vậy chắc chắn nhân vật chính là nữ rồi! Nhưng trong đây có rất nhiều nữ! Vậy ai là người mà mọi người mê mẩn nhất? – Cảnh sát trưởng hỏi.

Cả bọn đồng thanh chỉ vào Tân và nói:

- Chính cô ấy!

Cảnh sát trưởng hỏi tiếp:

- Vậy có ai biết tên cô ấy không?

- Tôi biết! – Tâm thư giơ tay lên rồi nói tiếp:

- Cô ấy tên là Dương Hồng Ly.

Trong khi đó, Tân nghĩ: “Dương Hồng Ly là đúng rồi! Dương là họ của mình, Hồng là tên người yêu, Ly là hoa lưu ly mà”.

Cảnh sát liền gọi Ly lại:

- Ly à? Con có cách nào phá cửa không?

Tân ngồi trong lòng cảnh sát trưởng nói:

- Bác ơi! Bác quên rồi à! Hồi nãy con có sử dụng tuyệt chiêu Gate of Babylon của Gilgamesh đó mà nhưng có mở được đâu.

- À! Bác nhớ rồi! Chẳng lẽ không có cách nào khác? – Cảnh sát trưởng hỏi.

Bỗng Chương nhìn quanh rồi hỏi:

- Ủa, cha? Thế tác giả truyện này đâu, sao con hổng thấy?

- Tao bắt nó bỏ vào tù rồi vì cái tội sắp có cảnh hành động mà méo cho tao thể hiện – Cha Chương đáp lại.

Chương liền trả lời:

- Con lạy cha! Cha nhốt tác giả vào tù, tịch thu bản viết của người ta thì sao mở cửa ra được. Truyện có còn nội dung đâu mà đi tiếp! Cha mau thả tác giả ra đi!

- À ha! Vậy mà cha không nghĩ ra! Tác giả là người có quyền lực nhất trong truyện mà! Họ tạo ra chúng ta, muốn chúng ta làm gì thì chúng ta làm nấy, tuỳ theo trí tưởng tượng của họ! Vậy mà nãy giờ ngồi cắm đầu nghĩ cách mở cửa. - Cha Chương đáp lại

Nói rồi, cảnh sát trưởng thả tác giả ra. Ngay lập tức, cánh cửa mở ra. Cảnh tượng cảnh sát ập vào căn cứ bắt sống bọn buôn phụ nữ ở chương 5 xuất hiện trở lại. Cảnh sát trưởng liền xua tay nói:

-Thôi, hết chương rồi! Về thôi! Bữa sau diễn tiếp.

Đi được một đoạn, cảnh sát trưởng ngạc nhiên hỏi lại:

- Ủa? Khoan đã! Nãy bắt tác giả vào tù. Vậy ai ghi lại chương 6 vậy?

- Tui! Tui! – Tác giả lên tiếng.

- Ông ở trong tù mà, sao ông viết được. – Cảnh sát trưởng hỏi tiếp.

Tác giả đáp lại:

- Thì ở trong tù buồn quá, tui ngủ tui xuất hồn ra viết thôi. Tại mấy người chỉ nghĩ cách phá cửa mà đâu để ý bản thảo nó chạy chữ đâu.

Cảnh sát trưởng liền nói:

- Hèn chi nghe thấy tiếng rột rột, tưởng mấy con gián nó bò.

Trước/7Sau

Theo Dõi Bình Luận


Truyện Convert : Hoắc Gia, Phu Nhân Lại Đi Cầu Vượt Bày Sạp