Saved Font

Trước/105Sau

Dâu Tây Ấn

Chương 103: Bài Thi

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Kiểu Màu
Thẩm Tinh Nhược đứng trên sân khấu cũng bị tiếng hô khẩu hiệu đều đều của Triệu Lãng Minh và Lý Thừa Phàm hấp dẫn, chỉ là khoảng cách từ sân khấu đến hàng ghế khán giả có hơi xa, cô không nhìn rõ lắm, chỉ nhìn thấy hai người đó giơ cao tấm bảng đèn led chữ “Tinh”, cô vô thức nghĩ đây chắc là do Lục Tinh Diên đầu têu, còn nhẹ nhàng nhìn về phía tấm bảng đèn led rồi gật đầu.

Quy tắc thi đấu vòng chung kết hôm nay rất đơn giản –

Đầu tiên là rút thăm giữa bốn đội chia làm hai nhóm, từng đội trong mỗi nhóm sẽ lần lượt trả lời nhanh hết thảy hai mươi lăm câu hỏi, trả lời đúng được tính một điểm, trả lời sai bị trừ một điểm.

Sau khi trả lời xong, hai đội nào có số điểm cao nhất của hai nhóm sẽ bước vào vòng PK* cuối cùng, đội nào có số điểm cao hơn sẽ giành được một quyền trợ giúp ở trường quay khi thi đấu vòng cuối.

*PK: viết tắt của từ Player Killer, là đấu tay đôi.

Hai đội thấp điểm hơn sẽ tham gia một vòng PK của riêng mình, đội chiến thắng sẽ giành được cơ hội tiến vào vòng PK cuối cùng với hai đội chiến thắng, trả lời câu hỏi theo hình thức cuốn chiếu loại trực tiếp.

Trả lời câu hỏi theo hình thức cuốn chiếu chính là, từng câu hỏi sẽ do các thành viên của đội đó lần lượt trả lời.

Nếu như đến lượt thành viên a của tổ A trả lời câu hỏi, thành viên a không đáp đúng, thì a sẽ trực tiếp bị loại không được tham gia phần thi nữa, cùng lúc đó đồng đội của a sẽ phải trả lời nhiều câu hỏi hơn, gánh nặng cũng nhiều hơn.

Nếu như tất cả thành viên của một đội bị loại, cũng có nghĩa là đội đó đã kết thúc trận đấu.

Tất cả đội ngũ tham gia dự thi bắt đầu ra sân chiến đấu, sau khi hoàn thành phần giới thiệu bản thân, vòng rút thăm thứ nhất nhanh chóng được bắt đầu.

Bắc Đại giành được số điểm cao nhất từ các vòng trước, cho nên vòng này có quyền rút thăm thi đấu.

Trên màn hình lớn nhấp nháy tên của các đội, đội trưởng Bắc Đại hô ngừng, màn hình lập tức dừng lại ở tên Đại học Nam thành.

- Bắc Đại và Nam Đại một nhóm, còn lại T Đại và F Đại thành một nhóm.

Đội trưởng Đại học Nam thành là Dụ Tư, coi như lớn lên cũng dễ nhìn, năng lực thi đấu rất mạnh, trong trận đấu vòng hai, anh ta là công thần cứu quốc, giành được tấm vé vào bán kết về cho Nam Đại, thi đấu vòng bán kết cũng rất xuất sắc, dẫn dắt Nam Đại đạt điểm số cao thứ nhì tiến vào vòng chung kết.

Trên mạng ghép đôi Dụ Tư và Thẩm Tinh Nhược thành CP, nhưng trên thực tế hai người còn chưa nói chuyện với nhau lần nào.

Vòng tròn các trường đại học trọng điểm là một thế giới thu nhỏ, sau khi trận đấu vòng hai kết thúc, Thẩm Tinh Nhược và đồng đội của cô có tám chuyện một chút, nghe nói Dụ Tư là một công tử ăn chơi, ba ngày đổi hai người bạn gái, gần đây đang quen với một cô nàng nào đó học bên Học viện Âm nhạc cùng trường, nữ sinh kia cũng là một người nổi tiếng trên mạng, là do anh ta đào góc tường mà quen được.

Thẩm Tinh Nhược đã nghe qua rất nhiều tin đồn không đúng với sự thật, cho nên cũng không quá mức để tâm.

Thế nhưng đối với một nam sinh chỉ vừa mới chạm mặt sau cánh gà, tiến đến liền muốn trao đổi Wechat mời đi quán bar, trong lời nói còn có ý ám chỉ hợp tác xào CP, thực sự là không thể có nổi một chút cảm nhận tốt.

Thẩm Tinh Nhược lãnh đạm đến cùng.

Dụ Tư không ngốc, thấy thái độ của cô như vậy, cũng không muốn dây dưa quá nhiều.

Giữa hai người bọn họ vừa lạnh nhạt vừa xa lạ như vậy, nhưng có một bộ phận khán giả đẩy thuyền hai người bọn họ sau khi bọn họ đứng chung một khung hình khi thi đấu ở vòng trước, cứ thế CP của hai người trở thành điểm nhấn của cuộc thi giữa các trường đại học năm nay.

Ban sản xuất chương trình đương nhiên biết rõ trên mạng đang thảo luận chuyện gì, bên trong kịch bản dành cho người dẫn chương trình, cũng có không ít ý tứ muốn tương tác hai người bọn họ với nhau.

Lần này Bắc Đại và Nam Đại rút thăm ở cùng một nhóm, người dẫn chương trình tranh thủ cơ hội hỏi: “Thẩm Tinh Nhược, lúc thi đấu vòng hai, em và Dụ Tư đã PK với nhau, em cảm thấy năng lực thi đấu của Dụ Tư thế nào?”

Thẩm Tinh Nhược tích chữ như vàng, “Rất tốt ạ.”

Người dẫn chương trình có chút mong đợi nhìn cô, thế nhưng nụ cười bên môi dần dần trở nên cứng ngắc.

Vậy thôi à?

Người dẫn chương trình khựng lại, thấy cô không nói thêm gì nữa, thì nhanh chóng hoàn hồn, bắt chuyện rồi tiếp tục dông dài.

Trong số các sinh viên tham gia thi đấu, có người kiệm lời như Thẩm Tinh Nhược, cũng có người rất biết cách ăn nói thể hiện bản thân, mỗi lần hỏi thăm, đại khái cũng phải tốn chừng bảy tám phút trò chuyện.

- lúc khán giả ngồi dưới sắp ngủ gục đến nơi, thì vòng thi hỏi đáp nhanh rốt cuộc cũng bắt đầu.

“Câu hỏi thứ nhất xin lắng nghe, thứ gì được xem là bánh mì dạng lỏng?”

Bắc Đại rất nhanh đã có người bấm chuông giành quyền trả lời: “Sữa bò.”

“Câu trả lời chính xác, đó là sữa bò! Bắc Đại được cộng một điểm!”

“Câu hỏi thứ hai …”

Mấy câu hỏi đầu vẫn còn tương đối đơn giản, khán giả ngồi dưới sân khấu hoặc người xem TV cũng có thế biết, chủ yếu là tốc độ giành quyền trả lời.

Qua vài lần, mọi người cũng đã hiểu hỏi đáp nhanh thế này cái khó nằm ở chỗ nào, chủ yếu là người dẫn chương trình chưa hỏi xong, còn chưa báo hết câu hỏi, thì đã có người ấn nút giành trả lời.

Dụ Tư là thành viên chủ chốt trong nhóm anh ta, tốc độ tay nhanh, suy đoán câu trả lời cũng chuẩn, còn chưa gì hết đã nhanh chóng trả lời được năm câu hỏi, kéo giãn khoảng cách điểm số với Bắc Đại.

Trường quay có không ít nữ sinh trở nên điên cuồng, bầu không khí trở nên sôi động, anh ta cũng rất biết nhìn tình huống mà liên tục bắn tim về phía hàng ghế khán giả.

Lý Thừa Phàm cùng Triệu Lãng Minh một câu cũng không trả lời được, nhưng cũng không ảnh hưởng đến việc hai người bọn họ cổ vũ nhiệt tình, hai người vừa xem vừa bàn luận rôm rả, “Tay của Nhược tỷ không được nhanh nha, có vài câu không kịp bấm trả lời, luật chơi như thế này là thiệt thòi cho bên nữ rồi, tốc độ tay bên nam thường nhanh hơn!”

Lục Tinh Diên lườm hai người bọn họ một chút, khaonh tay trước ngực, dựa vào thành ghế, vẻ mặt lạnh lùng, thật lâu sau mới phun ra hai chữ, “Bóng lộn*.”

*từ lóng của giới trẻ Trung Quốc trên mạng ý chỉ một người đàn ông trung niên bóng bẩy, sành điệu, không có tài năng và thực lực, nhưng lại thích khoe khoang. (Nguồn: Baidu)

Đến câu hỏi thứ mười, thế trận dần dần trở nên cân bằng không còn quá nghiêng về một bên nữa.

Người dẫn chương trình: “<<Thanh Minh Thượng Hà đồ>> …”

Dụ Tư giành quyền trả lời: “Trương Trạch Đoan!”

Một âm thanh nhắc nhở câu trả lời sai vang lên, người dẫn chương trình cười nói: “Tác giả của bức tranh <<Thanh Minh Thượng Hà đồ>> là Trương Trạch Đoan là không sai, nhưng câu hỏi này không hỏi tác giả, mà hỏi <<Thanh Minh Thượng Hà đồ>> hiện tại đang được trưng bày ở bảo tàng nào, đội Đại học Nam thành bị trừ một điểm.”

Thành viên bên đội Nam Đại đều tỏ vẻ tiếc nuối.

Ba câu hỏi tiếp theo, Đại học Nam thành chưa nghe xong câu hỏi đã ấn chuông giành quyền trả lời hết hai câu, hai câu đều là đáp án không đúng với câu hỏi, điểm số đang dẫn trước của bọn họ dần dần bị trừ bớt.

Hai đội lâm vào trạng thái giằng co, cũng không dám tuỳ tiện giành quyền trả lời nữa, càng về sau câu hỏi càng khó, có vài câu rất nhiều người không biết, vốn dĩ không thể nào giành quyền trả lời.

Đến câu hỏi thứ mười bảy, cục diện bắt đầu bị đảo ngược, Thẩm Tinh Nhược từ nãy đến giờ không trả lời câu nào đã liên tiếp trả lời đúng ba câu hỏi!

Người dẫn chương trình: “Có lông mày dài như Viễn Sơn, eo thon mãnh khảnh như lá liễu. Câu thơ này đang tả người phụ nữ nào?”

Thẩm Tinh Nhược: “Lý Sư Sư*”

*Lý Sư Sư /李師師/ là một nhân vật truyền kỳ cuối thời Bắc Tống, tuy không được ghi chép trong chính sử nhưng được biết đến nhiều trong giai thoại dân gian Trung Quốc. Nàng là cô gái tài sắc song toàn, dung mạo đẹp như tiên, cầm kỳ thi họa đều giỏi. (Nguồn: Wikipedia)

Người dẫn chương trình: “Vua của các cây xanh đường phố là cây gì?”

Thẩm Tinh Nhược: “Cây huyền linh*.”

*Platanus là một loài cây thuộc họ Plantanaceae , là tên gọi chung khoảng 7 loài thực vật trong họ Plantanaceae. Phân bố ở Đông Nam Âu , Ấn Độ và Châu Mỹ, có 3 loài được du nhập và trồng ở Trung Quốc làm cảnh và làm cây đường phố. Cây máy bay có hình dạng hùng vĩ và tán lá rậm rạp. Nó là một mỹ nổi tiếng thế giới cây bóng mát và cây đường phố, và được gọi là “vua của các cây xanh đường phố”.

Đội Nam Đại cũng không chịu thua, cố gắng giành điểm, điểm số hai đội sít sao, một mực trả lời đến câu hỏi cuối cùng –

“Điểm số hiện tại của hai đội là 9-9, đây là câu hỏi cuối cùng, câu hỏi này rất quan trọng, câu trả lời mang tính chất quyết định, đến cùng là đội nào có thể trực tiếp bước vào vòng thi cuối cùng của vòng thi chung kết ngày hôm nay.”

Người dẫn chương trình khựng lại, cầm lấy bảng câu hỏi, “Câu hỏi cuối cùng xin nghe: Ba thể loại độc tấu harmonica được sử dụng phổ biến?”

Đại học Nam thành bên kia còn đang suy nghĩ cẩn thận có nên ấn nút trả lời hay không, ai ngờ người dẫn chương trình còn chưa dứt lời, Thẩm Tinh Nhược đã tay không rời nút bấm ấn chuông giành quyền trả lời.

Trên trường quay xôn xao, người dẫn chương trình cũng trở nên căng thẳng, “Tốt lắm, một câu hỏi khó như vậy đã được bạn học Thẩm Tinh Nhược giành quyền trả lời, rốt cuộc đáp án của em ấy là gì, có đúng hay không đây?”

Ánh mắt toàn bộ những người ngồi trong trường quay đều tập trung lên người Thẩm Tinh Nhược, Thẩm Tinh Nhược cũng liếc mắt nhìn qua, hồi hộp trong lòng.

Bọn họ không quá hiểu biết về âm nhạc, không hiểu rõ phương diện này, không biết được là Thẩm Tinh Nhược thật sự biết được câu trả lời hay là chỉ giành trả lời theo quán tính

Thẩm Tinh Nhược cố gắng bình tĩnh, “Mười lỗ, bán âm, và đa âm.”

Người dẫn chương trình thoáng gật đầu, vừa nhìn bàng câu hỏi vừa nói: “Chúng ta nói qua câu trả lời đúng một chút, ba thể loại độc tấu harmonica được sử dụng phổ biến đại khái theo thứ tự là, harmonica bán âm, harmonica đa âm, còn có blue harmonica.”

Lúc nói đến kèn blue harmonica, giọng nói của ông ta hạ thấp xuống.

Rất nhanh sau đó, ông ta lại đặt bảng câu hỏi xuống, đột nhiên nâng cao giọng tiếp tục, “Kèn blue harmonica còn được gọi là harmonica mười lỗ, chúc mừng bạn học Thẩm Tinh Nhược với câu trả lời chính xác! Cũng chúc mừng đội Bắc Đại đã trực tiếp bước vào vòng trả lời câu hỏi cuối cùng của đêm chung kết hôm nay!”

Âm thanh trả lời chính xác vang lên, dưới sân khấu không hẹn mà cùng vang lên tiếng vỗ tay nhiệt liệt, loáng thoáng còn có thể nghe được tiếng gào thét của hai tên lỗ mãng Lý Thừa Phàm Triệu Lãng Minh: “Nhược tỷ ngầu đét!”

Vòng trả lời nhanh kết thúc, đội Bắc Đại thuận lợi giành được hạng nhất bước vào vòng đấu loại trực tiếp, hơn nửa tiếng đồng hồ sau đó không có chuyện gì cho bọn họ làm nữa, Thẩm Tinh Nhược ở sau cánh gà vừa uống sữa tươi lót dạ vừa nhắn tin nhắn thoại cho Lục Tinh Diên.

Màn thi đấu trên sân khấu vẫn diễn ra vô cùng gay cấn.

Đầu tiên là T Đại giao đấu với F Đại, hai đội không ai nhường ai lần lượt giành quyền trả lời câu hỏi, trả lời nhiều nhưng bị trừ điểm cũng nhiều, cuối cùng T Đại giành được 87 điểm chiến thắng vòng đấu.

Sau đó lại là Nam Đại PK với F Đại, ba câu hỏi phân thắng thua, cuối cùng Nam Đại thắng hiểm trong đường tơ kẽ tóc.

Bắc Đại nhỉnh hơn T Đại một điểm, trong vòng loại trực tiếp cuối cùng nhận được một lần xin trợ giúp trong trường quay.

Cơ hội lần này vô cùng quý giá, lúc bàn bạc sau cánh gà đội trưởng đã đưa ra quyết định, năng lực thi đấu của Thẩm Tinh Nhược là mạnh nhất, quyền trợ giúp này tốt nhất là giữ lại cho Thẩm Tinh Nhược sử dụng, mọi người đều đồng ý, không ai có ý kiến gì khác.

Lúc trả lời câu hỏi loại trực tiếp đến hiệp thứ ba, không ai ngờ được đội mạnh nhất là Bắc Đại có trong tay quyền xin trợ giúp, đã mất đi một thành viên. Ngay sau đó hiệp thứ năm và thứ sáu, lại lần lượt hao tổn thêm hai thành viên nữa.

Mỗi lần người dẫn chương trình hỏi, có phải là lúc sử dụng quyền trợ giúp tại trường quay hay không, bọn họ đều lựa chọn không sử dụng.

Lúc này Bắc Đại chỉ còn lại Thẩm Tinh Nhược và người đội trưởng, Nam Đại còn bốn người, T Đại tất cả thành viên đều toàn mạng, bầu không khí đột ngột trở nên căng thẳng.

Giằng co đến câu hỏi thứ bốn mươi lăm, đội trưởng xin tạm dừng, mười lăm giây trả lời câu hỏi trôi qua, người dẫn chương trình hỏi: “Đội các bạn còn một quyền trợ giúp tại trường quay, các bạn có muốn sử dụng bây giờ không?”

Đội trưởng suy nghĩ thật lâu, cuối cũng vẫn khó khăn đưa ra lựa chọn không sử dụng.

Trên sân khấu chỉ còn sót lại một thân một mình Thẩm Tinh Nhược đơn độc ứng chiến, Nam Đại và T Đại mỗi đội còn lại ba người, ý là mỗi thành viên của Nam Đại và T Đại trả lời một câu hỏi, Thẩm Tinh Nhược phải trả lời tận ba câu hỏi.

Tất cả mọi người đều cảm thấy Thẩm Tinh Nhược chắc sẽ không chịu được lâu.

Thế nhưng sắc mặt của cô từ đầu đến cuối vẫn không có quá nhiều thay đổi, câu hỏi đưa ra thì trả lời, không nhanh không chậm.

“Trung Hoa đệ nhất cổng vòm chính là chỉ?”

“Cổng vòm núi Thuận Phong.”

“Ai được xưng là cha đẻ của dòng nhạc giao hưởng?”

“Joseph Haydn.”

“Ai là tác giả của bức tranh <<Tinh Hà Xán Lạn>> được rao bán giá cao trong buổi đấu giá mua thu ở Trường Đông?”

Thẩm Tinh Nhược khựng lại một chút, “Thẩm Quang Diệu.”

Lý Thừa Phàm trợn mắt há mồm kinh ngạc không thôi, “Cái này là buổi đấu giá gì chứ, còn bức tranh nhà ai vậy, chưa từng nghe qua bao giờ, Nhược tỷ cũng ngầu quá đi, mấy chuyện nhỏ nhặt như vậy cũng biết!”

“…”

Lục Tinh Diên vỗ đầu anh ta một cái, “Là cha vợ tao.”

Lý Thừa Phàm: “???”

Câu hỏi càng lúc càng khó, không khí trong trường quay càng lúc càng căng thẳng gay cấn, Thẩm Tinh Nhược lần lượt trả lời mười ba câu hỏi, không biết từ lúc nào, trên sân khấu thi đấu chỉ còn lại cô và Dụ Tư.

T Đại vốn là có lợi thế nhất, thế nhưng bị vướng vài câu hỏi ở khúc giữa, lần lượt hao tổn thành viên, kết quả là bị loại đầu tiên.

Thật ra Thẩm Tinh Nhược cảm thấy mình có thể chống đỡ được đến bây giờ hoàn toàn là dựa vào may mắn, cô không hiểu rõ lắm về lĩnh vực thể dục thể thao, nhưng mà cho đến bây giờ, mấy câu hỏi thể dục thể thao cũng không rơi lên trên đầu cô, với lại mấy câu hỏi khiến T Đại liên tiếp tốn hao nhân lực kia, cô cũng hoàn toàn không biết.

Cô và Dụ Tư trả lời qua lại bảy tám câu hỏi, Dụ Tư rõ là đang cố gắng quá sức, có nhiều lần đưa ra câu trả lời vào vài giây cuối cùng rồi thắng hiểm.

“Tên thật của Tiểu Kiều là gì?”

Thẩm Tinh Nhược: “… Kiều Uyển.”

“Sử thi dài nhất trên thế giới là gì?”

Dụ Tư: “<Ramayana>>?”

Không có âm thanh câu trả lời chính xác vang lên, anh ta thử lại, “<>?”, <>?”

Âm thanh nhắc nhở vang lên, đúng rồi.

Anh ta thở phào một cái.

Thi đấu cho đến giờ phút này, thay vì so với thực lực, thì còn phải xem may mắn tới đâu.

Câu hỏi lại quay về trên người Thẩm Tinh Nhược, “Trận derby vùng Ruhr được xem là kinh điển được thi đấu giữa hai đội theo thứ tự là?”

Thẩm Tinh Nhược: “…”

Câu hỏi thể dục thể thao.

Rốt cuộc cũng tới rồi.

Câu hỏi này cô hoàn toàn không biết, cô thậm chí còn không biết người dẫn chương trình là đang hỏi về trận đấu bóng rổ hay bóng đá hay là bóng gì khác.

Mười lăm giây đến ngược rất nhanh.

Lục Tinh Diên ngồi dưới khán đài mơ mơ hồ hồ, câu này, Thẩm Tinh Nhược không phải không biết đó chứ?

Đêm ngược kết thúc, Thẩm Tinh Nhược không hề ngần ngại, nói thẳng: “Em xin sử dụng quyền trợ giúp tại trường quay.”

“Tốt lắm, bạn học Thẩm Tinh Nhược sử dụng quyền trợ giúp tại trường quay!”

Đạo diễn yêu cầu máy quay phim chuyển hướng xuống hàng ghế khán giả, ống kính chầm chậm lướt qua những khán giả đang ngồi dưới sân khấu, có người cầm điện thoại muốn lên mạng tìm câu trả lời, thế nhưng lại phát hiện ra, bên trong trường quay không bắt được sóng điện thoại!

Người dẫn chương trình hỏi: “Ở trường quay có rất nhiều người giơ tay, Thẩm Tinh Nhược, em muốn chọn ai?”

Cô không hề do dự, chọn Lục Tinh Diên.

Micro nhanh chóng được đưa tới tay Lục Tinh Diên.

Lục Tinh Diên tiếp tục mơ mơ hồ hồ, anh vốn dĩ là không có giơ tay, làm sao Thẩm Tinh Nhược biết được là anh có biết hay không?!

Người dẫn chương trình nhìn thấy tuỳ tiện chọn một người qua đường mà cũng có thể nắm trúng người đẹp trai, thế là hỏi nhiều thêm một câu, “Thẩm Tinh Nhược, vì sao em lại chọn cậu ấy, cậu ấy là người quen của em sao?”

Thẩm tinh Nhược: “Anh ấy là bạn trai em.”

?

Lục Tinh Diên còn đang suy nghĩ mình có nên đứng hơi nghiêng nghiêng về bên phải một chút, như vậy thì khi lên hình sẽ gầy hơn, tay trái cầm micro thì sẽ tốt hơn, như vậy thì chiếc nhẫn sẽ bị lộ ra ngoài rõ hơn.

Thế nhưng ngàn vạn lần không ngờ tới, Thẩm Tinh Nhược nói câu đầu tiên đã cấp cho anh một danh phận rõ ràng!

Mặc dù đứng lên chỉ tốn vài ba giây nhưng trong lòng anh đã hát đủ ba trăm bài hát mừng, nhưng biểu hiện trên mặt vẫn vô cùng bình tĩnh, anh nhận lấy micro rồi khựng lại, trả lời câu hỏi: “Trận thi đấu derby vùng Ruhr kinh điển là cuộc đọ sức giữa Dortmund và Schalke 04.”

“Tin tưởng câu trả lời của bạn trai em không?”

“Tin tưởng.”

“Chúc mừng, trả lời chính xác!”

Trước/105Sau

Theo Dõi Bình Luận


Truyện Convert : Siêu Cấp Bác Sĩ Ở Đô Thị