Saved Font

Trước/372Sau

Dị Giới Quân Đội

Chương 229

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Kiểu Màu
Quyển thứ Tư

Chương 229: Na Á trợ giúp

Nguồn: Sưu tầm

------------------------

Mấy vị trung đội trưởng của Hắc Ưng đặc chiến đại đội đều giống nhau. Nã Luân Đa lần đầu tiên thống lĩnh Hắc Ưng đối kháng với Hỏa Phượng quân đoàn nhưng bị thất bại cũng cảm thấy cực kì buồn bực.

Nửa tháng trước Na Á công chúa dẫn theo Hỏa Phượng quân đoàn tiến vào khu vực đại hành sơn, sau đó phái người liên lạc với hắn, yêu cầu tiến hành diễn tập đối kháng với Hắc Ưng đặc chiến đại đội. Khi Nã Luân Đa nhận được tin tức này, phản ứng đầu tiên của hắn chính là Na Á công chúa muốn dùng Hắc Ưng đặc chiến đại đội để ma luyện bộ đội của nàng. Công chúa muốn nhờ giúp đỡ, Nã Luân Đa không chút do dự đồng ý ngay.

Khi đưa ra quy tắc diễn tập, Na Á đề nghị Hắc Ưng đặc chiến đại đội không thể mượn Hắc Ưng chiến giáp cùng một ít đặc thù trang bị khác. Nã Luân Đa cùng các quan quân thủ hạ khác sảng khoái đáp ứng. Bọn họ xem ra giải quyết những nữ hài tử này rất nhẹ nhàng, căn bản không cần tới những thứ kia.

Nhưng sau vài ngày diễn tập, Hắc Ưng đặc chiến đại đội lại thua ở trong tay Hỏa Phượng quân đoàn. Các đội viên cảm giác thua không minh bạch, mà Nã Luân Đa cùng Na Á công chúa đứng xem diễn tập, hắn cảm thấy một ngày bằng một năm. Mỗi khi chứng kiến một thủ hạ dưới tay “Bỏ mình” hoặc là “bị bắt”, hắn đều cảm thấy trên mặt đau rát như bị lửa đốt. Trong từ điển của quân nhân, thất bại chính là tử vong. Nếu như ở trên chiến trường mà gặp phải một chi bộ đội như vậy, đặc chiến đại đội của hắn hoàn toàn bị đánh bại, rất nhiều người có thể bởi vì vậy mà vĩnh viễn nằm lại ở chiến trường.

Mang theo một bụng đầy sự hoang mang nghi hoặc, Nã Luân Đa gõ cửa phòng Na Á công chúa.

- Nã Luân Đa tướng quân, ngươi tìm ta có việc gì?

Na Á ngẩng đầu nhìn tướng lãnh đắc lực nhất dưới tay hắn, mỉm cười hỏi. Nàng sớm đã đoán trước sau khi lần diễn tập này kết thúc Nã Luân Đa khẳng định sẽ tới tìm nàng.

- Công chúa điện hạ, Nã Luân Đa thua có chút không cam lòng! Cho nên cố ý viếng thăm để thỉnh giáo, mong công chúa điện hạ chỉ điểm.

Nã Luân Đa cười khổ nói.

- Tướng quân có cái gì không cam lòng?

Na Á thu hồi khuôn mặt tươi cười, lạnh lùng hỏi.

Na Á thu hồi khuôn mặt tươi cười, lạnh lùng hỏi.

- Đội viên ở trong tay ta mặc dù không dám nói là thân kinh bách chiến nhưng cũng là những bộ đội tinh nhuệ của Hắc Ưng. Thế mà lại bị thảm bại như vậy, từ khi Hắc Ưng xây dựng đến nay thì là lần đầu tiên. Trong lòng ta có mấy điểm nghi vấn, muốn mời công chúa điện hạ chỉ điểm.

- Ngươi nói đi.

Na Á gật đầu.

- Thứ nhất, ta muốn biết tại sao công chúa lại hiểu rõ phương án tác chiến của Hắc Ưng đặc chiến đại đội như vậy? Mỗi một lần chúng ta hành động Hỏa Phượng quân đoàn đều nắm rõ như lòng bàn tay, luôn luôn thiết đặt sẵn những cạm bẫy để thủ hạ ta rơi vào.

Nã Luân Đa thở dài nói.

Na Á không nói gì, lấy một tập giấy từ trên bàn đưa cho Nã Luân Đa.

- Hóa ra là như vậy!

Sau khi Nã Luân Đa xem xong, sắc mặt trở nên xanh mét. Trên tờ giấy này ghi rõ những câu chuyện phiếm hàng ngày giữa Hắc Ưng đội viên và các nữ nhân của Hỏa Phượng quân đoàn. Trong đó cũng có sao lưu nội dung thư từ qua lại giữ quan binh của Hắc Ưng đặc chiến đại đội viết cho bạn gái ở Hỏa Phượng quân đoàn.

- Những tin tức tưởng chừng như vô ích này sau khi được tình báo của ta sửa sang lại và gửi đến tay ta. Ta từ trong đó phân tích và nắm giữ hướng đi của các ngươi.

Na Á giải thích.

- Về điểm này chúng ta bị thua cũng không oan.

Nã Luân Đa cười nói.

- Hắc Ưng từng có lịch sử chói lọi, nhưng cũng không có nghĩa là cứ kiêu ngạo tự cao tự đại mãi được. Lần diễn tập này đội viên của các ngươi căn bản không để đối thủ vào mắt. Ta nghĩ đây là nguyên nhân quan trọng khiến các ngươi thua trận. Nã Luân Đa tướng quân, mấy ngày nay ta cảm giác cả Hắc Ưng đặc chiến đại đội đều có vẻ tự cao tự mãn, thậm chí bao gồm cả tướng quân như ngươi.

Na Á nhìn Nã Luân Đa, nói một câu rất sắc bén.

- Ta thừa nhận. Từng ấy thành tích làm cho ta bị mê hoặc. Công chúa giáo huấn rất đúng. Nã Luân Đa xin ghi nhớ trong lòng.

- Tướng quân, đây chỉ là diễn tập. Nếu như là chiến tranh, rất nhiều binh lính dũng cảm của ngươi đã nằm lại trên chiến trường. Hắc Ưng đặc chiến đại đội là tâm huyết của quân đoàn trưởng các ngươi. Ta có một dự cảm, tương lai còn có rất nhiều khảo nghiệm đang đợi các ngươi. Ngươi cần phải tốn nhiều tâm sức nữa, đừng làm cho hắn thất vọng.

Na Á trịnh trọng nói.

Nã Luân Đa gật đầu nói:

- Xem ra công chúa điện hạ đưa ra lần diễn tập này hoàn toàn là để giúp ta cùng người của ta. Ta còn có một chút nghi vấn nữa. Hỏa Phượng quân đoàn có phương thức tác chiến rất tương tự với Hắc Ưng, đó là trùng hợp hay điện hạ cố ý?

- Xem ra công chúa điện hạ đưa ra lần diễn tập này hoàn toàn là để giúp ta cùng người của ta. Ta còn có một chút nghi vấn nữa. Hỏa Phượng quân đoàn có phương thức tác chiến rất tương tự với Hắc Ưng, đó là trùng hợp hay điện hạ cố ý?

Na Á cười nói:

- Tướng quân cũng phát hiện điểm ấy? Thật ra từ lúc Hỏa Phượng quân đoàn được xây dựng đến nay, ta vẫn áp dụng theo phương thức huấn luyện Hắc Ưng. Ta không thể không thừa nhận phương pháp huấn luyện của Lưu Vân bá tước là xuất sắc nhất trên đại lục. Ít nhất trước mắt là như vậy. Ta chỉ tiến hành một ít chỉnh sửa nho nhỏ. Lúc huấn luyện Hỏa Phượng quân đoàn ta cũng ngày càng hiểu rõ Hắc Ưng hơn. Có thể nói lần này diễn tập Hỏa Phượng quân đoàn chiến thắng Hắc Ưng cũng có thể nói là tự chiến thắng mình.

- Công chúa điện hạ dụng tâm lương khổ, Nã Luân Đa cảm kích vô cùng. Ta hy vọng trong lúc Hỏa Phượng quân đoàn huấn luyện trong núi đại hành, Hắc Ưng cùng Hỏa Phượng có thể diễn tập đối kháng nhiều hơn.

Nã Luân Đa nghe xong Na Á công chúa nói, lẳng lặng suy tư trong chốc lát rồi nói.

- Đương nhiên là có thể. Tuy nhiên ta có một điều kiện, ta hy vọng ngươi cùng Long Vân thương lượng. Để cho diễn tập các gần với thực chiến hơn, xin làm cho Hỏa Phượng quân đoàn chiến giáp giống Hắc Ưng chiến giáp.

Na Á cười nói.

- Phân phó của công chúa điện hạ ta sẽ chuyển cho Long phó quân đoàn trưởng. Trận diễn tập kế tiếp ta sẽ tự mình suất lĩnh Hắc Ưng đặc chiến đại đội hành động.

Nã Luân Đa gật đầu.

- Được. Nã Luân Đa tướng quân ngươi nhất định phải nhớ kỹ, sau khi Hắc Ưng thành danh đã trở thành tiêu điểm chú ý của tất cả các quốc gia trên đại lục. Tư liệu về các ngươi cũng sẽ trở thành tin tức tình báo trọng điểm của mỗi đế quốc. giống như ta, mỗi một đối thủ đều nghiên cứu các ngưưoi, cho nên các ngươi tuyệt đối không được tự mãn, phải ngày càng mạnh mẽ hơn mới được!

Tiếp theo Na Á cùng Nã Luân Đa thương nghị về chuyện diễn tập. Sau đó Nã Luân Đa cáo từ rời đi.

- Ngươi hiện tại ở A Tư Mạn có khỏe không? Hy vọng những gì ta làm hiện tại có thể giúp ngươi.

Nhìn bóng lưng Nã Luân Đa, Na Á khẽ thở dài nói.

Lúc đầu Na Á xây dựng Hỏa Phượng quân đoàn hoàn toàn vì tranh cao thấp với Lưu Vân. Tâm khí nàng rất cao ngạo, bởi vì Lưu Vân dẫn quân lấy được Tây Đốn khiến Na Á càng thêm bị kích thích. Sau đó Lưu Vân lại lãnh đạm với nàng, làm cho nàng cảm thấy phẫn nộ. Nhưng quan hệ giữa nàng với Lưu Vân dần dần có biến hóa vi diệu, nàng dần dần bị Lưu Vân ảnh hưởng, hy vọng đem Hỏa Phượng quân đoàn biến thành một tồn tại như Hắc Ưng quân đoàn.

Mấy ngày này ở Phổ Lí Tắc Lợi thành, nàng rõ ràng cảm giác được trên người Hắc Ưng quân đoàn có sự kiêu ngạo cùng tự mãn, hơn nữa lực lượng trung tâm là Hắc Ưng đặc chiến đại đội càng thể hiện rõ điều này. Đối với một chi quân đội mà nói, bất luận nó cường đại đến cỡ nào thì đây đều là nhược điểm trí mạng, thường thường là khởi nguồn của sự thất bại. Mà Lưu Vân là thống soái của đơn vị này lại đang vướng vào sự việc khác, căn bản không ý thức được vấn đề này. Dưới tình huống này, sau khi Lưu Vân rời khỏi La Mạn hành tỉnh đi tới A Tư Mạn đảm nhiệm nhiệm vụ nghị hòa, Na Á suất lĩnh những kẻ tinh nhuệ nhất dưới tay mình đi tới đại hành sơn, cho Hắc Ưng đặc chiến đại đội một gậy nhớ đời.

Trong lúc Hỏa Phượng quân đoàn cùng Hắc Ưng đặc chiến đại đội đang tiến hành diễn tập với khí thế hừng hực thì ở trong Phổ Lí Tắc Lợi thành, tại học viện chỉ huy quân sự đế quốc, các đệ tử lại đang lo lắng cho vận mệnh của mình.

Sáng sớm, hơn mười đệ tử đến từ khắp nơi trong đế quốc dưới dự dẫn dắt của Hoa Hồng cùng Sắc Vi, trên lưng mang theo hành lý của mình, ánh mắt ảm đạm đi về phía cửa học viện. Phía sau bọn họ không có người nào đưa tiễn, mấy trăm đệ tử đang ở phía sau đại thao trường bắt đầu một ngày thao luyện mới.

- Đây là nhóm thứ mấy?

Sắc Vi nhìn các đệ tử đang bi thương ở bên cạnh, nhịn không được thở dài hỏi.

Sắc Vi nhìn các đệ tử đang bi thương ở bên cạnh, nhịn không được thở dài hỏi.

- Đây là nhóm thứ bảy!

Hoa Hồng thản nhiên đáp.

- Cứ tiếp tục như vậy ta sợ là tất cả đều bị hắn loại hết.

Sắc Vi nói.

- Chỉ có như vậy mới lưu lại cường giả chân chính. Mặc dù ta cũng không nỡ đuổi các đệ tử này nhưng ta tán thành cách làm của hắn.

Hoa Hồng không có yếu đuối như Sắc Vi. Bản thân nàng đã nhìn thấy Kinh Lôi phát triển thành Long kỵ sĩ, trực giác của nàng cho rằng nam nhân ưu tú phải có đủ lực lượng cường đại.

- Lúc ngươi biết Kinh Lôi hắn đã là một cường giả chân chính sao?

Sắc Vi mỉm cười hỏi.

- Ngươi có sự thông cảm với kẻ yếu, tại sao lúc đầu ngươi còn xem thường hắn chứ? Ta thừa nhận lúc ta biết hắn thì thực lực của hắn còn yếu nhưng là là một người có trái tim mạnh mẽ.

Hoa Hồng phản kích.

Sắc Vi nhất thời trầm mặc, Hoa Hồng cũng không nói nữa.

Đối với hơn mười đệ tử bên cạnh nàng, nếu là lúc khác có thể nhìn thấy hai vị sư phụ ma pháp nói chuyện không hòa hợp với nhau như vậy nhất định sẽ không nhịn được mà kinh hô lên. Nhưng buổi sáng hôm nay, bọn họ đã không có cái tâm tình này. Trong đầu bọn họ chỉ nhớ rõ một việc: Bọn họ đã bị học viện chỉ huy quân sự đế quốc loại!

Trong nháy mắt đi ra khỏi cửa, hơn mười đệ tử không nhịn được mà dừng chân, xoay người nhìn lại hai hàng chữ to trước cửa học viện, hai mắt đẫm lệ. Bọn họ biết bởi vì nửa đường phải rời đi, bọn họ vĩnh viễn không thể thực hiện được lời thề hào hùng kia.

Từ lúc Á Lịch Sơn Đại bắt đầu áp dụng huấn luyện ma quỷ ở học viện, tỉ lệ học viện bị đào thải cao tới kinh người, 30%. Mà thời gian học viện khai giảng mới chỉ được có 2 tháng. Rất nhiều quý tộc đệ tử bị Á Lịch Sơn Đại đường hoàng đuổi đi, rất nhiều người ý chí yếu kém cũng không chịu nổi nỗi khổ mà bị loại. Đối mặt với sự biện hộ và cầu xin, Á Lịch Sơn Đại đều dẫn bọn họ tới trước cổng học viện, chỉ vào dòng chữ Lưu Vân viết, lạnh lùng nói:

- Ta phải làm cho những lời này trở thành sự thật!

Danh tiếng của học viện chỉ huy quân sự đế quốc cũng theo những đệ tử bị loại này mà chậm rãi truyền khắp cả nước. Cường độ huấn luyện cao, hành hạ tàn khốc vô tình cùng tỉ lệ đào thải kinh người khiến cho danh tiếng của học viện chỉ huy quân sự vang xa, trong ngắn ngủn hai tháng đã trở thành địa phương hấp dẫn ánh mắt của các thanh niên nhất Hỏa Vân đế quốc. Rất nhiều người thậm chí tin tưởng các đệ tử này sau khi tốt nghiệp học viện chỉ huy quân sự đế quốc đều trở thành những ngôi sao mới trong quân đội đế quốc.

Trước/372Sau

Theo Dõi Bình Luận


Truyện Convert : Siêu Cấp Thôn Phệ Hệ Thống