Saved Font

Trước/60Sau

Điên Cuồng Vì Em

Chương 15: Mất Hồn Trong Xe

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Kiểu Màu
Trương Trạch Minh đứng cách chúng tôi không xa, nếu như ông ta nhìn qua là có thể nhìn thấy rõ ràng lúc này tôi đang bị Âu Cảnh Dật hôn!

Tôi dùng sức đẩy đẩy: “Âu Cảnh Dật...”

Không thể bị phát hiện, nhất định không thể bị phát hiện!

Âu Cảnh Dật hôn rất mạnh, giống như là đang phát tiết cắn xé, có mùi máu tươi giữa răng và môi.

Hai tay của anh sờ mó khắp người tôi, nhào nặn, muốn đem tôi nhập vào trong thân thể của anh, để tôi không nhúc nhích được.

Âu Cảnh Dật buông tôi ra, nhìn tôi khó hiểu.

“Là người nhà của em à? Em đã nhìn thấy ai? Em sợ hắn ta phát hiện mối quan hệ giữa chúng ta? Tôi nhận không ra hắn ta a?” Anh dùng sức lau máu tươi ngoài miệng mình, ánh mắt hung ác nhìn chằm chằm cửa cư xá.

“Không phải.” Tôi bất lực giải thích.

Âu Cảnh Dật hiểu lầm, anh cho rằng tôi không muốn anh gặp người nhà của tôi. Tôi hi vọng đến nhường nào, có một ngày tôi có thể đường đường chính chính giới thiệu anh cho người nhà của mình, nói rằng người này là người yêu của tôi, tôi muốn ở cùng anh.

Nhưng tôi không có tư cách này.

“Tôi đi trước đây.” Tôi đành phải rời đi một lần nữa.

“Tôi chờ em, không cần tiếp tục nói những lời mà lúc trước chúng ta đã nói.”

...Âu Cảnh Dật.

Chờ khi về đến nhà, tôi mới nhìn thấy tin nhắn của anh.

Người này tốt như vậy, tôi thật sự có tư cách có được anh ấy sao?

Tôi tự ôm lấy mình, nhịn không được mà rơi nước mắt, tôi chỉ có thể nhỏ giọng khóc, ngay cả khóc lớn một chút cũng không dám.

Liên tiếp mấy ngày chúng tôi không gặp nhau, tôi không biết phải đối mặt với Âu Cảnh Dật như thế nào, phải thẳng thắn sao? Nhưng tôi không có can đảm.

Mấy ngày nay tôi đều liều mạng tăng ca, giả vờ như không nhớ đến anh.

Tôi ngồi ngẩn người trước bàn làm việc, Trần Lệ thở phì phò vỗ vào mặt bàn: “Tôi vẫn không tin là có người mà tôi mời không được.”

Mọi người xung quanh đều nhìn qua đây, Trần Lệ là trụ cột vững chắc của tòa soạn chúng tôi, nổi tiếng trong ngoài, cũng không biết là ai lại khó mời như vậy.

“Còn không phải là Âu Cảnh Dật sao. Nhưng cũng thật là, nhưng hễ là người có quan hệ với nhà họ Âu, không phú thì quý, huống hồ là người thừa kế tương lai của nhà họ Âu.” Trần Lệ cùng các đồng nghiệp mồm năm miệng mười mà nói.

Nghe thấy ba chữ Âu Cảnh Dật này, lòng tôi chìm xuống, dù bất cứ lúc nào đi nữa, tôi cũng không thể buông xuống chấp niệm với anh.

“Tin tức về Âu Cảnh Dật, cho dù là cái gì, mọi người đều tò mò muốn chết, tôi tin chắc rằng nếu có thể phỏng vấn được Âu Cảnh Dật, cam đoan tạp chí của tòa soạn chúng ta sẽ bán rất chạy!” Trần Lệ hưng phấn quơ quơ nắm tay, rất hào hứng.

“Tôi nghe nói Âu Cảnh Dật trước kia chỉ là con riêng, nhưng sau này bởi vì con trai cả nhà họ Âu chết, nên mới để con trai út là anh ta nhận tổ quy tông, cho nên Âu Cảnh Dật mới kiêu ngạo và không khuất phục như vậy, còn có thể gây rắc rối.”

Con riêng? Trước kia Âu Cảnh Dật là con riêng?

“Chậc chậc, tôi cũng biết, mặc dù nhà họ Âu nhận anh ta, nhưng lại không nhận mẹ anh ta, bà Âu cũng không phải là mẹ ruột của anh ta.”

“Ai ui, trách không được Âu Cảnh Dật luôn thích người lớn tuổi, cô nói xem có phải anh ta hơi luyến mẫu không? Bạn gái trước kia của anh ta đều lớn hơn anh ta mấy tuổi nha!”

Tôi yên lặng nghe bọn họ nhiều chuyện, giữ im lặng, sự hiểu biết giữa chúng tôi rất ít.

Tôi lớn hơn Âu Cảnh Dật bốn tuổi, càng yêu một người thì sẽ càng để ý, chỉ cần là chuyện của anh, tôi luôn luôn chú ý, cuối cùng không tìm được bất cứ lý do gì để thuyết phục bản thân, lần duy nhất lớn gan nhưng lại bị chuyện khác chặn giữa chừng.

Cuối cùng tổng biên tập cũng lên tiếng: “Nếu như ai thực hiện phỏng vấn được Âu Cảnh Dật, cuối năm có lương nghỉ ngơi, cộng thêm tiền thưởng tăng gấp đôi.”

Vừa dứt lời, tất cả mọi người đều hào hứng hơn! Muốn sử dụng hết mọi thứ mình có thể hẹn được Âu Cảnh Dật.

Nhưng chỉ có một mình tôi ngồi ở đây, cái gì cũng không nói, tôi không muốn có bất cứ liên lạc gì với anh dưới mắt mọi người. Ngay cả các đồng nghiệp của tôi cũng không biết rằng tôi đã kết hôn, nhưng tôi vẫn sẽ cảm thấy chột dạ, xấu hổ như cũ.

Tôi giống như đã đi vào ngõ cụt, làm sao cũng không thoát ra được, đối diện chính là vách tường, nếu như tôi đụng vào, chỉ có thể đầu rơi máu chảy, nhưng nếu như tôi quay người, cũng chỉ có thể ngơ ngơ ngác ngác ở đó.

Bên trong tòa soạn mọi người đã suy nghĩ cách, kết quả đều thất vọng mà thôi.

Cuối cùng tổng biên tập phải tự mình đi, sau khi trở về, vui vẻ hưng phấn tìm đến tôi.

“Tiểu Ngôn à, Âu Cảnh Dật nói, chỉ cần cô đến phỏng vấn anh ta mới đồng ý.” Tổng biên tập nhìn tôi, có chút nhiều chuyện, có chút ngoài ý muốn.

Lời nói của cô ta làm cho mọi người đều giật mình, thả đồ vật trong tay xuống, nhao nhao vây xung quanh.

“Các cô không biết đâu, lúc đó Âu Cảnh Dật đã nói một câu.” Giọng nói sinh động của tổng biên tập thu hút mọi người.

“Cái gì? Cái gì?” Bọn họ vây xung quanh tôi, hào hứng nhưng cũng không cam lòng.

“Để Lâm Ngôn đến. Chính là bốn chữ này.” Tổng biên tập vỗ tay một cái: “Các cô không biết Âu Cảnh Dật kiệm lời kia, thật sự rất đẹp trai!”

“Hơn nữa, cô có quen với Âu Cảnh Dật à?” Trần Lệ trầm mặc nói: “Cô đã quen biết tại sao không nói sớm? Để cho chúng tôi phải mất công bận rộn, làm cho mọi người phải đợi cô! Tôi nói này, vừa nghe là tạp chí Tân Ý chúng ta thì cho vào, nhưng khi nhìn thấy không phải là người mình muốn gặp, liền ngay lập tức đuổi chúng ta cút ra! A a, Trần Lệ, không ngờ rằng cô còn có bản lĩnh này.”

“Không phải như vậy, mặc dù tôi và Âu Cảnh Dật có quen biết nhau, nhưng quan hệ giữa chúng tôi không thể dùng một câu là nói rõ được, tôi chỉ là…” Tôi chỉ là không muốn gặp anh trong loại hoàn cảnh đó.

Tôi khó khăn nhìn bọn họ.

“Nói không chừng là cậu Âu coi trọng cô, không lâu trước đây, cô đã cưới một người đàn ông giàu có và trở thành người vợ trẻ.” Có người hiếu kì nói.

“Nói đùa cái gì vậy! Cô cho rằng gả vào nhà giàu là dễ lắm sao?” Trần Lệ liếc mắt nhìn nhìn tôi, rất khinh thường: “Ai ui, có người vẫn muốn nằm mơ giữa ban ngày à!”

Từng lời từng chữ của bọn họ, tôi cười khổ nhìn bọn họ.

Tôi và Âu Cảnh Dật, thật sự chỉ là một giấc mơ giữa ban ngày a?

Trước/60Sau

Theo Dõi Bình Luận


Truyện Convert : Đô Thị Chi Mạnh Nhất Cuồng Binh ( Lại Danh: Đô Thị Cuồng Kiêu Vai Chính: Trần Lục Hợp )