Saved Font

Trước/60Sau

Điên Cuồng Vì Em

Chương 16: Các Người Là Cái Thá Thì?

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Kiểu Màu
Trước kia Trần Lệ là đàn chị trong tòa soạn chúng tôi, nhưng sau sự kiện ở Bất Dạ Thành, danh tiếng của tôi đã từ từ tăng lên, Trần Lệ luôn luôn muốn đối đầu cùng với tôi.

“Được rồi được rồi, có thể thuận lợi phỏng vấn là điều quan trọng nhất, Lâm Ngôn chuẩn bị chút đi, lát nữa xuất phát.” Tổng biên tập đánh gãy lời châm chọc khiêu khích của Trần Lệ đối với tôi, vỗ vỗ bờ vai của tôi.

Tôi có thể cảm nhận rõ ràng, thái độ của nhiều người ngay lập tức thay đổi rồi.

Với biểu hiện nhiều chuyện, đủ loại nghi ngờ.

Thật là buồn cười, tôi lắc lắc đầu thờ ơ, nghĩ thầm, bọn họ không biết mối quan hệ giữa tôi và Âu Cảnh Dật còn phức tạp hơn.

Tôi không khỏi nhíu mày, Âu Cảnh Dật muốn làm cái gì? Tại sao phỏng vấn của anh nhất định phải muốn tôi đi?

Chúng tôi đã không gặp nhau trong một thời gian dài rồi.

Theo thời gian đã hẹn trước, tôi đến nhà Âu Cảnh Dật ở Lâm Viên.

Đây là một khu biệt thự tư nhân, khu nhà ở sang trọng nhất ở thành phố H, rừng cây rậm rạp, sân golf, các dịch vụ hàng đầu, bệnh viện tư nhân, siêu thị,...

Tôi cùng Trần Lệ và Lâm Văn cùng đi vào nơi giàu có này.

Ánh nắng rất nóng, tôi cầm dụng cụ mà mồ hôi chảy đầm đìa, nghĩ đến lát nữa sẽ gặp Âu Cảnh Dật với bộ dạng này, tôi liền cảm thấy lúng túng.

“Lát nữa cô ngồi ở một bên nhìn tôi, để một mình tôi hỏi là được rồi, biết chưa?” Trần Lệ đang bận rộn trang điểm ở bên cạnh, trang điểm cho khuôn mặt sắc sảo, khiến tôi trở thành một con vịt xấu xí.

“Chị Trần, chị có thể cầm dụng cụ không, em cũng cần phải chỉnh trang.” Tôi đưa đồ ở trong tay mình qua.

Trần Lệ nhìn mình trong gương, nở nụ cười hài lòng, sau đó lại trợn mắt nhìn tôi: “Tiểu Ngôn, cô đã đẹp lắm rồi, hơn nữa cô cũng đã quen thân với Âu Cảnh Dật, không giống chúng tôi, chúng tôi không thể để người ta ghét bỏ phải không?”

Tôi lúng túng đứng một bên nhìn cô ta, không biết nên nói gì, mọi người đều là đồng nghiệp với nhau, tại sao cô ta cần phải nhắm vào tôi, là bởi vì cuộc phỏng vấn lần này của Âu Cảnh Dật sao?

“Có một số người dựa vào việc quen biết nhiều người liền không để tiền bối của mình vào mắt, cũng đều do chúng tôi, không có bản lĩnh câu dẫn người khác như cô, bằng không Âu Cảnh Dật sao lại sảng khoái đáp ứng yêu cầu của cô như vậy? Cứ cố giả vờ, có phải cảm thấy mình thanh cao lắm không! Không biết là sau lưng đã làm ra những chuyện gì!” Trần Lệ chỉ cây dâu mà mắng cây hòe, cũng không thèm che giấu, còn thiếu mỗi việc chỉ vào mũi của tôi mà mắng.

“Chị Trần, đừng nói nữa.” Lâm Văn cẩn thận kéo kéo Trần Lệ.

Trần Lệ đẩy tay Lâm Văn ra, khịt mũi: “Tại sao tôi không thể nói! Tôi chính là ghét người giả tạo như vậy đó! Rõ ràng chúng ta đều đi xin để phỏng vấn, nhưng có người thanh cao nào đó, lại âm thầm làm những chuyện không nên làm ở sau lưng!”

Cô ta cứ nhắm vào tôi vì nghĩ tôi đã cướp cơ hội phỏng vấn của cô ta, nhưng lúc cô ta tìm người để cùng đi phỏng vấn thì lại mặt dày mày dạn mà kéo tôi theo, còn không biết là ai muốn mất mặt.

“Vị này...” bỗng nhiên có âm thanh trầm thấp vang lên phía sau chúng tôi.

Chúng tôi quay đầu.

Âu Cảnh Dật nhìn Trần Lệ, sự lạnh lẽo trong mắt nhấp nháy.

“Cậu Âu”! Trần Lệ nhiệt tình dán vào, Âu Cảnh Dật không dấu vết mà né tránh, ánh mắt lạnh lùng ghép bỏ.

Anh xoay người nhìn về phía tôi, thần sắc trong mắt đã trở nên dịu dàng, anh lấy ra một chiếc khăn tay và nhẹ nhàng lau mồ hôi trên trán tôi.

“Nóng như vậy à? Sớm biết thì tôi đã kêu người đi đón em rồi.”

Tôi sững người, ngây ngốc nhìn Âu Cảnh Dật.

Khăn tay mang theo hương vị trên người của anh tiến vào khoang mũi tôi, cũng tiến vào thần kinh của tôi, tôi chỉ có thể biểu hiện sự ngu ngốc chậm chạp, sự kinh ngạc của tôi.

Âu Cảnh Dật, tại sao anh lại làm như vậy? Tại sao lại giúp em lấy lại mặt mũi?

Sắc mặt Trần Lệ lập tức trở nên rất khó coi, cắn răng nghiến lợi nhìn tôi.

Mà tôi không biết tại sao lại có một loại cảm giác hả giận, sảng khoái.

Âu Cảnh Dật gọi người đến cầm những dụng cụ trong tay của tôi, đôi mắt cứ nhìn chăm chú vào tôi, để cho tất cả mọi người đều hiểu rằng, giống như là nói với thiên hạ, người phụ nữ này là của tôi.

Suy nghĩ trong đầu lập tức làm tôi đỏ mặt, cúi thấp đầu.

Âu Cảnh Dật mỉm cười, vén mái tóc ướt nhẹp rối bời của tôi ra sau tai, nhẹ giọng nói: “Tôi đã sớm nói là em phải chịu khổ cực như vậy, em còn không nghe lời, phải chịu khinh bỉ bên trong cái tòa soạn này làm gì?” Ánh mắt Âu Cảnh Dật như có như không liếc nhìn Trần Lệ.

Ánh mắt rét lạnh, xen lẫn chút cảnh cáo.

Tôi nhìn thấy thân thể Trần Lệ rõ ràng run lên một cái, có lẽ là đã bị dọa.

“Được rồi, chúng ta tranh thủ thời gian phỏng vấn đi.” Tôi mỉm cười biết ơn với Âu Cảnh Dật, mặc dù trước đó chúng tôi đã ầm ĩ rất căng thẳng, không ngờ rằng Âu Cảnh Dật còn ra mặt giúp tôi, có lẽ anh đã sớm biết phải làm như thế nào để tôi thật sự cảm kích anh.

Ánh sáng rất gay gắt, Âu Cảnh Dật giống như là tỏa hàng ngàn tia sáng trước mặt tôi, anh ấy dễ dàng thỏa mãn được lòng hư vinh của tôi, bất kỳ người phụ nữ nào cũng hi vọng mình sẽ được một người đàn ông ưu tú yêu thích.

Tôi biết suy nghĩ này của tôi rất đáng ghét, buồn nôn, quan hệ giữa tôi và Âu Cảnh Dật không hề rõ ràng, nhưng tôi lại thèm muốn hạnh phúc mà anh ấy mang đến cho tôi.

Thiết bị đã bố trí xong, rất nhanh là có thể phỏng vấn rồi, Âu Cảnh Dật đã đổi bộ âu phục trên người, bộ âu phục được cắt xén rất vừa vặn với thân hình của anh, quần áo bao lấy cơ thể, anh chậm rãi đi đến, đôi chân thon dài giống như mang theo gió, mỗi một bước đi đều hấp dẫn tôi.

Hóa ra tôi lại mê mẩn anh như vậy.

“Cậu Âu, xin hỏi bây giờ chúng tôi đã có thể bắt đầu phỏng vấn chưa?” Trần Lệ mở bút ghi âm ra, cười rất khiêm tốn.

Âu Cảnh Dật ngồi trên ghế sofa, hai tay đặt ở trên đùi, rất khinh thường nhìn chằm chằm dáng vẻ của Trần Lệ.

“Tôi nhớ là trước đó tôi đã từ chối không tiếp cô, tôi cũng đã nói, người duy nhất có thể phỏng vấn tôi là cô Lâm.” Âu Cảnh Dật buông tay, chỉ chỉ tôi: “Bây giờ các người có thể đi ra, ở đây chỉ cần tôi và cô ấy là được.”

Các người là cái thá gì? Giống như anh đang nói như vậy.

Trước/60Sau

Theo Dõi Bình Luận


Truyện Convert : Chiến Thiên Long Đế