Saved Font

Trước/41Sau

Diễn Viên Tuyến 18 Đang Chờ!!!!

Chương 28

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Kiểu Màu
Thịnh Oản Oản kinh sợ:

"Đương nhiên đương nhiên, tôi tuyệt đối không cho người khác."

Ngôn Tễ hít sâu một hơi, gật đầu:

"Được rồi, đi thôi."

" Anh Ngôn ngày mai cố lên."

Thịnh Oản Oản vẫy vẫy tay Ngôn Tễ, ôm mấy hộp Marlboro chạy xuống lầu.

Sau khi có được tài khoản WeChat của Ngôn Tễ, cô chắc chắn không buông tha vòng bạn bè của anh.

Cô trở về phòng, ngã xuống giường, dùng chăn che bụng chặt chẽ, trịnh trọng xoa xoa lòng bàn tay mới đi vào.

Dương Kim Bánh nhắc mãi:

"Đạo diễn nói, phải tăng cường quay phim, tranh thủ đuổi kịp để ra mắt phim vào Q1 vào năm sau. "

Một năm có bốn quý, ngành sản xuất phim truyền hình thường gọi từ Q1 đến Q4, trong đó phổ biến nhất là mùa đông và mùa hè, thời điểm đó học sinh đang nghỉ hè hay nghỉ đông, nên thời gian xem TV khá nhiều, vì vậy khả năng lượt rating sẽ tăng cao.

Rõ ràng, Váy Đỏ đang muốn lao vào thị trường nghỉ đông năm sau, là phim chiếu Tết, sẽ phát sóng cả năm mà không có sự chệch hướng của các phim truyền hình nổi tiếng khác.

"Q1, quá gấp." Thịnh Oản Oản có lệ nói.

Vòng bạn bè đầu tiên của Ngôn Tễ, cư nhiên là ở hai năm trước.

【 lần đầu tiên diễn điện ảnh, diễn không quá vừa lòng. 】

Hình ảnh đính kèm là hình chụp kịch bản có rất nhiều chữ ghi chú, dù không phải phần diễn của mình thì cũng cẩn thận phân tích.

Sau khi bộ điện ảnh ra mắt, kết quả cũng không tệ lắm, phòng bán vé đạt 600 triệu, nhưng vì Ngôn Tễ có kỹ thuật tốt với dáng vẻ lớn lên đẹp trai, nên cảm nhận của khán giả về anh rấtân tượng, điều đó là lý do tại sao anh không thể thoát khỏi danh phận lưu lượng.

Dương Kim Bánh búng tay một cái, cố ý ho khan hai tiếng:

"Tức là từ nay đến khi quay xong phải mất hai tháng, sau đó đến hậu kỳ chế tác, tuyên truyền tạo thế, muốn đuổi kịp Q1 thì quá khó, nếu khối lượng công việc lớn e là chất lượng bị giảm xuống. "

Thịnh Oản Oản xoa xoa bụng, bụng nhỏ hiện tại đã ấm, một chút cũng không đau.

"Sẽ không, em không thấy có bao nhiêu người nhìn chằm chằm vào phim này sao. Nếu không làm tốt, mấy công ty lớn thua lỗ chết đấy."

Cô tiếp tục lướt, cư nhiên là bốn năm trước.

【 Tiến vào giới giải trí, không muốn quan tâm đến công ty của cô ấy. 】

Thịnh Oản Oản còn nhớ rõ lần đầu tiên Ngôn Tễ bước vào giới

Người lớn lên xinh đẹp sẽ không bị mai một, anh cơ hồ trở nên nổi tiếng mà không cần nhiều lực cho lắm.

Khi đó Thịnh Oản Oản vừa tốt nghiệp cao trung(cấp 3) vào đại học, cuộc sống đại học quá phong phú, bận bịu với việc học, cô căn bản không hứng thú theo dõi bất kỳ người nổi tiếng nào, chỉ nhớ rõ lúc ấy những đứa cùng phòng của cô chỉ vì một ảnh chụp, một đoạn video của Ngôn Tễ mà điên cuồng mê luyến.

Ấn tượng ban đầu của Thịnh Oản Oản với Ngôn Tễ là những lời khen ngợi không ngớt từ người bạn cùng phòng.

Soái, mê người, trong ánh mắt có ngôi sao, vầng hào quang cao mét tám, tỉ lệ chân dài hoàng kim, những từ hình dung đều có trên minh tinh lưu lượng, Thịnh Oản Oản căn bản không để bụng.

Hiện tại mới biết được, cái này không có khoa trương.

Tuy nhiên, do không được phép mang điện thoại trong thời gian huấn luyện quân sự, nên bạn cùng phòng suốt hai mươi ngày không xem được idol nên rầu, bạn cùng lớp cũng bắt đầu yêu nên dần dần cũng không quan tâm đến Ngôn Tễ.

Cô cũng quên luôn.

Dương Kim Bánh nép mình trên ghế sofa ngáp dài lười biếng:

"Ngoài ra, mèo cưng chưa chồng của chị quá ầm ĩ, cả ngày không ngủ được thì người khác cũng không được ngủ, làm cho nhân viên quản lý muốn mệt chết."

Thịnh Oản Oản cuối cùng cũng ngước mắt lên khi nghe thấy tên Lư Đả Cổn, giống như một bà mẹ già lo lắng, thở dài.

"Đưa nhà trẻ thì không bớt lo được, tương lai đi học nhưng không biết làm sao đây."

Dương Kim Bánh khịt mũi, . Truyện Teen Hay

"Có thể là tùy papa."

"Bảo bối tạm thời còn không có papa, coi như nó có một gia đình mẹ đơn thân mà nhà trẻ thì lại phải thêm chút tiền."

"Cũng chỉ có thể như vậy." Dương Kim Bánh bĩu môi.

Sau khi giải quyết vấn đề cho khuê nữ nhà mình đi học, Thịnh Oản Oản lại đem lực chú ý vào vòng bạn bè của anh.

Status thứ ba của Ngôn Tễ còn ác hơn, trực tiếp là 5 năm trước.

【Đã tốt nghiệp. 】

Lần này Ngôn Tễ đăng sáu bức ảnh liên tiếp, chụp trong khuôn viên trường trong bộ đồng phục cử nhân của anh.

Khi đó, anh thực sự còn rất trẻ, mới hai mươi tuổi.

Lúc chưa vào giới showbiz, không có stylist, không có hào quang đỉnh cao lưu lượng, nhưng vẫn rất sạch sẽ rất đẹp.

Đó là loại vẻ đẹp đứng dưới ánh mặt trời, làm thời gian phải đọng lại

Thịnh Oản Oản dùng đầu lưỡi liếm môi, phỏng chừng anh ở trường đều bị người khác theo đuổi.

Tuy nhiên, anh nhảy lớp quá nhanh, xung quanh anh nói chung là các anh chị lớn, cũng trách không nghe được đến bất kỳ tai tiếng về anh.

Dương Kim Bánh đứng lên, nỗ lực duỗi người:

"Oản Oản, đừng nghịch điện thoại, đi ngủ sớm đi, nếu không ngày mai sẽ lại đau."

Thịnh Oản Oản từ trên giường đứng dậy: "Em đi trước đi."

Dương Kim Bánh xoa vai: "Ừ, hôm nay em rất mệt, phải giành vài tiếng đồng hồ tám với với các chị em trên phương tiện truyền thông"

"Bánh vất vả rồi."

" Bái bai."

Dương Kim Bánh ngáp dài đi ra ngoài, đóng cửa cho Thịnh Oản Oản

Thịnh Oản Oản vẫn không nằm xuống cho đến khi cửa đóng hoàn toàn.

Chỉ có ba status của Ngôn Tễ trong vòng bạn bè, tài khoản cá nhân thật hoang vắng.

Có lẽ anh chỉ thấy chuyện nào quan trọng mới post một chút, e là cái tiếp theo, lại không biết là khi nào.

Giao diện trò chuyện giữa cô và Ngôn Tễ trống rỗng, chỉ có một hệ thống màu trắng nhắc nhở ——

Bạn đã add Ngôn Tễ, bây giờ có thể bắt đầu trò chuyện.

Thịnh Oản Oản dùng móng tay kéo ga trải giường, suy nghĩ nửa ngày, cũng không biết làm thế nào đánh vỡ lịch sử trò chuyện đang im lìm lịm.

Cô xoay người xuống giường, đem đầu tóc làm cho lộn xộn, cũng không kịp sửa sang lại.

Cô nhìn chằm chằm vào màn hình, thở dài một hơi.

Chat với Ngôn Tễ một câu sao mà khó thế.

Nếu không thì hỏi câu chào đơn giản đi.

Thịnh Oản Oản nghiêm túc gõ chữ.

【 Anh Ngôn, một lần nữa cảm ơn anh đã chiếu cố tôi trong đoàn phim, về sau anh có yêu cầu gì, cứ việc nói với tôi. 】

Đánh xong lúc sau, cô cẩn thận kiểm tra một lần nữa.

Nhưng lúc chuẩn bị gửi đi, cô lại do dự.

Ngôn Tễ yêu cầu, cô thỏa mãn sao?

Trong trường hợp yêu cầu quá khó, cô khóc còn kịp không.~_~

Thịnh Oản Oản đột nhiên lắc lắc đầu, dụi mặt xuống gối nhanh chóng xóa.

Cô lại suy nghĩ trong chốc lát, tiếp tục đánh.

【 Chúc anh Ngôn ngày mai quay chụp thuận lợi [ mỉm cười ]】

Cái mỉm cười này hiện tại giống như ngoài cười nhưng trong không cười nhỉ.

Cười to?

Ngu xuẩn.

Cười ngọt ngào?

Tựa hồ fans thường tạo ra những tràng cười ngọt ngào khi đang mỉa mai đối thủ của mình.

Ôm quyền?

Cười, khóc?

Ôm một cái?

Thịnh Oản Oản đập đầu mình.

Khoa học kỹ thuật phát triển nhiều năm như vậy, nhưng vẫn chưa có cách diễn đạt nào có thể thỏa đáng đúng ý cô.

Cô chỉ có thể xóa thôi.

Nhưng nhìn câu này thì thấy hơi chính thống.

Gửi lời chúc mà không có bất kỳ chân thành nào.

Cô lại xóa tiếp.

Đừng có phiền phức, trực tiếp chúc ngủ ngon luôn đi.

【 Anh Ngôn, ngủ ngon. 】

Lúc chuẩn bị gửi đi, trong đầu chợt lóe các câu nói phổ biến vài năm trước.

(Wanan có nghĩa là tôi yêu bạn, yêu bạn.)

Cũng không biết người đầu tiên phát hiện ra thuật ngữ trần tục sáo rỗng này là ai, nhưng sau đó, nó mang lại một ý nghĩa hơi mơ hồ.

Thịnh Oản Oản thở dài.

Hà tất chi miễn cưỡng chính mình buôn bán, không biết phải gửi cái gì, dù sao Ngôn Tễ sẽ không chờ cô gửi gì đó đâu.

Thịnh Oản Oản đặt điện thoại bên cạnh gối, vươn tay tắt đèn ngủ, nằm trên giường ủ rũ buồn ngủ.

Hầu hết người trong kỳ kinh nguyệt đều buồn ngủ, cô cũng vậy, mới chín giờ tối đã cảm thấy buồn ngủ.

Ngôn Tễ dựa vào sô pha, lười biếng giơ một chân lên, cầm điện thoại di động nhìn Thịnh Oản Oản tung hoành trên WeChat.

Bên kia đang gõ...

An tĩnh.

Bên kia đang gõ...

An tĩnh.

Bên kia đang gõ...

An tĩnh.

Anh cũng muốn biết, Thịnh Oản Oản lăn lộn nửa ngày, rốt cuộc có thể nói gì.

Nhưng trong lúc chờ đợi, bên kia đã yên lặng từ nãy đến giờ.

Ngôn Tễ nhíu nhíu mày, đáy lòng ẩn ẩn có chút mất mát.

Cô sẽ không gửi tin nhắn đó chứ?

Sau khi năm phút trôi qua một cách êm đềm, giao diện trò chuyện vẫn chưa hề thay đổi.

Ngôn Tễ cuối cùng không nhìn điện thoại, thở dài nhìn vào rèm cửa đang đóng lại.

Trước đây anh không thích kéo rèm, điều này làm cho căn phòng rất ngạt.

Nhưng từ khi phát hiện fans có ý đồ từ đối diện trên sườn núi chụp anh, anh liền không thể không kéo rèm.

Đoàn phim có thể bao khách sạn này, nhưng không thể bao đỉnh núi đối diện.

Ngôn Tễ có chút cáu kỉnh, nhắm mắt lại xoa xoa giữa mày, một lúc sau mới chậm rãi mở mắt gõ vài chữ.

Thịnh Oản Oản ngủ mê man, nửa tỉnh nửa mơ, bị tiếng điện thoại đánh thức.

Cô nhăn cả mặt, ở trong chăn cọ xát nửa ngày, mới không tình nguyện đi sờ di động.

Công ty quy định nghệ sĩ phải để điện thoại 24/24, phòng ngừa có chuyện quan trọng để liên hệ.

Thịnh Oản Oản chạm vào điện thoại, đôi mắt cô đau nhức.

Trong bóng tối, ánh sáng màn hình có chút lóa mắt.

Sau khi quen dần, cô mới có thể nhìn thấu đáo các từ.

【 Ngủ ngon. 】

Tin nhắn đến từ —— Ngôn Tễ.

=========================================================

Tác giả có lời muốn nói:

Thịnh Oản Oản: Anh Ngôn hẳn không biết truyện cười sáo rỗng đó nhỉ!

edit: thi xong rồi, giờ bung lụa thôiiiiiiiiiiii

Trước/41Sau

Theo Dõi Bình Luận