Saved Font

Trước/1834Sau

Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ

Chương 1782: Diệp Bắc Minh Đến

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Kiểu Màu
"Nói không chừng đang trốn trong Thái Dương Tông đấy, đi vào lục soát!"

Đám người không kịp chờ đợi, đi về phía Thái Dương Tông.

Đột nhiên.

"Đệt!"

Phía sau vang lên tiếng rống giận dữ như dã thú gào thét: "Người đâu? Tất cả mọi người đâu rồi?"

Quay đầu nhìn lại,

chỉ thấy Diệp Bắc Minh lao vùn vụt tới, sau khi nhìn thấy tình hình ở Thái Dương Tông thì toàn thân đều run rẩy!

Đôi mắt càng đỏ hồng đến dọa người!

"Diệp Bắc Minh!"

Có người nhận ra Diệp Bắc Minh.

Phật tử số mười ba quay đầu, mỉm cười nói: "Cậu chính là Diệp Bắc Minh à? Thật ngại quá, cậu xuất hiện quá muộn, bọn họ đều đã bị bản phật giết chết hết."

Một luồng máu nóng xông thẳng lên đầu anh!

Trái tim Diệp Bắc Minh thắt lại một cái, lửa giận trong lòng và sự phẫn nộ không còn cách nào ngăn chặn được: "Không thể nào!"

Người Trần gia, Xích Diễm Cốc tập trung vào Diệp Bắc Minh!

Vây quanh khắp bốn phương tám hướng!

Phật tử số mười ba cười đùa: "Tiểu đội Sát Thần đó thật đúng là không sợ chết, một đợt lại một đợt đến nộp mạng!"

"Còn có người phụ nữ tên Chu Nhược Giai đó nữa, là chính tay tôi dùng Hàng Ma Xử đâm xuyên qua ngực cô ta!"

"Đúng rồi, mấy người phụ nữ của cậu, đa số đều chết trong tay bản phật tử, thế nào, cậu rất tức giận sao?"

"Tôi muốn diệt toàn tộc ông!"

Diệp Bắc Minh hoàn toàn điên cuồng, phát ra một tiếng gào thét như dã thú!

Con mắt Thần Ma giữa trán hiện ra!

Phía sau cuộn lên ma khí ngợp trời, chín con Hắc Sắc Ma Long trong nháy mắt hóa thành màu đỏ như máu xông ra!

Một trăm bốn mươi tám khối xương Chí Tôn trong cơ thể sôi trào, một sức mạnh trước nay chưa từng có bộc phát ra ngoài,

khóa chặt mục tiêu là phật tử số mười ba mà vọt thẳng đến!

Phật tử số mười ba cảm nhận được hơi thở kinh khủng của Diệp Bắc Minh, sự đùa cợt trong mắt hóa thành kinh hoảng!

Ầm!

Một tiếng vang lớn!

Hai tay Diệp Bắc Minh bóp cổ phật tử số mười ba rồi đập mạnh xuống đất, hai chân giẫm lên ngực ông ta, duy trì một tư thế quỷ dị!

"Nói! Cho! Tôi!"

"Bọn! Họ! Đang Ở! Đâu!"

Diệp Bắc Minh trừng to mắt, máu theo khóe mắt tuôn ra từng giọt!

"Diệp Bắc Minh, buông ông ấy ra!"

Mười bảy phật tử còn lại xông lên, bao vây xung quanh Diệp Bắc Minh!

Phật tử số mười ba tỏ ra bối rối, ông ta hoảng sợ lắc đầu: "Cậu thả tôi ra trước đã, tôi sẽ nói cho cậu biết..."

Vù!

Diệp Bắc Minh bóp chặt lấy cổ phật tử số mười ba, thần hồn đánh thẳng vào tâm trí ông ta, Sưu Hồn!

Một vài cảnh tượng khiến Diệp Bắc Minh tuyệt vọng xuất hiện trong đầu!

Tiểu đội Sát Thần hung hãn không sợ chết!

Chu Nhược Giai vì ngăn cản đám người mà vẫn lạc!

Đông Phương Xá Nguyệt, Tôn Thiến, Lạc Khuynh Thành, Vạn Lăng Phong!

Cảnh tượng đám người Ly Tố, Đế Khởi La, Sở Sở, Sở Vị Ương, Mặc Đình Đình tử chiến, từng cảnh lần lượt xuất hiện trong đầu Diệp Bắc Minh!

Cuối cùng.

Một móng vuốt to lớn màu vàng óng xé rách hư không chộp tới, mang Diệp Tâm và Diệp Nặc đi!

"Hahaha, chết rồi... Tất cả mọi người chết cả rồi!"

"Hahahahaha !"

Diệp Bắc Minh hoàn toàn điên cuồng: "Tôi muốn tất cả các người ở đây, vĩnh viễn không được siêu sinh!"

Hai tay hóa thành móng vuốt sắc nhọn, mỗi lần xẹt qua đều xé xuống một phần máu thịt trên người phật tử số mười ba!

"A... Máu thịt của tôi…! Mau cứu tôi…!"

Phật tử số mười ba kêu thảm.

Mười bảy phật tử còn lại thấy thế, đồng thời hướng về phía Diệp Bắc Minh ra tay!

Diệp Bắc Minh mặc cho các loại tấn công đánh vào người mình, máu me đầm đìa cũng không cảm thấy đau đớn!

Mãi cho đến cuối cùng, tất cả máu thịt trên người phật tử số mười ba bị Diệp Bắc Minh xé hết xuống!

Xương cốt bị một quyền của Diệp Bắc Minh nện thành bụi phấn!

"Thập tam đệ! Đáng chết! Giết tên ma đầu này!", tất cả các phật tử còn lại đều nổi giận, nhao nhao lao đến.

Diệp Bắc Minh gầm nhẹ: "Tháp Càn Khôn Trấn Ngục, cho tôi sức mạnh!"

"Ông đây không tiếc bất cứ giá nào, phải giết hết tất cả mọi người có mặt ở hiện trường!"

Tháp Càn Khôn Trấn Ngục giật mình: "Tiểu tử, đừng xúc động, bây giờ cậu cần ẩn nấp..."

Diệp Bắc Minh lập tức nổi giận: "Ẩn nấp? Ẩn nấp cái rắm ấy! Ông đây nghe lời ông ẩn nấp, tình hình hiện tại thế nào?"

"Tiểu đội Sát Thần toàn quân bị diệt, người phụ nữ của tôi đã chết! Con gái tôi không biết tung tích, Thái Dương Tông cũng bị hủy diệt theo!"

"Tôi sợ hãi bị bại lộ? Tôi thật là sợ quá đi!"

"Cho dù hôm nay ông đây có chết ở chỗ này, cũng phải kéo theo những tên súc sinh này chôn cùng! Sức mạnh! Cho ông đây sức mạnh!"

"Hôm nay, tất cả mọi người đều phải chết!"

Tháp Càn Khôn Trấn Ngục than nhẹ một tiếng: "Được thôi".

Vù!

Một sức mạnh trước nay chưa từng có rót vào trong cơ thể Diệp Bắc Minh!

Giờ khắc này, Diệp Bắc Minh cảm giác sức mạnh, tốc độ, nhanh nhẹn, thần niệm đều không chỉ tăng lên gấp trăm lần!

Nhìn mười bảy phật tử đang xông lên, trong lòng anh cuồn cuộn căm giận ngút trời, đấm ra một quyền!

Ầm!

Phật tử số chín xông lên đầu tiên hóa thành một mảnh sương máu ngay tại chỗ!

"Cửu đệ!"

"Cửu ca!"

Trước/1834Sau

Theo Dõi Bình Luận


Truyện Convert : Đoàn Sủng Hoàng Hậu Trọng Sinh