Saved Font

Trước/1946Sau

Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ

Chương 1859: Chín Mươi Chín Vị Sư Phụ Thức Tỉnh Thế Giới Bên Ngoài

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Kiểu Màu
Trên tế đàn, một chiếc bàn, hai chiếc ghế.

Hai người Ngô Thao và tông chủ Võ Cực Tông đều bực bội uống rượu, ca thán: “Mẹ kiếp! Lại để hai chúng ta làm khổ sai như này!”

“Nói thế nào chúng ta cũng có công lao đấy? Nếu không phải chúng ta phong tỏa đế cung trước!”

“Tiêu Trấn Quốc, ông ta dễ dàng kiểm soát được cả đế đô thế sao? Bây giờ tốt rồi, ông ta chiếu cáo thiên hạ bảy ngày sau cử hành đại lễ đăng cơ!”

“Chúng ta lại canh gác tế đàn nát này, Dạ Thần cũng không phải kẻ ngốc!”

“Làm sao có thể từ tổ địa Hoa tộc đi ra vào lúc này chứ!”

Vừa phàn nàn.

Ngô Thao vừa hằm hằm rót một ly rượu!

Đôi mắt của tông chủ Võ Cực Tông đỏ bừng: “Tôi chỉ muốn tên súc sinh đó chết!”

“Thằng con trai nuôi dưỡng hơn trăm năm của tôi, vốn còn có chút hy vọng, bây giờ lại chết như vậy!”

“Nếu Dạ Thần xuất hiện trước mặt lão phu, tôi sẽ lột sống hắn!

Đột nhiên.

Không gian phía trước dao động!

Vù!

Một cánh cửa trời khổng lồ mở ra!

Ba người Diệp Bắc Minh, Nghê Hoàng, Lục Linh Nhi xuất hiện trước mắt!

Hai người Ngô Thao và tông chủ Võ Cực Tông ngẩn người, đặt chén rượu xuống dụi mắt thật mạnh!

“Lão Ngô, không phải chúng ta uống nhiều rồi chứ? Cánh cửa trời này lại mở rồi?”, tông chủ Võ Cực Tông lẩm bẩm một câu.

Ngô Thao lắc đầu: “Mẹ ơi, uống nhiều quá, ảo giác luôn rồi…”

Lúc này.

Giọng của Diệp Bắc Minh vang lên từ bên khác của cửa trời: “Nhìn thấy rồi chứ, cô muốn ra ngoài, bây giờ lập tức đi ra, tôi không ngăn cô!”

Lục Linh Nhi hoàn toàn trố mắt.

Cô ấy nằm mơ cũng không ngờ, Diệp Bắc Minh lại thực sự mở lại được tổ địa Hoa tộc!

Bên ngoài, mười mấy đôi mắt nhìn qua.

Soạt! Soạt! Soạt…

Mấy chục bóng hình lập tức xông lên tế đàn!

Hai người Ngô Thao và tông chủ Võ Cực Tông giật mình, tức giận quát một tiếng: “Vãi! Đây là thật! Ttổ địa Hoa tộc mở ra rồi!”

“Xôn lên, giết vào cho tôi!”

Hai người nhảy vọt lên.

Khí tức của cảnh giới Chân Quân bùng phát như thú hoang, Lục Linh Nhi sợ đến mặt trắng bệch!

Lùi lại mấy bước theo bản năng!

Gần như trong tích tắc, hai người Ngô Thao và tông chủ Võ Cực Tông vượt qua cửa trời tiến vào tổ địa Hoa tộc!

Diệp Bắc Minh giơ hai chân lên đạp trúng lồng ngực của hai người!

Phụt!

Hai người giống như bị xe lửa đâm, lập tức bay đi, trực tiếp đập nát bàn uống rượu!

Cửa trời lập tức đóng lại!

Diệp Bắc Minh quay đầu nhìn Lục Linh Nhi: “Cô còn muốn đi không?”

Lục Linh Nhi hồn siêu phách lạc lắc đầu: “Tôi không đi nữa…”

Cô ấy biết, bây giờ đi ra cũng là con đường chết!

Chỉ có giữ tính mạng, mới có cơ hội báo thù cho mẫu hậu!

Đúng lúc này, trái tim của Diệp Bắc Minh đập điên cuồng một hồi, máu trong người gần như sôi sục!

Lúc này.

Trên không trung nghĩa địa Hỗn Độn trong cơ thể anh!

Mây đen giăng kín, sấm sét ầm ầm!

Ngoại trừ bia mộ của hai vị sư phụ Long Đế và Tuyệt Đại Thần Chủ, bia mộ của chín mươi chín sư phụ còn lại gần như đều sán lên, không ngưng kêu!

Diệp Bắc Minh kinh ngạc, thần hồn tiến vào trong huyệt mộ Hỗn Độn: “Các vị sư phụ, mọi người làm sao vậy?”

Vù! Vù! Vù…

Chín mươi chín bóng hình cùng xông ra.

Hư ảnh của chín mươi chín vị sư phụ như cha đỡ đầu, Dược Vương Quỷ Cốc, Độc Cô Vũ Vân, Vua tàn sát, Kiếm Chủ Bất Diệt, Đan Đế Bất Hủ, Thiên Thần Điện Chủ, Thánh Hoàng Độc Đế, Long Huyết Chiến Thần… hiện lên!

Mỗi người đều lộ vẻ kích động!

“Cảm giác thân quen quá…”

“Chúng ta, hình như về nhà rồi…”

“Nhà… đúng, chính là cảm giác về nhà…”

Thần hồn của chín mươi chín vị sư phụ dao động dữ dội!

Đan Đế Bất Hủ nhìn sang Diệp Bắc Minh, vội vàng hỏi: “Minh Nhi, bây giờ con đang ở đâu? Tại sao chúng ta cảm thấy thân thiết như vậy?”

Diệp Bắc Minh cười lên tiếng: “Bất Hủ sư phụ, đồ nhi đã tiến vào Đại Lục Hỗn Độn!”

“Lúc này, đang ở trong tổ địa Hoa tộc phía dưới đế cung Hỗn Độn!”

“Tổ địa Hoa tộc!”

“Minh Nhi, con nói thật không?”

“Con đã tiến vào tổ địa Hoa tộc ư?”

Chín mươi chín vị sư phụ vô cùng kích động, chín mươ chín đôi mắt đều dõi theo Diệp Bắc Minh!

Diệp Bắc Minh gật đầu: “Đúng thế!”

“Ông trời ơi, đời này chúng tôi lại có thể được về nhà ư?”

“Ha ha ha! Ông trời có mắt, Hoa tộc ta trở về rồi!”

“Hu hu hu…”

Chín mươi chín vị sư phụ kích động đến òa khóc lớn!

Tuy chỉ là trạng thái thần hồn, lại có thể cảm nhận rõ ràng thần hồn của họ dao động dữ dội!

Diệp Bắc Minh không hiểu: “Các sư phụ, quả nhiên mọi người đến từ Thần Quốc Hỗn Độn?”

Cha đỡ đầu gật đầu: “Đồ nhi, con đã về đến tổ địa Hoa tộc, vậy thì phải nói cho con biết mọi việc rồi!”

Diệp Bắc Minh tỏ sắc mặt nghiêm trọng!

Cuối cùng phải biết mọi việc rồi sao?

Anh hít sâu một hơi: “Được, cha đỡ đầu, sư phụ, con chuẩn bị sẵn sàng rồi”.

Thần hồn của chín mươi chín vị sư phụ ngồi khoanh chân, giọng của cha đỡ đầu vang lên: “Minh Nhi, con biết nguồn gốc của Thần Quốc Hỗn Độn không?”

“Đương nhiên con biết!”

Diệp Bắc Minh gật đầu: “Thần Quốc Hỗn Độn là do Lục Thiên Thần và tám vương tộc khác xây dựng nên!”

“Hoa tộc là là một trong số đó!”

Trước/1946Sau

Theo Dõi Bình Luận


Truyện Convert : Sau Khi Sống Lại Ta Là Tất Cả Đại Lão Ánh Trăng Sáng