Saved Font

Trước/20Sau

Đoản Ngược He Se

Chương 12: Long Vị Huyết Tử

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Kiểu Màu
Ta là hậu duệ của đích thê tiên đế, một thân thế hiển hách, một quyền lực khó người phụ nữ nào có được. Tiên đế băng hà, Thái Tử lên ngôi Hoàng Đế . Ta giúp hoàng huynh nắm lấy đại cục, bước vào quyền lực với binh quyền mà tiên đế ban tặng, với tài phú hơn người vốn đã được hoàng huynh coi trọng vạn phần đem biên ải phía Bắc trao nàng trấn giữ.

Ta cùng chàng là thanh mai trúc mã, môn đăng hộ đối biết bao, dành cả thanh xuân bên ngoài biên ải cùng chàng, chúng ta đã hứa với nhau sau khi cả hai cùng hồi kinh sẽ bẩm tấu hoàng thượng ban hôn.

Chàng là biểu ca của ta, vốn dĩ là hoàng thân xưng hầu gia nhưng chàng đã từ bỏ vinh hoa phú quý nơi kinh thành để cùng ta trải qua phong ba bão táp nơi chiến trận

Bao năm bên nhau, cùng sống cùng chết, ta đã sớm yêu chàng đến tê tâm phế liệt...

========

Hoàng huynh băng hà, đại cục bắt đầu rối loạn, triều đại chọn được hai người để kế vị , nhưng chàng chỉ muốn bên cạnh ái nhân của mình bình bình an an mà sống.

Nhưng....đêm đó cả gia tộc chàng trên dưới đều bị nhuốm máu tanh, thích khách đã thảm sát toàn bộ gia tộc, phóng hỏa diễm thiêu rụi một phủ đệ to lớn....

Ta đứng đó bất lực nhìn lửa thiêu nuốt trọn mạng người, gào thét vô vọng. Ta muốn xông vào đám lửa đó cùng chàng, nhưng ta phải sống, sống để tìm ra kẻ đã chia rẽ uyên ương chúng ta

Chàng chết, ta cũng chết tâm. Tân đế đăng cơ, là Doãn Vương, nhi tử đầu tiên của hoàng huynh, hắn là người từng được đề cử với ngai vàng cùng chàng.

Trước ngày tân đế kế vị, ta điều tra phát hiện thì ra đám thích khách đêm đó ở phủ đệ thảm sát là người ở Doãn Vương, là hắn lo lắng chàng tranh lấy ngai vàng nên đã ra tay giết người diệt khẩu.

Ta cũng biết được, Doãn Vương rất yêu thương chính phi của mình, nên thực lòng muốn cho hắn nếm lấy cảm giác đau khổ mất đi người mình yêu thương.

Ta âm thầm đưa người vào phủ đệ, đêm đó giết chết nàng ta bằng chung rượu độc. Ta biết hắn mất đi thê tử, đau đớn vô cùng....

Doãn Lâm, ngươi đã hiểu cảm giác đó chưa? Cảm giác người mình trân trọng yêu thương vĩnh viên rời xa mình, ngươi đã hiểu chưa?

Quyền vị, ngai vàng, giang sơn đều là thứ mà dẫm đạp lên huyết tộc, dẫm đạp lên ruột thịt mà sống sao?

Chính phi hắn mất, hắn xưng Đế truy phong làm Hoàng Hậu. Hắn tra ra được ta là người đứng phía sau, nhân lúc ta ở biên ải cấu kết với đám nội tặc ám sát ta. Nhưng thật may, ta vẫn bình an trở về kinh thành.

Doãn Lâm, ngươi cho rằng có thể đấu lại được ta sao?

Ta kiêu hãnh đường đường chính chính trở lại kinh thành, ta biết Doãn Lâm ngươi luôn hăm he lấy binh quyền mà ta đang có. Ngươi là đang hận đến mức không thể giết chết ta.

Nhưng mà Doãn Lâm, ngươi có biết không? Thâm thù đại hận mà ngươi đã gây ra phải trả bằng máu nhuộm đỏ long tịnh.

===============

Đợt tú nữ đầu tiên được tuyển vào hoàng cung, ta đã âm thầm đưa người vào bên ngươi, nhưng đáng tiếc nàng ta yểu mệnh, không bao lâu thì bị đám nữ nhân ở hậu cung đó hại chết.

Từ Gia đưa vào đích nữ sắc nước hương trời, được ngươi ân sủng ban hào Mị. Hào Mị là chữ trong khuê danh của chính phi quá cố của ngươi.

Ta đã nhìn ra ngươi đã sớm coi trọng nàng ta, ta luôn nhắm vào nàng ta bằng mọi giá, sớm sai khiến tai mắt trong cung hằng ngày hạ độc để nàng ta không thể sinh long tử.

Nhìn thấy ngươi hàng ngày đau đầu vì nữ tử, ta thỏa mãn nhìn lấy. Doãn Lâm, ngươi đừng lo, ta sẽ còn hành hạ ngươi đến chết đi sống lại.

Ta sai người phóng hỏa đốt tẩm cung của nàng ta, nhưng nàng ta lại mạng lớn, được người cứu lấy, nhưng sống sót chỉ còn nửa mạng.

Ta hả hê vô cùng, vừa có thể hành hạ tâm can của ngươi, vừa có thể đảo điên triều chính. Nữ tử, ta thực sự muốn xem hắn chọn quyền vị hay chọn ngươi đây.

=========

Tên hôn quân đó, lấy cớ ta vì dân vì nước, một đời bảo vệ giang sơn đã ban hôn cho ta cùng Thái Sư đương triều.

Thái Sư đó là người của hắn, ta biết hắn muốn dùng hôn sự này để trả thù ta.

Nhưng Thái Sư kia, lại thực sự quá giống chàng, từ ánh mắt, nụ cười đến từng cử chỉ giống chàng đến mức nhiều lúc ta phải nhầm lẫn.

Không!!! Ta không thể, ta không thể để ái tình che mờ lý trí. Ta phải trả thù cho biểu ca!!

Biểu ca, đợi ta, đợi ta có thể khoác lên long bào, huyết thù của chàng sẽ được trả.

===========

Ta được đại phu chẩn ra đã mang hài tử, ta nhìn nam tử trước mặt âu yếm nhìn mình, ta rất sợ...sợ một ngày nào đó hắn sẽ quay lưng lại dùng bộ mặt thâm độc nhìn ta.

Ta đặt tay lên bụng, hài tử...con đừng lo, mẫu thân nhất định không để con nhuốm đen bởi quyền vị. Mẫu thân sẽ trải đường cho con.

Đợi ta sinh xong hài tử đã mùa xuân của năm sau, hài tử bé bé nhỏ nhỏ trông thật đáng yêu. Thật giống ta, cũng thật giống nam nhân đó.

Hài tử, mẫu thân sẽ không để con chịu đau khổ, nhưng mẫu thân không thể chăm sóc con được....

=========

Ta điều động binh quyền ở phía Bắc cùng chất nhi là Thuần Vương âm thầm trở về bao vây bên ngoài kinh thành.

Hôm đó hắn thượng triều, ta đã cùng người tiến vào điện dùng binh quyền ép hắn thoái vị. Hôm nay cho dù sống hay chết ta cùng phải kết thúc chuyện này.

Thái Sư ở phía dưới nhìn ta, ánh mắt đau đớn vô cùng, ta....phải ra tay.

Ngay lúc hắn đọc chiếu chỉ, thì binh lính bên ngoài tiến vào bao vây lấy ta lẫn binh lính. Hắn ngạo nghễ vứt thánh chỉ tuyên tội Thuần Vương và phản nghịch, thôi không nhắc đến ta.

Đợi lúc ta hoàn hồn đứng đó, hắn đã lệnh tất cả lui ra ngoài. Cả đại điên nguy nga tráng lệ chỉ còn lại ta và hắn, ta nhìn thấy long uy trên người hắn muốn áp lấy mình, khí thế đế vương đó....thật lạnh lẽo.

" Hoàng cô, trẫm cùng người quá quen thuộc rồi, ở nơi này không cần câu nệ nữa "

" Doãn Lâm, chúng ta đã đấu đá gần mười năm rồi, từ lúc ta còn là thiếu nữ đến bây giờ đã là phụ nhân. Sớm đã lường trước được mọi sự "

Hắn nhàn nhạt nâng trà thưởng thức, như cuộc trò chuyện thường ngày.

" Hoàng cô suy cho cùng là vì Dương Hầu gia ?"

Ta tĩnh lặng nhìn hắn, diễm diễm lệ lệ mà cười. Hắn lại hỏi ta

" Hoàng cô, ái tình trong nhà đế vương chính là thua rồi. "

" Phải, bản công chúa thua rồi "

Hắn đã nói cho ta biết, lẽ ra ta không nên chấp mê bất ngộ, Thái Sư kia là yêu thương ta thật lòng, chàng ấy bất chấp tất cả mà cầu xin hoàng thượng ban hôn lấy ta.

Vì lấy ta mà từ bỏ tiền đồ một đời người, vì lấy ta mà biến thành kẻ gai mắt của hoàng thượng...

Ta sai rồi, thực sự sai rồi.

Ta bị tước lấy binh quyền, giam lỏng tại phủ, hoàn toàn bị chia cách với phu quân và hài tử.

Ta ở phủ đệ viết một bức thư dặn dò phu quân chăm sóc hài tử, mang hài tử đến phía Bắc kinh thành mà dưỡng dạy, đừng cho nó biết mang dòng máu của nhà đế vương, đừng để nó biết mẫu thân nó là công chúa đương triều.

Đời này ta nợ chàng một tấm chân tình, đợi kiếp sau ta nguyện làm trâu làm ngựa trả cho chàng....

========

Ta dùng hỏa diễm bao cả phủ đệ, như cách mà biểu ca đã chết, ta cũng muốn đem nhục thể này, dùng lửa thanh tẩy chân tâm.

Kiêu hãnh mà sống, kiêu hãnh mà chết.

Phò mã, kiếp sau ta trả lại tấm thân cho chàng.

Biểu ca, đợi muội, muội đến đây.....

=======

Lửa lớn thiêu rụi phủ đệ tráng lệ, Nhất Phẩm Trấn Quốc Thái Trưởng Công Chúa qua đời, chết trong kiêu hãnh của dân tộc.

=======

" Mẹ....."

Tiếng trẻ con bên tai cô kéo dài đến mềm nhũn, cô uể oải mở mắt dậy nhìn cục bông tròn tròn mũm mĩm ngồi trên bụng mình, nhưng cũng không quên đuổi đuổi con trai.

" Đi chỗ khác, mẹ cần ngủ a~ "

" Mẹ.....!!!! Hôm qua mẹ hứa dẫn người ta đi chơi mà. Ba cũng soạn đồ rồi, mẹ còn không dậy sẽ muộn đó "

Chẳng biết nữ tử trong chăn như thế nào mà năm phút sau đã bật dậy luống cuống tìm quần áo đêm qua bị vứt loạn nhưng cũng không quên đuổi nhóc con kia ra ngoài. Tiểu tử đứng ngoài cửa lèm bèm

" Có gì mà giấu chứ? Rõ là do ba kéo quần áo mẹ "

" Nói gì đó?"

Tiểu tử bị tiếng nghiêm khắc dọa giật mình, bị mắng một trận rồi cũng ba chân bốn cẳng chạy về phòng thay đồ.

Một tiếng rầm vang lên, nam nhân mặc quần ăn thoải mái bước vào phòng, như thường lệ mà mắng yêu người trong đó

" Không phải đã nói em rồi sao? Phải cẩn thận chút...a...Ngoan, đau chỗ này phải không? Anh giúp em....."

" A...a....người ta không cần mà ~~~~"

Trước/20Sau

Theo Dõi Bình Luận


Truyện Convert : Thần Y Cuồng Thê: Quốc Sư Đại Nhân, Phu Nhân Lại Chạy