Saved Font

Trước/63Sau

⟨⟨Đồng Nhân Harry Potter⟩⟩ Tôi Chỉ Thích Cậu!

Chương 40: Rắc Rối

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Kiểu Màu
Chương 40.

Hermione phải ở lại bệnh thất trong nhiều tuần lễ sau. Khi những học sinh khác kéo nhau trở về trường sau kỳ nghỉ lễ Giáng Sinh, sự vắng mặt của cô ấy đã làm dậy lên vô số chuyện đồn đãi rùm beng. Dĩ nhiên ai cũng tưởng là Hermione đã bị tấn công. Nhiều học sinh kéo đi thành hàng dài ngang qua bệnh thất tìm cách dòm Hermione một cái, đến nỗi bà Pomfrey phải đem mấy tấm màn của bà ra để quây quanh giường của Hermione, cho cô bé đỡ ngượng trước những cặp mắt tò mò về bộ mặt đầy lông của mình.

..............

Dù đã dùng rất nhiều câu thần chú làm đẹp lên người nhưng nó vẫn không che được sắc mặt tiều tụy của tôi, điều này khiến tôi rất bất mãn. Một ngọn lửa nhỏ được nhem nhém lên trong lòng......

Tôi chỉ muốn dùng bộ dạng hoàn hảo nhất của bản thân để xuất hiện trước mặt mọi người.

Nhìn vào gương một chốc lát nữa tôi mới quyết định xách túi lên ra ngoài.

Đầu tiên là sẽ đến đại sảnh đường ăn sáng, rồi vào lớp học... đến trưa tôi sẽ đến phòng bệnh thất để thăm Hermione. Hy vọng lúc đó sẽ không có ai ở đó.

.................

[Truyện CHỈ ĐƯỢC đăng tải ở Wattpad và Manga Toon.

•Link Manga Toon: http://h5.mangatoon.mobi/contents/detail?id=579599&_language=vi&_app_id=1

•Link Wattpad: https://my.w.tt/drY93O0C6bb]

Lấy một ít đồ ăn, tôi ngồi lên ghế bắt đầu dùng bữa. Ăn được một lúc thì một ly sữa được đặt trước mặt tôi. Tôi ngước đầu.

"Chị không uống đâu...." Bắt đầu đi học ở Hogwarts không hiểu sao tôi không còn thích uống sữa như trước nữa....

Beavis tự nhiên ngồi xuống đối diện tôi.

"Lông mày của chị sắp chạm vào nhau luôn rồi kìa." Nó cắn một cái đùi gà mở miệng nhắc nhở tôi.

Tôi lại cau chặt mày hơn.

"Chị làm sao vậy?" Beavis quan tâm hỏi.

Tôi cúi đầu suy nghĩ một chút rồi lại ngẩn đầu lên. "Chị......" Vừa ngẩn lên tôi liền giật mình.

Tầm mắt lại tiếp tục bị một tầng hình ảnh khác trồng lên, giống như một 'vở kịch' được chiếu lên và tôi như là người hoá thân vào 'vở kịch' đó.

"Mình không vui, mình cảm thấy rất mệt mỏi..." Tôi nhìn người đàn ông trước mặt, khuôn mặt của anh ta vẫn mơ hồ như vậy.

"Cậu lại thức đêm sao? Cậu nên chú ý sức khỏe của bản thân thật tốt...." Dù không thấy rõ mặt nhưng tôi có thể cảm nhận được người nọ đang rất không vui.

"Mình....mình rõ ràng đã dùng phép rồi, sao cậu lại có thể nhận ra được?" Tôi trợn mắt.

"Nói nhảm, chúng ta đã quen biết nhau bao lâu rồi chứ."

Đột nhiên hình ảnh lại mơ hồ thay đổi tiếp, vẫn là người đó, vẫn là giọng nói đó, nhưng hoàn cảnh xung quanh là một nơi khác, là trên bàn ăn thì phải. Một cơn bạo nộ từ trong lòng ngực bốc lên tận đại não.

Tôi tức giận niết chặt cái nĩa trong tay. "Cậu có từng nghĩ đến cảm xúc của mình không? Có từng nghĩ đến mọi người không? Không hề ! Cậu luôn làm việc theo ý thích của bản thân mà thôi!"

"Cậu đừng suốt ngày cứ càm ràm như vậy nữa. Có biết là phiền phức lắm không." Người nọ lớn tiếng nói.

Tôi liền cảm thấy ủy khuất vô cùng "Mình chỉ là.....lo lắng cho cậu, hơn nữa những việc cậu làm đã ảnh hưởng đến rất nhiều người...."

"Chuyện của mình, mình sẽ xử lý...cậu đừng có xía vào! Cậu càng xía vào mọi chuyện càng thêm rắc rối mà thôi!" Người nọ tức giận đứng dậy.

Tôi giật mình, người nọ luôn dịu dàng với tôi vậy mà bây giờ lại quát nạt tôi, tôi rõ ràng cũng chỉ lo lắng cho người nọ mà thôi.

Tôi cũng đứng bật dậy "Mình không là gì hết! Bây giờ đến cả tư cách quản tâm cậu cũng không có! Phải!! Đừng đến đây nữa!" Trong cơn phẫn nộ tôi giơ cánh tay quét hết sơn hào hải vị xuống đất, rồi kéo lấy váy dài chạy nhanh ra ngoài.

Học sinh xung quanh bất ngờ nhìn bề phía này. Beavis lập tức chạy theo "Chị !! Chị!!"

Tôi chạy ra ngoài hành lang. Hình ảnh mơ hồ lại chuyển tiếp. Lần này trong lòng tôi tràn ngập cảm giác hoảng sợ, giống như sắp mất đi thứ gì đó. Trong lòng thúc giục tôi chạy, phải chạy nhanh lên, nếu không tôi sẽ hối hận suốt đời.

Hai bên điều là lửa cao ngun ngút. Nhưng tôi không cảm giác đau đớn gì nữa.

Đến rồi, phía trước. Ngay lúc này có cái gì đó ngáng chân khiến tôi ngã xuống. Sau đó tôi không còn ý thức được gì nữa.

........

Mẹ đỡ đầu : Chương này khá là ngắn và sơ xài do mình ghi tốc hành, xin lỗi mấy bồ nhé. Còn một điều nữa là trong thời gian sắp tới có lẽ mình sẽ đăng truyện hơi lâu vì mình còn bận việc nữa, sẽ không thể đăng thường xuyên như trước đây được. ????????

18/1/2021

Trước/63Sau

Theo Dõi Bình Luận


Truyện Convert : Nghịch Kiếm Cuồng Thần