Saved Font

Trước/30Sau

Em Vừa Nhát Lại Vừa Ngọt

Chương 6: Chương 6

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Kiểu Màu
" Nếu không , hôn thử một cái "

Trời mới biết, cô sống đến 23 tuổi còn chưa mất nụ hôn đầu, Hướng Vãn Vãn đối với hôn, có lòng hiếu kỳ, giống như đứa trẻ tò mò mở hộp pandora xem bên trong nó chứa gì.

Lục Tử Khiêm cảm thấy dở khóc dở cười, nhìn tiểu cô nương trước mắt này, luôn làm cho lòng anh sinh ra một loại cảm giác không thể làm gì.

" Cũng chỉ là hôn, được rồi " Anh ngồi dậy, nửa người trên đến gần Hướng Vãn Vãn , cô mắt trừng lớn,nhìn anh ôn nhu vạn phần ngậm lấy môi cô.

Đây là nhẹ như khẽ hôn, vừa chạm vào liền tách ra.

Trên môi xúc cảm chưa biến mất,,Hướng Vãn Vãn ngơ ngác nhìn Lục Tử Khiêm, sau đó đỏ mặt, lan xuống cổ, che miệng ngồi trên ghế sô pha, cô mặc quần áo trắng như tuyết, da thịt trắng như tuyết, giống như là một cục bột nếp dính hồng nhàn nhạt, như cánh hoa đào tháng ba vậy.

Khóe miệng Lục Tử Khiêm mỉm cười, nói : " Trong tủ lạnh trống rỗng, không có gì ăn, chúng ta đi siêu thị một chuyến, lấp đầy tủ lạnh, buổi tối muốn ăn gì ?"

Hướng Vãn Vãn nói: “Tôi không kén ăn, chỉ cần ăn ngon là được.”

Nhìn về phía Vãn Vãn còn ngồi ở trên sô pha, anh hơi hơi nhướng mày, nói: “Cô thay quần áo trước đi “

Hướng Vãn Vãn lúc này mới phản ứng lại , cô còn mặc áo ngủ, mặt lập tức đỏ bừng, dẫm lên đôidép lê con thỏ chạy lên lầu. Chờ thay quần áo xong côđột nhiên nhớ tới một việc, tối hôm qua côuống say, như vậy áo ngủ là ai giúp cô thay?

Hướng Vãn Vãn: “……”

Mẹ ơi, siêu cấp xấu hổ, coi như là chính mình bao dưỡng tình nhân, nhưng tiến triển cũng quá nhanh!

Nhanh chóng thay xong quần áo, Hướng Vãn Vãn vỗ vỗ mặt chính mình , nói chính mình bình tĩnh bình tĩnh.

Lúc xuống lầu , cô thấy Lục Tử Khiêm còn ăn mặc sơ mi trắng dài tay, quần tây, kiểu dángbình thường vô cùng đơn giản , nhưng anh mặc vào lại một cảm giác mắc tiền xa xỉ, vô cùng tao nhã, cũng vô cùng gợi cảm.

Người như vậy, khí chất này nhìn một cái biết là kẻ có tiền

Hướng Vãn Vãn tỏ vẻ nghi hoặc.

“…… Tôi trước kia thật là kẻ có tiền, chẳng làcách đây không lâu gia nghiệp suy tàn, trên lưng đeo một đống nợ. Tối hôm qua cô cho tôi 500 vạn, tôi đã cầm đi trả nợ, nếu cô hủy bỏ hợp đồng, tôi cũng không thể đem tiền trả cho cô.” Lục Tử Khiêm mặt không đỏ tim không đập mạnh, giọng nói bình tĩnh nói ra những lời này.

Anh vừa quay đầu, liền thấy Hướng Vãn Vãn thật cẩn thận nhìn anh, trong mắt tiểu cô nương có chút đau lòng, nói: “Kia,anh không cần khổ sở , về sau anh chính là người của tôi, tôi sẽ lấy tiền cho anh dùng, tôi rất có tiền, siêu có tiền, có rất nhiều tiền cho anh dùng.”

Tin, thế nhưng thật tin?

Lục Tử Khiêm trong lòng sinh ra cảm giác tự trách ,tiểu nha đầu này, thật sự là quá tốt, quá dễ lừa .

Hướng Vãn Vãn ngược lại không phải là người dễ bị lừa gạt như vậy, thật sự là Lục Tử Khiêm cóbộ dáng không có tình lừa gạt người, gương mặt anh tuấn, dáng người thon dài, đứng ở nơi đó là có thể cho người ta một loại cảm giác an toàn, còn có thể mặt không đỏ tim không đập mạnh nói ra lời nói dối, không am hiểu cùng người giao tiếp như Hướng Vãn Vãn, nơi nào nhìn ra được tới người này là đang nói hươu nói vượn.

“Vậy bây giờ anh đang ở đâu?” Hướng Vãn Vãn hỏi anh.

Lục Tử Khiêm ngô một tiếng, nói: “Chỗ ở…… Tôi đang thuê phòng, cùng những người khác thuê chung.”

Hướng Vãn Vãn giật mình, nói: “Nếu không anh chuyển đến ở cùng tôi đi, dù sao nhà tôi cũng rộng, buổi chiều tôi cùng anh đi chuyển nhà.”

“Không cần!” Lục Tử Khiêm nhàn nhạt từ chối, “Tôi cũng không có gì đồ gì nhiều, vài bộ quần áo, một mình tôi cũng có thể tự dọn được "

Hướng Vãn Vãn ồ một tiếng, tuy rằng kim chủ này một thân phân, là tay mới lên đường, nhưng là cô vẫn là thích ứng tốt , nghĩ nghĩ những các chị ngày thường đối đãi các tiểu chó săn, từ trong bóp tiền móc ra một tấm thẻ, thập phần dũng cảm hào phóng đưa tớitrước mặt Lục Tử Khiêm, nói: “Đây là thẻ của tôi ,anh tùy tiện cầm đi cà thẻ đi.”

Quả thực hào phóng vô cùng, hoàn toàn giải thích cái gì gọi là " người ngu lắm tiền " này .

“Cô sẽ không sợ tôi là lừa gạt côà?” Lục Tử Khiêm vẻ mặt phức tạp, nhịn không được hỏi.

Hướng Vãn Vãn kinh ngạc nhìn anh, nghiêng đầu hỏi: “Gạt tôi? Gạt tôi cái gì? Tiền sao, chính là tôi không thiếu tiền a. Tôi muốn chính là tiểu chó săn, là một tình nhân. Lớn lên đẹp, dáng người tốt, mọi thứ anh đều phù hợp, chúng ta cũng coi như là theo như nhu cầu. Chỉ cần anh nghe lời tôi, tôi bằng lòng cho anh tiền.”

Lục Tử Khiêm biểu tình càng thêm phức tạp, thật sự là không nghĩ tới trong lòng tiểu bạch thỏ thật rõ ràng, nhưnganh có chút chút nghi ngờ.

“Tiểu chó săn là có ý gì?”

Hướng Vãn Vãn: “…… Làthân thể cường tráng, dáng dấp đẹp mắt, lại biết nghe lời.”

Cô nhạt nhẽo giải thích .

Lục Tử Khiêm nhướng mày nhìn cô, trực tiếp nhìn đến Hướng Vãn Vãn đều có chút chột dạ mới dời ánh mắt đi , cũng không biết rốt cuộc có tin lời cô giải thích không.

Kỳ thật mình nói cũng không sai , tiểu chó săn chính là ý tứ này mà !

Hướng Vãn Vãn trong lòng nói thầm.

Trước/30Sau

Theo Dõi Bình Luận


Truyện Convert : Đô Thị Cổ Tiên Y